Người đăng: ꧁༺ʊ͋
Hai năm sau.
“ Kishimoto, hôm nay chúng ta chẳng phải có cuộc hẹn với Mito bà bà sao.”
“ À chút thì ta quên mất, con bé đó không biết muốn gì mà gửi thư đến đây.”
Nghe được Kishimoto giọng điệu Tsunade trợn mắt nhìn lấy phu quân mình.Đây là
đang gọi bà bà của nàng là con nhóc sao.
Kishimoto không thích mấy phong tục phiền phức vì thế Kishimoto và Tsunade
cũng không có tổ chức hôn lễ gì, cứ như thế ngày qua ngày sống với nhau. Ở địa
phận Yangmi này cũng không ai dám nói gì về Tsunade và Kishimoto vì thế cả hai
cũng vô cùng thoải mái với nhau.
Tsunade thường ngày nếu không bầu bạn với Kishimoto thì đi lo cho lũ trẻ mồ
côi, dạy chúng nhẫn thuật, y thuật. Mấy ngày này còn tập tành một chút quản lý
sổ sách của Yangmi. Việc này cũng làm Kishimoto bớt đi không ít công việc.
Yangmi mạng lưới đã chuyển hẳn sang về kinh doanh, hiện tại về mặt quân sự
Kishimoto dường như đã rút hoàn toàn lực lượng của mình. Hiện tại, mọi người
đã dần quen thuộc với Yangmi là một tổ chức thương nhân với các nhà hàng cùng
những tiệm tạp hóa bán đủ thứ kỳ quái chứ không còn tập trung vào việc nó là
là một tổ chức quân sự hùng mạnh.
Thế nhưng nói đến việc vĩ đại nhất Tsunade đã làm trong khoảng thời gian này
chính là mở ran gay một sòng bạc ở trong căn cứ của Yangmi. Phục vụ cho sở
thích của mình, Tsunade đã tự thiết kế cho mình cả một sòng bạc tại gia để
giải trí. Sau khi ở đây khoảng thời gian, Tsunade cũng phân biệt được ở đây có
những nhân viên là Zetsu không có cảm xúc vì thế Tsunade đã lựa chọn những
thuộc hạ là người bình thường tới làm khách hàng mình. Cũng phải nói toàn bộ
đều là bị bắt buộc, ai bảo Tsunade là thê tử của chủ nhân bọn họ. Mà cay
nghiệt nhất chính là những người đánh thắng Tsunade, số phận của họ chính là
rơi vào vòng xoáy kim tiền cùng với Tsunade, mặc dù ở chỗ này tiền bạc cũng
chẳng làm được gì.
“ Cũng không cần nhìn ta như vậy ta nói không đúng sao? Tsunade nàng càng ngày
càng không giống trước.”
“ Có khác biệt sao?”
“ Sao lại không nếu lúc trước nàng còn là một cô gái ngây thơ tr…”
“ Sao hiện tại có gì thay đổi.”
Tsunade nhìn vào Kishimoto chờ đợi hắn nói hết câu. Thế nhưng giác quan thứ 6
của Kishimoto mách bảo hắn tuyệt đối không được nói tiếp, nếu không sẽ rất
nguy hiểm.
“ Còn không phải ngươi giấu quá kỹ sao, còn nói mình nhiều tuổi tật xấu còn
nhiều hơn cái tuổi của bản thân, không nói nữa mau chuẩn bị đi bỏ bộ đồ thun
đó ra ăn mặc như vậy làm sao gặp Mito bà bà.”
“ Ta mặc thế này đến gặp con nhóc đó nó cũng không dám nói gì ta.”
“ Còn nói tiếp.”
Kishimoto lắc đầu, đi vào nhà tắm thay bỏ bộ y phục. Ở trong địa phận của mình
Kishimoto vô tư mặc mấy trang phục hiện đại như đồ thể thao, đồ thun hoàn toàn
thoải mái, không phải suốt ngày cứ mặc mấy trang phục nhiều tầng nhiều lớp như
hiện tại. Kishimoto cũng mong muốn thời gian cố gắng nhanh đi qua, Hắn cũng
nhớ sau mấy năm nữa cách mạng thời trang mới diễn ra mấy bộ trang phục này của
hắn mới có thể mặc ra ngoài đường.
Thế nhưng Kishimoto chưa nhận ra gần nhờ việc đưa ra mấy mẫu quần áo này vào
thị trường của hắn mới chính là nguyên nhân gây ra chuyển biến sau này. Mọi
người dần cũng nhận ra sự thuận tiện cũng như thoải mái với những chất liệu
cùng thiết kế mà Kishimoto đưa ra.
Tsunade lúc này cũng nhìn sau lưng Kishimoto bật cười. Sau khi chung sống,
Tsunade mới phát hiện ra nhiều tật xấu của Kishimoto mà trước đây nàng không
nhận ra. Tsunade mới biết mấy năm trước đây Kishimoto chính là đống kịch với
mình luôn tỏ ra cao cao tại thượng, thế nhưng khi Kishimoto xem Tsunade như
thê tử của mình mở ra lòng mình tính cách thật sự của hắn mới dần dần bộc lộ
ra bên ngoài.
Tsunade mới nhận ra Kishimoto chính là một đại ích kỹ cùng vô địch thiên vị.
Có thể nói đối với những thứ Kishimoto ưa thích hắn vô cùng bảo vệ, tỷ như
Tsunade và các thuộc hạ hắn tin tưởng như Ram, Rom. Còn về những người khác,
Kishimoto chính là một ông chủ khó tính hách dịch hoàn toàn không có tính
người. Còn nói về ích kỹ, lúc trước Tsunade cứ tưởng đó là Kishimoto lạnh lùng
thế nhưng giờ nàng mới nhận ra, Kishimoto chính là lười biếng không quan tâm
tới những thứ đó, việc Kishimoto quan tâm chỉ là những thứ có lợi cho bản thân
mình. Cũng như việc Kishimoto nhận nuôi mấy đứa trẻ mồ côi. Nhìn bên ngoài
cũng được coi là một hành động tốt đẹp, thế nhưng mục đích của Kishimoto cũng
chỉ là tìm được lũ trẻ trông coi khu vườn của mình, sau này cũng có thêm vài
tên thuộc hạ mà thôi. Nếu khong phải có Tsunade can thiệp cuộc sống của lũ trẻ
sẽ không được tốt đẹp như hiện tại.
Cứ như thế hình tượng của Kishimoto dần dần đổ sập trong tâm trí của Tsunade.
“ Nhanh một chút đi.”
Đúng ngoài cửa Tsunade nói vào bên trong phòng tắm của Kishimoto. Chỉ nghe
tiếng nói vọng ra.
“ Cần gì gấp gáp như vậy, còn sớm mà chút ta dùng dịch chuyển đi đến đó là
được, đâu có mất nhiều thời gian.”
“ Không được, lần này sẽ không dùng cách đó di chuyển.”
“ Mấy lần trước chỉ là tai nạn mà thôi.”
“ Không là không.”
Tsunade nhớ lại mấy lần trước cùng Kishimoto dịch chuyển đi về Konoha thì mặt
lại đỏ cả lên. Kishimoto không biết vô tình hay cố ý, mà mấy lần dịch chuyển
đều đi vào mấy nhà tăm công cộng nữ,rồi suối nước nóng khiến mọi người một
phen tán loạn cả lên.
“ Nếu không thì dùng con BMW của ta mới chế tạo ra đi, sẽ rất oai phong.”
“ Sẽ không giống chiếc lần trước chứ.”
“ Lần này đã kiểm tra thật kỹ lưởng rồi sẽ không có vấn đề gì.”
Tuy có chút diễn tưởng, nhưng Kishimoto cũng đã tạo ra được cho mình một chiếc
Ôto chạy trong thời kỳ chiến quốc, dù mấy lần trước có chút trục trặc nhưng
sau nhiều lần thất bại Kishimoto cũng thành công tạo ra cho mình một chiếc xế
hộp.
Cứ như thế cả hai lên chiếc Ôto chạy đến Konnoha.
Sau 5 giờ đồng hồ cuối cùng Kishimoto cùng Tsunade cũng đi đến cổng Konoha.
Mặc dù tình trạng của cả hai có chút bất ổn.
“ Lần sau dẹp hết mấy món đồ này đi.”
“ Ta quên tính trên đường lại nhiều hố như vậy, lúc thử nghiệm nó chạy rất ổn
định.”
“ Không quan tâm.”
Tsunade chạy thẳng một mạch đi vào bên trong làng làm Kishimoto cũng hết cách.
Cả năm tiếng đồng hồ chính là năm tiếng tung hứng của hai người. Đường bộ của
thế giới này hoàn toàn không phải là nơi thích hợp dành cho những chiếc Ôto mà
Kishimoto tạo ra.
“ Ngươi đi cất chiếc xe cho ta.”
Kishimoto đưa chìa khóa cho tên Shinobi giữ cổng trong sự hoang mang của tên
này. Hắn ta lần đầu tiên nhìn thấy vật kỳ lạ này, hơn nữa hắn sao mà biết cái
chìa khóa cùng chiếc xe này có liên quan gì với nhau. Sau tất cả, tên Shinobi
này chỉ còn cách dùng sức của mình đẩy chiếc xe của Kishimoto vào nơi an toàn
mà thôi.
Kishimoto đuổi theo bắt kịp được Tsunade sau đó cố gắng chọc Tsunade cười suốt
quảng đường, sau một lúc đi bộ cả hai cũng đến được nhà của Mito.
Sau khi thông báo, Mito cũng đi ra đón tiếp cả hai vị khách của mình.
“ Mito bà bà.”
“ Đã đến rồi sao.”
Mito đi ra, Tsunade lập tức đứng lến chào hỏi. Hiện tại Tsunade cũng đã hiểu
chuyện hơn trước đối với Mito rất hiếu lễ. Tsunade nhìn sang Kishimoto đang
ngồi im lắc lắc cốc trà của mình ra hiệu.
Kishimoto cũng biết Tsunade muốn mình làm gì sau đó đứng lên hướng về Mito.
“ Con nhóc này đã lâu không gặp.”
Cả hai người Mito cùng Tsunade đều khuôn mặt cứng ngắc không biết nói sao.
“ Ta nói bao nhiêu lần rồi không được gọi ta là con nhóc.”
“ Cũng nói được mấy chục năm rồi, chắc vài năm nữa ta sẽ căn nhắc sửa lại.”
Mito bị Kishimoto chọc đến tức không nói ra lời được, ngồi bẹt xuống bàn tay
vẫn run run .Nếu không phải đánh không lại Kishimoto, Mito có lẽ đã xong vào
đánh Kishimoto một trận.
Sự tình giữa Kishimoto và Tsunade, Mito cũng không hề đồng ý. Thế nhưng gạo đã
nấu thành cơm, Mito có nói cũng không được chỉ còn cách mắt nhắm mắt mở mà
thôi. Hiện tại trong Konoha cũng không có nhiều người biết được thân phận của
Kishimoto, ngoại hình của cả hai cũng tương đồng vì thế cũng không gây ra
nhiều phiền phức. Còn những người biết thân phận của Kishimoto thì lại không
dám có ý kiến gì, cũng chỉ có thể nói Kishimoto quá ngưu bức.
“ Bỏ qua cho Kishimoto đi Mito bà bà, hôm nay người kêu cả hai chúng con đến
đây làm gì?”
“ Ta không dám nhận làm bà bà tên quái vật này.”
“ Còn không phải sao?”
Mito cùng Kishimoto hai cặp mắt đấu tranh với nhau, cả hai không ai nhường ai.
Cũng may gia nhân đều đã được cho rời đi,nếu để họ thấy được hình ảnh này
không biết họ sẽ có suy nghĩ gì về vị phu nhân của [nhẫn giả chi
thần]♦[Shinobi no Kami] bình thường được mọi người vô cùng tôn kính.
Sau một lúc im lặng, cả hai có chút buông lỏng Tsunade mới cố xoa dịu bầu
không khí.
“ Mito bà bà, gần đây có việc gì xảy ra hay sao?”
“ Tsunade ra ngoài một chút đi, ta cần cùng tên này nói chuyện một chút.”
“ Có việc gì?”
Tsunade muốn hỏi rõ thế nhưng nhìn Mito lắc đầu ra hiệu Tsunade cũng biết ý
muốn của Mito lặng lẽ đi ra khỏi phòng.
“ Không được ở ngoài nghe lén.”
Mito nhìn ra ngoài cửa phòng quát một tiếng chỉ thấy một bóng người vội vã
chạy đi.
“ Tsunade đi rồi, không cần cố giấu nữa đâu.”
Kishimoto sắc mặt thay đổi nhìn Mito, Mito thần sắc cũng bất đầu thay đổi, sắc
mặt có chút trắng nhợt, ho ra vài tiếng.
“ Xem ra thời gian của ta cũng không còn nhiều.”
Mito thở dài nói ra.
“ Chuyện này cũng không thể giấu Tsunade được lâu, cuối cùng gì nàng cũng phải
biết mà thôi.”
“ Được ngày nào tính ngày đó, nó hiện tại người thân chỉ còn mấy người, nếu
biết ta cũng sắp ra đi sẽ buồn lắm.”
“ Cũng không còn cách nào, đó là quy luật của thời gian.”
“ Nói cũng không nhìn lại mình.”
“ Ta tất nhiên là trường hợp đặc biệt.”
“ Ta nếu ra đi ngươi có còn nhớ ta hay không?”
“ Sẽ nhớ.”
Câu trả lời làm Mito mỉm cười, những nếp nhăn trên khuôn mặt nheo lại vào
nhau. Có những tâm sự Mito có lẽ không bao giờ nói ra. Như việc nàng cũng đã
từng thích Kishimoto, thế nhưng Mito không có như Tsunade chủ động chỉ có thể
chôn giấu trong lòng mình . Sau khoảng thời gian, Mito cũng đã chấp nhận
Hashirama là phu quân của mình. Thế nhưng cuộc tình của Tsunade và Kishimoto
đã gợi cho Mito những kỷ niệm lúc xưa. Có một chút bồi hồi, cũng có tiếc nuối.
“ Nhớ đối xử tốt với Tsunade.”
“ Điều đó ngươi không cần bận tâm, Tsunade sẽ luôn được ta bảo vệ, sẽ luôn vui
vẻ. Hôm nay ngươi gọi chúng ta đến đây có lẽ đã tìm được nhân tuyển thích
hợp.”