Chúc Mừng Năm Mới.


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

Nghe được tiếng gọi của Hamura, Kishimoto sững sờ. Hắn nghi ngờ mình nghe lầm
rồi.

Kishimoto tiến từng bức thật chậm lại gần cái hố, nơi Hamura đang bị trấn áp.
Kishimoto chỉ dám hé nhìn vào trong hố sâu kia, hắn không dám đối diện với thứ
đang trước mặt mình.

Hamura lại tiếp tục lên tiếng.

“ Phụ thân đúng là người rồi.”

Hamura hai mắt lúc này đã không còn là Tenseigan, chỉ là một cặp Byakugan
trắng bệch. Nhưng trong màu trắng đó người ta cũng có thể nhìn thấy một nỗi
tan thương đầy ấp.

Kishimoto đôi tay run run nâng Hamura cơ thể lên mặt đất, cánh tay đỡ lấy đầu
Hamura. Hắn không tin được những gì mình nghe thấy, kể cả khi hắn đang chạm
vào con trai mình hắn vẫn không tin đây là sự thật.

Hamura nhìn thật kỹ Kishimoto sau đó thì thào lên tiếng:

“ Đúng là hình ảnh này rồi, cuối cùng con cũng đợi được lúc gặp lại người.”

Kishimoto không nói nên lời nhìn Hamura. Hamura ho lên vài tiếng sau đó nói
tiếp:

“ Mẫu thân rất nhớ người, khụ khụ.”

Kishimoto chưa biết phản ứng thế nào chỉ thấy Hamura cơ thể suy kiệt ho lên
vài tiếng trong lòng hắn dâng lên một nỗi lo lắng không yên.

“ Được rồi, con còn rất yếu đừng nói nữa, ta sẽ nghĩ cách cứu con.”

“ Không kịp rồi, khụ khụ.”

Hamura nắm lấy bàn tay của Kishimoto, dùng hết sức nắm thật chặt như đây là
lần cuối hắn được nắm lấy bàn tay ấy.

“ Thời gian của con không còn nhiều, con chỉ có thể chống cự con quái vật đó
được một lúc, nó sẽ nhanh chóng chiếm lấy cơ thể này.”

“ Con quái vật nào, nó là ai.”

Kishimoto không thể kiếm chế, ôm lấy con trai mình, sau đó hắn dò xét khắp
người Hamura tìm kiếm nơi con trai mình bị tổn thương.

“ Không còn thời gian, con có việc muốn nói cho người biết.”

Hamura khuôn mặt toát lên vẻ khó chịu, cứ như đang chống chọi với thứ gì đó.
Kishimoto không thể ngồi yên cánh tay phủ đầy chakra muốn trị thương cho
Hamura.

“ Không có tác dụng đâu, người đừng lảng phí sức lực của mình, con từ lâu đã
không còn sống rồi, con kiên trì đến hiện tại chỉ để gặp người mà thôi, gặp
được người con đã mãn nguyện rồi.”

“ Đừng nói bậy, sao có thể có ta ở đây con sẽ không sao, ta có rất nhiều cách
cứu con cố gắng kiên trì.”

Bỏ mặc lời Hamura nói, Kishimoto vẫn truyền liên tục chakra vào cơ thể đang
dần mất đi sự sống của Hamura.

“ Người phải cẩn thận, nó nó đang chờ cơ hội.”

“ Nó là thứ gì.”

“ Nó nó.”

Hamura muốn nói ra thứ gì đó thế nhưng như bị một thứ gì đó ngăn cản, Hamura
không thể thốt ra được những từ mà mình định nói ra.

“ Đừng cố quá, không nói cũng được, không nói cũng được.”

“ Không còn thời gian nữa rồi, khụ khụ, Mẫu thân..”

“ Kaguya thế nào, nàng ấy gặp chuyện gì.”

“ [Ngoại đạo ma tượng]♦[Gedo Mazo] đã bị bọn chúng lấy mất, nó là thứ để hồi
sinh lại mẫu thân.”

“ Bọn chúng là ai? Hamura con tỉnh lại đi, Hamura.”

Vừa nói dứt câu, cơ thể Hamura tắt liệm, cánh tay đang nắm chặt bàn tay của
Kishimoto buông lơi. Kishimoto tâm trí không có từ ngữ để hình dung.

Hắn vừa vui mừng.

Lần đầu tỏng đời hắn nghe được tiếng “ Phụ thân”.

Con trai hắn đang trước mặt hắn rồi.

Thế nhưng.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh.

Kishimoto không biết những phút vừa qua có phải là mơ hay không. Kishimoto ôm
chặt lấy Hamura gào thét.

“ Hamura con tỉnh lại đi, ta không cho phép, mau tỉnh lại, sao có thể như thế
bỏ đi con vừa mới trở về sao có thể bỏ ta đi như vậy. Mau tỉnh lại đi Hamura.”

Kishimoto gào thét trong vô vọng, đôi mắt đang đen huyền của hắn cũng toát ra
sự căm hận, tràn ngập người Kishimoto lúc này chính là sát khí. Một cỗ sát khí
kinh người, không nơi phát tiết.

Trong vong tay của Kishimoto, cơ thể Hamura đột nhiên cử động. Nó vô thức vẫy
giụa cố thoát khỏi Kishimoto.

“ Hamura đây là chuyện gì, con bị gì rồi Hamura.”

Kishimoto cứ tưởng mình có được hy vọng thế nhưng sau khi nhìn lại, Kishimoto
phát hiện mọi chuyện đang diễn ra không như hắn suy nghĩ.

“ Khí tức này là?”

“ Ngươi thật ra là ai,tại sao phải làm như vậy với ta, mau đi ra khỏi người
con trai ta.”

Kishimoto nhận ra được khí tức quen thuộc, thứ mà Kishimoto cảm nhận được từ
Madara.

“ Mau mau giết con đi, con không muốn bị nó khống chế, người mau giải thoát
cho con đi.”

Hamura đôi mắt lúc trắng lúc xanh, liên tục đổi từ Byakugan sang Tenseigan,
chút ý thức cuối cùng nói với Kishimoto.

“ Sao, sao ta có thể.”

Kishimoto không biết làm như thế nào, hắn làm sao cơ thể ra tay. Thế nhưng
tình thế ngày càng xấu đi, Kishimoto cảm nhận được con trai mình đang dần bị
ăn mòn, chỉ một chút nữa sẽ không còn là Hamura trước mặt hắn, nó sẽ thay thế
bằng một thứ mà Kishimoto không hề hiểu rõ.

“ Không được, trước tiên phải cứu lấy Hamura.”

Kishimoto trong đầu chỉ suy nghĩ được đến bao nhiêu đó, cánh tay bỗng biến đổi
từ đó xuất hiện những làn sương tỏa ra.

“ [Làng sương thanh tẩy]♦[Clear Smog]”

Đây là chiêu thức trước đây Dialga đã dạy cho Kishimoto dùng để thanh tẩy cho
Palkia, lúc này Kishimoto chỉ có thể nghĩ đến cách này cứu lấy con trai mình.

“ Khí tức ấy đang giảm đi”

Kishimoto vui mừng khi cảm nhận được lượng khí tức tà ác kia đang dần biến mất
thế nhưng ngay sau đó lại nảy sinh ra môt vấn đề mới.

“ Chuyện gì thế này, Hamura đang dần chết đi một lần nữa.”

Kishimoto cảm nhận Hamura như trước đó cơ thể đang mất dần đi sự sống một lần
nữa, Kishimoto không thể để cho việc này xảy ra, hắn không tưởng tượng được
trong một ngày mình phải chứng kiến con mình chết đi 2 lần liên tiếp, không
không chấp nhận được.

“ [Minh đạo: Hàn giới]♦[Meidou: Iceworld]”

Ngăn cản điều này diển ra, Kishimoto chỉ còn cách đống băng cả người Hamura
lại, việc này làm chậm đi quá trình suy kiệt của Hamura, Kishimoto hiện tại
cần nhất chính là thời gian, có thời gian hắn mới nghĩ ra được cách thích hợp
để cứu sống Hamura.

“ Chủ nhân, đã tìm ra nơi có khả năng Madara đang ẩn nấp.”

“ Là nơi nào.”

“ Về phía tây, có một địa đạo rất sâu, rất cơ thể là nơi Madara đang trú ẩn.”

“ Được ta lập tức tới đó ngay.”

Kishimoto cũng đem Tsunade đang điên loạn cùng với Hamura đem đóng băng lại
thành hai khối, cất vào trong [Minh đạo]♦[Meidou] của mình. Theo lời của Rom,
Kishimoto lập tức phi hành đi đến vị trí của địa đạo phía tây.

Vừa tới, Kishimoto đã thấy Rom đứng trước cửa địa đạo chờ sẵn.

“ Có kết quả gì không.”

“ Đã cử 5 nhóm xuống phía dưới nhưng xem ra vẫn không có chút hi vọng nào.”

“ Kêu tất cả ra ngoài, ta tự có cách.”

“ Vâng.”

Rom không nghi ngờ gì lời nói Kishimoto, lập tức ra lệnh cho những tốp người
phía dưới di chuyển ra bên ngoài.

Khi người cuối cùng di chuyển ra, Kishimoto ra hiệu tất cả lùi lại phía sau.

“Không đủ, tất cả các ngươi đều rời khỏi nơi này đi, ngươi đi giúp Ram đi
Rom.”

Theo lệnh của Kishimoto tất cả mọi người đều rời khỏi khu vực lúc này
Kishimoto mới bất đầu ý định của mình.

“ Ngươi đúng là ở dưới này.”

Kishimoto cảm nhận được có người phía dưới lòng đất này, nhưng hắn không có ý
định sẽ đi xuống dưới mà tìm kiếm.

Kishimoto bay cao lên trên không, đôi hắc nhãn nhìn xuống phía dưới, bao nhiêu
tức giận của hắn tích tụ như bùng nổ.

“ [Minh đạo: Pháo thiên không]♦[Meidou: Aeroblast]”

Cả hai cánh tay Kishimoto chấp lại vào nhau, từ trên không mây đen, xoay tròn
cuộn lại lấy Kishimoto làm trung tâm.

Từ trên người Kishimoto từng luồn thiểm điện tuôn ra ngoài truyền vào trong
những đám mây đang cuồn cuojn sau lưng, tạo nên một khung cảnh như ngày tận
thế sắp đến.

Sau một lúc tích tụ, một khối cầu năng lượng từ cánh tay Kishimoto bắn thẳng
xuống dưới vị trí của địa đạo, từ phía xa có thể nhìn thấy một cây nấm bụi cát
đang mọc lên.

Vụ nổ khiến bụi đất cùng gió lốc cuốn sạch mọi thứ xung quanh, phía dưới còn
lại chỉ là một hố sâu hình bán cầu, trơ chọi chỉ toàn là một đống đỗ nát.

Từ trong đống đỗ nát kia, một góc nhỏ bổng có chuyển động. Từ trong lớp đất
cát, Madara quần áo lấm lem chui ra ngoài.

“ Không ngờ, lại dùng cách này.”

Madara bố trí bên dưới là vô số cạm bẫy, nhưng hắn không nghĩ đến Kishimoto
lại dùng cách này ép hắn ra ngoài.

“ Cuối cùng cũng chịu lộ mặt ra, ta cứ tưởng ngươi sẽ trốn dưới đó làm con
chuột rồi.”

Madara khuôn mặt e ngại nhìn Kishimoto. Hắn biết rõ hiện tại Kishimoto đang
nỗi điên, con người này đang cực kỳ nguy hiểm. Madara không muốn trực tiếp đôi
công với Kishimoto, lúc này hắn không đủ sức.

Từ phía sau Madara một khối chất lỏng màu đen chui từ dưới đống đổ nát lên,
sau đó tụ lại thành một hắc nhân hình thù quái dị.

Nhìn thấy thứ này Kishimoto vô cùng ngạc nhiên.

“ Đây là, Zetsu đen sao, không có khả năng.”

Kishimoto cũng biết nguồn gốc của Zetsu đen, thứ xuất hiện này không phải là
Zetsu đen mà hắn biết. Zetsu là do Kaguya tạo ra thế nhưng hắc nhân này hoàn
toàn không có mối quan hệ nào với Kaguya, Kishimoto có thể chắc chắn điều này,
bởi vì trên người nó tràn ngập khí tức mà Kishimoto căm ghét.

Bỏ qua việc này, Kishimoto không bỏ Madara ra khỏi tầm quan sát của mình,
Hamura cùng Tsunade còn cần Madara đến để giải khỏi trói buộc.

“ Hôm nay ngươi chạy không thoát khỏi tay ta đâu, đừng cố gắng vô ích.”

“ Thật vậy sao, xem ra ngài rất tự tin.”

Madara cười nhạt chỉ thấy hắc nhân sau lưng Madara dần dần biến mất, chỉ một
lúc sau đã không thấy giấu vết.

Kishimoto cảnh giác, các giác quan cức hạn cảm nhận xung quanh, tìm kiếm vị
trí của thứ gớm ghiết này. Kishimoto cảm giác được phía dưới chân mình đang có
biến đổi.

Lập tức Kishimoto bay lên trên không, từ dưới đất vô số tia sáng phát ran gay
sau đó là một vụ nỗ hất tung mọi thứ lên.

“ Muốn chạy.”

Kishimoto không bỏ qua Madara, ngay lúc vụ nổ diễn ra Madara muốn thừa cơ hội
chạy thoát nhưng Kishimoto đã ngay tức khắc lao đến khống chế lấy Madara.

“ [Mộc độn: Tứ phương giam giữ ]♦[Mokuton: Shichuurou no jutsu]”

Quanh người Madara mọc lên những khối gỗ quấn lấy Kishimoto.

“ Trò vặt, [Hỏa pháp]♦[Enkai]”

Quanh người Kishimoto những ngọn lữa bổng bốc lên cháy rực, thiêu rụi những
mộc độn mà Madara triệu hồi, sau đó chúng lập tức lan sang người Madara.

“ [Hỏa trụ]♦[Hibashira]”

Một lượng lớn lửa đã tích tụ từ trước bắn thẳng vào người của Madara kéo hắn
đụng vào một tản đá gần đó,ngay lập tức Madara ho ra một ngụm máu tươi.

“ Ngay lúc này.”

Khoảng cách giữa Madara và Kishimoto vừa được kéo giãn, Madara nắm lấy thời
cơ, hắc nhân lúc trước biến mất bổng xuất hiện dưới chân Madara sau đó nó hóa
thành chất lỏng bao bọc lấy toàn bộ cơ thể của Madara.

“ Không được đi.”

Kishimoto nhận ra mình đã chủ quan tốc độ cực hạn lao đến tóm lấy Madara,
nhưng đã muộn. Dù rất cố gắng Kishimoto chỉ tóm được một đám chất lỏng màu đen
đang cử động lúc nhút trong tay mình.

“ Đáng ghét, lại để cho hắn chạy mất.”


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #50