Khúc Nhạc Dạo


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

“ Con bé này đi đâu lâu như vậy, hơn một ngày rồi vẫn chưa về, xem ra chịu
không ít đã kích.”

Kishimoto thở dài nhìn ngoài cửa, bình thường giờ này Tsunade đã đi theo hắn
nói to nói nhỏ đủ thứ rồi, thế nhưng hôm nay không khí thật yên tĩnh, yên tĩnh
tới mức tẻ nhạt.

Bình thường Kishimoto luôn chê Tsunade là phiền phức, nhưng hôm nay hắn mới
nhận ra không có cái đuôi phiền phức kia thật trống vắng.

“ Có lẽ nên đi tìm Tsunade trở về, chắc là con bé ngại gặp lại mình, cứ chủ
động tìm nó về vậy.”

Kishimoto đoán Tsunade chỉ là xấu hổ, ngại gặp mặt mình nên mới trốn bên ngoài
lâu khôn về nên quyết định tự mình đi tìm Tsunade trở về, không có Tsunade
cuộc sống của Kishimoto như mất đi một thứ gì đó rất quan trọng. Kishimoto
phải đi tìm mảnh ghép ấy trở về.

“ chủ nhân.”

Ngay lúc Kishimoto đang chuẩn bị ra ngoài, từ bên ngoài một gia nhân chạy vội
vào trên tay cầm một mũi tên có dính trên đó một lá thư. Kishimoto nhìn tên
gia nhân hốt hoảng thì hỏi ra.

“ Có việc gì mà hốt hoảng như vậy.”

Tên gia nhân tay run rẩy cầm mũi tên tay đưa cho Kishimoto.

“ Có người bắn mũi tên này từ bên ngoài vào, đã bắn chết Kangu rồi.”

Kishimoto nhìn lên mũi tên thì thấy trên đó vẫn còn vương máu tươi,khuôn mặt
đã không thể giấu được tức giận. Kangu là một gia nhân chăm chỉ trong nhà
Kishimoto, cũng đã ở đây đến 5 năm trời. Kishimoto tức giận cầm lá thư trên
tay sau đó đi trở lại vào phòng để đọc.

Chỉ một lúc sau, chỉ nghe được tiếng đổ nát từ phòng Kishimoto phát ra. Những
nha hoàn bên ngoài hốt hoảng chạy vào, thì chỉ thấy Kishimoto đang ngồi trên
ghế xung quanh đồ đạc đều đổ nát, khuôn mặt Kishimoto như bốc cháy lên rồi.

“ Chủ nhân, người có chuyện gì không.”

“ Chủ nhân người thấy trong người không khỏe sao?”

Thấy Kishimoto biểu hiện hai nha hoàn liền lên tiếng hỏi thăm, Kishimoto chỉ
khoác tay.

“ Ta không có việc gì các ngươi lui ra ngoài không có lệnh của ta không được
vào.”

Nghe được Kishimoto dặn dò, cả hai nha hoàn lui ra ngoài để lại Kishimoto
trong phòng một mình. Lúc này cánh tay của Kishimoto đã nắm chặt bức thư khi
nãy.

“ Ta thật sự đã sống quá tốt rồi, xem ra ai cũng nghĩ ta là dê béo không biết
hại người, để xem ai là dê ai là hổ.”

Kishimoto cánh tay cử động chỉ thấy quanh người phát quang biến mất tại chỗ.

Văn phòng Hokage.

“ Ầm.”

“ Hả? Kishimoto.”

Tobirama giật mình, vừa rồi hắn vừa phát hiện có người đột nhập bên ngoài vừa
định tấn công đã bị Kishimoto từ nơi nào xuất hiện nắm lấy tay hắn. Tobirama
hoàn toàn bất ngờ, thậm chí Tobirama còn không biết Kishimoto từ nơi nào xuất
hiện.

“ Ngài đến đây làm gì?”

“ Ngươi tự đọc lấy!”

Kishimoto quăng bức thư cho Tobirama, sau đó ngồi xuống ghế chờ đợi. Tobirama
bỏ qua việc Kishimoto làm sao vào được đây đọc lấy bức thư. Vừa đọc xong phản
ứng của Tobirama cũng giống như Kishimoto khuôn mặt toát ra vẻ giận dữ.

“ Mấy tên khốn này dám ra tay với Tsunade.”

Bức thư nội dung chính là dùng Tsunade ép buộc Kishimoto không tham gia chiến
sự, hơn nữa còn dùng Tsunade uy hiếp Kishimoto phải hợp tác với làng đá tấn
công các làng khác.

“ Ngài muốn tiếp theo làm gì? Chúng ta đi tấn công làng đá để cứu Tsunade.”

“ Không, người bắt Tsunade không thể là làng đá, tuy ta không biết chắc là ai
nhưng không thể là làng đá ra tay.”

Tobirama có chút dừng lại suy nghĩ, sau đó có chút hiểu ra gật đầu.

“ Đúng vậy, nếu là làng đá bắt đi sẽ không dùng cách ngu ngốc như thế này báo
thư.”

“ Bức thư này chính là muốn kích động mà thôi, tên đưa thư bắn chết người
trong nhà ta mục đích cũng là muốn ta nổi giận, bọn chúng biết ta sẽ không
đồng ý cái đề nghị ngu ngốc kia, nếu vậy ta chắc chắn sẽ tấn công làng đá để
cứu Tsunade, như vậy bọn bắt cóc chắc chắn sẽ được lợi ích rồi.”

“ Xem ra 4 làng kia cũng không đoàn kết với nhau.”

“ Kẻ đi săn cũng có thể săn ngược lẫn nhau, đều này không có gì khó hiểu.nếu
chúng ta mà ra tay với làng đá bọn người đó sẽ thừa cơ hội ra tay vừa có danh
vừa có lợi. bảo vệ hòa bình, tiện lợi đôi đường.”

“ Như vậy chúng ta làm gì tiếp theo.”

“ Nếu đã muốn chiến tranh chúng ta chiều ý bọn họ.”

“ Như vậy?”

Tobirama có chút nghi ngờ, hắn vẫn chưa hiểu Kishimoto muốn làm gì.

“ Chúng ta sẽ khai chiến, nhưng không phải là với làng đá mà là cả 4 làng cùng
một lúc, lúc trước kế hoạch của ngươi có lẽ sẽ được thực hiện rồi.”

“ Ngài thật sự đồng ý.”

“ Bọn chúng nếu không động vào người của ta ta sẽ không quan tâm, nhưng nếu đã
dám động vào Tsunade như vậy chuyện này ta nhất định phải quản.”

Tobirama vui mừng, hắn ấp ủ toan tính này đã từ lâu, chỉ là Kishimoto không
chịu trả lời hắn không thể thực hiện, hiện tại Kishimoto đã đồng ý giúp sức
như vậy kế hoạch có thể thuận lợi tiến hành.

Trận chiến này không phải chỉ vì Tsunade, nó sớm muộn cũng sẽ nổ ra, chỉ vì
Tsunade mà nó đến sớm hơn mà thôi. Sau khi bàn tính kỹ lưỡng Kishimoto như lúc
đến biến mất trước mặt Tobirama. Tobirama cũng lắc đầu, hắn nghiên cứu [Phi
lôi thần thuật]♦[] lâu như vậy cũng không thể làm đến trình độ như Kishimoto,
đây hoàn toàn ở hai đẳng cấp khác.

Kishimoto đi thẳng về nhà mình, ngồi trong phòng Kishimoto suy nghĩ đến kẻ
đứng sau việc này là người nào, dù cho mục đích cuộc chiến sắp tới là gì
Kishimoto vẫn quan tâm tới an toàn của Tsunade trên hết.

“ Ra đây đi.”

Kishimoto ra hiệu hai shinobi từ trong bóng tối đi ra ngoài.

Hai người này mặc hai trang phục đối lập nhau, đây là Kishimoto bí mật luyện
tập hai tinh binh, đều là những cô nhi vô cùng trung thành.

“ Ram ngươi có tìm được tin tức gì về Tsunade hay không?”

Người mặc đồ trắng lên tiếng trả lời.

“ Vẫn chưa tìm ra nhiều manh mối, tên gửi thư đã bắt được nhưng hắn ta ngay
sau đó đã tự sát rồi, trên người không tìm thấy giấu vết chỉ có một cái hộ
ngạch làng đá, ở trong rừng phát hiện một đám cháy lớn có thể đó là nơi
Tsunade đã bị bắt.”

“ Xem ra bọn người này vô cùng quen thuộc địa thế ở đây, như vậy mới hành động
rọn ràng như vậy. Mọi dấu vết đều dẫn đến làng đá càng chứng tỏ mục đích của
bọn chúng.”

Kishimoto suy nghĩ một chút sau đó mỉm cười. Quay sang nói với người mặc đồ
đen.

“ Rom ngươi đi chuẩn bị nhân lực, tập hợp 70% Yangmi nhân số, chúng ta sẽ tổ
chức cuộc chiến đầu tiên.”

“ Vâng chủ nhân, vậy còn mục tiêu?”

“ Làng đá.”

Lúc này Tsunade sau cuộc tập kích đã tỉnh lại. Cô gái phát hiện mình đang bị
nhốt trong một căn phòng tối ôm, tay chân đều bị trói lại.

Tsunade cố gắng vùng vẫy thế nhưng không biết loại dây trói này làm bằng thứ
gì, càng cố gắng thoát ra Tsunade càng bị trói chặt thêm, sau một lúc chật vật
Tsunade cuối cùng cũng buông xuôi, hoàn toàn không có cách thoát ra.

“ Nơi này là nơi nào? Bọn người này thật ra là ai?”

Tsunade hoàn toàn không biết tại sao mình lại bị nhốt đến nơi này, mọi việc
xảy ra điều quá bất ngờ, Tsunade vẫn chưa kịp thích ứng với hoàn cảnh của
mình.

“ Mình ở đây đã bao lâu rồi, Kishimoto đại ca bên ngoài không biết thế nào rồi
chắc là lúc này vẫn còn đang giận mình, làm sao đây.”

Tsunade nước mắt sắp rơi thế nhưng nghĩ đến Kishimoto, cô gái như có thêm động
lực cố tìm kiếm xung quanh muốn tìm ra một lối thoát thân, không thể cứ bị
nhốt ở trong nhà tù này mãi được.

Cách đó không xa, trong văn phòng của Mizukage, Muzukage đệ nhị Gengetsu
Hozuki đang đắc ý quan sát những thông tin nhận được.

“ Muu ta xem lần này ngươi làm thế nào mà thoát khỏi kế hoạch của ta, tuy có
hơi lộ liễu thế nhưng làng đá của ngươi không thể thoát khỏi liên lụy, có câu
thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, các ngươi sẽ là mục tiêu đầu tiên.”

“ Mizukage đại nhân, như vậy nếu Konoha tấn công chúng ta thì sao?”

“ Bọn họ sẽ không chọn chúng ta làm mục tiêu đầu tiên, muốn tiến đánh chúng ta
cần phải vượt qua cả một hải trình dài, trong thời gian ngắn sẽ không đụng đến
chúng ta được, làng đá sẽ là mục tiêu dễ dàng hơn, đến lúc đó các làng khác sẽ
đồng loạt nổi lên chinh phạt Konoha, chúng ta cứ thừa cơ đi theo.”

“ Có phần thắng không.”

Người chỉ huy này lại đặt ra nghi vấn.

“ Ta cũng không biết, nếu chỉ có mỗi Konoha, sẽ chắc chắn dành được thắng lợi,
nhưng Konoha còn có Yangmi đứng sau, Hashirama tuy đã qua đời nhưng sức mạnh
của Konoha vẫn không thể đo lường.”

“ Nếu như vậy sao chúng ta vẫn đánh trận này.”

“ Ngươi thật ngây thơ, trận chiến này nhất định phải diễn ra, một liên minh mà
một bên quá mạnh sẽ dẫn đến kết cục này thôi, ngươi muốn đợi Konoha đủ mạnh
thâu tóm tất cả sao, các tên Kage kia cũng hiểu điều này vì vậy dù không nắm
chắc tất cả vẫn muốn đánh.”

Mizukage đệ nhị ngừng một chút sau đó nói tiếp.

“ Chúng ta hiện tại đang nắm giữ con bé kia vẫn còn hy vọng.”

Tsunade lúc này hoàn toàn không biết mình đang lạc vào âm mưu chiến tranh giữa
các đại thôn, lsuc này vẫn kiên trì tìm cách thoát ra ngoài.

Thổ Quốc.

Văn phòng Tsuchikage.

Tsuchikage đệ nhị ngồi trên ghế nhìn những báo cáo gần đây, sau đó nhìn sang
những thuộc hạ của mình.

“ Các ngươi có giải thích gì về hành động của Konoha không?”

Tất cả Shinobi vẫn im lặng không lên tiếng, lúc này Onoki mới lên tiếng.

“ Lão sư, Konoha có hành động gì sao?”

“ Konoha đã rút gần hết các lực lượng phòng vệ biên giới giữa Hỏa quốc cùng
Thổ quốc.”

“ Vẫn còn làng cỏ và làng thác nước ngay biên giới lão sư cần gì lo lắng như
vậy.”

“ Ngươi còn quá trẻ, hai làng nhỏ kia từ lâu đã lệ thuộc Konoha, hơn nữa
Konoha những ngày gần đây biểu hiện rất lạ, ta có nghi ngờ bọn họ đang âm mưu
điều gì đó.”

“ Chẳng lẽ bọn họ muốn tấn công chúng ta sao?”

“ Ta không dám chắc, nhưng cần phải đề phòng, cho người tuần tra biên giới, có
bất cứ động tĩnh gì phải ngay lập tức thông báo, còn có cho những Shinobi ở
Konoha tăng cường giám sát.”

“ Vâng Tsuchikage.”

Tất cả mọi người lui ra ngoài, chỉ còn lại Muu cùng Onoki.

“ Lão sư người có điều gì lo lắng hay sao?”

“ Ta không rõ, nhưng ta có linh cảm có chuyện xấu sắp xảy ra.”

Muu thở dài nhìn về toàn cảnh làng đá, hắn biết sắp tới sẽ chờ đón sẽ là chiến
tranh thế nhưng hắn không có cách nào ngăn cản.

Ngay lúc này, quân đội của Kishimoto cũng đã tập trung quanh khu vực làng thác
nước cùng làng cỏ, cả hai làng này như Tsuchikage đệ nhị nói đều lệ thuộc bởi
Konoha, vì thế hoàn toàn không có chút phản kháng như cũ tỏ ra bình thường,
nhưng sự yên ắng này chính là mở đầu cho cuộc chiến sắp tới.

Đại chiến nhẫn giả lần thứ nhất.


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #44