Người đăng: ꧁༺ʊ͋
Mito nghe theo Kishimoto cũng không nói nữa đi vào trong nhà. Mọi người vui vẻ
ngồi vào bàn tiệc.
Đang lúc ăn uống vui vẻ Mito mở lời nói với Kishimoto.
“ Kishimoto, người định như vậy sống suốt đời sao, cũng phải tìm người cùng
mình chung sống đi, ta có quen vài người rất tốt, để hôm nào chúng ta tổ chức
một cuộc hẹn.”
Kishimoto cũng bất ngờ nhìn Mito, hắn thật sự cũng không nghĩ đến việc này.
Mặc khác, Tsunade nghe được Mito mở lời thì sắc mặt khó coi, nhìn Kishimoto
trả lời.
“ Khong phải ta đã nói ta có thê tử rồi sao, chuyện thành thân cứ để phía sau
đi.”
Tsunade nghe được thì hoảng hốt, hỏi ngay Kishimoto:
“ Kishimoto đại ca người khi nào lại có thê tử, mấy năm nay cũng không thấy ai
bên cạnh Kishimoto đại ca đi.”
Tsunade thật sự giật mình, chỉ vì Kishimoto chưa có ai bên cạnh Tsunade mới
dám bỏ qua tuổi tác đi theo đuổi nếu Kishimoto thật sự đã có gia đình lại thêm
khoảng cách về tuổi tác có lẽ Tsunade chỉ có thể trôn tình cảm mình trong
lòng.
Mito nghe Kishimoto cũng nói ra:
“ Thôi đừng đem lý do này ra nữa, từ lúc ta còn nhỏ xíu đã nghe lý do này, đến
giờ vẫn thế, Kishimoto sống một mình như vậy không cô đơn sao?”
Kishimoto lắc lắc đầu nói ra.
“ Ta không nói dối, chỉ là hai chúng ta thất lạc nhau, tính ra cũng đã rất lâu
rồi.”
Tsunade như được tiếp thêm hy vọng, nếu là lạc mất nhau nếu là từ lúc Mito còn
nhỏ như vậy chẳng phải cơ hội gặp lại sẽ rất thấp sao. Kishimoto tiết lộ mình
có thể giữ tuổi trẻ là do tập luyện sinh ra, như vậy chưa chắc bây giờ người
thê tử kia còn sống. Với suy nghĩ đó Tsunade nói ra.
“ Kishimoto đại ca, ngoài người thê tử đã mất tích kia, người còn thích ai
không?”
“ Ta làm gì có thời gian ở bên ai, suốt ngày tiểu quỷ ngươi cứ bám lấy ta,
không đi đánh bạc cũng là uống rượu, ta cũng không chắc mình còn giữ được bản
ngã mình không đây, nếu nói thích thì chắc là con bé nhà ngươi đi, sao có chịu
lấy ta không?”
Tsunade nghe được Kishimoto chọc ghẹo thì mặt đỏ ửng lên, nếu không phải ở đây
nhiều người Tsunade đã “Đồng Ý” to một tiếng lao vào người Kishimoto.
Buổi tiệc cứ thế diễn ra, Tsunade thì cứ một mình mỉm cười suốt quãng thời
gian.
Sau khi buổi tiệc kết thúc, Kishimoto cho người đưa Tsunade trở về, Tobirama
có việc gặp riêng hắn.
Kishimoto đi đến phòng của Tobirama, hắn biết sắp tới có chuyện xảy ra rồi.
“ Ngài tới rồi, mời vào.”
Kishimoto vừa tới trước cửa, Tobirama đã nhận ra sau đó mời Kishimoto vào
trong.
“ Ngươi muốn gặp ta có việc gì?”
“ Cũng không dài dòng, với tình báo của ngài chắc cũng biết hiện tại mấy làng
khác đang dần có động tĩnh phải không?”
“ Ngươi cũng nhận ra.”
Tobirama gật đầu. Kishimoto thở dài, dù có sự xuất hiện của hắn như sự bỏa hộ
cho Konoha nhưng có lẽ cũng chính vì đó mà đại chiến nhẫn giả vẫn sẽ nổ ra.
Hơn nữa lần này sẽ là cuộc chiến nhằm thẳng vào Konoha.
Đây là điều tất yếu, khi một bên quá mạnh dù không làm gì đó vẫn là uy hiếp
đối với các bên, Konoha nhờ Yangmi hậu thuẫn khoa học cùng công nghiệp phát
triển vượt trội hẳn so với những làng khác, vì vậy đã trở thành cái gai trong
mắt các làng đối nghịch.
Tobirama nói tiếp:
“ Hiện tại Làng cát, đá, mây, sương mù đều có động tĩnh, tập hợp quân đội có
lẽ mục đích ngài cũng rõ.”
“ Theo các khu tình bao ta nhận được, bọn họ có lẽ sẽ liên thủ tấn công
Konoha.”
“Đúng vậy, Konoha là một miếng bánh lớn, thế nhưng nó quá nóng, bọn họ không
một mình chiếm được, vì vậy mới cùng nhau chia nhỏ miếng bánh này.”
“ Ngươi đinh làm gì?”
“ Nếu bọn họ muốn đánh chúng ta chẳng lẽ sợ bọn họ, Hashirama huynh ấy ngu
ngốc mới đi tin những tên đó sẽ giữ cái hiệp ước ngu ngốc kia.”
Tobirama vừa nói khuôn mặt vừa toát ra sự giận dữ. Các làng đều từng nhận
Hashirama ân huệ, đều ký một hiệp ước hòa bình thế nhưng hiện tại, Hashirama
vừa qua đời toàn bộ đều trở mặt.
“ Ngươi định một mình chống lại cả bốn làng sao? Đây là chiến tranh chứ không
phải là tỉ thí, sức của ngươi cơ thể đánh 10 đánh 100 nhưng ngàn vạn ngươi
không thể chống lại được.”
“ Nhưng ngài thì có thể.”
“ Ta ?”
“ Hôm nay tôi muốn gặp ngài chính là muốn ngài giúp đỡ, chỉ cần ngài cùng
Yangmi chống đỡ Làng cát ở phía tây nam, làng sương mù ở phía đông, hai làng
còn lại tôi sẽ dẫn người đi trấn áp, cuộc chiến này sẽ có hy vọng.”
“ Ngươi cũng quá tham vọng.”
Kishimoto cũng hiểu Tobirama ý định, cuộc chiến này không chỉ là bảo vệ
Konoha, nếu thắng lợi Tobirama lẽ nào bỏ qua cho mấy bên tham gia sao, việc
thông nhất nhẫn giới không phải là quá hoang đường, nó rất thực tế trước mắt,
cuộc chiến này thành công Konoha sẽ là kẻ đứng đầu.
“ Ngươi nắm chắc phần thắng sao?”
“ Không, nhưng nếu có thể nắm chắc đã không có cuộ chiến này.”
Đây là một canh bạc, cả bốn làng tham chiến cũng đang đặc cược tất cả vào cuộc
chiến này, nếu thành công họ sẽ có được Konoha, còn thất bbaijchir có một
đường chết.
Kishimoto nặng nề trong lòng ra về, hắn từ lâu đã không muốn tham gia những
cuộc chiến trong thế giói này, thế nhưng vô tình việc kinh doanh của hắn lại
tác động quá lớn đến sự thay đổi của nhẫn giới, dù không muốn Kishimoto cũng
không thể trốn tránh trách nhiệm của mình.
Về đến nhà, Kishimoto hỏi thăm một nha hoàn.
“ Tsunade về chưa?”
“ Bẩm chủ nhân, Tsunade tiểu thư về tới nơi rồi, do uống say đã ngủ mất rồi.”
“ Con bé này thật là, được rồi khuya rồi ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi.”
Kishimoto cho lui người nha hoàn sau đó đi về phòng mình.
Mấy ngày hôm sau, buồn chán trong lòng, Kishimoto quyết định một mình đi dạo
một vòng Konoha. Đang mãi nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, Kishimoto bổng nhận
ra mình đang bị người khác chặn đường.
“ Jiraiya? Ngươi chặn ta lại làm gì?”
“ Tôi, tôi muốn khiêu chiến ngài.”
“ Muốn khiêu chiến ta, thôi đừng nói đùa nữa, ta không có thời gian. Hôm nay
tâm trạng ta không được tốt đừng làm phiền ta.”
Kishimoto đang muốn bỏ qua Jiraiya rời đi thì Jiraiya lại di chuyển sang chặn
lại.
“ Không được hôm nay nhất định ngài phải đấu với tôi một trận.”
“ Ta cũng phải biết tại sao đi, ta và ngươi không có thù oán gì? “
“ Có, chúng ta có thù oán.”
Kishimoto giật mình, hắn cố nhớ lại thì nhận ra mình làm gi có chọc đến tên tổ
tông này, ngay cả đi dạo cũng bị hắn phá rối.
“ Ngươi nói ta nghe thử chúng ta có thù oán gì?”
Jiraiya nghe được Kishimoto hỏi hơi ngượng ngùng, muốn nói gì đó nhưng không
thể mở miệng, khuôn mặt lộ ra vẻ khó xử.
“ Sao không nói được, không nói được thì ta đi đây.”
Kishimoto tiến bước, ngay lập tức Jiraiya tung ra một hỏa cầu ngay chân
Kishimoto chặn hắn lại. Kishimoto bị chọc tức rồi.
“ Tên nhóc nhà ngươi, thật ra là muốn gì? Có phải muốn ăn đòn hay không?”
“ Tôi tôi.”
“ Ngươi làm ta tức chết rồi, ta cho ngươi 1 phút, nói cho ta lý do ta chấp
nhận được, nếu không hôm nay ngươi no đòn với ta.”
“ Đúng vậy chúng ta đánh nhau đi.”
Nghe Kishimoto uy hiếp, không những không sợ, nó lại còn đúng ngay ý muốn
Jiraiya, chính là muốn cùng Kishimoto giao thủ.
“ Ta không nói là ta sẽ ra tay.”
Kishimoto cười mỉm, hai tay vỗ vài tiếng, từ khắp nơi Shinobi hiện thân che
chắn Kishimoto.
“ Thế nào có nói hay không, ngươi chính là bị những người này giải quyết.”
“ Không công bằng, ngài như vậy không xứng làm đàn ông.”
“ Oh ta chính là không xứng, các ngươi cho nó một bài học, đang yên đang lành
chạy ra chọc ta.”
Kishimoto bước đi bỏ lại Jiraiya bị cả bọn Shinobi mặc hắc phục vây công. Mọi
người xung quanh thấy đánh nhau thì hô to chạy tán loạn đi.Thế nhưng chỉ một
chút, Jiraiya đã thoát ra bay đến tiếp trước mặt Kishimoto.
“ Oh [hiền nhân thuật]♦[Sennin Modo] sao!”
Kishimoto nhận ra trạng thái hiện tại Jiraiya đang sở hữu, Jiraiya vẫn giống
như nguyên tác đi đến [Mộc linh sơn]♦[Myobokuzan]. Học tập ở đây mấy năm,
Jiraiya cũng đã có chút bản lĩnh thuộc về mình.
“ Hôm nay ngài không thể chạy thoát.”
“ Đúng vậy hôm nay xem ra ta không thể không dạy ngươi một bài học, về sau
đừng chọc người mạnh hơn mình.”
Kishimoto đang định rat ay, Jiraiya đã cắn ngón tay mình, Kishimoto đoán ra
đây là muốn làm gì, chẳng phải là muốn dùng [Thông linh thuật] sao? Kishimoto
bỏng có chút hứng thú đứng nhìn Jiraiya.
“[Thông linh thuật]”
“bùm”
Một làn khói trắng bốc ra, phía sau đó một con cóc to lớn xuất hiện.
“ Jiraiya, ngươi gọi ta ra đây làm gì.”
“ Gamabunta, giúp ta chiến đấu một trận.”
Jiraiya chính là không tự tin vòa khả năng mình, tuy Kishimoto chưa từng rat
ay trước mặt Jiraiya nhưng với thân phận của Kishimoto không thể là một người
binhg thường, theo cảm nhận của Jiraiya Kishimoto rất có thể là một cao thủ.
Vì vậy Jiraiya mới tìm cho mình sự trợ giúp.
Nhìn thấy Gamabunta được triệu hồi ra, Kishimoto có chút đã bật cười,
Kishimoto lên tiếng.
“ Ngươi là Gamabunta sao? Mấy năm không gặp đã lớn lên không ít đi.”
“ Ngươi là?”
Gamabunta đang mãi nói chuyện với Jiraiya lúc này mới để ý đến Kishimoto,
Jiraiya mới mở lời.
“ Đây chính là người chúng ta cần chiến đấu, Kishimoto.”
Gamabunta như không để ý Jiraiya, lúc này nó nhìn chằm vào Kishimoto, thêm
Jiraiya cho nó biết tên, Gamabunta đã xác định Kishimoto là ai.
“ Ngài là người mấy năm trước, cùng thần giả.”
“Sao nhận ra ta à.”
Gamabunta hơi lùi bước rồi, hắn hiện tại đã nhận ra được Kishimoto.Cuộc chiến
mấy năm trước hắn không có cơ hội nhìn rõ Kishimoto chỉ có thể đứng từ phía
xa. Nhưng Gamabunta cũng biết Kishimoto có thân phận gì, đây là nhân vật đứng
ngang hàng với thần giả, hắn hiện tại là muốn tấn công người này sao? Có mà
điên.
Gamabunta tức giận nhìn về Jiraiya, tên này đang hố nó sao, Kishimoto ngay cả
Orochi nhân vật ngang hàng với Gamamaru cũng có thể sai khiến, nó đã là gì.
Jiraiya nhận ra Gamabunta biểu hiện lạ hỏi thăm.
“ Gamabunta, ngươi sắc mặt không tốt lắm có chuyện gì sao?”
“ Có cái đầu ngươi, ngươi tự mà đi đánh ta có việc phải rời đi đây.”
Gamabunta không nói thêm vội vả trở về [Mộc linh sơn]♦[Myobokuzan] bỏ lại
Jiraiya không hiểu gì đứng ngay người.
“ Việc này là thế nào.”
Đang lúc đứng ngẩn ngơ, Jiraiya bị Kishimoto một cước đá văng đi, đụng trúng
một gốc cột ven đường. Jiraiya bị tức thở một lúc không thở ra được khuôn mặt
khó chịu, sau một lúc mới hơi thở điều hòa lúc này hắn mơi hoảng hồn nhận ra
được chênh lệch giữa mình và Kishimoto. Đón vừa rồi của Kishimoto cho dù
Jiraiya có chuẩn bị vẫn sẽ bị như cụ đá bay, đơn giản vì nó quá nhanh.