Thần Giả


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

Ngay lúc Orochi dường như đã nắm chắc chiến thắng trong tay, sau lưng nó ba
bóng đen bay đến hất văng Orochi ra ngoài, cứu lấy Fukasaku và Shima. Bọn họ
không ai khác chính là ba người Gamabunta.

Ngay sau khi bị hất ra ngoài, Orochi nhanh chóng đứng dậy, nó tức giận đang
muốn trả thù, thế nhưng một chút lý trí khiến nó bình tỉnh lại, lúc này cả hai
đội quân cóc và rắn lần nữa chia ra làm hai phía nhìn nhau.

Một bên được dẫn đầu bởi Orochi cùng Manda,còn một bên là Fukasaku và Shima.
Cuộc chiến vừa rồi khiến số lượng hai bên giảm đi đáng kể, thế nhưng cuộc
chiến này vẫn chưa phân ra thắng bại thì sẽ không dừng lại.

Fukasaku đứng sang một bên lên tiếng nói với Orochi.

“ Orochi, ngài tại sao lại đến tộc cóc chúng ta gây náo loạn, năm xưa tộc rắn
cùng tộc cóc đã ký hiệp ước hòa bình, Gamamaru đại nhân vẫn còn sống, ngài
không thể vô lý như thế phá vỡ quy ước.”

Orochi nghe Fukasaku nói ra thì tỏ ra khinh thường, tám cái đầu nó lắc lư nhìn
vào Fukasaku nói ra:

“ Đánh cũng đã đánh rồi, còn nói cái gì quy ước, mấy năm trước chiến tranh nổ
ra sao không thấy ngươi nói quy ước gì đó, đến bây giờ lại đem thứ đó ra?
Không nói nhiều, một trận chiến định thắng bại.”

Orochi đang định xông lên tấn công, Fukasaku và Shima cả hai lùi ra sau đội
hình của tộc cóc, hai người bốn bàn tay chạm vào nhau, đang niệm một loại chú
thuật nào đó. Trong khi đó toàn bộ tộc cóc xông lên ngăn cản Orochi cùng tộc
rắn, mục đích là để câu giờ cho Fukasaku và Shima.

Trên cao, Kishimoto cùng Gamamaru quan sát, Kishimoto tò mò không biết dựa vào
thứ gì mà Gamamaru lại tự tin như vậy, theo tình hình này tộc cóc bị diệt là
không thể tránh khỏi.Tộc rắn độ dẻo dai rất cao, đánh lâu dài thì tộc cóc hoàn
toàn không có lợi.

Bổng nhiên, Gamamaru nhìn lên bầu trời, nó nhìn thấy điều gì đó mỉm cười.

“ Đến rồi.”

Kishimoto nghe Gamamaru nói cũng nhìn lên theo, hắn giật hết cả mình.

“ Đây là?”

Lúc này dưới chiến trường cũng đã nhận ra sự xuất hiện của các nhân vật từ
trên cao. Orochi ngừng tay nhìn lên trời.

“ Đây là gì? Khoan đã khí tức này!”

Orochi ngạc nhiên nhìn lại Fukasaku và Shima, nó mới biết hai tên này không
phải đang chuẩn bị đại nhẫn thuật như hắn nghĩ mà là đang triệu hồi thứ trên
cao kia.

Fukasaku nhìn lên trời hô to:

“ Cung thỉnh thần giả, tộc cóc đang gặp tai họa xin ngài ra tay giúp đỡ.”

Từ trên cao thân ảnh kia ngày càng gần mặt đất hào quang phát ra cũng giảm
dần. Orochi ngày càng cảm nhận được mình đang đối diện với thứ gì.

“Ngài là long tộc, ngài là long tộc.”

Khí tức mà Orochi cảm giác được chính là long khí, cơ thể của nó đang phản ứng
lại với khí tức này, nó nhận ra thứ này là gì, chính là ước mơ cả đời nó muốn
hướng đến thần long chi thể, hóa thân long tộc.

Lúc này Kishimoto cũng đã từ xa bay đến, hắn nhận ra người xuất hiện là ai.
Kishimoto bước và giữa chiến trường, nhìn thấy Kishimoto xuất hiện tộc rắn
cung kính lui sang hai bên nhường đường.

“ Dialga ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây.”

“ Hả Kishimoto???”

Kishimoto sao có thể không nhận ra đây là ai, chẳng phải là Dialga sao? Hắn
bất ngờ không hiểu vì sao Dialga lại xuất hiện ở nơi này. Lúc này Kishimoto
cũng biết vì sao Gamamaru lại tự tin như vậy, bởi vì nó có Dialga ở phía sau
chống lưng.

“ Ngươi làm gì ở đây?”

Dialga nhìn thấy Kishimoto cũng bất ngờ không kém, nó không biết sao Kishimoto
lại xuất hiện ở đây. Kishimoto hỏi ngược lại:

“ Ta còn phải hỏi ngươi, ngươi tại sao lại ở nơi này?”

“ Ta vốn ở đây mà.”

Dialga nói ra, cả hai dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn nhau. Dialga nhìn khung cảnh
xung quanh sau đó nhìn vào Kishimoto.

“ Cuộc chiến này là do ngươi gây ra sao?”

“ Sao? Muốn nhúng tay vào à, bọn cóc này có thù với nhà ta nên ta cho chúng
bài học.”

“ Bao nhiêu đây cũng được rồi đi, dừng ở đây được rồi.”

“ Sao được ..”

Kishimoto chưa nói xong, Dialga đã hướng người về chỗ Orochi đang đứng một ánh
sáng bao bộc tất cả tộc rắn, một ánh sáng lóe lên cả tộc rắn biến mất trong
không khí không còn để lại tý dấu vết.

“ Ngươi.”

“ Ngươi thế nào, ta nói Kishimoto lấy sức mạnh bây giờ vậy mà tâm tính vẫn còn
như vậy. “

“ Sao? Bắt ta phải như tiên nhân ngồi một chỗ hành thiện cứu người sao, ta
chính ta thích làm gì thì làm, nếu bị trói buộc bởi mấy cái quy tắc kia còn gì
là cuộc sống.”

“ Ta không nói với ngươi, chúng ta đến đền của Gamamaru nói chuyện, nơi này
nhiều người không tiện.”

Kishimoto gật đâu sau đó đi theo Dialga phi hành về phía ngôi đền trên ngọn
núi cao. Về phần Orochi cùng thuộc hạ Kishimoto cũng không quan tâm, Dialga là
dịch chuyển bọn chúng trở về lãnh thổ của mình mà thôi.

Đến nơi Dialga cùng Kishimoto ngồi xuống đại sảnh, bên trong chỉ còn có
Dialga, Kishimoto cùng Gamamaru. Dialga mở lời:

“ Ngươi đến đây làm gì lại còn dẫn cả tộc rắn đến tấn công?”

“ Ta không phải nói sao? Tên cóc già này hại cả nhà ta đánh nhau ngươi xem ta
không tính lên người hắn một chút nợ được sao? Ta còn phải hỏi ngươi tịa sao
ngươi lại ở đây lại còn trở thành thần giả gì đó?”

“ Chuyện này sao? Ta chính là trước giờ đều ở nơi này, chỉ do ngươi không có
hỏi nên ta khôn nói mà thôi.”

“ Ngươi!”

Kishimoto tức chết rồi, nếu sớm biết Dialga ở chỗ này hắn cần gì tốn nhiều
công sức tìm hiểu [thông linh thuật] như vậy. Dialga nói tiếp.

“ Ở nơi này tôn thờ chính là long tộc, ta cùng Palkia sau khi tìm được nơi này
thì được tộc cóc tôn kính xưng là thần giả, chúng ta cũng thấy nơi này thích
hợp làm nơi an dưỡng nên đã ở lại đây, không gian ở đây rất thích hợp để nghỉ
ngơi ngươi cũng cảm nhận được đi.”

Kishimoto hiểu ra vấn đề, dù là rắn hay cóc thì long tộc vẫn được xem là thần
tộc, cũng dễ hiểu nếu Dialga cùng Palkia ở nơi này được tôn kính, long khí bọn
chúng tỏa ra là cực kỳ kinh người.

“Nói tới ngươi đi, làm sao mới bỏ qua cho tộc cóc, bọn chúng tôn kính ta như
vậy cũng không thể mắt nhắm mắt mở được.”

“ Làm sao?”

Kishimoto ngẫm nghĩ một chút sau đó nhìn vào Gamamaru. Thấy ánh mắt Kishimoto
nhìn mình Gamamaru nhớ đến một việc, nó lấy tay với lấy cái nón nhưng chậm
rồi, Kishimoto đã lao đến cốc vào đầu nó một cái.

Gamamaru choáng váng lảo đảo vài vòng ngã rục trên sàn nhà. Dialga nhìn thấy
Kishimoto hành động thì lắc đầu.

“ Ngươi đúng là.”

“ Đúng là thế nào? Ta còn không dùng hết sức chỉ cho nó ngất đi một chút thôi,
thế này đã nhẹ nhàng lắm rồi.”

“ Gamamaru cũng không phải là kẻ xấu, nó chỉ là muốn giúp thế giới ngoài kia
bình an mà thôi.”

“ Ta làm sao không biết, nhưng nó vì người khác mà hại gia đình ta, vì vậy ta
không quan tâm nó tốt hay xấu .”

Dialga ánh mắt thương cảm nhìn về Gamamaru đang bất tỉnh. Dialga đã dạy cho
Gamamaru một thuật gọi là [Tiên tri]♦[Future Sight], bởi vì Dialga nhận ra
được Gamamaru rất thích hợp cho loại thuật này. Gamamaru cũng đã già rồi,trí
nhớ đã không tốt, bây giờ bị Kishimoto về sau chứng mất trí nhớ tạm thời của
nó cũng do đây mà ra.

Kishimoto không để ý đến Gamamaru nữa quay sang Dialga.

“ Ngươi ở đây lâu vậy rồi có biết tộc ốc sên ở đâu không?”

“ Ngươi lại muốn làm gì.”

“ Chỉ là Tsunade muốn tìm một thông linh thú mà thôi, ngươi xem nó cứ đòi đem
ngươi cùng Palkia làm thú cưng.”

Nhắc tới Tsunade, Dialga lại gợn người, cô bé đúng là nỗi ác mộng của Dialga.

“ Được rồi nếu là Tsunade ta giúp ngươi một lần, tốc ốc sên rất ôn hòa ngươi
chỉ cần nói nhẹ nhàng bọn chúng chắc sẽ đồng ý mà thôi.”

“ Được như ngươi nói thì tốt.”

Sau đó Dialga vẽ ra một vòng sáng Kishimoto có thể nhìn thấy được khung cảnh
của bên kia không gian, là một vùng đất xanh mướt màu cỏ. Kishimoto theo lối
mà Dialga đưa ra đi qua bên kia không gian.

Konoha.

Tsunade ở trong nhà của Kishimoto đi qua đi lại, cô bé mong ngống Kishimoto
trở về. Lúc Kishimoto rời

Đi cũng không đến chào Tsunade chỉ bỏ lại mảnh giấy, nói hắn sẽ đi xa khoảng 1
2 tháng sẽ về nhưng bây giờ cũng đã hơn 3 tháng trời rồi vẫn không thấy tin
tức.

Tsunade đang buồn rầu đứng trước cửa thì cô bé bổng nhận ra một hình dáng quen
thuộc xuất hiện.

“ Kishimoto đại ca.”

Tsunade lao ra ôm chầm lấy Kishimoto vui mừng.

“ Kishimoto đại ca đi đâu mà lâu như vậy, Tsunade rất nhớ người.”

“ Ta gặp một số việc nên đi hơi lâu, sao ở nhà có việc gì không.”

“ Sao có việc gì được,Tsunade chính là thiên tài trong thiên tài, trong học
viện ai cũng nói như vậy.”

“ Ta biết rồi, Tsunade là giỏi nhất, nào vào nhà ta có quà cho ngươi.”

“ Là gì?”

Ôm Tsunade, Kishimoto đi vào trong nhà mình. Tsunade mong chờ nhìn Kishimoto,
chỉ thấy Kishimoto lấy ra một trục quyển.

“ Làm theo động tác của ta, cắn một ít máu trên tay đi.”

Tsunade không hiểu gì nhưng cũng làm theo lời Kishimoto nói ra. Cô bé làm theo
Kishimoto chỉ dạy kết ấn sau đó giáng một thuật thức vào trục quyển Kishimoto
đưa ra, chỉ thấy một làn khói trắng bốc ra từ tay Tsunade.

“ Đây là gì?”

Tsunade ngạc nhiên nhìn tay mình, Tsunade nhận ra có thêm một vật phía dưới
nó.

“ Đáng yêu quá.”

Tsunade giở tay ra thì phát hiện dưới tay mình là một cô ốc sen, nhỏ xíu béo ú
màu xanh trắng.

“Kishimoto đại ca cái này là cho em sao.”

“ Đúng vậy, nó là do ngươi triệu hồi ra mà chính là của ngươi.”

Tsunade thích thú nhìn con ốc sên mình vừa triệu hồi ra. Sau đó đem nó đi chơi
đùa. Kishimoto cũng lắc đầu, thứ Tsunade vừa triệu hồi chỉ là một phần nhỏ của
Katsuyu, Katsuyu bản thể rất to lớn nhưng cũng có thể phân chia cơ thể nó ra
làm nhiều phần khác nhau, vì vậy chỉ cần Tsunade lượng chakra phát triển lớn
hơn tương lai mới có thể gọi ra được Katsuyu nguyên bản.


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #40