Người đăng: ꧁༺ʊ͋
“ Ông chủ, bàn đằng kia từ sáng giờ ăn rất nhiều tiền rồi.”
“ Là tên nam nhân bế tiểu nữ hài kia sao?”
“ Đúng vậy!”
Một tên lính gác chạy đến ghé nhỏ vào tay người chủ sòng bạc, Tsunade cùng
Kishimoto đã thắng liên tục mấy chục ván, hiện tại cả bàn đấu chỉ còn có
Tsunade cùng người chủ bàn, mọi người xung quanh đều đã ngừng tay, đây là
tránh việc đặt hùa theo dẫn đến sòng bạc thua lỗ nặng hơn.
Mặc dù như thế nhưng Tsunade vận khí vẫn còn rất nhiều liên tục chiến thắng,
việc này đã khiến chủ sòng bạc đứng ngồi không yên.
Một người đàn ông báo ú lùn tịt, đi từ trên lầu sòng bạc đi xuống, khuôn mặt
râu quai của lão cũng đã thể hiện ra đây là một nhân vật không tốt lành gì.
Nhìn thấy người đàn ông này, những người canh gác đều cung kính cúi chào, bởi
vì ông ta chính là chủ nhân của sòng bạc này.
Ông chủ sòng bạc cũng không đi đến bàn của Tsunade mà đi ra thẳng ra khỏi sòng
bạc, theo sau ông ta là một toán người tùy tùng.
Kishimoto tinh ý đã phát hiện ra người này ý định, đây là muốn giữa đường cướp
tiền đây mà, nếu ngay tại đây mà ra tay những người khách khác sẽ phản ứng hậu
quả sẽ rất tệ, vì thế đợi Kishimoto cung Tsunade ra về ra tay cướp tiền chính
là biện pháp tốt nhất, Kishimoto cũng không ngờ gan của ông chủ này lại lớn
như vậy.
Sau một lúc, Tsunade cũng ăn đủ rồi, cô bé đã ăn hơn 5 triệu Ryo, cái này đã
ngang với lệnh truy nã một tên S nhẫn giả.
Kishimoto vui vẻ cỏng Tsunade trên lưng trở về. Vì quá mệt, Tsunade ngủ trên
lưng Kishimoto lúc nào không hay. Khi Kishimoto đi đến một đoạn vắng người lập
tức đoàn người cảu sòng bạc lao ra.
Kishimoto hoảng hốt, hắn cũng không phải là sợ lũ phế vật kia, chỉ là chúng
đến không đúng lúc rồi, Tsunade vừa ngủ thiếp đi, nếu làm ồn cô bé mà thức
giấc thì rất phiền phức.
Kishimoto liền nghĩ ra một cách hay, cứ như không có việc gì tiếp tục tiến về
phía trước, như Kishimoto ý nghĩ, từ đằng sau, một nhóm đạo tặc lao ra đánh
cướp.
Thế nhưng bọn chúng còn chưa kịp ra tay chỉ thấy Kishimoto thân ảnh lắc nhẹ
một cái, xung quanh đạo tặc biến mất không còn dấu vết. Kishimoto vẫy vẫy bàn
tay của mình, lúc này nó đang biến thành đệm thịt mèo, vừa rồi Kishimoto chính
là dựa vào năng lực [Trái đệm thịt]♦[Nikyu Nikyu no mi] cùng tốc độ vượt trội
của mình thi triển đánh bay bọn họ rời đi đến vô số vùng lân cận.
Cứ thế Tsunade ngoan ngoãn nằm trên lưng Kishimoto ngủ thiếp đi, trên môi vẫn
còn nở nụ cười hạnh phúc, cũng không biết cô bé đang mơ thấy gì.
Vài ngày sau, Kishimoto đi đến văn phòng Hokage để gặp Hashirama, có việc quan
trọng hắn cần Hashirama xác thực.
“ Cửa không khóa, mời vào.”
Nghe được tiếng rõ cửa bên ngoài, Hashirama bên trong văn phòng Hokage nói ra,
Kishimoto cũng từ đó bước vào bên trong.
“ Kishimoto ngài đến à, ngài gặp tôi có việc gì?”
Kishimoto nhìn Hashirama khác bình thường cung kính thì nghĩ đến một việc.
“ Hashirama ngươi đã biết thân phận thật sự của ta?”
Hashirama gật đầu tỏ vẻ Kishimoto đã đúng, sau đó hắn mời Kishimoto ngồi xuống
nói chuyện. Hashirama mở lời:
“ Sau khi đánh bại Madara toàn bộ những tài liệu quan trọng mà Madara thu thập
được đều được đưa về Senju, tôi cũng qua đó xác nhận được thân phận của ngài.”
“ Vậy ngươi lựa chọn giữ bí mật này sao?”
“ Ngài không muốn lộ ra bản thân chắc chắn là có lý do, cũng vì biết thân phận
ngài ta mới tin mấy năm nay ngài vẫn còn sống luôn khuyên bảo Mito.”
“ Cảm ơn ngươi.”
Kishimoto có chút cảm kích nói ra, nếu Hashirama mà tiết lộ thân phận của
Kishimoto ra ngoài thì mọi việc sẽ trở nên vô cùng phiền phức, cuộc sống của
hắn cũng sẽ không yên ổn như bây giờ, sau đó Kishimoto cũng u buồn nhìn về
Hashirama.
“ Thời gian của ngươi không còn nhiều.”
Hashirama nghe được Kishimoto nói ra thì mỉm cười.
“ Đó là số mệnh không trốn tránh được, ngày đó đánh với Madara đã làm tổn hại
đến cơ thể sử dụng tiên thuật vượt quá giới hạn cho phép làm cho đến hiện tại
sinh lực của tôi cạn kiệt rồi, cũng sắp đến lúc ra đi.”
“ Ngươi tiếc nuối không?”
“ Cũng vất vả cả đời người rồi, nói có tiếc nuối hay không? Có.”
“ Hì”
Kishimoto và Hashirama nhìn nhau cười nhẹ một tiếng, sau đó Hashirama thở dài
nói ra.
“ Tsunade con bé còn nhỏ, sau này phiền ngài chăm sóc nó dùm, tôi dự định sẽ
tự chọn lựa ngày mình ra đi, mấy tháng nữa là hoa đào nở rồi, ta cũng nên sớm
rời khỏi thế giới này.”
“ Ta còn một việc muốn hỏi ngươi, ngươi nghĩ Madara còn sống hay không?”
Hashirama giật mình, sau đó quay mặt đi không trả lời, hắn nhìn một chút về
Konoha khung cảnh, Kishimoto cũng đứng lên bước ra cửa định ra về, ngay lúc
Kishimoto mở ra cánh cửa văn phòng, Hashirama vang lên tiếng trả lời.
“ Còn, hắn còn sống.”
Hashirama lên tiếng, Kishimoto dừng lại một chút ngay cửa sau đó cũng nói lời
tạm biệt rời đi.
Vừa đi Kishimoto cũng vừa nghĩ đến Hashirama, Kishimoto biết những điều
Hashirama tiếc nuối là gì, hắn từng tranh đấu vì hào binh vì lý tưởng mình với
Madara, thế nhưng hiện tại hắn không làm được bất kỳ điều gì. Ngay lúc này
chiến tranh giữa các làng đang nổ ra, ngay cả đứa con trai mình cũng đã hy
sinh vì cuộc chiến này. Hashirama làm sao có thể không thất vọng.
Còn về Madara, Hashirama lại lo cho Konoha này, với tính cách Madara chắc chắn
sẽ trả thù Hashirama, mà thứ dễ dàng tổn thương Hashirama nhất chính là
Konoha, nó là lý tưởng cả đời Hashirama ấp ủ, cũng là thành tựu lớn nhất của
Hashirama.
Như lời Hashirama nói, mấy tháng sau hắn ta qua đời dưới sự bất ngờ của tất cả
mọi người, Hashirama đã cố gắng đến cuối đời mình, lúc nào cũng tỏ ra là một
người đáng tin cậy, hắn không bao giờ lộ ra sự yếu đuối của mình cho người
khác thấy. Hashirama ra đi trong sự tiết thương vô vàng từ dân làng cũng như
từ gia đình của hắn.
Tang lễ diễn ra long trọng, như để tiếc thương về một người anh hùng đã ra đi
mãi mãi.
Kishimoto cũng đưa ra ý kiến khắc lên dãy núi che chắn Konoha khuôn mặt của
Hashirama, sau đó cũng khắc lên luôn khuôn mặt của Tobirama, như để tôn vinh
những vị Hokage đã từng trị vì Konoha, đây cũng là khởi đầu cho tập tục sau
này.
Cái chết của Hashirama cũng là hồi chung báo hiệu chiến tranh sẽ được đẩy manh
hơn trước, cùng với đó Konoha có lẽ cũng sẽ rơi vào tầm ngắm của các nhẫn thôn
khác.
Một buổi chiều tà, Kishimoto lặng lẽ đi dạo trên bờ hồ, thì đằng xa hắn phát
hiện ra Tsunade đang ngồi dưới bờ đê lủi thủi một mình.
Kishimoto tò mò đi đến xem thử Tsunade đang có việc gì thì phát hiện cô bé
đang khóc, Kishimoto từ sau mở lời.
“ Tsunade vì sao ngồi một mình ở đây, còn khóc đỏ cả mắt lên như vậy?”
“ Hu hu “
Tsunade không chịu nói ra, chỉ một mực ôm lấy Kishimoto khóc to lên, Kishimoto
cũng chấp nhận ôm lấy Tsunade vào lòng. Tsunade rút sát vào người Kishimoto,
đã rất lâu không ai ôm cô bé như vậy.
Tsunade khóc chính là vì quá cô đơn, Hashirama mất rồi, người hay chơi đùa
cùng cô bé nhất đã ra đi, Mito thì vì đó mà đau buồn cũng không còn tâm trí đi
quan tâm tới Tsunade. Còn về Tobirama, không tính bình thường Tsunade nhìn
thấy Tobirama đã cảm thấy sợ hãi, hiện tại Tobirama còn vừa tiếp nhận lên làm
Hokage đệ nhị công việc bù đầu sao có thời gian giành cho Tsunade.
Phải nói mấy ngày này, Tsunade luôn ở một mình, chính là cô đơn tới phát khóc.
Gặp được Kishimoto, Tsunade như cá gặp nước nhào đến, từ Kishimoto Tsunade cảm
nhận được sự âp áp, sự an toàn vây quanh mình.
Kishimoto cũng cảm thấy được một phần Tsunade suy nghĩ hắn cũng đã từng một
thời gian trải qua cảm giác này nên rất hiểu nó khó chịu đến như thế nào.
Kishimoto cỏng lấy Tsunade đi về hướng nhà hàng của mình.
Tsunade được Kishimoto mở đường, kêu ra một loạt cao lương mỹ vị đặt đầy cả
bàn ăn, người xung quanh nhìn vào cũng tròn mắt, lén nuốt đi nước miếng.
Tsunade vui vẻ như quên đi những nỗi buồn mình trải qua lao vào niềm đam mê ăn
uống của mình.
Cũng từ hôm đó, Tsunade thường xuyên đến nhà Kishimoto chơi, cũng gây cho
Kishimoto không ít phiền phức, nhưng cũng mang đến cho hắn không ít niềm vui,
trước đó cũng đã nhận lời Hashirama chăm sóc Tsunade, Kishimoto cũng phải có
chút chữ tín.
Một ngày như bình thường, Tsunade đi sang nhà của Kishimoto, thì được gia nhân
trong nhà dẫn ra sau hậu viện, nói là Kishimoto đang đợi Tsunade.
Tsunade tò mò không biết Kishimoto tìm mình có việc gì, vội chạy chạy ra sau
hậu viện tìm hiểu.
Đến nơi Tsunade chỉ thấy được Kishimoto một mình đang đứng đợi mình.
“ Đến rồi à.”
“ Kishimoto đại ca, tìm ta có việc gì?”
“ Ngươi còn nhớ, từng hứa với ta làm ba điều hay không?”
Tsunade giật mình nhìn Kishimoto, đây là đang muốn mình làm gì sao? Biết được
Tsunade đang suy nghĩ gì Kishimoto cũng nói ra luôn ý định của mình.
“ Hashirama đã từng nhờ ta chăm sóc ngươi, ta đã đồng ý rồi, nhưng cũng không
thể cả đời, lúc nào bên cạnh ngươi được, vì vậy ta muốn dạy ngươi một ít bản
lĩnh, có như vậy khi không có ta bên cạnh cũng có thể bảo đảm an toàn của
mình.”
“ Kishimoto đại ca chẳng lẽ cũng muốn boe rơi Tsunade đi sao?”
Tsunade hoàn toàn hiểu sai ý của Kishimoto rồi, cô bé tưởng Kishimoto là muốn
rời đi nên mới muốn dạy mình nhẫn thuật, hai mắt rưng rưng, Kishimoto hoảng
loạn vội vã giải thích.
“ Không không, đừng khóc, Tsunade ngoan, ta chỉ là muốn dạy một chút bản lĩnh
cho ngươi mà thôi, ngươi xem sang năm ngươi cũng phải vào học viện rồi, có
trước một ít bản lĩnh vào đó chẳng phải rất uy phong sao?”
Tsunade bìn tĩnh một chút nhớ lại, đúng là sang năm cô bé đã sáu tuổi rồi,
cũng đến lúc bước vào học viện nhẫn giả, Tsunade liền nghĩ đến lời Kishimoto
vừa nói, có chút đồng tình.
“ Đúng vậy, nếu bây giờ mình trở nên lợi hại khi vào học viện mặc sức ăn hiếp
bọn người kia, như vậy chẳng phải rất thú vị sao, Kishimoto đại ca người giỏi
như vậy chắc chắn biết rất nhiều nhẫn thuật mạnh mau dạy ta đi.”
Kishimoto lắc đầu nói ra.
“ Phải biết nhìn vào điểm mạnh của mình mà phát huy, ngươi là thiên sinh thần
lực, là trời phú cho thể chất tu luyện thể thuật, ta ý định chính là dạy ngươi
thể thuật.”
Tsunade khuôn mặt thất vọng thấy rõ. Kishimoto cười nhìn thẳng về phía con rối
trước mặt.
“ Thể thuật có gì không tốt, không tốn thời gian kết ấn, không phụ thuộc vào
chakra, uy lực lại cực lớn, lại còn rất oai phong, xem ta làm thử một chiêu.”
Kishimoto làm mẫu đánh ra không trung một quyền, chỉ thấy không khí cứ như một
cánh tay bay đến con rối phía trước.
“ Bùm”
Tsunade giật mình, che tay tránh khỏi khối bụi mà con rối phá hủy tọa ra, sau
đó kinh ngạc nhìn về con rối kia giờ chỉ còn mỗi chân rối nghoe ngoãy.
Tsunade sở dĩ kinh ngạc là vì con rối này là chuyên đặc chế để thử nghiệm nhẫn
thuật dù là cấp A nhẫn thuật nó cũng có khả năng chống cự, không ngờ Kishimoto
một quyền nhẹ nhàng còn không đánh trực tiếp vào nó đã làm nó nổ tung.
Tsunade ánh mắt ngày càng sùng bái nhìn Kishimoto.
“ Thế nào có muốn học không.”
“ Muốn muốn, Kishimoto đại ca mau dạy ta.”
Tsunade ôm lấy cánh tay của Kishimoto lắc lư, cười đến híp cả mắt, vừa rồi
trải nghiệm Tsunade đã biết được thể thuật lợi hại đến nhừơng nào.