Người đăng: ꧁༺ʊ͋
Việc Kishimoto quay trở về cũng không được tiết lộ ra ngoài, sau khi đến gặp
Mito, Kishimoto đã nhờ Mito giữ bí mật cho mình, chỉ cho phép một vài người
biết, Hashirama cùng Tobirama là một trong số đó.
Hashirama khi nghe được tin Kishimoto còn sống thì lập tức đi đến gặp mặt.
Kishimoto được Mito sắp xếp cho một căn nhà gần bên ngôi nhà của mình. Tất cả
mọi người bao gồm Mito, Hashirama, Tobirama, còn có cả Tsunade và hai người đệ
tử của Tobirama là Shimura Danzo, Sarutobi Hiruzen tập trung trong đại sảnh
nhà mới của Kishimoto, bóng người từ phía sau bình phong bước ra, mọi người
đều nhận ra hình bóng quen thuộc năm nào.
Phản ứng của tất cả đều như Mito lúc gặp lại Kishimoto, đó là ngạc nhiên.
Kishimoto không chút gì thay đổi vẫn là hình dáng 25 26 tuổi ấy, không trẻ
cũng không già, đủ chững chạc để mọi người nhìn vào có thể tin tưởng. Thời
gian đã làm mọi người đều thay đổi, thế nhưng tất cả dường như đã bỏ quên đi
Kishimoto.
Kishimoto ngồi giữa đại sãnh mọi người tập trung nhìn vào hắn làm Kishimoto có
chút không quen nói ra:
“ Tất cả đều là người quen có gì phải căn thẳng như vậy, mọi người cứ tự nhiên
đi, các ngươi làm ta thấy có chút xa lạ rồi.”
“ Còn không phải do Kishimoto đại ca bỏ đi từng ấy năm sao, cũng đã hơn 35 năm
rồi, chúng ta đều đã có tuổi, còn người lại như trước trẻ tuổi giờ gọi
Kishimoto ngươi là đại ca ta đây cũng đã có chút ngại miệng rồi.”
Mito mở lời nói ra, nghe được Kishimoto cũng có chút hợp lý, cười cười nói ra.
“ Việc này ta có chút bí mật không tiện nói ra, chúng ta nói về những thứ xảy
ra trong thời gian ta rời đi đi.”
“ Không được trước tiên phải nói vì sau đại ca trước đó lại biến mất như vậy.”
Mito không thoát ra được sự tò mò của mình, nàng muốn biết vì sao Kishimoto
lại biến mất lâu như vậy. Nghe Mito trách vấn Kishimoto cũng bịa ra một số
chuyện nói ra:
“ À là cuộc chiến năm đó ta cùng con quái vật kia, Hashirama ngươi cũng nhớ
hình dạng nó đi, ta cùng nó đánh nhau bị thương rất nặng sau đó phải dưỡng
thương, đến nay mới bình phục.”
“ Hắn nói dối, khuôn mặt đó giống như mấy tên trong sòng bạc biểu hiện ra lúc
lừa ta.”
Tsunade ngồi ăn uống, nghe được Kishimoto kể ra thì thì thầm nói với Mito, thế
nhưng lời cô bé nói ra thì ai cũng có thể nghe thấy, chỉ thấy mọi người có
chút che miệng cười lén. Kishimoto cũng chỉ biết lấy nắm tay che miệng ho khan
một vài tiếng cho qua đi, hắn cũng không phải là nói dối cũng một phần là sự
thật thế nhưng hiện tại bị Tsunade lời nói trở thành bịa đặt hết rồi,
Kishimoto cũng không tiện giải thích.
Mito biết Kishimoto đang xấu hổ vội đổi sang chủ đề khác.
“ Kishimoto đại ca, tổ chức Yangmi của người hiện tại vẫn còn đang hoạt động,
nếu người đã về ta giao lại quyền điều hành nó lại cho đại ca.”
Mito đem ra trong người chiếc lệnh bài, đây là thứ Kishimoto tặng Mito nhân lễ
cưới, dùng nó Mito đã vận hành Yangmi trong suốt thời gian Kishimoto mất tích.
Đến cả Kishimoto cũng không ngờ Mito sẽ làm vậy. Nhìn tấm lệnh bài,Tsunade hai
mắt sáng rực, tuy nhỏ tuổi nhưng cô bé biết rõ nó có ý nghĩa gì, Yangmi ở
trong Konoha cũng có 2 3 trụ sỏ, đều là quán ăn hoặc là trung tâm trao đổi
lương thực vũ khí lớn. Tsunade từng có ý định cướp nó đi, cô bé biết chỉ cần
có nó tiền đánh bạc của mình sẽ không cần phải lo lắng nữa.
Không chỉ có Tsunade nghĩ vậy, những người tìm hiểu về tổ chức Yangmi đều tìm
ra sự khác thường trong cách vận hành của tổ chức này, mọi thành viên bên
trong đều tuyệt đối trung thành, chỉ nhận duy nhất mệnh lệnh từ chủ nhân mà ở
đây là người giữ tấm lệnh bài. Rất nhiều người khi tìm ra được bí mật này đều
muốn cướp đoạt lấy nó, thực tế chỉ cần nắm giữ Yangmi quyền lực trong tay còn
muốn cao hơn cả Đại danh.
Thế nhưng Mito biết rõ, một khi Kishimoto trở về tấm thẻ này đã là vô dụng,
Yangmi sẽ trở lại phục tùng ccho Kishimoto, chiếc thẻ này không thể nào vượt
qua được quyền lực mà Kishimoto nắm giữ.
Mọi người ôn lại một chút chuyện cũ sau đó cùng nhau kể cho Kishimoto nghe
những chuyện đã xảy ra sau từng ấy năm.
Qua đó, Kishimoto mới biết Tsunade chính là con gái của Senju Hanaku, con trai
cả của Hashirama và Mito, thế nhưng vừa nhắc đến người con này, cả hai người
Hashirama cùng Mito đều buồn bả, khuôn mặt lộ ra vẽ luyến tiếc.
Mấy năm trước đây một cuộc xung đột đã nổ ra, Hanaku là người chỉ huy cuộc dẹp
loạn thế nhưng không may bị trúng phải mai phục của kẻ địch đã qua đời.Mẹ của
Tsunade cũng đau buồn mà ra đi sau đó không lâu bỏ lại Tsunade vừa mới mấy
thắng tuổi, vì thế cô bé mới quậy phá không ai quản như vậy, một phần vì không
có ba mẹ bên cạnh, Mito lại thương xót cho hoàn cảnh cháu mình không nỡ la
mắng.
Sau khi ôn lại chuyện cũ, mọi người cũng chia tay nhau ai về nhà nấy, duy chỉ
có Tsunade là vẫn còn ngồi lại đại sãnh. Kishimoto ngạc nhiên nhìn con bé đang
ngồi ăn trái cây trên bàn.
“ Cô gái, ở nhà không có thức ăn hay sao, mọi người đã về hết rồi, sao ngươi
vẫn còn ở đây?”
Tsunade nhìn Kishimoto một chút cầm trái táo lên cắn một miếng to, vừa ăn vừa
nói ra.
“ Đây chính là nhà của ta, ta còn phải hỏi ngươi tại sao lại ở đây.”
“ Con bé này xưng hô kiểu gì vậy, sửa lại cho ta, gọi ta là Kishimoto gia gia,
không được như vậy già quá, gọi là ca ca thì lại ngang với Mito cũng không
được, như vậy đi gọi ta là Kishimoto thúc thúc đi.”
“ Còn lâu, gọi ta là con bé rồi bắt gọi ngươi là thúc thúc sau.”
“ Ngươi muốn thế nào?”
Tsunade căn một miếng nữa, sau đó quăng đi phần cùi táo trúng ngay vào sọt rác
gần đó.
“ Như vậy đi, ta gọi tên k… không gọi đại ca đi, ra đường gặp ai nghe ta gọi
ngươi thúc sẽ rất khó coi, dù sao đại ca người cũng còn rất trẻ.”
“ Sao lại muốn ta làm gì sao?”
Kishimoto nghe thấy Tsunade đổi giọng nói thì biết cô bé này đang có âm mưu
gì, từ việc bị cô bé lừa lần trước, Kishimoto đã không còn dùng khái niệm 5 6
tuổi hài tử mà nhìn nhận Tsunade, cô bé này còn gian manh hơn người lớn mấy
lần, ăn nói với Kishimoto dễ nghe như vậy chắc chắn là đang muốn nhờ vã gì.
“ Không có gì, người xem thân phận đại ca cao quý như vậy, cũng không có quà
cho ta sao?”
“ Sao muốn ta cho gì à?”
“ Cũng không có gì lớn chỉ cần mấy vạn Ryo là đượ rồi”
“ Cái gì, còn nhỏ tuổi cần nhiều tiền như vậy làm gì.”
Kishimoto bất ngờ trước đề nghị của Tsunade, một Ryo nếu đổi sang tiền việt
nam cũng tương đương với 2000 đồng, Tsunade muốn là mấy vạn Ryo cũng là một số
tiền lớn. Tuy nó đối với Kishimoto không đáng là gì, thế nhưng Kishimoto tò mò
không biết cô bé cần nhiều tiền như vậy làm gì, bổng nhiên Kishimoto nhớ ra
điều gì đó sau đó nhìn lại Tsunade.
“ Tsunade, ngươi là xin tiền ta để đi đánh bạc đúng không.”
“ Sao sao ngươi đoán ra được.”
“ Thì ra là ta đoán đúng, như vậy chiếc hộp lần trước cũng là ngươi lấy trộm
đi để bán sao, thật là ai là người bày ngươi cái trò này?”
“ Là đại gia gia.”
Bị Kishimoto bắt được cái đuôi, Tsunade có chút sợ sệt, chuyện này àm nói với
Mito cùng Hashirama, Tsunade chắc chắn sẽ bị cấm túc mấy tháng, cô bé sợ nhất
chính là bị cấm túc.
“ Ta nói Hashirama sao lại dạy cho trẻ ccon chơi cờ bạc cơ chứ, ngươi đỗ thuật
nếu là học từ Hashirama cho dù ta đem cả gia sản cho ngươi cũng không đủ
thua.”
Kishimoto biết rõ, Tsunade đổ thuật là vô địch xui xẻo, thua không ngẩn nổi
mặt cho dù bao nhiêu tiền cũng không đủ dùng. Kishimoto chợ nghĩ ra một ý nói
với Tsunade.
“ Ta sẽ khong đưa tiền cho ngươi, nhưng sẽ giúp ngươi một số việc thế nào.”
“ không cho tiền thì thôi, còn giúp gì chứ, đúng là đồ keo kiệt.”
Tsunade vè mặt thất vọng đang muốn bỏ ra về. Kishimoto mới ngăn lại.
“ Ta chưa nói xong đã muốn bỏ đi, ta có cách giúp ngươi có thể tự mình đánh
thắng mấy vạn Ryo đó, thế nào? Có hứng thú không?”
“ Thật sự.”
Tsunade hay mắt sáng lên, Nếu có thể tự mình thắng được tiền thì còn gì tuyệt
vời bằng, đây chính là thứ mà Tsunade muốn vì nó mà cô bé mới xin tiền của
Kishimoto cơ mà. Kishimoto biết Tsunade đã cắn câu nói ra.
“ Nhưng ta có một điều kiện.”
“ Điều kiện gì?”
“ Ngươi phải hứa ta ba điều.”
“ Ba điều gì?”
Tsunade có chút do dự nói ra, cô bé cũng không phải là đồ ngốc liền đề phòng
Kishimoto lợi dụng mình.
“ Sau đó sẽ nói cho ngươi, chắc chắn sẽ không trái đạo đức cũng là ngươi đủ
sức thực hiện.”
“ Có thật là ta sẽ tự thắng bạc không?”
“ Tất nhiên ngươi xem ta sở hữu Yangmi to lớn như vậy, nếu mà ngươi không
thắng được ta đem nửa cái tổ chức đưa cho ngươi.”
“ Được ta đồng ý, là cách gì?”
Tsunade không thể vượt qua cám dỗ mà Kishimoto đưa ra đồng ý Kishimoto đề
nghị, dù sao cũng là một đứa trẻ, đưa cho nó một cây kẹo nó có thể từ chối thế
nhưng đưa cho nó một món đồ chơi một cái smartphone đầy game nó sao có thể bỏ
qua.
Kishimoto vui vẻ dẫn Tsunade đi đến sòng bạc quen thuộc mà Tsunade từng hay
chơi.
Tsunade vừa đến những tên canh gác đã vui mừng, đây chính là dê béo của sòng
bạc sao lại không vui cho được.
Kishimoto tìm đến một bàn chơi sau đó ra hiệu cho Tsunade:
“ Cứ như bình thường đặt cược đi.”
“ Có thể thắng sao?”
“ Tin ở ta.”
Tay Kishimoto chạm vào vai của Tsunade vỗ vỗ vài cái, sắc mặt của Kishimoto
cũng có chút co giật.
Hắn vừa rồi chính là dùng [Trái may mắn]♦[Raki Raki no mi] giúp Tsunade thế
nhưng, Kishimoto không ngờ vận khí của Tsunade lại tệ đến mức như vậy,
Kishimoto vận khí chính là trùng thiên vậy mà phải truyền đến mấy lần Tsunade
mới đủ mức cần thiết rơi vào trạng thái may mắn, Kishimoto cũng vì đều này mà
rơi vào trạng thái xui xẻo, cũng may nó không diễn ra quá lâu, Kishimoto cũng
nhân cơ hội cướp đoạt vận khi của những người xung quanh bù lại đi lượng đã
mất cho Tsunade.
Tsunade có chút nghi ngờ nhảy lên tay của Kishimoto nhìn về bàn tài xỉu.
Cầm lấy số tiền Kishimoto vừa đưa cho mình, cũng chỉ là vài trăm Ryo, Tsunade
đặt hết sang tài. Nhìn thấy Tsunade lựa chọn, mọi người nô nứt đổi sang chọn
xỉu, Tsunade xui xẻo là tiếng lành đồn xa, ai trong sòng bạc cũng biết, cú
chọn ngược với Tsunade đảm bảo thắng chắc. Đến cả ông chủ sòng bạc muốn dùng
Tsunade dụ khách, bởi vì ăn của Tsunade cũng không nhiều bằng những người kia
thế nhưng Tsunade vận khsi là vô phương chiến thắng dù sắp xếp thế nào Tsunade
thua vẫn hoàn thua.
Thế nhưng hôm nay, mọi chuyện đã khác.
“ Xỉu xỉu.”
“ Xỉu xỉu.”
Mọi người đều hô vang xỉu xỉu, Tsunade chọn tài chính là tiên đoán ván này sẽ
đổ ra xỉu. Tiếng hô vang dần, người xốc đĩa cũng chảy mồ hôi, số tiền mà mọi
người cược vào xỉu là quá lớn.
“ Khui.”
Chiếc nấp mở ra mọi người chăm chú nhìn vào.
“ Năm năm sáu. Tài”
“ Cái gì?”
“ tiền của ta.”
“ Tiền của ta, ai nói đặt xỉu sẽ thắng là ai nói.”
“ Sao lại có thể như vậy?”
Tiếng kinh hô phát lên, mọi người khuôn mặt như đưa đám chỉ có Tsunade là vẫn
còn đang bàng hoàng nhìn lên trên người đang bế mình, ôm lấy Kishimoto hôn lên
mặt hắn vui mừng la lên.
“ Ta thắng rồi, cuối cùng có một ngày ta cũng thắng rồi, Kishimoto đại ca
chúng ta thắng rồi.”
Tsunade vui mừng ôm chặt lấy Kishimoto khiến hắn cũng có chút khó xử nhưng
niềm vui của Tsunade cũng lây sang hắn một phần, vui vẻ bế Tsunade tiếp tục
đặt cược.