Người đăng: ꧁༺ʊ͋
Trong một sòng bạc tại Konoha.
“ Này cô bé, còn nhỏ nên về nhà đi nơi này không phải là chỗ cho con nít
chơi.”
“ Không phải việc của ngươi, tránh ra, gia gia nói đánh bạc thắng chính là
thành công của cuộc đời.”
“ Ha ha như vậy gia gia của ngươi chính là một tên bại hoại ham mê cờ bạc mà
thôi.”
Tên canh gác sòng bạc đang định nói tiếp thì phía sau hắn một người đi đến kéo
hắn ra ngoài. Bị kéo đi đột ngột vừa được buông ra hắn đã tức giận hỏi nguyên
do:
“ Tại sao kéo ta ra đây?”
“ Ngươi vừa rồi có biết mình nói gì không?”
“ Ta nói có gì sai sao, gia gia của con bé..”
“ Im ngay cho ta, ngươi nghĩ con bé đó vô cớ vào được đây sao? Thân phân của
nó không phải ngươi có thể chạm tới.”
“ Hả con bé đó thân phận lớn lắm sao?”
“ Ngươi nói ở Konoha này ai là lớn nhất?”
“ Hỏi thừa tất nhiên là Hokage.”
“ Đúng vậy, con bé đó là công chúa Konoha này, là cháu của ngài Đệ nhất, ngươi
còn dám nói gia gia nó bại hoại.”
“ Hả.”
Tên canh gác này há hốc mồm, hé mắt nhìn vào bên trong sòng bạc, hắn sợ nếu cô
bé kia mà về nói cho Đệ nhất những gì mình vừa nói có hay không bị trục xuất
khỏi Konoha. Ở cái thời đại chiến tranh này trở thành tán dân xem như đã chết
nửa cái mạng rồi.
Con bé lúc nãy không ai khác chính là Senju Tsunade.
Tsunade được thừa hưởng tính cách ham mê cơ bạc cũng chính từ Hashirama, cô
gái nhỏ mới 5 tuổi đã biết chạy đến sòng bạc đỏ đen rồi.
Cũng phải nói, Hashirama sau khi lên làm Hokage cũng sinh ra nhiều tật xấu,
hắn thích nhất chính là đánh bạc cũng không biết Hashirama ăn phải vận gì
chính là con dê béo của các sòng bạc, trăm trận trăm bại, phong độ giữ vững.
Tsunade chính là đệ tử chân truyền của Hashirama, vì vậy đổ thuật sao có thể
xem thường, liên tục thua hết tiền ăn vặt của mình, tuy mấy chủ sòng bạc này
cũng không muốn đắc tội với Tsunade, cũng muốn cô bé thắng vài ván để vui vẻ
đi về việc làm ăn của bọn họ cũng suôn sẻ hơn nhưng ai ngờ Tsunade đúng là vô
địch xui xẻo. Ngay cả tên xóc đĩa cố tình cho Tsunade ăn một ván cô bé cũng từ
chối bàn thắng này bằng cách phút cuối đổi đi mình chọn tài thành xỉu.
Cũng từ đấy, sự hiện diện của Tsunade tại sòng bạc cứ như là một thói quen,
mọi người cứ thấy cô bé 5 6 tuổi chạy ra chạy vào trong sòng bạc cũng không
biết con cái nhà ai.
Như mọi ngày Tsunade thua mất đi hết tiền của mình lũi thủi đi về nhà. Thế
nhưng Tsunade không cam lòng, cô bé đi về nhà với suy nghĩ sẽ kiếm thêm tiền
đi đến sòng bạc gỡ lại số tiền mình vừa thua.
Về đến nhà, Tsunade lén chạy vào phòng bà mình chính là Mito, Mito thường ngày
rất yêu thương Tsunade nên mọi thứ Mito đặt đâu Tsunade đều biết. Nhân lúc
Mito không có trong phòng Tsunade lục lọi đồ đạc trong những ngăn tủ để tìm ra
thứ đáng tiền đem bán đi.
Tsunade lật ra từng ngăn tủ, trong này vô số trang sức đắt tiền thế nhưng
Tsunade còn nhỏ, gan cũng nhỏ cô bé sợ lấy đi những thứ quý giá này sẽ bị Mito
phát hiện nên bỏ qua, tìm thứ gì đó nhìn ít giá trị chút đem đi.
Đang loay hoay tìm tìm kiếm kiếm Tsunade đột nhiên làm rơi ra chiếc hộp củ kỹ.
“ Thứ này là gì? Nhìn cũ như vậy chắc là Mito bà bà không dùng tới nữa đem nó
đi bán vậy.”
Tsunade vui vẻ dọn dẹp lại toàn bộ căn phòng như cũ sau đó giấu chiếc hộp vào
bụng chạy đi.
Tsunade cũng không phải là chạy đi đến ngay sòng bạc mà là chạy đến khu rừng
gần đó, cô bé tìm một nơi vắng người mục đích là muốn mở ra chiếc hộp xem bên
trong chứa thứ gì, như vậy mới mua bán được.
Đến nơi, Tsunade đặt chiếc hộp cũ xuống đất sau đó cố sức cạy nắp hộp ra, thế
nhưng cố gắng hết sức cũng không thể mở ra.
“ Thứ này làm bằng gì, gõ ràng là không có khóa cũng có chỗ để mở ra vậy mà
lại cứng như vậy.”
Sau một lúc cố sức Tsunade bực tức rồi, cô bé đã quyết phải mở ra bằng được
cái hộp quái quỷ này.
Tsunade chạy đến một con suối gần đó, sau đó tìm một tảng đá lớn định đập
chiếc hộp ra.
“ Bụp ầm”
Tsunade không phải như những đứa trẻ khác, thiên sinh thần lực vì vậy cơ thể
cũng mạnh hơn người thường, một cú đập cực mạnh giang vào cái hợp thế nhưng
Tsunade ngay sau đó đã giật cả mình.
Chiếc hộp vẫn như củ nguyên vẹn chỉ có viên đá mà Tsunade ném đi là vỡ tan ra
từng mảnh.
“ Cái hộp này làm bằng thứ gì, bên ngoài nhìn cứ như là gỗ vậy mà lại cứng như
vậy, bên trong không biết là chứa thứ gì.”
Tsunade vẫn chưa từ bỏ, thất bại chỉ làm cho sự tò mò của cô gái nhỏ tăng lên.
“ Ta không tin không mở được ngươi, nếu đập không được thì đốt.”
Lúc này trong không gian, Kishimoto đang chuẩn bị đột phá, 70 lần trọng lực
hắn đã làm quen một thời gian dài, đã thuần thục linh hoạt, hiện giờ ở trọng
lực bình thường Kishimoto có cảm giác như cơ thể mình đang lơ lửng nhẹ nhỏm,
cực kỳ dễ chịu, đó chính là thành quả của việc luyện tập đem lại.
“ Dialga ngươi có cảm thấy nóng hay không.”
“ Ngươi ảo giác hay sao, nóng cái gì.”
Dialga không quan tâm Kishimoto lời nói thế nhưng một lúc sau nó đã thay đổi ý
kiến, không khí đang bắt đầu nóng dần lên. Kishimoto kinh ngạc.
“ Là chuyện gì xảy ra, tịa sao lại nóng lên như vậy?”
Kishimoto không biết lúc này Tsunade đang đem nơi ở của hắn nướng trên lò,
quay tới quay lui.
“ Ta nướng cháy ngươi cái hộp chết tiệt, ta xem gỗ có cháy hay không.”
Tsunade càng ngày càng châm lửa to hơn, ở bên trong không gian, Kishimoto mồ
hôi đã đổ ra ướt đẫm người.
“ [Bão tuyết]♦[Blizzard]”
Dialga chịu không nổi nữa bắt buộc tạo ra một cơn bão tuyết bên trong điêu hòa
lại nhiệt độ không khí, điều này cũng làm cho Tsunade bên ngoài nhận ra biến
đổi.
“ Lửa tại sao nhỏ lại rồi? Cái hộp này biết dập lửa sao?”
Tsunade không cam lòng, đem chiếc hộp ra khỏi đám cháy sau khi chọt chọt vài
cái phát hiện chiếc hộp không hề nóng như mình tưởng mới cầm lên quan sát.
“ Vẫn như cũ không tổn hại gì? Thử cách khác xem sao?”
Tsunade ôm theo chiếc hộp đi làm những suy nghĩ của mình.
“ Thả.”
Tsunade leo lên một thân cây cao sao đó thả chiếc hộp xuống dưới.
“ Ầm”
“ Động đất sao?”
Kishimoto bên trong cảm giác được rung lắc, la lên.
“ Chẳng lẽ không gian bị yếu đi à.”
Dialga nói ra. Palkia lúc này mới xuất hiện nói ra.
“ Không gian này bị yếu đi rồi, có lẽ hiện giờ chúng ta hợp sức lại sẽ phá tan
được nó ra, ta đã nghiên cứu kết cấu nó kỹ càng, những quy tắc cấu thành nơi
này cũng rất phức tạp, khái niệm không gian thời gian trong này tách biệt với
bên ngoài, thế nhưng Kishimoto hắn ta nâng lực không gian còn hạn chế, tạo
dựng không hoàn mỹ, không gian này sẽ nhanh chóng bị phá vỡ, những rung động
vừa rồi chính là minh chứng cho điều đó.”
Kishimoto nghe được thì vui mừng hỏi Palkia.
“ Như vậy chúng ta sắp ra khỏi đây rồi sao, như vậy làm như thế nào bây giờ.”
“ ngươi đã gần đột phá rồi, hiện tại cũng không cần đột phá, cả ba chúng ta
hợp sức nhất kích xé rách không gian này ra ta nghĩ có hy vọng.”
Cả Dialga cùng Kishimoto gật đầu đồng ý. Sau đó cả ba đứng r ba phí nhìn về hư
không.
Palkia ra hiệu cho Dialga cùng Kishimoto phối hợp với mình, tạo thành hình tam
giác, truyền sức mạnh cả ba vào tâm hình tam giác.
Đòn tấn công này sẽ do Palkia quyết định, Dialga cùng Kishimoto chỉ cần hỗ trợ
sức mạnh cho nó là được vì vậy sau một lúc tích đủ năng lực cả Dialga cùng
Kishimoto lùi ra xa.
Palkia hai cánh tay ôm lấy khối năng lượng màu xám khổng lồ tỏng lòng ngực
dùng hết sức vận dụng khả năng của mình.
Cả người Palkia sáng lên, hai viên [Đá không gian]♦[Space Stone] trên vai phát
sáng rực rỡ, một phần hấp thụ sức mạnh từ khối năng lượng một phần biến đổi
bản chất của khối năng lượng đó sang không gian năng lượng, chỉ thấy khói năng
lượng màu xám từ từ chuyển đổi thành một màu thiên thanh, như trong suốt mà
lại không phải, Kishimoto nhìn thấy hình ảnh cả hàng ngàn ngôi sao đang ẩn
chứa bên trong nó.
Palkia tọa thế dùng sức ném khối năng lượng vào không trung, ngay khi nó bay
ra khỏi tay, Palkia lập tức rơi vào trạng thái thần lực, cả người bao phủ bởi
một lớp năng lượng mỏng màu trắng, đôi mắt phát quang.
“[ Xuyên thấu không gian]♦[Spacial Deface]”
Ngay nơi khối năng lượng đang di chuyển lập tức một thứ ánh sáng kỳ ảo phát
ra, Kishimoto bị ánh sáng làm chói cả mắt không thể mở ra được, sau một lúc
che kín khuôn mặt Kishimoto mới mở hí ra được đôi mắt của mình, hắn nhìn thấy
một hình ảnh hết sức hùng vĩ.
Tuy đã bị lỗ đen hút đến mấy lần, nhưng Kishimoto chưa từng quan sát kỹ hình
dạng của nó, đa phần hắn toàn là bị ép buộc hút vào có thời gian đâu mà ngắm
nhìn. Lúc này Kishimoto mới cảm nhận được sức hút của lỗ đen tạo ra. Nó không
chỉ hút hồn theo nghĩa đen mà còn cả nghĩa bóng.
Cả một khoảng không gian như rách ra, để lộ ra một hố đen to lớn, như nuốt
chửng tất cả, nó là một vòng xoáy không nhìn thấy bên trong là gì, thế nhưng
lại vô cùng rực rỡ, và huyền ảo.
CẢ người Kishimoto điều có xu hướng bị hút vào bên trong.
Kishimoto đang ngẩn người thì Dialga gọi lên.
“ Tên ngốc ngẩn người ra làm gì, mạu đi vào trong, lỗ đen sắp đống lại rồi
kìa.”
Trong lúc Kishimoto đang quan sát, không biết từ khi nào Palkia đã đi ra trước
rồi, chỉ còn để lại Kishimoto thơ thẩn, nếu không phải Dialga quay lại nhìn có
lẽ Kishimoto đã bị nhốt nữa trong không gian này.
Cả Kishimoto cùng Dialga lao vào bên trong hố đen, cuốn bọn họ đi ra ngoài.
Lúc này Tsunade đang dùng đủ mọi cách để phá vỡ chiếc hộp thì phát hiện chiếc
hộp tự động di chuyển giật mình quăng nó ra xa.
“ Có quỷ sao?”
Tsunade vẫn còn đang thất thần, từ nhỏ trong làng có nhiều truyền thuyết về mà
quỷ chính là để dọa lũ trẻ con không đi ra bên ngoài lung tung, Tsunade cũng
có nghe qua vài câu truyện như thế lúc này, Tsunade nghĩ ngay đến những thứ đó
sợ hãi định bỏ chiếc hộp chạy đi, thế nhưng vừa quay đầu Tsunade đã không thể
di chuyển.
Chiếc hộp phát quang dữ dội, những tia năng lượng của nó bắn thẳng lên bầu
trời, chỉ thấy bầu trời đang đầy mây trắng chỉ một thoáng chỉ còn lại một màu
xanh thẫm, không chút mây mù.
Từ trên chiếc hộp, một hố đen hiện ra ném cả hai người Palkia Dialga ra ngoài.
Lúc này Palkia cùng Dialga thân thể thu nhỏ lại chỉ bằng một con hổ, thế nhưng
hình thù kỳ lạ của chúng đã hù chết Tsunade rồi.
Tsunade chứng kiến tất cả sợ hết cả hồn.
“ Quỷ quỷ.”
Cô bé sợ hãi la toán lên chạy trốn, nhưng Tsunade xui xẻo rồi, Kishimoto bị hố
đen bắn văng ra rơi trúng ngay người Tsunade.
Kishimoto đứng dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng vì cuộc di chuyển vừa rồi, lấy
tay xoa xoa đầu. Lúc này co chút tỉnh táo Kishimoto mới nhận ra mình đang đè
lên một ai đó. Nhìn lại Kishimoto chỉ thấy Tsunade khuôn mặt đang cực kỳ sợ
hãi, miệng lẩm bẩm “ Quỷ Quỷ” rồi bất tỉnh, lăn ra một bên.