Ta Là Kishimoto


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

Xuyên qua hố đen thời không, Hiểu Lam tỉnh lại sau một cơn hôn mê. Hắn phát
hiện mình đã đi đến một nơi hoàn toàn xa lạ.

“ Nơi này là đâu, không phải mình đang chuẩn bị tư liệu cho đề án tốt nghiệp
hay sao? Vì sao lại đến được nơi này.”

Nhìn xung quanh Hiểu Lam nhận ra mình đang lạc giữa một cánh rừng rộng lớn che
khuất tầm nhìn. Những tán cây to cao vút xa khỏi mặt đất. Những loại cây này
Hiểu lam chưa từng thấy trước đây.

“ Mình lạc đến nơi nào rồi, những loài thực vật này thật đặc biệt sinh trưởng
lại mạnh mẽ như vậy, nếu đem về nghiên cứu đồ án có lẽ sẽ rất hay.”

Hiểu Lam thích thú quan sát xung quanh,hắn là sinh viên khoa sinh học đối với
những thực vật xung quanh rất hứng thú. hắn cũng cố gắng đi lên một chỗ cao để
quan sát xem khu rừng này rộng lớn đến như thế nào. Hắn cũng lo sợ trong khu
rừng này sẽ có thú dữ nếu ở lại đây lâu rất nguy hiểm.

Hiểu Lam tìm đến một cái cây rất cao, cao nhất mà hắn tìm ra được sau đó cẩn
thận trèo lên. Thuộc kiểu người ít vận động cơ thể ngoài việc học suốt ngày
chỉ có đọc truyện cùng xem Anime, Hiểu Lam tương đối tệ trong việc vận động.
Vừa leo lên được nửa đoạn đường hắn đã thấm mệt. Cánh tay Hiểu Lam với lấy một
cành cây gắng sức bức lên trên thì “ Rắc” một tiếng cành cây kia gãy đi khiến
hắn lao xuống mặt đất từ 15 16m trên không.

“ Ầm”

Hiểu Lam cứ tưởng mình đã xong đời kêu loạn cả lên nhưng khi chậm đến đất hắn
lại phát hiện ra một việc bất ngờ.

“ Mình không sao cả, từ cao như vậy ngã xuống vậy mà không bị thương.”

Hiểu Lam nhìn cái hố lúng xuống do cú ngã cũng bất ngờ, cơ thể mình từ khi nào
lại tốt như vậy ngã cao như vậy vẫn không có bị thương gì.

Sau đó Hiểu Lam cũng tiếp tục leo lên thân cây, cũng ngã một vai lần nhưng kết
quả vẫn như trước cơ thể hắn không cảm thấy sự đau đớn gì. Sau một lúc, Hiểu
Lam cũng leo đến ngọn của đại thụ.

Nhìn cảnh vật từ trên cao hắn vô cùng choáng ngợp khu rừng này vô cùng rộng
lớn không thấy được ranh giới cuối cùng phía xa hướng đông chỉ là một đường
chân trời. Thế nhưng may mắn thay, Hiểu Lam vị trí là một khu vực gần rìa của
khu rừng, ngược lại với dãy rừng bất tận kia là một khoảng đất trống. Nhìn kỹ,
Hiểu Lam bất ngờ với thú mình thấy được.

“ Cái cây kia là thứ gì nhìn có vẻ quen mắt như vậy. Thật là một cây đại thụ
cao đên không thấy được ngọn cây.”

Nhìn từ xa, Hiểu Lam có thể thấy được một đại thụ vươn đến trời xanh không
thấy được ngọn. Tò mò đó là gì, Hiểu Lam lần theo phương hướng đó mà đi đến.
Tuy từ trên cao nhìn thấy rất gần thế nhưng khi đi Hiểu Lam mới biết được nó
xa đến thế nào. Đi bộ nửa ngày Hiểu Lam mới ra khỏi được khu rừng.

“ Cơ thể mình thật lạ đi xa như vậy cũng không thấy mệt mỏi chuyện gì đang
diễn ra với mình.”

Cảm nhận được cơ thể bất thường Hiểu Lam vô cùng tò mò. Hắn từ nhỏ đã là một
đứa trẻ yếu ớt. Tuy cơ thể cũng không phải dạng suy dinh dưỡng thấp còi, thế
những thể chất lại rất yếu cũng là do hắn không mấy yêu thích tập luyện. Vậy
mà bây giờ, Hiểu Lam lại cảm giác được mình thể chất vô cùng tốt như là một
người hoàn toàn khác.

Đứng ở bìa rừng, nhìn về đại thụ lúc này Hiểu Lam mới nhận ra độ hung vĩ của
cái cây. Không kìm được tò mò,Hắn chạy thật nhanh đến đẻ dò xét.

“ Tốc độ thật nhanh.”

Hiểu Lam bật một bước chân khiến cơ thể hắn lao lên trên cao, lao nhanh về
phía trước lúc này hắn mới cảm giác được mình hiện giờ khỏe đến thế nào.

Chỉ vài bước bật, Hiểu Lam đã tiến gần đến đại thụ.

“ Cái cây này là giống cây gì, mình chưa từng thấy qua, nếu có thể nhân giống
nó sẽ rất đáng tiền.”

Nghĩ đến vấn đền này, Hiểu Lam lập tức nhặt lên tay viên đã muốn đi lấy vài
mẩu của thân cây đem đi thì bất ngờ diễn ra.

“ Thân cây lại cứng như vậy, nhìn thế nào cũng không nhận ra đi.”

Hiểu Lam dù cố thế nào cũng không tạo ra được chút gì thương tổn, sau một lúc
hắn cũng bỏ cuộc.

“ Có người đến.”

Hiểu Lam giác quan nhạy bén nhận ra được có người đang tiến đến gần mình vội
vàng tìm một góc trốn đi. Khi hắn ngước lên nhìn trôm kẻ tiến đến đã giật mình
hoảng hốt, hắn nhận ra người này cũng nhận ra được những gì đang diễn ra với
mình.

“ Đây đây chẳng phải là Otsutsuki Kaguya hay sao, như vậy mình là như những
nhân vật trong truyện xuyên không sang thế giới khác, như vậy cái đại thụ này
chẳng phải là…”

Hiểu Lam giật mình, thân ảnh xuất hiện quá quen thuộc với hắn, đây chẳng phải
là Otsutsuki Kaguya mẹ thỏ của lục đạo tiên nhân trong Naruto hay sao. Hắn ta
là một fan to lớn của bộ truyện này, sâu chuỗi lại mọi việc diến ra Hiểu Lam
khẳng định mình đã vì một lý do nào đó bị xuyên không đến đây.

Kaguya nhìn về thân thần thụ quan sát lúc này bà vẫn chưa phục dụng trái
chakra vẫn còn chưa có được năng lực vĩ đại như trong cốt truyện. Đêm qua động
tĩnh quá lớn cả bầu trời như một cơn lốc, trên những đám mây xuất hiện những
vòng xoáy khiến cho Kaguya bất an, bà mới đến nới này để kiểm tra mọi việc.

Cảm nhận được thần thụ vẫn an toàn, Kaguya mới rời đi. Lúc này Hiểu Lam mới từ
trong nơi ẩn núp bò ra trong lòng dâng lên vô số nghi vấn.

“ Như vậy là mình đã bị xuyên không đi, cái thế giới này nếu giống trong Anime
chẳng phải là nới cường giả vi tôn hay sao, không có luật pháp, mình bây giờ
ở nơi này thì làm được gì, duy trì sự sống đã là may mắn đi.”

Nghĩ đến thế giới này đầy ấp chiến tranh đau thương, lại nhớ đến mình vô dụng
Hiểu Lam đột nhiên tủi thân, hắn cảm thấy mình cả chút hi vọng nắm lấy vận
mệnh cũng không có.

“ Làm thế nào để quay trở về nhà đây.”

Trong lúc nghỉ ngợi bổng nhiên một tiếng nói vang lên làm Hiểu Lam giật mình.

“ Ta có thể giúp ngươi trở về nhà của mình, cũng có thể giúp ngươi trở nên
mạnh mẽ.”

Nhìn xung quanh tìm kiếm người nói chuyện Hiểu Lam rất hoang mang, những điều
vừa rồi hắn kjhoong hề nói ra ngoài chỉ là suy nghĩ trong đầu làm sao có người
lại nghe được trả lời.

“ Tên ngốc kia ta ở đây.”

Nghe được tiếng quát lên Hiểu Lam mới nhìn sang một cái hang trong gốc cây,
hắn tìm ra trong đó được một quả trứng.

“ Ngươi là thứ đang nói chuyện đi, làm sao ngươi biết được suy nghĩ của ta một
quả trứng lại biết nói thật kỳ lạ.”

“ Ngươi im miệng cho ta, ta là Dialga vị thần kiểm soát thời gian cảu cả vũ
trụ khi ta ra đời chính là lúc thời gian bắt đầu trôi đi.”

“ Ngươi mà là Dialga ta đã là Arceus rồi, …..khoang đã.”

Hiểu Lam hơi chút giật mình, đây không phải là thế giới Naruto hay sao, tại
sao lại có người biết về Pokemon thế giới lại còn là một quả trứng biết nói.

“Ngươi thật sự là Dialga. Ngươi tại sao lại ở nơi này.”

“ Ngươi biết được ta là ai, ngươi cũng là bị hố đen thời không nuốt đến đây
đi.”

Dialga bất ngờ nhìn Hiểu Lam sau đó sực nhớ ra một việc hỏi Hiểu Lam.

“ Ngươi trước đó sống ở đâu.”

“ Ta trước đó chính là sống ở địa cầu thái dương hệ.”

“ Như vậy là có lý do giải thích rồi, ngươi chính là người của chủ thế giới.”

“ Chủ thế giới là gì?”

“ Arceus đã từng nói với chúng ta, ngài ấy tạo ra loài người chính là dựa trên
giống loài của chủ thế giới, nó là nơi mọi nguồn sống mọi vị diện bắt đầu có
thể gọi đó là mẹ của cả 3000 vị diện.”

“ nơi ta sống lại tốt như vậy, thế nhưng theo ta biết chỗ của ta cũng không có
nhiều siêu năng lực như các ngươi đi.”

“ Đó là do giới hạn bởi vị diện tạo nên, ngươi cũng phát hiện ra thể chất của
mình thay đổi đi đó là do vị diện thay đổi làm cơ thể ngươi đang thích ứng.”

“ Nói như vậy ta cũng có thể có được siêu năng lực, à mà phải rồi ngươi còn
chưa cho ta biết ta cùng ngươi vì sao lại đến đây.”

Nghe được Hiểu Lam hỏi, Dialga cũng kể lại những gì đã trải qua, làm một vị
thần nó cũng cảm giác được Hiểu Lam là một người tốt hoặc ít nhất sẽ không làm
hại đến nó.

Nghe xong câu chuyện, Hiểu Lam cũng hiểu ra được mọi việc đang diễn ra.

“ Như ngươi nói nếu muốn quay lại địa cầu phải cùng ngươi đi tìm hai tên
Palkia cùng Giratina kia cùng tập hợp sức mạnh một lần nữa mới mở ra lại được
cánh cổng không gian.”

“ Về cơ bản là vậy, thế nhưng ta nghĩ bọn chúng cũng giống như ta bị thế giới
này quy tắc chèn ép, ta bị đảo ngược thời gian hiện giờ chỉ là một quả trứng,
bọn chúng cũng nên là bị như vậy, ta cần ngươi giúp đỡ.”

“Ta bây giờ thì có thể làm gì cơ chứ.”

“ Ngươi hiện tại không thể những tương lai có thể, Chủ thế giới chủng tộc có
thể dung hợp mọi năng lực mà các vị diện tạo ra, nói rõ hươn là ngươi có thể
học mọi kỹ năng mà những người thế giới này có được chỉ cần có đủ điều kiện.”

“ Điều kiện gì?”

“ Ta không biết, Arceus chỉ nói với ta như vậy mà thôi, còn là điều kiện gì ta
không rõ. Nhưng hiện tại ta có cách để giúp ngươi mạnh lên.”

Dialga hướng đôi mắt của Hiểu Lam lên thần thụ chỉ vào những trái cây đang mọc
chi chít bên trên.

“ Thứ này thần thụ không phải chỉ có trái chakra hay sao, sao lại nhiều quả
như vậy.”

“ Những trái cây này cũng là do hố đen thời không đem đến, ta cảm nhận được
sức mạnh ẩn chứa bên trong chúng ta tin rằng ăn chúng vào ngươi sẽ có được sức
mạnh mà mình cần.”

Nghe được Dialga nói, Hiểu Lam quan sát những trái cây này sau đó nhận ra
chúng lai lịch.

“ Những thứ này hình dạng không phải là Trái ác quỷ hay sao? Làm sao lại xuất
hiện ở đây, thế giới này cũng quá hỗn loạn đi. Ta nhớ được mỗi một người chỉ
có thể dùng một trái nếu không sẽ bị phản phệ mà chết, nhiều như vậy nên làm
thế nào.”

“ Ngươi đúng là ngốc đến không thể dạy, ngươi quên ta nói ngươi là ai rồi hay
sao, cứ việc phục dụng cơ thể ngươi không giống với những người thế giới này.”

“ Ngươi cần sức mạnh để khôi phục tại sao lại không phục dụng chúng đi.”

“Ta bị quy tắc áp chế, ăn chúng cũng không có lợi ích gì.cái ta cần chính là
thời gian.”

Hiểu Lam đã hiểu ra vì sao Dialga muốn giúp mình, nó chính là muốn Hiểu Lam có
được sức mạnh để bảo vệ nó an toàn hồi phục, hiện giờ Dialga chỉ là một quả
trứng không thể phát huy quyền năng của mình.

Hiểu lam cũng hào hứng hái đi những Trái ác quỷ đang mọc trên thần thụ, sau
một lúc vất vả hắn cũng thu hết bọn chúng xuống đất.

“ Trái phía trên cao kia ta không thể lấy xuống được cũng không biết nó chứa
năng lực gì.”

Hiểu Lam nhìn thèm thuồng trái cây đang cao nhất phia trên, hắn đã cố sức vẫn
không hái xuống được. Hiểu Lam không biết nó là thứ gì thế nhưng nếu biết hắn
ta nhất định liều mạng hái thứ đó xuống bằng được. Đó chính là thứ tạo nên mọi
việc sau này trái Chakra.

“ ngươi đừng tham lam quá, bao nhiêu trái cây như vậy phục dụng tất cả ngươi
vẫn còn chê ít hay sao.”

Hiểu Lam cười trừ sau đó ôm Dialga cùng những trái cây thu được đi trở lại khu
rừng kia, mục đích chính là tìm một nới vắng vẻ để phục dụng chiến lợi phẩm
thu được.

Cả hai đến một nơi vắng vẻ, lúc này Hiểu Lam mới thắc mắc với Dialga:

" Lúc đầu không để ý, nhưng chúng ta đang sử dụng tiếng nhật sao, ta hoàn toàn
chưa học qua nó, sao có thể hiểu được những gì ngươi nói vậy."

" Chuyện này đơn giản, ta dùng thần giao cách cảm truyền kiến thức vào não của
ngươi, vì vậy tự nhiên ngươi có thể hiểu được ngôn ngữ mà ta đang nói, mà
tiếng nhật là tên của nó hay sao?"

Hiểu lam im lặng không trả lời, đa số Anime đều là dùng tiếng nhật, đây chẳng
phải là thứ tiếng của tất cả vị diện Anime hay sao? Dialga cũng hỏi Hiểu Lam.

“ Ta vẫn chưa biết tên của ngươi đi, ngươi cũng đã biết tên của ta.”

Hiểu Lam nghĩ ngợi một chút, đã đến thế giới này hắn cũng muốn lấy một cái tên
mới sống một cuộc đời mới, Bây giờ hắn tràn đầy tự tin sẽ rực sáng giữa thế
giới nhẫn giả này.

“ Ta tên là Kishimoto.”


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #2