Người đăng: ꧁༺ʊ͋
“ Đại trưởng lão người đi nhanh lên a, người lúc nào cũng chậm chạp như vậy
vả.”
“ Từ từ thôi Mito, chạy như vậy sẽ té đi.”
Một ông lão dẫn theo một đứa bé băng qua một căn rừng già. Đoạn đường họ đi
réo rít tiếng chim chóc cùng tiếng cười đùa của cô gái nhỏ.
“ Đại trưởng lão, cái tên nhóc hôm trước đên gặp chúng ta, cháu nghe mẹ nói
chính là người được chọn đính ước với con. Đính ước là gì vậy? “
“ Không được gọi người khác là nhóc này nhóc nọ. Mới bao lớn đã học theo mẹ
ngươi ăn nói.”
“ Có gì không đúng chứ hắn chỉ là một tên nhóc không hơn không kém.”
“ Tuy bây giờ đứa trẻ kia chỉ là một tiểu hài thế những tương lai hắn chính là
tộc trưởng kế nhiệm của tộc Senju, nghe nói thiên phú cũng rất tốt.”
“ Sao cháu không hề cảm thấy như vậy.”
Mito bĩu môi chạy nhanh về phía trước. Ông lão thấy vậy vội ngăn cản nói ra:
“ Mito ngươi đi chậm lại, đi nhanh như vậy rất nguy hiểm.”
“ Ha ha Đại trưởng lão người già rồi thật là chậm chạm mau đi nhanh theo cháu
Ahhhhhhhhhhhhhhh”
“ Đã bảo rồi không nghe mấy chút đã ngã đi rồi, xem có bị thương không.”
Mito đang đùa vui, chạy lùi nhìn về Đai trưởng lão phía sau, bất ngờ cô gái
nhỏ dấp phải thứ gì dưới chân dấp ngã xuống một bụi cây gần đó. Đại trưởng lão
thấy vậy vội đi đến xem Mito có bị thương hay không.
“ Đại trưởng lão cháu không sao.”
“ Không sao thì tốt rồi, về sau không được chạy nhanh như vậy.”
“ Đại trưởng lão không phải do cháu phía bụi cây kia có thứ gì đó cản chân
cháu làm cháu ngã xuống.”
“ Còn tìm lý do, thật không biết nói sao với cháu.”
“ Đại trưởng lão cháu không có nói dối, phía đó xác thực có thứ gì đó.”
Mito thấy Đại trưởng lão nghi ngờ mình nói dối vội chạy đến nơi lúc này dấp
ngã kiểm tra, Đại trưởng lão cũng không quan tâm cô gái nhỏ quay đầu đi tiếp,
vừa đi được vài bước ông đã nghe thấy tiếng Mito hét lên hoảng loạn phía sau.
Đại trưởng lão lập tức quay đầu về phía Mito chạy đến:
“ Có chuyện gì lại hốt hoảng như vậy.”
“ Trong bụi cây kia có quái vật.”
“ Quái vật cái gì để ta đi xem thử, cháu thật là.. Haiz”
“ Bên trong thật sự có quái vật.”
Mito đi phía sau Đại trưởng lão đi về phía bụi cỏ kia. Vén ra những tán là Đại
trưởng lão cũng giật mình nhìn thấy một thứ kỳ lạ bên trong.
“ Làm ta giật hết cả mình, Tên này là người chỉ là hắn lâu ngày không vệ sinh
mới thành ra như vậy, hắn hiện tại đã bất tỉnh.”
Phát hiện có người Đại trưởng lão cũng có chút giật mình sau khi chấn định ông
mới xác định thứ kia là người hơi thở vẫn còn.
“ Chúng ta đem hắn về được không.”
“ Đem về làm gì, bây giờ kẻ xấu rất nhiều cháu làm sao biết hắn như thế nào mà
cứu giúp.”
“ Thế nhưng nhìn hắn rất đáng thương.”
“ Ta không quan tâm, cháu làm sao mang được hắn về thì làm ta không mang thứ
bẩn thiểu đó đâu.”
“ Cảm ơn Đại trưởng lão.”
Tuy lời nói có chút chua ngoa nhưng Đại trưởng lão ý chính là đã cho phép Mito
đem người kia cứu về..Mito cẩn thận vác người lạ lên lưng, cả ba khởi hành trở
lại Uzumaki bộ tộc.
Uzumaki địa phận.
“ Mito tiểu thư đã về, người mang thứ gì trên lưng vậy.”
“ Ngươi cho người đem người này tắm rửa cho sạch sẽ sau đó tìm một giang phòng
để hắn vào nghỉ ngơi.”
“ Cái tên này là ai vậy tiểu thư, đầu tóc lợm thợm như vậy, quần áo cũng có
chút kỳ hoặc.”
“ Là ta đi trên đường thấy hắn bất tỉnh nên mang về, Đại trưởng lão cũng đã
đồng ý ngươi đừng quan tâm.”
Người nha hoàn kia cũng không nói tiếp đem cái tên lạ mặt kia đi tắm rửa sạch
sẽ, cắt lại tóc tai.
“ Đầu tóc gọn ràng nhìn cũng rất đẹp trai a, cũng không biết vì sao tiểu thư
lại mang hắn về.”
Nha hoàn kia sau khi vệ sinh sạch sẽ cho người lạ mới cảm thấy tên này có chút
soái khí rồi. Nếu nha hoàn này biết được thân phận của người này có lẽ thái độ
của cô đã khác hoàn toàn bây giờ. Người này không ai khác chính là Kishimoto.
Lúc này hắn đang ngủ, hắn đã uống rất nhiều rượu, đó là lần đầu tiên trong
cuộc đời hắn đụng đến thứ này, hắn muốn thử như mọi người nói dùng rượu rửa đi
hết nỗi buồn. Hắn hiện giờ ngủ cũng không phải là ngủ, Kishimoto đang tự ép
mình không tỉnh lại hắn sợ đối mặt với thực tế, hắn vẫn chưa biết đối mặt với
nó như thế nào.
Từ đó, mỗi ngày Mito đều đến thăm Kishimoto ít nhất một lần, cô gái nhỏ nhìn
Kishimoto rất có cảm tình chắc có lẽ cô thấy khuôn mặt Kishimoto có chút ưa
nhìn hắn lại im lặng nằm một chỗ nên thường thường Mito hay kể cho Kishimoto
nghe những suy nghĩ của mình, niềm vui nỗi buồn. Những điều cô gái không muốn
nói ra ngoài nhưng nếu giữ trong lòng sẽ rất khó chịu, Mito xem Kishimoto như
một người bạn để trút hết tâm sự.
“ Tên người rừng nhà ngươi ở nhà ta lâu như vậy rồi vẫn chưa tỉnh lại, ngươi
còn định ngủ đến khi nào thật kì lạ.”
Mito cũng rất lo lắng cho tình trạng của Kishimoto. Các y nhẫn không thể tìm
ra chút nguyên nhân vì sao Kishimoto bất tỉnh, vì sao hắn không cần ăn uống gì
vẫn như vậy bình yên, họ đều đưa ra một chuẩn đoán người đàn ông này đang ngủ.
“ Ngươi cũng mau chóng thức dậy đi ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi.”
………………..
“ Tiểu thư người đâu rồi tộc Senju có người cử sang mau đi đến đại sảnh chào
hỏi họ.”
Nghe được tiếng gọi Mito buồn bả nhìn Kishimoto.
“ Ta phải đi rồi ngươi nếu nghe được ta nói mau tỉnh lại đi, ta rất cô đơn.”
Mito hiện tại vừa chịu một chấn thương tâm lý nặng nề. Kishimoto đên nhà Mito
cũng được 3 năm rồi cô bé năm nay cũng đã lên 10 tuổi thế nhưng ngay sinh thần
của mình cả ba và mẹ của Mito đều qua đời. Họ được cho là bị tộc Uchiha đột
kích tấn công vì thông tin Uzumaki và Senju hợp tác đã lộ ra ngoài. Mito hiện
giờ vô cùng đau lòng cô bé cong phải gánh trên mình sứ mệnh kết nối cả hai gia
tộc lại với nhau bằng hôn ước của mình. Cô bé buộc phải làm vậy vì bởi vì đều
này cả ba mẹ cô đều đã hi sinh.
“ Mito cháu đến rồi.”
“ Nhị trưởng lão sao người lại ở đây.”
“ Cha mẹ cháu vừa qua đời, ta sẽ đại diện họ thay cháu nhận cái hôn sự này dù
sao trước đó họ cũng đã chấp nhận hôn ước của cháu cùng thiếu tộc trưởng của
tộc Senju.”
Mito cũng chỉ im lặng. Cô bé không có sự lựa chọn cũng không có quyền để lựa
chọn. Sự sắp đặt này đên ba mẹ cô cũng không có sức phản đối, cô bé hồn nhiên
bổng nhiên phải trở nên trầm ngâm nhiều tâm sự chỉ vì phải gánh vác trách
nhiệm gia tộc khiến ba mẹ cô cũng rất đau lòng. Nếu Mito biết được ba mẹ mình
không giống như trong thông báo bị Uchiha giết chết mà chính là chết bởi những
người mà mình kính trọng không biết sẽ phản ứng như thế nào. Ba mẹ cô đã ngầm
phản đối hôn ước và họ đã nhận hậu quả cho hành động của mình bởi chính những
người mà con họ phải hi sinh vì họ.
“ Mito mau đi vào bên trong đại sảnh, sính lễ của Senju đã được đưa sang chúng
ta chỉ cần nhận chúng đến năm cháu 16 tuổi hôn lễ sẽ được cử hành.”
Mito im lặng đi theo Nhị trưởng lão, các thủ tục diễn ra rất suôn sẽ. Mito
hoàn tất cả rất nhanh sau đó xin phép rời khỏi. Nghi thức hoàn thành mọi người
cũng tản đi để lại căn nhà rộng lớn với một mình Mito bên trong. Những nô bộc
cũng đã được thay đổi đi, cao tầng Uzumaki sợ những người cũ sẽ còn chung
thành với ba mẹ Mito sẽ giúp cô bé biết được sự thật trốn đi nên đã đổi hết
mọi người, Mito hoàn toàn không biết những người này là ai vì sao họ lại thay
thế những người cũ. Sau tất cả Mito chỉ còn Kishimoto là người để tâm sự để
giải bày.
Mito hôm ấy đi đến nơi Kishimoto đang say giấc ngủ như thường lệ. Mọi người
đều thấy cô bé vui vẻ đi vào thế nhưng khi cánh cửa được Mito đi vào và khép
lại khuôn mặt của Mito lại nỗi lên những giọt nước mắt lăn dài. Mito ôm lấy
Kishimoto thân thể khóc thật to. Cô bé hôm nay chính là phát tiết ra hết những
nỗi buonf mình cất giấu cô bé muốn khóc, chỉ muốn khóc mà thôi.
“ Hic hic người rừng nếu ta cũng được như ngươi suốt ngày ngủ nghỉ có lẽ sẽ
rất tuyệt, không phải chịu bất kỳ áp lực gì.”
“ Ngươi một cô bé thì chịu được áp lực gì.”
Mito nghe được giọng nói phát ra thì giật mình nhìn lại xô ra Kishimoto, khiến
hắn bị tác động lăn xuống cả giường.
“ Cô gái ngươi muốn ngã chết ta hay sao?”
“ Ngươi ngươi người rừng ngươi tỉnh lại rồi.”
“ Thế nào ta tỉnh lại rất không vui sao, sẽ không có người cho ngươi suốt ngày
khóc lóc kẻ lễ, đánh đạp cắn ngươi nìn cánh tay ta bị ngươi cắn trút giận đến
toàn là dấu răng rồi, hôm nay ngươi khóc to như vậy co khi ngươi khóc xong sẽ
giết ta luôn đi.”
“ Ta ta không có..”
Mito ngượng ngùng, bị Kishimoto kể tội đôi mắt nỗi lên sự thổ thẹn, cô bé bị
Kishimoto làm xấu hổ rồi. Không ngờ mọi việc mình làm đều bị Kishimoto nhận ra
bảo sao Mito không đỏ mặt. Mito từng làm bao nhiêu chuyện xấu hổ trước mặt
Kishimoto chứ, đến cả cô bé cũng không nhớ hết được.
“ Ngươi đã tỉnh lại rồi có phải muốn như những người khác rời khỏi đây hay
không.”
“ Ta là người vô tâm vậy sao. Ngươi chăm sóc ta 3 năm…
……..
Vậy đi ta sẽ chăm sóc ngươi gấp đôi 6 năm sáu năm nữa sẽ tính tiếp thế nào.”
“ Có thật ngươi sẽ ở lại đây 6 năm.”
“ Thế nào chê ít hay sao?”
“ Không như vậy vừa đủ, 6 năm nữa ta cũng có chuyện cần làm, phải rời đi nơi
này, phải rồi ngươi tên gì ta vẫn chưa biết còn có đã bao nhiêu tuổi.”
“ Tên của ta, đã rất lâu ta không có ai hỏi câu này ta tên là Kishimoto, còn
về tuổi ta nói ta đã mấy trăm tuổi ngươi có tin hay không?”
“ Có điên mới tin ngươi, nhìn ngươi như vậy cũng chỉ lớn lắm 22 25 tuổi lại
muốn lớn tuổi như vậy làm gì."
“ Cứ như vậy 25 tuổi đi, sau này gọi ta Kishimoto đại ca là được.”
“ Ngươi chính là nô bộc của ta muốn ta gọi ngươi là đại ca còn lâu đi.”
“ Con nhóc này ngươi muốn ta rời đi sao.”
“ Ngươi rời đi chính là thất hứa còn thua Uru.”
“ Uru là ai.”
“ Là con chó mà ta đang nuôi.”
“ Ngươi..”
Kishimoto cũng không mở miệng cãi được nữa, hắn hoàn toàn thua cô bé này rồi
cũng không đôi co với cô bé chuyện xưng hô nữa.
“ Ta xuống bếp làm ngươi mấy món ăn, xem như quà ra mắt.”
“ Ngươi biết nấu ăn.”
“ Cứ thử sẽ biết.”
Kishimoto hỏi đường đi thẳng xuống nhà bếp, hắn đã rất lâu không xuống bếp nấu
nướng, trước đây hắn thích thú nhất chính là nấu mấy món ăn cho Kaguya ăn
nhưng bây giờ nàng đã không còn. Kishimoto cũng không phải ngủ vô ích mấy năm.
Những năm này hắn đã chuyên tâm suy nghĩ về Kaguya hoàn cảnh, sau những năm
tháng tìm hiểu về năm đó sự tình Kishimoto biết Kaguya là bị [Thi Quỷ Phong
Trận]♦[Shiki Fujin] hắn nghĩ vẫn còn cách cứu sống Kaguya chỉ là bây giờ hắn
vẫn chưa đến thời điểm.
Kishimoto từ bếp đem lên một mâm thức ăn đem tới chỗ Mito. Cô bé thích thú
nhìn những món ăn được bày lên.
“ Kishimoto những thứ này đều do ngươi làm sao.”
“ Thế nào tin ta có thể nấu ăn đi.”
“ Thử mới biết được hình dáng đẹp chưa chắc đã ngon.”
Cầm đũa gắp những món đầu tiên Mito không thể dừng được tay mình một thoáng đã
ăn sạch cả mâm thức ăn. Khuôn mặt thỏa mãn nhìn Kishimoto.
“ Kishimoto ngươi thật lợi hại món ngươi nấu còn ngon hơn đầu bếp trong tộc,
sau này ta ăn uống ngươi làm đi.”
“ Cũng được ta cũng muốn mở lại một quán ăn, ngươi mỗi ngày có thể đến đó ta
giảm giá cho.”
“ Ngươi là nô tài của ta lại dám tự mở quán ăn của mình sao, quán của ngươi
cũng là của ta, ta sẽ làm chủ ngươi sẽ làm đầu bếp.”
“ Được rồi được rồi đại tiểu thư buông mặt ta ra ta đồng ý đồng ý.”
Kishimoto cũng hết cách với đứa nhỏ này hở chút là động tay động chân cũng quá
dã man rồi. Tương lãi cũng không biết đều gì sẽ chờ đợi cả hai.