Thu Phục Pidgey (1)


Người đăng: Sirius

Đi dạo hồi lâu trong khu rừng, Dark vẫn chưa tìm được mục tiêu thích hợp để
xuống tay
Tình cảnh hiện tại của cậu bé khá éo le, tìm được Pokemon không dễ, thu phục
chúng càng khó bởi vì cậu không có Pokemon lẫn Pokeball, cũng may là Dark còn
có siêu năng lực có thể dùng, cái này dùng để chơi bài tình cảm vẫn là khá hưu
ích, nhân đây Dark nhà ta xin gửi lời cảm tạ đến các đồng chí Rocket đã dày
công tốn sức “ban” cho cậu thiên phú này.
“Quác quác…” Bỗng nhiên, phía trước tràn đến đầy những âm thanh của đám
Pokemon chim.
“Có chuyện!” Dark nhanh chóng chạy đến phía trước, cậu nấp đằng sau một tảng
đá lớn rồi cẩn thận quan sát.
Phía trước không xa rõ ràng là hai bầy Spearow và Pidgey đang đấu nhau, ồ còn
có cả Fearow nữa. “Bầy Pidgey thua chắc rồi” Dark thầm nghĩ.
Đột nhiên, cậu chú ý đến trong bầy Pidgey có một chú Pidgey rất đặc biệt, một
con Shiny Pidgey.
Trái ngược với những gì cậu biết, thông thường trong tự nhiên, những con Shiny
Pokemon rất hay bị chúng bị xa lánh, đơn giản là vì chúng quá khác với đồng
loại, những con Shiny này thường rất cô độc.
Con Pidgey này thì khác, nó cũng tham gia chiến đấu với bầy Spearow, thậm chí
còn xông xáo nhất nữa, nhưng đồng thời nó chịu bọn Spearow vây công nhiều
nhất.
Tuy chưa biết chính xác tư chất của con Shiny Pidgey nọ, nhưng chỉ nhìn tình
cảnh như vậy, Dark đã hưng phấn kết luận: “Thành viên đầu tiên trong đội chính
là nó rồi”
Tình hình của bầy Pidgey càng lúc càng tệ, số lượng Pidgey mất sức chiến đấu
càng lúc càng tăng, tuy trong thiên nhiên, Pidgey và Spearow là kẻ thù không
đội trời chung, thế nhưng chiến đấu ác như vậy là lần đầu tiên Dark thấy.
Lúc này con Fearow bắt đầu tham gia tấn công con Shiny Pidgey rồi, tình cảnh
của nó càng lúc càng lâm vào nguy hiểm.
“Đành liều thôi” Dark quyết tâm.
Cậu bé nhanh chóng nắm lấy những tảng đá bên cạnh ném về phía con Fearow.
“Quác…quác…” bị mấy cục đá ném trúng, con Fearow kêu lên đầy giận dữ, nó dáo
dác nhìn xung để tìm kẻ phá rồi, Dark nhanh chóng nấp lại phía sau tảng đá
lớn.
Tìm hoài không thấy kẻ thủ ác, con Fearow kêu lên giận dữ, nó lại quay sang
trút giận lên bầy Pidgey.
Lén lút nhìn về phía bãi chiến trường, Dark lại giở trò cũ.
“Đáng tiếc siêu năng lực của ta vẫn còn kém, chỉ có thể trao đổi với pokemon
chứ chưa hề có sức chiến đấu gì đáng nói” Cậu thầm tiếc.
Fearow lại bị chọi trúng mấy phát, lần này thì nó giận dữ thật rồi, kẻ phá rối
đáng chết
Nó bay vọt lên bầu trời, đôi mắt tinh ranh dáo dác nhìn khắp nơi, cố gắng tìm
cho được kẻ phá hoại.
Lúc này, Dark đang nép sát vào tảng đá lớn, cầu nguyện cho con Fearow đừng
nhìn thấy mình, cậu cũng không muốn như Ash bị cả bầy Spearow truy đuổi.
Trong anime, Ash còn sống, nhưng ở thế giới này, con người lẫn Pokemon đều có
thể chết, Dark cũng không dám đặt cược tính mạng của mình vào thể chất được.
May mắn cho Dark, khu rừng Viridian rất nhiều cây cối, tầm mắt của Fearow bị
hạn chế rất nhiều, nó lượn vòng lượn vòng mãi nhưng không tìm thấy bóng hình
kẻ phá rối đâu.
Tình hình của bầy Pidgey bắt đầu trở nên khá hơn nhiều, vốn dĩ bầy Pidgey vẫn
chiếm ưu thế nhỏ về mặt số lượng, không có con Fearow, bầy Pidgey dần áp đảo
đám Spearow.
Đặc biệt là con Shiny Pidgey, nó phát huy hết sức mạnh của mình, xông xáo
chiến trường, vừa giúp đỡ đồng bạn vừa tích cực tấn công bầy Spearow.
Nhận ra tình hình đang dần thất lợi, con Fearow đành phải quay lại chiến
trường, nó quyết tâm phải tiêu diệt bằng được Shiny Pidgey, kẻ có khả năng sẽ
chiếm cứ ngôi ngai vàng của nó trong mảnh rừng bé nhỏ này.
Dark bây giờ đã xác định mục tiêu của mình là phải quấy phá con Fearow thủ
lĩnh, cậu bé nhận ra rằng, khi không có con Fearow, trận hình của bầy Spearow
tán loạn hơn nhiều, bọn Pidgey có thể tận dụng ưu thế về số lượng.
Không chần chừ gì nữa, Dark quyết định sử dụng chiến thuật hit and run, cậu bé
tích cực chọi con Fearow, nếu con Fearow quay sang tìm kiếm chính mình thì
Dark lại ẩn nấp.
Chiến thuật có vẻ rất có hiệu quả, sức mạnh của con Fearow không phát huy được
bao nhiêu, bầy Pidgey dần áp đảo hoàn toàn, con số thương vong của đám Spearow
tăng lên nhanh chóng.
Con Fearow dần dần cảm thấy bất lực, nhưng nó mãi vẫn chưa tìm ra kẻ quấy phá,
mắt thấy ưu thế của phe mình dần mất hết
Tuy rất không cam lòng nhưng nó cũng đành ngậm ngùi ra lệnh cho bầy Spearow
rút lui để bảo toàn lực lượng.
Thấy bầy Spearow dần rời khỏi chiến trường, lũ Pidgey vui mừng khôn xiết,
chúng thi nhau hót lên để ăn mừng chiến thắng.
Dark lúc này mồ hôi đã thấm đẫm cả người, cánh tay phải tràn đầy vị chua, mỗi
cú ném cậu bé đều phải cố hết sức mới đủ gây sát thương và quấy phá con Fearow
được.
Cậu cảm giác tay của mình sắp phải rời ra rồi, thế nhưng nhìn bầy Spearow rời
đi, bầy Pidgey ăn mừng, Dark cảm thấy mình cũng vui lây.
Dù sao lũ Pidgey là chim bồ câu tượng trưng cho hòa bình và nhân ái, là một
loài chim hiền, còn bầy Spearow là loài chim ác. Bảo vệ chính nghĩa luôn là
mọi người thích chứ.
Dù cho hắn đã quyết định cùng hắc ám đồng hành, Dark vẫn muốn giữ lại sâu
trong lòng mình những điều tốt đẹp trong thế giới Pokemon, cho dù chỉ là một
phần nhỏ bé đi nữa.
Bây giờ chỉ còn một phần việc cuối cùng thôi, đó là “dụ dỗ” à quên “thu phục”
con Shiny Pidgey kia làm đồng bạn đầu tiên của mình.
Dark chậm rãi tránh khỏi tảng đá, tiến đến trước bầy Pidgey.
Bầy Pidgey khá ngạc nhiên về sự xuất hiện của kẻ loài người này, nhưng dù sao
chúng cũng là loài chim hiền, chúng sẽ không chủ động tấn công con người.
Con Shiny Pidgey lúc này cũng lớn gan như sự hung mãnh khi chiến đấu hồi nãy,
nó bay tới phía trước và kêu lên:
“Quác…quác…”
Như đổi lại là một người khác, chắc chắn họ sẽ không hiểu nó nói gì.
Nhưng Dark thì khác, cậu bé hiểu. Cậu chậm rãi giao lưu với Pidgey, kẻ mà cậu
chọn làm người bạn đồng hành.
Việc duy nhất lúc này của Dark cố hết sức vận dụng khả năng chém gió của mình
hòng lung lạc được con pokemon nhỏ bé.
“Ngươi là ai?” Pidgey hỏi.
“Ta tên là Dark, là một con người” Dark đáp.
“Hừm, vậy ngươi tới đây làm gì?” Pidgey tò mò.
“Ta muốn tìm cho mình một đồng bạn. Ta muốn trở nên mạnh mẽ. Mà ngươi chính là
một người mà ta chọn” Dark chậm rãi nói.
“Vừa nãy ngươi thật là rất xông xáo, tuy nhiên cũng vì thế mà tự đem mình vào
hiểm cảnh có biết không, cũng may là ta tới kịp nếu không thì chậc chậc, có lẽ
đêm nay ta sẽ chim nướng thay vì rau quả” Dark cười gian.
“A. Thì ra ngươi là kẻ ném đá hả, ném rất chuẩn, ta có lời khen đấy, dù ta
chưa tin được nhân phẩm của người nhưng cũng không thể không nói cám ơn đối
với ngươi được. Cám ơn nhiều” Pidgey vừa gập đầu kêu lên.
“Thật vãi chưởng, chim bữa nay cũng chảnh chó thế à, “ta có lời khen” lại còn
“chưa tin được nhân phẩm” nữa với vãi chứ” Dark hận hận nhưng cũng không biểu
lộ ra ngoài
“Vậy còn chuyện làm đồng bạn của ta thì sao” Dark hấp tấp.
“Kéc, ừm, để xem, vậy chứ làm đồng bạn của ngươi thì được ích lợi gì?” Shiny
Pidgey coi thường hỏi.
“Éc, chim vậy mà cũng biết coi thường người à” Dark thầm mắng.
“Hừm, thứ nhất, ngươi rất may mắn khi gặp phải ta, nếu là huấn luyện viên khác
thì chưa hẳn đã có người cùng ngươi chém gió vì đơn giản là họ không hiểu”
Dark một tay chống hông, một tay giơ ngón trỏ, ra vẻ ta đây nói.
“Chờ đã, chém gió là gì” Pidgey tò mò hỏi.
“Hừm, đại loại là trò chuyện tâm sự ấy mà” Dark bụm mặt, thầm hận: “Con chim
này cũng thật là ngu, cái này cũng không hiểu”
“Ta hiểu” Pidgey rối rít.
“Ừm, thứ hai là làm đồng bạn, chúng ta có thể cùng trở nên mạnh mẽ, nếu như
không có huấn luyện gia giúp đỡ, người muốn trở nên mạnh mẽ là rất khó khăn,
cho dù ngươi là thiên tài thì cũng không không ngoại lệ” Dark nói.
“Thứ ba, chắc hẳn ngươi nhận ra lý do bầy Spearow tấn công dữ dội như vậy
chứ?” Dark hỏi ngược.
“Ta cũng không hiểu, đây là lần đầu tiên tham gia chiến đấu nhưng ta cũng biết
là trận chiến này là trận chiến thảm liệt nhất từ trước đến nay theo lời của
cha mẹ” Pidgey tỏ vẻ khó hiểu
“Đơn giản là vì ngươi thôi” Dark một bộ trẻ nhỏ cần phải dạy bảo.
“Tại sao? Tại sao? Ngươi nói cho ta đi…” Pidgey hấp tấp kêu.
“Đây là cái lợi thứ ba. Biết vì sao không, tộc đàn ngươi và bọn Spearow vốn dĩ
là thù địch nhưng chỉ như vậy chưa đủ để chúng tấn công liều mạng như thế.
Chúng vốn là vua của mảnh rừng, hơn nữa thiên sinh chúng mạnh mẽ hơn các
ngươi, trừ khi tộc ngươi xuất hiện Pidgeot. Việc thỉnh thoảng tấn công chỉ để
hạn chế số lượng Pidgey, tránh ảnh hưởng địa vị của chúng thôi. Tuy nhiên,
ngươi quá ưu tú, Fearow thủ lĩnh hiểu được rằng khi ngươi lớn lên, chắc chắn
sẽ uy hiếp địa vị bá chủ của nó, do đó nó muốn tiêu diệt ngươi, bóp chết từ
trong trứng nước, ngươi hiểu không? Nếu ngươi đi với ta, bọn Spearow có lẽ sẽ
vẫn gây chiến với tộc đàn ngươi, nhưng chắc chắn sẽ không liều mạng nữa” Dark
vắt kiệt hết tế bào não để giải thích.
“Thì ra là vậy” Pidgey tỏ vẻ đã hiểu.
“Ta cũng muốn trở nên mạnh mẽ, cũng muốn đi du lịch đây đó, thế nhưng không
cách nào an tâm về tộc đàn của ta cả, nếu ngươi có cách giúp tộc đàn ta trở
nên mạnh mẽ thì ta sẽ miễn cưỡng đồng ý làm đồng bạn của ngươi vậy” Shiny
Pidgey ra vẻ khó khăn nhưng trong mắt cũng không thiếu vẻ đắc ý, nó vẫn lo
lắng về an nguy của cha mẹ và tộc đàn của mình.
“Cái đệt, từ lúc nào một con chim cũng thông minh như thế nhỉ, biết ra điều
kiện nữa chớ” Dark chửi thầm trong lòng.
Lúc này đâm lao phải theo lao thôi, không lẽ bỏ qua cơ hội này, liều mạng
thôi, hắn nghĩ.
“Ta đồng ý,hãy giới thiệu ta với tộc trưởng của ngươi đi, ta có lẽ sẽ giúp
được một hai” Dark cắn răng nói.
“Hay quá! Đi theo ta” Pidgey mừng rối rít.


Pokemon Dark - Chương #2