Khiêu Chiến Đạo Quán Tamamushi (trên).


Người đăng: shaman

“Ra đi nào Đi ra công viên ngoại ô của thành phố Tamamushi, Kaito đem quả
pokeball đổi được ném ra, trong lòng hắn cũng ẩn ẩn cảm thấy chờ mong, không
biết sẽ là pokemon gì đây nhỉ? Liệu có phải pokemon hệ rồng?

Kaito cảm thấy tỉ lệ lấy pokemon hệ rồng làm phần thưởng khá thấp, nếu có
pokemon mạnh như vậy có lẽ sẽ giữ lại cho mình dùng chứ không thể nào đem ra
làm phần thưởng được. Như vậy pokemon đó phải vừa quý hiếm nhưng cũng không
quá quý hiếm mà ở mức trung trung giữa quý hiếm và bình thường.

Từ trong pokeball đi ra là một con có hình thù quái đản, không phải vì sao cả
mà là nó trong như do từ ba con mắt kim loại màu trắng ghép lại với nhau thành
hình tam giác vậy, trên đỉnh đầu mỗi con mắt có một cái nam châm và ba con ốc
dính với nhau.

Nhưng Kaito biết đây không phải pokemon quái dị gì mà là một con Magneton.

Magneton ở Kaito cũng không phải hiếm gì, nó thường có thể tìm thấy trong các
nhà máy phát điện hoặc các khu vực hang động có từ trường mạnh. Nếu là
Magneton bình thường thì không nói, nhưng không ngờ cái sòng bạc đó lại đưa
phần thưởng đặc biệt cho Kaito là một con Shiny Magneton.

Magneton còn có một bí mật ít người biết đến, đó là nó còn có thể tiến hóa lên
một cấp nữa, khi đó nó gọi là Magnezone, là một pokemon rất mạnh. Bởi vì thời
điểm bây giờ liên kết giữa các vùng đất còn tương đối yếu, hơn nữa còn có
nhiều loài pokemon mới chưa được phát hiện lắm, mà hình thái thứ ba của
Magneton

sau này mới được phát hiện, trước đó hầu như không có ai nghĩ rằng nó sẽ còn
có hình thái tiến hóa cuối cùng nữa.

Sau khi tiến hóa thành Magnezone có thể so sánh cả độ quý hiếm lẫn thực lực
đều ngang ngữa với Metagross ấy chứ, chứ chưa khoan nói tới lúc này trên tay
Kaito là một con Shiny Magneton.

Con shiny Magneton vừa xuất hiện ngước nhìn xung quanh, nhưng khi không thấy
ai ngoài Kaito, không biết tại sao nó lại có vẻ trầm thấp xuống hẳn.

“Ngươi tưởng niệm chủ cũ sao.” Đi tới bên người sờ sờ thân mình kim loại của
nó, Kaito nhẹ giọng hỏi, con Magneton này có thể là bị chủ nhân củ của nó bán
cho sòng bạc làm phần thưởng, còn tại sao lại đi bán pokemon của mình, nhất là
một con Shiny pokemon thì ai biết được, có thể có nhiều lí do làm lắm, có thể
do

tài chính, do cuộc sống,…

“Gi gi gi…!” Buồn bã kêu lên, con Magneton gật đầu.

“Yên tâm đi, ta sẽ không giống chủ cũ của ngươi đâu, sẽ không ném bỏ ngươi.”
Đối mặt với tình huống này, ngay cả Kaito cũng trầm mặc xuống, vuốt thân mình
kim loại của nó nhẹ nói, vết thương đau đớn này chỉ có thể để thời gian tiêu
trừ mà thôi.

Pokemon đều là sinh vật có tình cảm rất nặng, nếu nó nhận định ngươi có làm
chủ của mình thì nó sẽ theo ngươi suốt đời, trừ khi có người từ bỏ pokemon của
mình, việc này sẽ ảnh hưởng rất nặng tới nội tâm trong lòng của pokemon.

Mà Kaito thật không biết, tại sao trên đời này lại có những người nhẫn tâm với
pokemon của mình như vậy chứ, tại sao chỉ có nhà huấn luyện được quyền lựa
chọn được chứ. Nổi niềm hưng phấn và chờ mong khi thắng một trò chơi được phần
thưởng đã giảm bớt, nhìn thấy con Magneton như vậy, hắn bắt đầu cảm thấy phản
cảm với những nơi như thế này rồi, lấy pokemon ra làm phần thưởng.

Cả ngày hôm đó không có việc gì, Kaito muốn xoa diệu vết đau trong lòng của
Magneton nên ở chung với nó suốt cả một buổi trời mới thôi.

Ngày hôm sau…

Trong kí túc xá của trung tâm pokemon, cột chặt đai lưng, buộc khăn choàng qua
cổ vuốt phẳng, đem pokeball trên giường vắt ngang hông, kiểm tra một hồi phát
hiện không thiếu thứ gì, Kaito đem áo khoác và ba lô trên giường mặc vào đi ra
ngoài, hôm nay là ngày ước hẹn khiêu chiến đạo quán với Erika.

Đạo quán Tamamushi.

“Nơi này là đạo quán ư. Nhìn như một vườn cây khổng lồ ấy.” Đi tới trước đạo
quán Tamamushi, nhìn tòa kiến trúc tiêu biểu hình Gloom, bên trong có rất
nhiều vườn cây cùng loại với nhà kính, nhưng đồng thời còn kiêm việc sản xuất
nước hoa, mà loại nước hoa nổi tiếng của Tamamushi đều chắt lọc từ dịch của
Gloom.

Nghe có vẻ hoang đường khi mùi thối có thể làm ngất xỉu pokemon của Gloom lại
dùng làm nước hoa, nhưng sự thật chính là như vậy, bên trong đạo quán cũng có
rất nhiều loại cây cỏ và các pokemon hệ cỏ khác.

“Xin hỏi có ai ở đây không?”

“Xin chào. Cậu là người khiêu chiến phải không, hôm qua cô Erika đã nói có
người sẽ đến khiêu chiến cho nên gọi tôi tới đón cậu. Đi hướng này.”

Một thiếu nữ từ trong hành lang đi tới trước mặt Kaito, mỉm cười nói với hắn,
đồng thời ra hiệu cho hắn đi theo sau lưng, hai người dần dần biến mất bên
trong hành lang của tòa nhà rộng lớn.

Đợi tới khi gặp được Erika, có vẻ như cô ấy đang giảng giải cho các thiếu nữ
xung quanh kiến thức gì đó, nhưng khi thấy hắn tới, Erika vỗ tay cười nói:
“Mọi người, chuyện hôm nay tới đây thôi. Hôm nay đạo quán có người khiêu chiến
rồi.”

“Vâng, chị Erika.” Mọi người đều đồng thanh đáp.

Sau đó cô ấy đi tới trước mặt Kaito, hôm nay Erika không có mặc trang phục
truyền thống và ghim tóc lên, ngược lại mặc một trang phục vái ngắn rất đơn
giản, mái tóc đen cắt ngắn với cái cài tóc màu đỏ phù hợp, mặc dù đơn giản
nhưng nó vẩn toát lên vẻ đẹp ôn hòa của cô.

“Hiện tại thi đấu đạo quán bắt đầu, mỗi người sử dụng ba con pokemon, trong
chiến đấu người khiêu chiến có quyền thay đổi pokemon, mỗi bên bên nào có
pokemon đều mất khả năng chiến đấu sẽ thua trận.” Qua đi màn chào hỏi, Kaito
cùng Erika riêng phần mình đi tới đứng trong sân thi đấu ở nhà kính.

Ở giữa sân, một thiếu nữ cầm lên lá cờ đỏ giơ lên nói: “Vậy, thi đấu bắt đầu!”

“Lên nào, Tangela .” Erika làm chủ đạo quán cho nên trước tiên thả ra pokeball
của mình, như vậy có thể cho người khiêu chiến có thể lựa chọn pokemon thả ra.

“Vậy bên tôi sẽ là nó.”

Ánh sáng đỏ chói lóa lên, một con pokemon có màu xám với thân hình thấp bé

nhưng cường tráng khỏe mạnh xuất hiện trên sân đấu, ánh mắt sắc bén cùng hưng
phấn nhìn đối thủ của nó.

“Machop!!!”

Vừa mới thu phục, con Machop không những không khó chịu ngược lại còn vui vẻ
khi có người đánh bại được nó, vì thế nó càng cố gắng luyện tập bản thân mình
hơn nữa. Bây giờ con pokemon xuất chiến đầu tiên của Kaito chính là nó.

“Là Machop à, một pokemon rất khá. Nhưng muốn lấy được huy hiệu cầu vồng cũng
không có dễ dàng vậy đâu nhé.” Nhìn thấy con pokemon trước mặt, Erika mỉm cười
nói.

“Có hay không phải thử mới biết chứ. Machop! Thunder Punch, xông lên!”

Người khiêu chiến có quyền thách đấu trước, Kaito vừa dứt lời, nắm đấm của
Machop đã phát ra những chớp điện dữ dội không ngừng lóe sáng, xông lên giơ
cao nắm đấm hướng về Tangela đấm tới.

“Tangela tránh qua một bên, sử dụng Vine Whip trói nó lại.”

Erika mở miệng nói, tuyệt chiêu Thunder Punch có sát thương rất cao, mặc dù
không có khắc chế lớn nhưng nếu để đánh vào sẽ gây ảnh hưởng lớn, cho nên vừa
tránh ra lập tức ra lệnh sử dụng Vine Whip để trói buột tốc độ của Machop lại.

Tangela vừa tránh ra lập tức trên thân nó vô số Vine Whip mọc ra hướng về phía
Machop cuốn tới, trong phút chốc đã trói chặt nó lại.

“Tốt lắm, thế là đã bắt được nó rồi.” Nhìn thấy như vậy, Erika cười nói.

“Thật không? Ai bắt được ai nào, Machop, Fire Punch .” Đối với lời nói của
Erika, Kaito cũng mỉm cười đáp lệnh hô.

“Cái gì!”

Chỉ thấy nắm đấm khác của Machop đột nhiên bốc cháy ngọn lửa dữ dội, nhiệt độ
nóng khiến cho Tangela la lên muốn bỏ ra, nhưng đã bị một tay khác giữ chặt
lại, vùng vẫy thế nào cũng không thể tránh thoát cái bắt của nó.

Xoẹt một cái, Machop nắm lấy sợi dây leo giựt mạnh lôi kéo Tangela lao về phía
mình, đối diện với nó là một nắm đấm đã bốc lửa chờ sẵn.

Phừng phừng âm thanh thiêu đốt vang lên, Fire Punch một quyền đấm thẳng vào
mặt Tangela khiến cho nó kêu thảm một tiếng bị đánh bay ra ngoài kéo theo dây
leo xung quanh Machop cũng tuột ra theo.


Pokemon: Chiến Đấu Tột Cùng - Chương #27