Bốn Ngày Huấn Luyện.


Người đăng: shaman

“Về đi Rhydon, ngươi đã làm hết sức rồi.”

Đem Rhydon thu hồi trở về, Muno nói với Rhydon trong pokeball một tiếng sau đó
hắn liền đem pokeball cất vào, đối với những chủ đạo quán này mà nói, thất bại
cũng không phải việc gì ảnh hưởng nghiêm trọng tới tâm tình bọn họ lắm, muốn
trở thành một chủ đạo quán không có tâm lí tố chất vững trãi là không được.

“Cậu nhóc thật mạnh, là từ khi trở thành chủ đạo quán trước đến nay ta gặp nhà
huấn luyện mạnh nhất! Cái huy hiệu đá cuội này xứng đáng thuộc về cậu.” Rất
nhanh, hai bên thiết bị máy móc thu sân đấu trở về, bởi vì thi đấu pokemon
thường sẽ phá hư sân đấu cho nên các đạo quán thường hay thuê người dọn dẹp
hoặc dùng thiết bị dọn dẹp những sân đấu hư hỏng này, mà Muno cũng đi tới
trước mặt Kaito nói.

“Cảm ơn nhiều!”

Lạnh nhạt nói một câu, bởi vì chiếc khăn choàng dài đến quái dị đã che khuất
nữa dưới khuôn mặt của hắn rồi nên không thấy biểu hiện của Kaito, tạo cảm
giác có vẻ hơi quá lạnh lùng.

Một lát sau…

Trong trung tâm pokemon, Kaito đem pokeball của Grotle giao cho y tá Joy khôi
phục thể lực, sau đó gọi về nhà báo tin mừng,…tiếp theo đó hắn trọn vẹn ở
trung tâm pokemon nghỉ ngơi một ngày mới rời khỏi thành phố Nibi.

Lần này hắn cũng không định tiếp tục lữ hành mà chỉ dừng lại ở ngoại ô của
thành phố Nibi để rèn luyện pokemon của mình, đồng thời chậm rãi rèn đúc kinh
nghiệm chiến đấu, lúc trước chiến đấu với Muno để hắn nhận ra rằng kinh nghiệm
chỉ huy của hắn còn không đủ cho nên mới đẩy Grotle vào thế lưỡng nan đó.

“Tất cả ra đi.”

Đi tới vùng ngoại ô vắng vẻ, Kaito mở miệng nói và thả ra tất cả pokemon của
mình, ngoại trừ Zorua vẫn nằm trên vai hắn, đám Grotle đều xuất hiện trước mặt
Kaito.

“Tốt. Bây giờ ta giao nhiệm vụ cho các ngươi, còn có Zorua nữa, đừng lười
biếng, nếu không bị mọi người vượt mặt bây giờ. Zorua và Beedrill cùng một tổ,
nhiệm vụ của các ngươi là không ngừng công kích Grotle, trừ Electroweb cùng
Night Daze ra chiêu gì cũng có thể dùng được cả. Còn Grotle, nhiệm vụ của
ngươi là vừa chống lại đòn tấn công của Zorua và Beedrill nhưng không được
phản công. Rõ chưa!”

Trong lúc chiến đấu trước Kaito nhận ra độ cường độ chịu lực của Grotle còn
chưa đủ, mặc dù lãnh một chiêu của đối thủ là chiêu thức rất mạnh nhưng bấy
nhiêu đó vẫn chưa đủ để đáp ứng trình độ Kaito đưa ra cho mình, cho nên hắn
muốn rèn luyện cường độ chịu lực của Grotle, mà phương pháp rõ nhất chính là
chịu đòn, chịu đòn càng nhiều thì thân thể sẽ dần thích nghi với nó mà không
ngừng tiến bộ, sinh ra một loại bản năng phản ứng cấp tốc, đây là mục đích
Kaito muốn.

Tất nhiên Zorua với Beedrill không phải không muốn huấn luyện, khi chiến đấu
với Grotle, Kaito còn đeo lên cho bọn nó hai thiết bị luyện tập mới mua nữa,
mỗi thiết bị này tương đương gấp đôi cân nặng của bọn nó, mà không chỉ Zorua
với Beedrill thôi không đâu, cả Grotle lẫn Carvanha đều bị đeo lên thiết bị
này.

Nhìn xem ba con pokemon cố gắng vượt qua cực hạn thân thể để chiến đấu với
nhau, Kaito hiểu ý cười, cũng tốt pokemon của hắn đều là phần tử hiếu chiến,
kiêu ngạo, cho nên bọn nó có thể lẫn nhau kích thích cùng cố gắng tiến bộ, con
này không chịu thua con khác.

“Ừm xem ra mọi người rất nhiệt tình. Đi xem Carvanha thế nào.”

Sau đó Kaito lại đi về hướng bờ sông, hiện tại trong tất cả pokemon của hắn,
Carvanha trên thực tế là yếu nhất, mặc dù nó cũng rất cố gắng nhưng bởi vì dọc
đường không có địa điểm thích hợp, hắn chỉ có thể định ra vài bài tập riêng
cho nó để nó tự luyện tập.

Tuy yếu nhất trong tất cả pokemon của Kaito, nhưng Kaito rất có niềm tin ở nó,
nó cũng có tiềm lực rất lớn, hiện tại Kaito cũng đem trọng tâm đặt trên người
nó, nghĩ biện pháp tận lực nâng cao sức mạnh của Carvanha mới được.

Ầm! Ào ào ào!!!!

Trong mặt sông đang trình diễn một màn rượt đuổi, rất nhiều pokemon hệ nước
khác đang cắm đầu cắm cổ bỏ chạy, phía sau bọn nó truy đuổi là một con
Carvanha dữ tợn, trên người con Carvanha này có đeo một thiết bị rèn luyện làm
tăng cân nặng của nó, nhưng từ những gì diễn ra nhìn xem, dù có thiết bị này
nhưng tốc độ của Carvanha chẳng chậm lại bao nhiêu đâu.

“Ây…đây là. Carvanha lại giở tính cũ rồi.”

Nhìn thấy một màn này Kaito có chút sững sờ, nhưng sau đó lại bất đắc dĩ nói,
dĩ nhiên con Carvanha này lại phạm vào yêu thích cũ, rõ ràng là nó đem con
sông này trở thành lãnh địa của nó và đang đuổi các pokemon hệ nước bản địa
khác rời khỏi lãnh thổ của mình.

“Carvanha lại đây.”

Bất đắc dĩ tới gần bờ sông kêu gọi nó, nghe được tiếng của Kaito, con Carvanha
mới ngừng hành động của mình lại, nhanh chóng bơi tới trước mặt hắn, ngẫng đầu
lên cao như muốn khoe khoang hành động của mình vậy.

“Ngươi thật là. Không thể chung sống hòa bình với những pokemon khác sao.”

Kaito vừa lẩm bẩm nói vừa kiểm tra thân thể của Carvanha một chút, phát hiện
thân thể của nó vẫn chưa tới cực hạn, điều này khiến cho Kaito ngạc nhiên một
hồi, mới nhớ lại hình như lúc nãy con Carvanha rượt đuổi theo những con
pokemon khác chẳng tốn bao nhiêu sức cho lắm, tốc độ vẫn ở thời điểm cao nhất,
khác hẳn với lần đầu đeo thiết bị lên người.

“Lần sau ta sẽ tìm cho ngươi thiết bị nặng hơn nhé. Bây giờ đợi ta một chút.”

Sau đó một lát Kaito liền trở lại, hơn nữa trong tay còn cầm theo những cái
bia ném tiêu, những thứ này là do hắn mua ở trong thành phố Nibi, định mang ra
để huấn luyện pokemon tập luyện ngắm bắn, bây giờ để cho Carvanha sử dụng đầu
tiên.

Cứ như vậy dần dần qua bốn ngày huấn luyện cực hạn, đám pokemon đều trải qua
khóa huấn luyện hoàn tấc, trong khoảng thời gian này, Kaito có trở về thành
phố Nibi một hai lần để mua thiết bị mới và các vật dụng hằng ngày.

Trung tâm pokemon thành phố Nibi.

“Cảm ơn cô, Joy-san.” Sáng sớm, Kaito đi tới trước mặt y tá Joy nhận về bốn
pokeball gửi hồi tối hôm qua, hôm nay đã là ngày thứ năm rồi, hắn muốn chân
chính rời khỏi thành phố Nibi.

“Không cần cảm ơn, đây là công việc của tôi mà. Hôm nay là ngày cuối cùng cậu
ở lại phải không?” Y tá Joy ôn hòa mở miệng nói, trong khoảng thời gian bốn
ngày này, không ít nhà huấn luyện đều bị buổi huấn luyện của Kaito hấp dẫn
tới, có khiêu chiến cũng có học tập khiến cho cái tên của hắn đã nổi tiếng
trong một phạm vi nhỏ nhất định, mà y tá Joy vừa vặn là một người trong số
người quen thuộc với Kaito nhất, bởi vì hắn thường hay đến đây để khôi phục
sức khỏe của pokemon của mình sau buổi luyện tập.

“Vâng, sau khi rời khỏi tôi dự định sẽ tới núi Otsukimi, nghe nói ở đó có vài
thứ rất khá. Hơn nữa cũng tiện đường. Mấy ngày nay cảm ơn cô chiếu cố, tạm
biệt.” Kaito mỉm cười nói, đem pokeball giắt bên hông, kêu lên Zorua nằm trên
vai cùng rời khỏi trung tâm pokemon.

“Lên đường tới núi Otsukimi nào.”


Pokemon: Chiến Đấu Tột Cùng - Chương #13