Người đăng: LacNgao
Những ánh năng ban mai của ngày mới đang tỏa sáng để xoa dịu cái lạnh của đêm
tối hôm qua thì các pokemon cũng bắt đầu ngày mới của mình.
“Một ngày mời lại bắt đầu và chỉ còn lại … ngày mai nữa thôi.”
Và Kichido cũng thế khi mặt trời vừa hiện ra ánh rạng đông thì hắn cũng mở ra
đôi mắt của mình mỉm cười thì thầm nói một mình.
Nếu là người khác có lẽ đêm qua sẽ là một giấc mơ màu hồng, nhưng hắn thì
khác ngược lại một giấc mơ màu đen điều mà ai cũng chẳng muốn nghĩ tới.
Tuy nỗi sợ hãi vần còn trong lòng nhưng hắn đã dần thích ứng với những trải
nghiệm đó vì tương lai sau này chính là động lực cho Kichido vượt qua những
trải nghiệm đó.
Sau ngày đầu tiên trải nghiệm thì hắn đã chia ra làm hai lần trải nghiệm đó là
bữa trưa và buổi tối đi ngủ.
Đến nay cũng là lần thứ mười rồi.
Sau chín lần rèn luyện trải nghiệm thì gánh nặng về tinh thần và ý chí đã
không còn nữa hệ thống cũng cho hắn biết bản thân đã hoàn nắm vững siêu năng
lực lv1 rồi và đang có dấu hiệu phát triển lên lv2.
Đây có thể nói là một tin tốt với hắn.
“Tiếp tục công việc mỗi ngày thôi.”
Sau khi vệ sinh cá nhân xong hắn lại tiếp tục chào tạm biệt Darkrai và ra
ngoài rèn luyện thể chất.
Nếu so sánh với ngày đầu tiên thì bây giờ hắn đã có thể nói là tiền bộ gấp mấy
lần vì ngày đầu tiên sau khi khởi động để làm nóng cơ thể thì hắn chỉ có thể
chạy được một vòng rưỡi.
Nhưng còn bây giờ thì đã chạy được năm sáu vòng lớn vượt qua lúc trước rất
nhiều và đang tiến bộ đến vòng thứ bảy.
Còn vì sao khi hắn đã dần làm chủ được siêu năng lực lv1 rồi mà vẫn muốn rèn
luyện thể chất tất nhiên là để đánh cơ sở một thể chất khỏe mạnh để học Aura
chi lực sau này.
Điều mà trước giờ chưa ai nghĩ tới phàm là ai học được siêu năng lực gần như
không thể học được Aura chi lực nữa vì họ phải bỏ thời gian ra rèn luyện ý chí
và tinh thần của mình.
Năng lực lv càng cao thì yêu cầu sự khống chế rất cao điều mà gần như họ phải
bỏ cả đời để học vì vậy làm gì còn thời gian học năng lực khác.
Kichido thì khác hắn đã có ước mơ trở thành vương giả vậy thì phải làm được
điều mà người khác không thể làm và đó là học được cả hai năng lực đạt đến cực
hạn lv 7 còn về cái siêu tâm linh chữa trị kia thì hắn chưa nghĩ tới.
“Phù … nếu lúc trước có lẽ mình đã nằm một đống vì các bài rèn luyện này ,
nhưng bây giờ thì khác rồi.”
Kichido sau khi chạy xong liền đổi qua hít đất và các bài rèn luyện khác cho
đến khi tập hết tất cả thì mặt trời cũng lên đến đỉnh đầu liền hai tay chống
chân khom người thở ra thở vào mỉm cười nói.
Hắn rất hài lòng với tiến bộ của bản thân mỗi ngày vì đơn giản cứ sau một ngày
thi hắn lại nâng số lần rèn luyện lên nên cơ thể đã dần trở nên săn chắc và
khỏe mạnh hơn bình thường.
Đôi mắt kiên cường mà không phù hợp với tuổi, gương mặt sau khi trải nhiều
cơn ác mộng thì cũng bớt đi phần non nớt mà thay vào đó là sự trưởng thành tạo
nên một khí chất đặc biệt.
“Ọt…”
“Hahaha… lại nữa rồi.”
“Nhưng bây giờ thì mình đã không cần phải làm phiền Darkrai nữa rồi.”
Kichido sau khi tập luyện xong liền bước đến một cái cây gần đó ngồi xuống cảm
giác bao tử vang lên nhẹ âm thanh liền cười một tiếng, sau đó chỉ thấy hắn
đưa tay về phía cây táo không xa.
Đôi mắt và bàn tay hiện ra một ánh sáng màu đen sau đó nhắm tới từng trái táo
bắt lấy và theo mắt thường thấy được phàm là những trái táo bị hắn nhắm trúng
liền bị một ánh sáng màu đen
bao trùm sau đó giống như bị một bàn tay vô hình kéo lấy liền rời cành và bay
đến chỗ hắn.
“Phù … thật thoải mái.”
Vì thế chất của hắn được cải thiền nên sức ăn cũng lớn hơn cho nên một lần
liền lấy hơn hai mươi trái và sau khi ăn xong liền ngã lưng về phía sau dựa
vào thân cây nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút và cảm nhận những cơn gio nhẹ
nhàng đi qua làm lòng người thoải mái.
“… Phiêu lưu thử một vòng cũng là một chủ ý không tệ.”
Sau khi cảm giác nghỉ ngơi đủ tính quay về đánh một giấc ngủ trải nghiệm ác
mộng thì vô tình nhìn phía bên ngoài trong lòng liền hiện một chủ ý liền mỉm
cười.
Hắn nghĩ hết ngày mai rồi sẽ phải tự lực gánh sinh ở thế giới này không còn ai
bảo hộ nữa nên bây giờ muốn thử cảm giác thế giới bên ngoài cùng pokemon như
thế nào.
“Ly… ly…”
Ngay khi vừa bước ra ngoài vòng giới hạn thì xuất hiện trước mắt hắn là một
bầy Starly đang cùng nhau tụ lại mà ăn những trái táo trên cây kia.
Mỉm cười một cái liền nhắm đại một hướng nào đó bước đi và đương nhiên trên
đường hắn cũng lấy một cục đá vạc trên cây một cái làm dấu để còn nhớ đường
quay về.
Lúc này Kichido vô cùng hạnh phúc vì được tận mắt chứng pokemon chân thật từng
chi tiết điều mà từ còn hồi tuổi thơ mong muốn được thấy.
Trốn phía sau những cái cây nhìn những pokemon đang hoạt động không xa mà lòng
cảm xúc khôn cùng mặc dù đã tự nhủ nhiều lần là sự thật nhưng cảm giác cứ như
là mơ vậy.
Tuy được cùng Darkrai trải vài ngày với nhau, nhưng đó chỉ có một pokemon mà
thôi còn bây giờ thì vô số loại khác nhau làm hắn cảm giác chân thật và hạnh
phúc vô cùng.
“Có người… hơn hình bóng đó vô cùng quen thuộc”
Trong lúc đang quan sát pokemon hoạt động xung quanh thì bắt ngờ hắn gặp một
bóng người đi qua cách đó không xa mà còn cảm giác quen thuộc liền hiếu kỳ
trong lòng bước theo để xem là ai.
Mà lúc này cách Kichido không xa là một thiếu nữ tóc vàng dài qua mông cùng và
mặc trên một cẩm bào màu đen bọc lấy một cơ thể thanh xuân đang phát dục đầy
sức sống kia nhưng điểm đáng chú ý của nàng là một đôi chân thon dài như người
mẫu vô cùng gợi cảm.
Đang đến một cây thì nàng ngừng lại vì dưới chân lúc có một trái táo đỏ chín
mọng đang nằm đó liền bất ngờ một cái rồi mỉm cười khom người xuống nhặt lấy.
Cũng nhớ vậy mà Kichido đã đuổi kịp đến đây càng nhìn bóng lưng phía sau thì
hắn càng thấy quen thuộc, làm hắn cảm giác quái dị vô cùng.
“Không lẽ là … mình phải bình tĩnh … cần phải nhìn rõ mặt đã.”
Vì từ mái tóc và trang phục đó làm hắn nhớ đến một người liền làm trái tim bắt
đầu đập nhanh hơn bình thường, hít một hơi để lấy bình tỉnh lại cảm xúc liền
nuốt ngụm trong miệng bước từ từ ra phía trước nhìn xem nàng là ai.
“Trời ơi thật sự là … Cynthia.”
Nhưng đến khi nhìn thấy gương mặt thiếu nữ lụm trái táo đỏ tươi chín mọng kia
thì tim hắn đã loạn nhịp hai mắt trợn tròn.