Bắt Đầu Con Đương Vương Giả


Người đăng: LacNgao

Lúc này mặt trời đã lên đến đỉnh không khí lúc này vô cùng nóng bức các
pokemon bên ngoài đã tìm nơi chú ẩn để nghỉ ngơi.

“Tạch…”

Thì các đó không xa trong một hang động nhỏ có những âm thanh kỳ lạ vang lên
thì khi nhìn vào bên trong chúng ta có thể thấy được có vài viên đá đang nằm
rãi rác trên mặt đất được bọc lấy bởi một áng sáng màu đen.

Nhưng viên đá đang nằm trên mặt đất được bao bọc bởi ánh sáng thì có dấu hiệu
chuyển động từ từ bay lên khỏi mặt đật và lơ lửng nhẹ nhàng trong không khí.

Nếu để người khác nhìn thấy thì cứ nghĩ rằng là một pokemon hệ tâm linh đang
sử dụng siêu năng lực khống chế chúng, nhưng khi nhìn sâu vào bên trong thì
một hình ảnh là cho bất cứ ai cũng ngạc nhiên.

Một đứa trẻ đang đưa một tay ra phía trước và trên bàn tay thì được bao bọc
ánh sáng máu đen cũng giống như những viên đá đang lơ lửng kia và đáng ngạc
nhiên hơn là đôi mắt của nó cũng được bọc bởi ánh sáng màu đen đó.

Khí chất của đứa trẻ lúc này vô cùng tà dị và huyền bí.

“Tạch … tạch…”

Chỉ là những viên đá duy trì không được bao lâu liền mất đi ánh sáng và rơi
xuống mặt đất.

“Hà… hà… mệt quá … không ngờ sử dụng siêu năng lực mệt đến vậy.”

Lúc này những ánh sáng trên bàn tay và đôi mắt của đứa trẻ cũng biến mất thay
vào đó là nó thở ra thở vào một cách mệt mỏi thầm than một tiếng.

Đứa trẻ này giống như bị hút hết sức vậy liền ngã về phía sau nằm một đống chỉ
còn âm thanh hít thở vẫn vang lên.

“Chủ nhân điều này cũng là tự nhiên thôi, đây là lần đầu ngài sử dụng nó
đương nhiên sẽ không quen thuộc với gánh nặng mà hệ thống đã nói rồi mà.”Trong
đầu hắn lúc này vang lên âm thanh của hệ thống.

Và đương nhiên đứa trẻ này chính là Kichido, sau khi cùng ôm áp với Darkrai
xong thì hệ thống cũng đưa hắn và Darkrai về hiện thực và lúc này hắn đang học
cách sử dụng siêu năng lực.

“Ọt…”

Sau khi hệ thống vừa nói xong thì một âm thanh từ Kichido vang lên.

“Hahaha … mới đây đã đói rồi.”

Kichido nghe âm thanh đó thì biết nó dến từ đâu liền cười khan một tiếng liền
nằm đó thở ra một hơi cảm thán nói, hắn cảm giác sau khi sử dụng siêu năng
lực thì cơ thể gần như bị lấy đi sức mạnh vậy nên chẳng thể hoạt động gì được.

“Kichido có đồ ăn rồi nè.”

Đúng lúc thì cứu tinh của hắn đã tới chỉ thấy Darkrai từ ngoài hang bay vào ôm
trong người vô số trái cây kêu lên một tiếng.

Kichido vừa nghe âm thanh của nó liền không biết lấy sức từ đâu bật dậy hai
mắt tỏa sáng nhìn đống trái cây trong người Darkrai.

Trái cây mà Darkrai đang ôm trong người tất cả đều là táo.

“ 5…6…9 … vậy tổng cộng có 9 cái thế thì ta lấy 4 cái, người lấy 5 cái nhé
Darkrai.” Kichido sau khi đếm số trái mà nó đem về xong liền lấy tay chia ra
cho hai bên, hắn lấy ít một cái vì nhường lại cho nó vì công sức đem về.

“Không cần Kichido ăn hết đi.” Darkrai nghe hắn nói vậy liền lắc đầu nói.

“Vậy sao được, chúng ta phải cùng ăn mới vui chứ.” Hắn nghe thế liền không
chịu lôi kéo Darkrai ngôi xuống ăn chung.

“Darkrai không ăn được.” Nó nhìn những trái cây trước mắt xong nhìn phía hắn
nói.

“Tại sao ?“ Hắn bất ngờ khi nghe nó nói thế liền hỏi.

“Vì ta chỉ ăn được năng lượng bóng tối vào ban đêm mà thôi, còn thức ăn vật
chất ăn không dược.” Darkrai chậm rãi giải thích cho hắn hiểu.

“Ồ”

“Vì vậy Kichido cứ ăn đi.”

“Thế thì thôi vậy, ta ăn đây.”

Kichido sau khi nghe nó giải thích liền hiểu ra liền không cưỡng ép nó nữa
liền cầm từng cái lên ăn một mình, tuy lúc này đang ăn nhưng hắn lại suy
nghĩ.

Thời gian hắn đến thế giới này cũng được ba bốn giờ gì đó rồi, nhìn ánh sáng
chói chang liền biết đã giữa trưa cũng may là hang động này được gió thổi vào
nên không khí không nóng như bên ngoài.

“Còn 6 ngày để làm quen với cuộc sống hiện giờ, thời gian là vàng bạc phải
tranh thủ mới được.”

Đột nhiên nghĩ đến những lời hệ thống nói làm hắn tranh thủ ăn cho nhanh để
nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục cộng việc dàn xếp hôm nay.

Hệ thống nói cho hắn biết trong vòng bảy ngày hắn ở đây thì nó sẽ làm khu vực
trở nên an toàn để tập Kichido thích nghi với cuộc sống mới này.

Sau bảy ngày thì hắn sẽ tự lo liệu lấy bản thân.

“Được rồi nên ra ngoài rèn luyện thể chất và ý chí rồi.”

Kichido sau khi ăn xong và nghỉ ngơi một hồi cảm giác cơ thể tràn ngập năng
lượng liền muốn ra ngoài vì hắn đã có hệ thống đảm bảo nên vô cùng an tâm.

“Darkrai cứ việc ở đây nghỉ ngơi, ta ra ngoài đây.”

“Nhớ cẩn thận nhé, Kichido.”

“An tâm.”

Sau khi nói xong hắn liền phóng ra ngoài hang để quan sát khu vực bên ngoài ,
thực ra hắn có ra ngoài xem một lần khi vừa đến thế giới này, nhưng không chú
ý lắm đây là đâu nên bây giờ sẵn ra xác định luôn.

“Một khu rừng xanh … và chẳng thấy pokemon nào lạ nhỉ ?”

Đập vào mắt Kichido một khu rừng xanh xinh đẹp được ánh mặt trời chiếu sáng là
nó tăng thêm sức sống, chỉ quan sát hồi lâu hắn chẳng thấy một con pokemon
nào liền lấy lạ nói.

“Chủ nhân, hệ thống đã nói sẽ để khu vực an toàn cho nên ta đã cô lập một
vùng không gian nhất định trong khu vực gần hang để ngài cỏ thể tự do hoạt
động và khi chúng ta còn trong khu vực không gian này thì pokemon hay là con
người đều tạm bị xóa ký ức về khu vực này.”

“Vì vậy khi ngài còn hoạt động trong đây vài ngày thì thấy các pokemon hay con
người đến gần chổ này rồi sẽ tự động đi vòng sang chỗ khác.”

“Ồ… vậy để ta xem giới hạn của không gian cô lập này đến mức nào.”

Kichido sau khi nghe nó nói thế liền hiểu ra lập tức đi quan sát khu vực của
mình sẽ có những gì rồi tính tiếp.

“Staravia … Starly…Bidoof …Combee … Burmy…”

Một hồi tìm hiểu khu vực thì hắn cũng đến giới hạn của hệ thống nói, vì cách
không xa có các loại pokemon đang hoạt động liền quan sát từng con một.

“Thì ra là mình ở Sinnoh.”Sau khi quan sát xong thì hắn liền biết bản thân ở
đâu và vô cùng cùng bất ngờ vì đây là khu vực gần với thần cấp pokemon Arecus.

“Muốn biết thì cũng đã biết, cần tìm hiểu thì cũng đã hiểu rồi vậy thì bắt
đầu rèn luyện nào.”

“Con đương Vương giả ta bắt đầu rồi đây.”

Kichido sau khi biết được bản thân ở đâu và giới hạn của khu vực liền vui vẻ
sau đó hai mắt kiên định nhìn lên bầu trời xanh kia thầm nói.


Pokemon Chi Tối Cường Vương Giả - Chương #4