Người đăng: LacNgao
Ở trong một căn biệt thự to lớn ở căn phòng bí mật thì Kichido đang vui đùa
cùng song bào thai Ralts vô cùng vui vẻ.
“Ralt…”
“Ralt…”
Hai pokemon đáng yêu này đang vui vẻ vờn quanh hắn không như lần đầu tiên đầy
sợ hãi kia, sau một vồn quanh chúng lại ôm chân đồi hắn ôm vào lòng tiếp.
“Rồi, rồi …”
Kichido thấy vậy giở khóc giở cười khom người xuống ôm lấy chúng làm hai
pokemon này hạnh phúc không thôi, sau đó liền bế chúng trên tay bước đến một
ghế sofa rộng lớn ngồi xuống.
“Hôm nay là ngày ta đi du hành rồi.” hắn sau khi ngồi xuống liền nhin hai
pokemon trong lòng mở miệng cười nói.
“Ralt…” Nghe Kichido nói vậy hai pokemon đột nhiên hết vui vẻ mà cơ thể chúng
núp vào người hắn run lên kêu một tiếng sợ hãi.
“Ta biết các ngươi còn chưa quen ra thế giới bên ngoài, vì vậy các ngươi tạm
thời ở trong pokeball một thời gian nhé, khi nào có cơ hội thích hợp thì thả
các người ra nhé.”
“Ralt…”
Nhìn chúng như thế hắn liền thở dài một cái liền hiểu tuy song bào thai Ralts
đã thích ứng được với hắn nhưng chúng vẫn bài xích với thế giới bên ngoài vì
nỗi sợ hãi trong tâm hồn lúc trước.
Hắn biết muốn trị cho chúng không phải chuyện nói một ngày hai ngày là được ,
Kichido sau khi về (nhà) này thì đã bỏ điểm ra nhờ hệ thống làm một căn phòng
bí mật nuôi chúng trong này không cho ai biết kể cả người có quan hệ khá thân
mật Aurea.
Sau một hồi an ủi chúng liền thu cả hai vào lại pokeball bỏ vào không gian hệ
thống, nhưng không phải hai cái của tên Tobias kia mà là mua trong hệ thống
hai cái mới, hắn từ khi nhìn thấy những hình ảnh không tốt đẹp kia liền bắt
đầu đề phòng những tình huống ngoài khả năng dự đoán xảy ra nên mua hai cai
mới là tốt nhất.
“Hành trình phiêu lưu của mình cũng bắt đầu.”
Cuối cùng bước ra khỏi phòng bí mật đi tham quan biệt thự của bản thân một lần
cuồi liền bước ra khỏi cửa đi ra một khoảng cách quay người lại nhìn nó thì
thầm một mình.
“Kichido … tốt…”
“Hôm nay cũng phiêu lưu rồi ta … cố lên nhé …”
…
Từ biệt thư đi đến phòng nghiên cứu trên đường gặp nhiều người trong thị trấn
ai ai cũng chào hỏi hắn vui vẻ, hắn cũng mỉm cười chào lại mọi người, dù sao
thì trong ký ức của họ thì (trước đây) ba mẹ hắn đối xử với mọi người ở đây
rất tốt nên từ khi hắn quay về mọi người trong thị trấn đều kéo tới hỏi thăm
và cho quà rất nhiều.
Thái độ mọi người ở đây cũng rất tốt và đồng lòng với nhau.
“Kichido…”
Sau khi chào hỏi mọi người trên đường thì hắn cũng đến viện nghiên cứu Juniper
lúc này Aurea đang đứng trước cửa nhìn thấy Kichido bước tới liền vui vẻ kêu
lên một tiếng.
“Đêm qua ngủ ngon chứ ?” Kichido sau khi bước tới nhìn nàng liền mỉm cười nói.
“Rất tốt … cảm ơn ngươi.” Nghe hắn hỏi thể thì nàng hiện ra gương mặt hạnh
phúc và cảm động nói.
“Thế thì tốt rồi.”
Cả hai nhìn nhau chìm trong không khí im lặng những đầy ái muội chỉ là nó
không kéo dài được bao lâu thì từ xa có một âm thanh rất lớn tiếng tới đây phá
vỡ nó và hấp dẫn chú ý của họ.
Chỉ thấy từ đằng xa có một chiếc xe đang chạy tới mà trên đó có giáo sư Cedric
và kế bên ông có một lão nhân đeo kinh mát ăn mặc quần áo thoáng như đi chơi
bãi biễn vậy.
Phía sau có một mỹ nữ xinh đẹp khí chất tao nhã dịu dàng và kế bên nàng là một
thiếu niên với gương mặt háo hức khi nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh.
Nhưng thiếu niên lại làm cho con mắt của Kichido trợn to mém rớt xuống đất ,
vì thiếu niên đội trên đầu một cái nón đặc biệt và ngồi trong lòng là một con
Pikachu.
Kichido nhìn từ xa thấy ba người kế bên giáo sư Cedric thì gương mặt lúc này
cực kỳ đặc sắc với vẻ không tin được và cảm giác não mình thiếu dùng.
“Chúng ta đến rồi.”
“Hohoho … lâu rôi không tới đây thật hoài niệm.”
“Ở đây thật đẹp.”
“Wow … Vậy ra đây là vùng Unova mà tiến sĩ nói.”
“Pika… pika…”
Sau khi chiếc xe dừng trước hai người Kichido thì giáo sư Cedric quay về phía
ba người mỉm cười nói, lão nhân nhìn viện nghiên cứu ở đây một cái liền than
thở một tiếng, phía sau thì mỹ nữ xinh đẹp nhìn xung quanh một cái liền hai
mắt tỏa sáng nói.
Còn về thiếu niên và Pikachu thì vô cùng háo hức đánh giá xung quanh.
Lúc này Kichido bị âm thanh của họ làm cho khôi phục tinh thần cũng chấn chỉnh
lại thần sắc tư nhiên như chưa có gì xảy ra mỉm cười nhưng đôi măt lại hiện ra
dao động nhè nhẹ.
Hắn đương nhiên biết thân phận của ba người này dù sao thì kiếp trước nhìn
thấy không biết nhiêu lần.
Giáo sư Oak, Delia và Satoshi và đặc biệt đó là pikachu.
“Lâu rồi không gặp giáo sư Juniper.” Giáo sư Oak sau xuống xe thì nhìn thấy
Aurea đứng đó thì bước tởi mỉm cười nói.
“Đã lâu không gặp giáo sư Oak, ngài vẫn khỏe chứ ?” Aurea sau đó liền mỉm
cười chào hỏi ngược lại.
“Hahaha … vẫn khỏe … Satoshi lại đây ta giới thiệu cho ngươi đây là con gái
của giáo sư Cedric, tuy con trẻ nhưng cô ấy là một nhà nghiên cứu rất quan
trọng ở vùng Unova này.”
Sau một hồi chào hỏi thì ông liền ngoắc thiếu niên Satoshi tới giới thiệu cho
hắn biết và còn lòng khen ngợi.
“Xin chào giáo sự Juniper.”
“Pika… pika…”
Satoshi sau khi nghe xong liền cùng pikachu háo hức chào hỏi nàng.
“Rất hân hạnh.” Aurea liền mỉm cười nói.
“Còn cháu chắc Kichido phải không ?” Sau hồi chào hỏi xong thì bắt ngờ giáo sư
Oak quay qua chào hỏi Kichido làm hắn bất ngờ.
“À phải, xin chào giáo sư Oak.” Kichido khá bất ngờ khi giáo sư Oak lại để ý
tới hắn mà con biết tên nữa vì hắn không nghĩ bản thân có gì đắc biệt cả và
cũng không đặc sắc để giáo sư Cedric giới thiệu cả liền lấy làm lạ trong lòng.
“Là năm xưa cha mẹ của ngươi đã giúp ta trong việc nghiên cứu rất nhiều và lúc
đó ngươi cũng hay đến viện nghiên cứu của ta chơi vài lần chỉ sợ ngươi quên
rồi.”
“Thì ra là vậy.”
Dường như nhìn thấy sự thắc mắc của hắn thì ông liền mỉm cười vỗ vai Kichido
nói với vẻ thân thiết làm hắn lập tức hiểu ra đây là tác dụng thân phận hệ
thống cấp cho ảnh hưởng.
“Ngươi chính là đứa trẻ đó à, nhận ra a di không ?” Lúc này Delia cũng bước
tới mỉm cười nhìn hắn nói.
“De..lia a di phải không ?” Kichido liền ngập ngừng nói như vẻ không xác địch
nhưng thật ra nhìn liền nhận ra rồi.
“Tốt qua con vẫn nhớ tên ta lại ôm cái nào, đứa trẻ đáng thương này.” Sau đó
nàng làm một hành động làm mọi người ở đây bất ngờ chỉ thấy Delia ôm lấy
Kichido vào lòng ôm ấp vốn nàng tính vuốt đầu hắn an ủi nhưng nhận ra hắn cao
bằng bản thân chỉ còn cách vuốt sau lưng Kichido để an ủi.
Mà kế bên Aurea nhìn thấy cảnh này hai long mi nhảy vài cái vẻ mặt hơi không
vui hiện ra nhưng nhanh chóng được nàng chê dấu.
Trên đường đến đây Cedric có nói nhắc đến tên Kichido trên đường vì từ nhỏ hắn
cũng có “theo” ông đến viện nghiên cứu của giáo sư Oak chơi vài lần cùng bố mẹ
của hắn nên mọi người mới chú ý Kichido như thế.
Dù sao trước đây (bố mẹ) của Kichido cũng giúp đỡ mọi người ở thị trấn Masara
rất nhiều từ viện nghiên cứu đến ngươi dân nên ấn tượng trong lòng vẫn còn mới
để ý đến Kichido như thế.