Người đăng: LacNgao
Cả hai cùng nhau nhìn sang chủ nhân của âm thanh đo là ai thì bất ngờ nhìn
thấy một lão trung niên đang đứng đó nhìn cả hai với đôi mắt mập mờ.
Sở hữu một mái tóc màu nâu và đặc biệt phía trước hơi cuộn lên như chiếc lá ,
mặc trên người áo sơ mi màu vang sọc đen và quân jean nâu phong cách.
“Giáo sư Cedric.”
“Ba.”
Khi thấy ông thì cả hai bắt ngờ đứng dậy kêu lên một tiếng với hai âm thanh
khác nhau một người thì bất ngờ còn người kia thì ngạc nhiên lẫn thẹn thùng.
“Hahaha … cũng nhờ quay về mà nhìn được một cách đẹp thế này thật là bất ngờ
mà.”
Cedric đảo mắt một cái nhìn cả hai nhất là nhìn con gái của mình đang thẹn
thùng kia liên cười lớn một tiếng mở lời trêu ghẹo.
“Ba…”
Aurea nghe ông nói thế gương mặt liền đỏ dọa người thẹn thùng muốn chết dậm
chận một cái.
“Hahaha … lâu rồi mới nhìn thấy con gái như thế này thật đáng mừng mà.”
Ông nhìn thấy thần thái con gái của mình như thế càng cười lớn một tiếng bước
vào bàn ăn ngồi cùng hai người, thấy thể cả hai cũng cùng nhau ngồi xuống.
“Giáo s…” Ngay khi Kichido vừa định nói gì thì ông lại nói trước.
“Kichido lâu rồi không gặp … cũng năm năm rồi nhỉ.”Cedric chưa kịp cho hắn nói
gì liền nói trước một câu.
“Dạ vâng … gặp lại hai người con rất vui.”Hắn nghe thế liền mỉm cười gật đầu.
“Nhớ hồi đó còn nhỏ ngươi hay qua đây chơi với bọn ta rất vui vẻ, gia đình
hai ta lúc đó rất vui vẻ nhưng không ngờ …” Ông lúc này vừa vào bàn liền nhìn
hắn đột nhiên nhớ lại chuyện xưa than thở nói một cái làm không khí đang vui
vẻ biến đổi.
Vốn Aurea còn đang ngượng ngùng thì nghe ông nói thế mặt cũng hơi bi thương
một chút nhưng chợt nhớ không nên nói chuyên đau long thêm liền vội dùng chân
đẩy ông mấy cái nhắc nhở rằng Kichido còn kế bên.
“Á … ta quên mất không nên nhắc chuyện cũ này làm con khó xử.”
Lúc này được con gái đá mấy cái mới kiệp phản ứng nhìn kế bên Kichido im lặng
không nói gì liền biết bản thân không nên nhắc chuyện này vội nói.
“Con không sao …”Kichido miễn cưỡng mỉm cười một cái nói dù sao thì hai kiếp
đều là cô nhi, kiếp trước bị bỏ rơi còn kiếp này có thân phận thì (cha mẹ)
lại mất vì tai nạn chẳng biết nói gì nên lời.
Cả ba trợt im lặng không khí trở nên vô cùng quỷ dị.
Bắt ngờ Cedric nói một câu tiếp theo làm xóa đi không khí quỷ dị này làm hai
người Kichido nhìn nhau với hai thần thái khác biệt.
“Kichido hồi này có một câu của con làm ta rất thích.” Cedric đảo mặt một cái
nghĩ tới gì đó liền hai mắt tinh quái tỏa sáng nhìn hai người Kichido nói.
“Là câu gì ?” Kichido ngạc nhiên nhìn ông hỏi.
“Chính là cái câu lớn lên sẽ cưới con gái ta làm lão bà đó … hahaha…”
Cedric nói một câu bất ngờ làm Aurea lấp tức đỏ mặt như trái cà chua ấp mặt
vào song nhũ của mình mà tim đập loạn cả lên còn Kichido thì ngẩn người một
cái nhìn ông đầy bất ngờ vởi vẻ không tin được.
Phải biết rằng nếu ông nói ra câu này có nghĩa ngầm đống ý rồi còn gì bởi vậy
Aurea mới xuất hiện thần thái như thế.
Không khí lẫn nữa biến đổi trở nên tràn ngập ái muội vô cùng.
“Hahaha nếu giáo sư thích thì tốt rồi.” Kichido cũng không biết nói gì hơn.
Mà câu nói của hắn làm Aurea đang ngượng ngùng đằng kia giật mình một cái liền
ngước lên nhìn hắn với vẻ không tin được trong lòng đột nhiên có một cảm giác
hạnh phúc bao trùm lấy.
“Hahaha…” Cedric nghe vậy liền cười một tiếng không khí trong phòng trở nên
quái dị giữa ba người.
“Giáo sư lần này quay về là chỉ thăm bọn con thôi à hay con có việc khác.”
Kichido lúc này chuyển qua vấn đề khác nói.
“À nhắc mới nhớ lần này sẵn tiện về thăm ngươi và con gái bé bỏng của ta thì
còn đến đón người bạn thân sắp tới đây.”
“Là ai vậy ?”
“Giáo sư Oak.”
Nghe hắn hỏi thế thì ông liền vỗ đầu một cái nói làm cho Kichido bất ngờ khi
nghe đến cái tên đó, còn Aurea bên kia vẫn bị câu nói của hắn làm cho hạnh
phúc nào còn đế ý đến chuyện này.
Phải biết cái tên giáo sư Oak đối với hắn mà nói là một ảnh hưởng không nhỏ
cho nên khi nghe rằng ông sắp đến đây làm hắn khá bất ngờ.
“Chừng nào ngài ấy tới ?” Kichido sau khi biết được tin này liền hứng thú hỏi.
“Ngày mai.”
“Ủa, ngày mài không phải là…”
“Đúng vậy là ngày mà các cậu bé đạt mười tuổi đến đây nhận pokemon và bắt đầu
cuộc hành trình của mình, trong đó bao gồm cả ngươi nữa mà phải không ?”
“Đúng vậy.”
Thấy hắn hứng thú với giáo sư Oak như thế thì ông hơi bất ngờ một cái rồi nói
, nhưng đối với câu trả lời của Cedric lại làm Kichido mới nhớ, ngày mai là
ngày quan trọng đối với hắn lẫn các đứa trẻ đạt mười tuổi.
Aurea nghe đến hai từ ngày mai như sét đánh ngang tai liền tỉnh lại nhìn phía
Kichido đôi mắt trở nên không nỡ quyền luyến không thôi sau đó thở dài một cái
nhìn các món ăn trước mặt bổng nhiên trở nên không có mùi vị.
Sau đó cả ba cùng nhau vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ.
“A … giáo sư ngài về rồi…”
“Tốt qua … giáo sư ngài về …”
“Giáo sư chúng tôi có vô số báo cáo muốn nói với ngài …”
…
Trong lúc cả ba đang thưởng thức bữa ăn thì nhóm giáo sư cũng quay về vào bếp
thì giáo sư Cedric tất cả vui mừng liền lao tới vây quanh ông sau một hồi liền
lôi ông đi biến mất trước mặt hai người Kichido, để lại hai người nhìn nhau
một cái sau đó liền cùng cười lên một tiếng.
“Hồi nãy… ngươi nói thật … chứ ?”
Thấy trong phòng chỉ lại hai người nghĩ đến ngày mai hắn đi du hành nàng liền
hít một hơi thật lấy dũng khí liền nhìn hắn rồi ngượng ngùng ấp úng nói.
“Nói gì mà thật ?” Kichido bị lời nói ngượng ngùng của nàng làm bất ngờ một
cái, sau đó liền hiểu ra lập tức giả ngu giả khờ hỏi ngược.
“Câu … hỗi nãy đó …” Aurea bị hắn hỏi như thế càng ngượng ngùng nói khó khắn
nói ra.
“Câu hồi nãy là câu nào ? ta nhớ mình nói rất nhiều câu hồi nãy nha.” Kichido
liền tiếp tục giả ngủ giả khờ với nàng.
“Là câu … là câu …” Nàng thấy hắn giả ngu giả khờ như thế vừa thẹn vừa tức
ngượng ngụng nói không ra thành lời.
“Câu nào ?” Kichido lúc này nhìn nàng với đôi mắt thâm ý nói rằng.
“Là câu …” Đối hành vi trêu ghẹo của hắn, nàng liền hít một hơi thật sâu liền
chuẩn bị dũng cảm nói ra thì bắt ngờ Kichido dùng một ngón tay chặn lại.
“Nếu nàng coi nó là thật thì nó sẽ là thật, nếu nàng coi nó là giả thì nó sẽ
là giả.”
Hắn đứng lên bước tới chỗ nàng dùng hai tay xoa nhẹ má mịn màng ấy rồi nhìn
Aurea nói một cách chăm chú khiến cho nàng bất ngờ nhìn hắn ngẩn người ra.
“… đêm nay ngươi ở lại đây nhé … không như ngươi nghĩ … ta …”
Sau khi nghe câu nói đó xong nàng liền ngơ ngác nhìn hắn một cái rồi cả hai im
lặng thật lâu thì Aurea ngước lên nhìn hắn nói một câu khiến Kichido bất ngờ
thâm ý nhìn nàng.
Đối diễn với ánh mặt nàng liền ngượng ngùng vội giải thích gì đó.
“Ừ, dù sao đêm nay ta cũng có việc để làm ở đây nên chắc sẽ ở lại.”
Kichido thấy nàng như thế liền mỉm cười nói không trêu ghẹo nàng nữa.
Sau đó bữa ăn kết thúc cả hai cũng nhau dọn dẹp rất vui vẻ rồi cùng bước ra
chỗ nghiên cứu với mọi người góp vui.
Mọi người cũng nhau thảo lẫn đến gần tối thì ngừng lại ai cũng mệt mõi liền
tạm biết nhau ai về nhà nấy chỉ còn lại hai cha con Juniper và Kichido ở đây
với nhau tiếp tục làm việc.
Trong lúc Kichido đang bưng một đóng báo cáo về các pokemon hôm nay đến chỗ
Cedric thì thấy Aurea đang nằm trên bàn làm việc ngủ liền ngẩn người một cái
sau đó lấy áo khoác trên người khoác lên cho nàng một cách ấm áp rồi mỉm cười
bước đi.
Ngay khi hắn thì đôi môi của nàng lại vẻ lên một đường cong ngọt ngào trong
lúc ngủ.
Đêm đó hắn vừa giúp Cedric vừa chăm lo cho các pokemon khởi hành ngày mai của
mọi người và trong lúc hắn chăm lo cho chúng thì có một bóng đen ở trên nóc
nhà nhìn hình ảnh đó một cái rồi biến mất.