Viridian Forest


Người đăng: supercrazy008@

Tiểu Trần đương nhiên không biết chuyện lai lịch của mình đã bị tất cả các Joy
tiểu thư và Jenny tiểu thư trên toàn thế giới biết được. Lúc này hắn đang đi
vào Viridian Forest.

"Không sai! Là đường này!" tiểu Trần nhìn vào Kanto địa lý chỉ nam nói ra,
loại chỉ nam sách này ở trong trung tâm Pokemon là có bán, giá rất rẻ. Có thứ
này là rất thuận tiện khi đi lữ hành ở vùng Kanto, chỉ có Satoshi cái tên này
mới không cần.

Vừa đi thì tiểu Trần cũng thả mấy con Pokemon khác ra cho nó chiến đấu với các
Pokemon khác. Rừng rậm thì hoang dại côn trùng hệ Pokemon là có rất nhiều,
nhất là loài Pokemon chuyên sống thành đàn như chủng tộc Weedle, chỉ cần đánh
một con là nó sẽ kéo theo nguyên một bầy Beedrill theo nên hắn không lo là sẽ
không có Pokemon cho hắn đánh. Còn vấn đề an toàn ư, ha ha, tuy nói Pokemon
của tiểu Trần ít kinh nghiệm thực chiến nhưng với đẳng cấp cao mà chúng có thì
cũng không sợ bọn chúng.

Sau khi đi lữ hành 4 tiếng lúc này thì đồng hồ cũng đã điểm một giờ chiều.
Tiểu Trần tìm một chỗ có bóng mát nghỉ lại và bắt đầu chuẩn bị bữa ăn. Các
Pokemon của hắn thì mới vừa nãy đã trở lại nên không cần phải gọi về, điều này
làm hắn có chút bất ngờ đâu. Xem ra các Pokemon trong rừng này số lượng tuy
nhiều nhưng đẳng cấp cũng không có cao bao nhiêu, Satoshi trong nguyên sở dĩ
bị truy đuổi giống vậy xem ra phần lớn là bị chúng dùng nhiều khi ít nên mới
phải chạy đi, phần còn lại ắt hẳn là do Pokemon đẳng cấp còn khá thấp, không
thể tự mình đương đầu với nhiều con nên hắn không có phái ra. Pokemon của tiểu
Trần thì đẳng cấp đã khá cao rồi nên tự mình đối mặt với mấy chục con cũng
không thành vấn đề.

Lúc này tiểu Trần đang lấy các nguyên vật liệu ra để trên chiếc bàn mà hắn đã
lấy ra từ trước. Đang lúc này, bỗng có tiếng guốc gỗ vang lên, tiểu Trần xoay
người lại thì thấy có một thiếu niên đang tiến đến. Thiếu niên mang thân trên
mặc bộ giáp mà các võ sĩ của Nhật Bản ngày xưa thường mặc nhưng sau lưng lại
mang theo chiếc vợt bắt côn trùng, phía dưới thì lại mặc quần ngắn, xem đến
rất kỳ quái. Chỉ thấy thiếu niên rút thanh kiếm của hắn ra sau đó vung đến
trước mặt tiểu Trần nhưng trước khi kịp rơi xuống thì đã bị tiểu Trần dùng một
ngón tay cho chặn lại, khiến cho thanh kiếm chẳng thể tiến thêm nửa bước.

"Ngươi là kẻ nào?" tiểu Trần hỏi. Kỳ thật hắn từ sớm đã biết có người đang
tiếp cận, chỉ có điều hắn không vạch trần mà thôi. Nhìn qua nội dung vở kịch
thì tiểu Trần đương nhiên là biết người trước mắt là ai và cũng biết là hắn
không xấu nên mới không phản kích, chứ nếu là người khác thì chưa cần tiểu
Trần làm gì thì hắn cũng đã bị Pokemon nhóm xông tới đánh từ lâu rồi.

Không sai, vừa nãy khi người này tiếp cận hắn trong phạm vi 30m thì tất cả các
Pokemon của hắn đã biết rồi. Tùy theo từng con mà cảm ứng khác nhau, trong đó
Gardevoir thì cảm ứng được xa nhất, nàng có thể cảm nhận mọi thứ trong khoảng
cách tới 100m do thường hay dùng siêu năng lực để tạo thành một chiếc ra đa
quét hình mọi thứ xung quanh. Đây là một cách luyện tập khống chế siêu năng
lực rất tốt nên Gardevoir thường hay dùng cách này để tập luyện, sẵn tiện xem
nó như một còi báo động để cảnh báo cho chủ nhân của mình, mặc dù không cần
thiết lắm vì tiểu Trần nếu muốn thì hoàn toàn có thể biết được mọi chuyện xảy
ra trên khắp thế giới.

Blaziken và Lucario thì cảm nhận được với khoảng cách ngắn hơn, khoảng 80m. Vì
chúng không sử dụng siêu năng lực giống như Gardevoir mà sử dụng cách giống
tiểu Trần, cảm nhận sự lưu động của "khí". Dù là người, thực vật hay Pokemon
đều có "khí" trong người, "khí", hơi gió từ sinh vật phát ra và cả trực giác.
Là những thứ mà các võ thuật gia đều cần phải học để có thể nhìn nhận mọi thứ
xung quanh mà không cần phải dùng mắt, tất nhiên người ở thế giới này không
thể cảm nhận được quá xa như thế giới trước kia của tiểu Trần. Blaziken và
Lucario là dùng cách này để cảm nhận gã võ sĩ muốn đánh lén tiểu Trần kia. Tuy
khoảng cách không được xa như Gardevoir nhưng lại mạnh ở tiềm lực, chỉ cần
chúng kiên trì luyện tập thì khoảng cách cảm nhận sẽ ngày càng rộng ra.

Gardevoir tuy cũng có thể đẩy mạnh khả năng dò xét từ ra đa quét hình bằng
siêu năng lực bằng cách nâng cường độ siêu năng lực sử dụng lên cao hơn nhưng
làm thế sẽ vượt qua mức chịu đựng mà Gardevoir có thể chịu, vì tiêu hao tinh
thần lực cũng sẽ càng nhiều, nên tiểu Trần cấm nàng làm việc này. Chỉ trừ khi
nào tinh thần lực của nàng tăng cường dẫn đến siêu năng lực có thể vận dụng
nhiều hơn thì mới cho phép nâng khoảng cách lên thôi. Tất nhiên cũng chỉ giới
hạn ở mức tối đa mà tinh thần lực của nàng có thể chịu đưng, vượt qua thì
không được.

Metagross cũng dùng phương pháp giống với Gardevoir để cảm nhận mọi thứ xung
quanh nhưng do tinh thần lực kém Gardevoir khá nhiều nên chỉ có thể dò xét
trong phạm vi 60m.

Pidgeot và Glalie thì do thể chất khác biệt nên cũng chỉ dò xét được trong
phạm vi 30m. Đó là do tiểu Trần huấn luyện có phương pháp mới có thể làm được,
chứ nếu là người khác thì ít ai mà làm được. Đương nhiên một phần khác cũng là
do tiểu Trần là một trong số ít người đi làm phần huấn luyện kiểu này với
Pokemon, chứ người khác thì đâu có mấy ai quan tâm đến chuyện này.

Tiểu Trần làm việc huấn luyện này trong mắt người khác là dư thừa nhưng trong
mắt tiểu Trần thì đây là chuyện hoàn toàn có ích. Vì luyện thành khả năng cảm
nhận mọi thứ xung quanh có thể làm được rất nhiều thứ khi chiến đấu, như khi
Pokemon đối thủ sử dụng tuyệt chiêu Dig thì Pokemon của tiểu Trần có thể lập
tức biết được nó đang ở đâu thông qua cảm nhận, hay khi Pokemon sử dụng Double
Team, Teleport hay ẩn mình trong không khí như Pokemon u linh hệ. Tất cả đều
có thể phá giải bằng cách cảm nhận khí của chúng.

(Còn nếu như ngươi nói tại sao tiểu Trần không trực tiếp chỉ điểm cho chúng
thì ta xin thưa với các ngươi: nếu như lúc nào cũng dựa vào sự chỉ điểm của
tiểu Trần thì Pokemon nhóm sẽ không thể nào trưởng thành được vì nếu như có
lúc tiểu Trần để bọn chúng tư chiến đấu thì bọn chúng sẽ ngỡ ngàng khi Pokemon
đối phương dùng các tuyệt chiêu nêu trên.)

"Ngươi có phải đến từ thị trấn Pallet?" thiếu niên thấy thanh kiếm của mình bị
chặn thì lập tức thu tay lại, sau đó hỏi.

"Có thể xem như vậy."

"Vậy thì tốt, hãy cùng ta có một trận quyết đấu Pokemon đi! Lần này ta sẽ
không thua huấn luyện gia đến từ thị trấn Pallet thêm lần nữa! Tiện thể nói
luôn ta tên Samurai!" thiếu niên tên Samurai nói ra.

"Ta tên tiểu Trần! Lời khiêu chiến của ngươi ta tiếp nhận! Đi ra bãi đất trống
đằng kia đi." tiểu Trần nói ra, sau đó chỉ vào địa phương cách đó không xa.

"Được."


Pokemon Chi Thần Cấp Huấn Luyện Gia - Chương #14