Bóng Tối Giáng Lâm


Người đăng: taolatao11397

Rời đi đỉnh núi tuyết kia Lâm Phàm việc đầu tiên làm đó là về thành phố mua
một ít vật dụng cần thiết và đặc biệt là một tấm áo choàng hoàn toàn bằng màu
trắng từ trên xuống dưới phủ kín đến chân.

Sau đó hắn lại cùng Electivire di chuyển đến chân của khu rừng hoàn toàn bằng
băng tuyết nơi mà hắn phát hiện ba con Honchkrow bóng dáng kia.

Khu rừng toàn những cây cối bị đóng thành băng kia, đây là vùng đất mà Lâm
Phàm đã nhìn thấy mấy con kia Honchkrow. Sau một thời gian đi bộ và hai, ba
lần cùng Electivire Teleport thì cuối cùng Lâm Phàm cũng đến được đây.

Nhìn phía xa tít đỉnh núi Snowtop ở sau lưng Lâm Phàm mới thở phào nhẹ nhõm
khi cảm thấy an toàn vì nơi đây đã là đủ xa và chắc chắn Articuno không có tìm
được mình. Nhưng vì lí do an toàn Lâm Phàm không thể không tìm nơi trú tạm một
thời gian.

Và nơi trú ẩn an toàn nhất không thể nghi ngờ chút nào đó là tổ của bọn này
Honchkrow. Quen thuộc với mấy con này Honchkrow Lâm Phàm là biết đến mấy con
này Honchkrow là cực kì cẩn thận trong việc tìm kiếm nơi trú ẩn.

Chính vì thế chỉ cần tìm được hang ổ của bọn này Honchkrow là Lâm Phàm có thể
yên tâm ở đó là tránh những ngày giông bão sắp tới. Đồng thời biết đâu nhiều
năm không gặp như vậy mấy con này Honchkrow lại cho hắn kinh hỉ gì thì sao?

Vừa đi dạo trong khu rừng toàn bằng băng tuyết Lâm Phàm vừa quan sát đến con
này A.Vulpix. Từ khi trở về từ đỉnh núi Snowtop và rời đi nơi đó Lâm Phàm cũng
không thấy con này đã khỏe mạnh bình thường A.Vulpix có ý định rời đi hắn.

Không những thế dù cho Lâm Phàm là kẻ gây tai họa khi làm cho nó không còn nhà
để về nhưng A.Vulpix lại tỏ ra không quan tâm điều này, nó bây giờ càng lộ ra
thân cận hơn với Lâm Phàm đồng thời thi thoảng lại dụi đầu vào má hắn mà nịnh
nọt.

Đến trình độ này Lâm Phàm làm sao còn không đoán được ra ý đồ của con này cáo
nhỏ đây. Chắc chắn con này cáo nhỏ là đánh cây kia lông đuôi của Articuno chủ
ý đấy.

“ Xem ra ngươi con này cáo nhỏ là thật bị cái lông đuôi kia hấp dẫn đến đấy.
Nhưng trước tiên ngươi là phải thành Pokemon của ta đã rồi ta mới có thể xem
xét tình huống mà quyết định có nên hay không đem một phần sức mạnh trong đó
phân cho ngươi.”

Phải biết rằng trong cây lông này là ẩn chứa cực kì tinh thuần hệ Ice sức
mạnh. Bản nguyên năng lượng thì Lâm Phàm không dám chắc trong căn này lông
đuôi sẽ có pháp tắc năng lượng ở trong đó, Lâm Phàm chắc chắn là có tồn tại ở
trong căn lông đuôi này.

Nhưng dù cho là như vậy thì đó cũng là hấp dẫn chí mạng đối với hệ Ice
A.Vulpix. Phải biết rằng trong đây là tinh thuần cực điểm hệ Ice pháp tắc lực
lượng mà không phải là bị pha loãng nhiều lần tạp chất lực lượng pháp tắc của
Delibird hấp thu được trong băng đá kia.

Chính vì thế Lâm Phàm cũng không có việc gì phải dấu diếm, hắn nói thẳng ra
suy nghĩ muốn thu phục A.Vulpix cho nó nghe để nó tự làm ra quyết định. Không
có bỏ ra làm sao có thu lại, đó là quy luật rất bình thường của tự nhiên.

Hơn nữa với những gì đã xảy ra và với tình thế hiện tại Lâm Phàm là gần như
chắc chắn A.Vulpix sẽ chấp nhận yêu cầu này mà đi theo hắn.

Quả nhiên vừa nghe Lâm Phàm nói vậy A.Vulpix không có chút nào cần suy nghĩ mà
lập tức nghiêm nghị gật gật đầu. Nếu là trước kia nó còn là thật sẽ suy nghĩ
một hai Lâm Phàm yêu cầu nhưng giờ thì là không hề.

Mỉm cười Lâm Phàm lấy ra một quả Poke Ball giơ lên trước mặt A.Vulpix.
A.Vulpix lập tức hiểu ý mà nhẹ nhàng dùng mũi nhấn vào quả này Poke Ball rồi
hóa thành hồng quang bị thu vào trong bóng Poke.

Mấy loại bóng Poke trừ một số loại đặc biệt có thể mang lại cho Pokemon một số
ích lợi nho nhỏ thì ngoài tỉ lệ bắt khác biệt hầu như chúng là đều giống nhau.
Vì vậy Lâm Phàm cũng không có lãng phí Ultra Ball để thu phục A.Vulpix mà là
dùng Poke Ball.

Thấy Poke Ball không còn nhấp nháy lắc lư báo hiệu thu phục A.Vulpix thành
công Lâm Phàm mỉm cười mà đem nó gắn vào dây bóng. Cầm 17 quả bóng treo trên
người là thật có chút vướng nhưng Lâm Phàm là cũng không thể làm gì khác.

Cũng may dù là hơi vướng nhưng nó cũng không có làm cho Lâm Phàm cảm giác khó
chịu trong sinh hoạt vì thiết kế của mấy dây bóng Poke ở thế giới này cũng là
rất êm ái, thoải mái không có chút nào gồ ghề cảm giác mặc dù là đè lên mấy
quả nho nhỏ bóng Poke này.

Thấy A.Vulpix chui vào bóng Poke và được Lâm Phàm cất đi con này trên vai hắn
Zorua lập tức gấp, sau đó nó không chút ngần ngại mà tự nhảy vào balo lấy ra
một quả Poke Ball rồi để xuống trước mặt Lâm Phàm và dùng mũi nhỏ nhấn vào cái
nút trên đó.

Zorua đã qua giai đoạn sơ sinh nên Lâm Phàm cũng không có ngăn cản nó hành
động, dù sao sớm hay muộn thì Lâm Phàm cũng đem nó thu thôi, đã Zorua tự giác
như vậy thì điều đó cũng là tốt việc gì phải ngăn lại nó đây.

Còn đối với con này Zorua, nó không phải là cỡ nào muốn trở thành Pokemon của
Lâm Phàm mà nó hoàn toàn là chỉ muốn vào bóng Poke để được ở cạnh bên A.Vulpix
đấy. Lâm Phàm thấy Poke Ball đã dừng chuyển động và báo hiệu thu phục thành
công hắn lập tức đem nó nhặt lên.

Mang ý đùa vui Lâm Phàm thử đem Zorua để xa bóng Poke của A.Vulpix vị trí,
ngay lập tức con này nho nhỏ Zorua trong Poke Ball liền làm ra dãy dụa kịch
liệt. Thằng nhỏ là muốn ở gần gái đấy không phải ở kế bên Emboar.

“ Ha ha quả nhiên con cáo nhỏ nhà ngươi là vì gái mới chịu thành ta Pokemon
sao? Khá lắm ngươi con này chó nhỏ mới bao lớn mà đã dám bỏ chủ chạy theo
tiếng gọi của bạn tình hả?”

Nói thì nói như vậy nhưng Lâm Phàm vẫn cho Zorua được hoàn thành tâm nguyện là
ở cạnh A.Vulpix. Dù sao chuyện này cũng chẳng có gì xấu, hắn mới 14 tuổi đã có
ba vợ đâu. Ở thế giới này trẻ con là lớn trước tuổi như vậy đấy.

Hơn nữa nếu tình ra Lâm Phàm đã trải qua 27, 28 cái xuân xanh rồi còn đâu, cho
nên về chuyện này đối với hắn cũng chẳng có quan trọng bởi vì hắn là già đời
đấy chỉ là thân xác hơn trẻ con tí mà thôi. Cho nên chuyện của bọn nhỏ để
chúng nó giải quyết đi.

“ Ngươi cũng về nghỉ ngơi đi Electivire, đến đây đến phiên ngươi ra đây đi
Haunter” Thu lại Electivire Lâm Phàm lại gọi ra Haunter.

Đã vào khu vực của mấy con Honchkrow Lâm Phàm không thể không làm như vậy vì
dù cho Electivire ẩn nấp khí tức rất tốt nhưng màu sắc của nó lại lộ ra quá
chói mắt. Còn bây giờ Lâm Phàm trong lớp áo choàng lớn đã hòa mình vào cảnh
vật nơi đây.

Từ trên cao nhìn xuống là không cách nào thấy được Lâm Phàm thân ảnh khi hắn
đã hòa mình vào tuyết trắng nơi đây đấy. Còn gọi ra Haunter thì đương nhiên là
vì nó cũng như Lâm Phàm hiện tại hòa mình vào thiên nhiên.

Hơn nữa dù không như vậy nó cũng là có thể tiến vào hư hóa trạng thái mà ẩn
nấp ở cái bóng dưới chân Lâm Phàm đấy.

Có Shiny Haunter cảnh giới ở bên cạnh cùng quan sát và tìm kiếm xung quanh Lâm
Phàm bắt đầu công việc hắn yêu thích nhất đó là kiểm kê thu hoạch.

Thật ra thu hoạch to lớn nhất của lần này với Lâm Phàm mà nói đương nhiên là
hai quả trứng của Articuno. Khi chúng nở ra đó sẽ là hai con thần thú con non
Articuno. Đến khi chúng trưởng thành đó sẽ thành một đôi thần thú Articuno.

Chỉ cần nghĩ đến điều này thôi Lâm Phàm đã sướng đến toàn thân run rẩy.

Đó là còn chưa cần nói đến cây kia lông đuôi của Articuno. Có căn này lông
đuôi Lâm Phàm tin tưởng mấy con Pokemon hệ Ice của mình sẽ trở nên hoàn toàn
khác bọt với những con Pokemon hệ Ice thông thường khác.

Chỉ cần nhìn đến Electivire sau khi hấp thu lôi điện ở trong hai cây nho nhỏ
lông đuôi của Zapdos Thần thú cấp bậc mà trở nên cường đại liền có thể thấy
được tác dụng to lớn của thứ sức mạnh ẩn chứa trong thứ này.

Tuy rằng tư chất của Electivire chiếm một phần nhưng công lao trong đó của
năng lượng lôi điện ẩn chứa trong hai căn lông đuôi cũng là góp không ít công
lao mới khiến cho Electivire nhanh như vậy thành công ngưng tụ ra hệ Electric
pháp tắc chi lực.

Giờ đây Lâm Phàm có trong tay một căn lông đuôi còn xịn hơn cây kia lông đuôi
của Zapdos đó là lông đuôi của Thần thú cấp bậc Articuno cho nên mấy con
Pokemon hệ Ice của Lâm Phàm không muốn cường đại cũng là không được đấy.

Ngoài hai thứ đó thì tất cả thu hoạch lần này cũng chỉ còn lại đó là 11 viên
Ice Stone mà thôi. Shiny Haunter phải nói là lục tung tất cả các ngóc ngách
của cả cái hang để mà có được thêm mấy viên Ice Stone nâng tổng số Ice Stone
thu được của Lâm Phàm lên con số 11.

Tuyết trắng không ngừng rơi kèm theo những cơn gió, nhưng lúc này đây những
cơn gió đã không còn lớn như ở trên sườn ngọn núi Snowtop trống không kia.

Gió thổi qua khiến cho Lâm Phàm cảm thấy mát mẻ mà không phải là buốt lạnh. Cả
khu rừng không chỗ nào mà không có dấu chân của Lâm Phàm đi qua. Nhưng cũng
rất nhanh chúng bị xóa bỏ bởi những bông tuyết đang liên tục rơi xuống từ
thiên không kia.

Trời đã ngả sang chiều tà nhưng Lâm Phàm vẫn không có tìm được vị trí tổ của
mấy con Honchkrow. Có lẽ là sau lần kia Lâm Phàm làm kinh động chúng nên bây
giờ chúng tỏ ra càng cảnh giác hơn và lực chọn vị trí tổ càng ẩn nấp.

Lúc này đây đứng trước một sườn đồi cao phủ kín băng tuyết Lâm Phàm thành thục
mà thả ra Delibird. Nếu là ban đầu khi di chuyển ở vùng đồi núi này Lâm Phàm
còn tốn thời gian để từ từ mà leo xuống những con dốc đồi này.

Nhưng qua hai ba lần tốn công như vậy Lâm Phàm đã nghĩ ra cách mới, đó là đứng
lên người con này đông cứng Delibird để dùng nó như ván trượt như thế mà trượt
xuống.

Vốn Lâm Phàm là định kiếm một con Pokemon ở vùng đất băng giá này làm công cụ
di chuyển của hắn đấy nhưng rất tiếc do Articuno đến thời kì sinh sản nên có
lẽ nó đã đem những sinh vật to lớn sinh sống ở quanh đây đuổi hết đi khỏi vùng
đất này.

Còn lại toàn là mấy con nho nhỏ hệ Ice Pokemon hắn thi thoảng mới gặp được
bóng dáng của chúng trong khu rừng “ Swinub, Snover còn có mấy con này sâu
băng Spewpa đều là không nhấc được lên một chút hứng thú từ ta đấy.”

Chính vì lí do đó không có phương tiện di chuyển Lâm Phàm đành phải “không có
địch thì lấy bạn dùng tạm” mà lôi Delibird ra sử dụng.

Nhảy lên người Delibird Lâm Phàm dùng tốc độ cực nhanh mà lao xuống sườn dốc.
Dưới chân Lâm Phàm Delibird từ đầu đến cuối chỉ biết trợn trừng hai mắt đã sớm
bị đóng băng của mình mà không thể làm gì khác là mặc cho Lâm Phàm điều khiển.

Từng thân cây lớn bị đóng băng từ bên người Delibird xẹt qua bên người khiến
cho đầu óc cùng thân thể của Delibird dù đã đóng đá đến lạnh buốt lại càng trở
nên lạnh giá hơn.

Cũng may dạng này tốc độ đối với tập trung tinh thần cao độ Lâm Phàm là hoàn
toàn trở nên chậm rất nhiều, hắn hoàn toàn có thể làm ra phản ứng trước khi
những thân cây to kia tiến đến và né tránh chúng.

Từ đầu đến cuối Lâm Phàm không có làm ra một chút nào tổn hại xảy ra với
"chim" thể của Delibird.

Đột nhiên đang trên đường lao xuống dưới chân đồi Lâm Phàm thấy ở sau những
tán cây có ánh sáng lóe lên. Dưới lượng ánh sáng đang dần ít ỏi của trời chiều
điểm sáng trên sườn đồi kia là vô cùng dễ thấy.

Dù là rất nhanh lóe lên rồi biến mất như bị thứ gì đó che dấu nhưng Lâm Phàm
với ánh mắt nhìn chuyển động của mọi vật xung quanh chậm đi rất nhiều lần của
một tên Thiên vương trung cấp cấp bậc huấn luyện gia hắn, dù chỉ là chớp mắt
hắn là cũng thấy rõ ràng.

“ Có ánh sáng tức là có bảo vật, mà ở vùng này có bảo vật địa điểm chắc là chỉ
còn ở trong hang ổ của mấy con kia Honchkrow đi” Nghĩ đến đây Lâm Phàm không
một chút nghĩ ngợi mà quay ngang thân hình Delibird để tạo lực cản dừng lại
giữa sườn đồi.

Sau đó hắn lại ngược dốc mà leo lên hướng về phía nơi mà ánh sáng phát ra
trong chớp mắt kia.

Cùng lúc đó ở bên kia sườn đồi, nơi này có một vết nứt bằng băng dài tới 50
mét và rộng chỉ có 3 mét. Quanh chỗ này vết nứt cây cối mọc lên cao và che kín
nó vô cùng ẩn nấp. Từ xung quanh và trên cao nhìn là không cách nào phát hiện
ra khe nứt này.

Nhưng dù cho đã ẩn nấp đến mức độ như vậy nhưng khe nứt này vẫn là không cách
nào thoát khỏi ánh mắt tinh quái của ba con Honchkrow. Cũng chính vì nó ẩn nấp
mà khe rãnh này đã trở thành hang ổ mới của ba con Honchkrow.

Không những thế ở dưới khe nứt kia còn có một hang động tuy không lớn nhưng
lại dư thừa cho ba con Honchkrow ở lại và chứa bảo vật của chúng. Đó cũng là
lí do mà mấy con Honchkrow chọn nơi này làm căn cứ mới của mình.

Nhưng ở đây có một hạn chế đó là ánh sáng quá thiếu vì hang động này là nằm
dưới mặt đất. Mà nếu không có ánh sáng thì đảm bảo vật kia của mấy con
Honchkrow kiếm được làm sao có thể phát sáng.

Mà không thể phát sáng bảo vật thì mấy con Honchkrow làm sao thỏa mãn được
lòng hư vinh của mình. Cũng chính vì lí do này để giải quyết vấn đề ánh sáng
mấy con Honchkrow là thường xuyên ra ngoài kiếm về mấy thứ bảo vật mà có thể
phát sáng mang về đây.

Và cũng chính vừa lúc nãy chúng tìm thêm được một viên đá có thể phát sáng và
mang về hang thành quả của mình. Tuy rằng đã ngậm trong mỏ mà vọt vào hang
nhưng vật phát sáng trong miệng Honchkrow kia vẫn không thể thoát được ánh mắt
của Lâm Phàm.

Thả viên đá ngậm trong miệng vào đống bảo vật lấp lánh muôn màu trước mắt,
được cung cấp thêm ánh sáng mấy món bảo vật càng phát ra ánh sáng bảy màu lung
linh khiến cho 3 đôi mắt nhỏ của mấy con Honchkrow cũng vì thế mà phát sáng
lên lộ ra si mê biểu lộ.

Do trời cũng dần tối nên mấy con Honchkrow quyết định ở lại trong hang và
không có ý định rời đi tiếp tục tìm kiếm bảo vật. Đây cũng là điểm mới trong
tập tính của chúng khi giờ đây chúng là chắc chắn sẽ không rời xa tổ của mình
quá lâu.

Như trước kia chúng là sẽ rời đi kiếm bảo vật ba ngày thời gian rồi mới trở
về, nhưng giờ đây chúng tìm kiếm bảo vật chỉ là nội trong một ngày, đến đêm
tối chúng đều sẽ trở về và ngủ lại trong hang để trông chừng bảo vật tránh
tình trạng bị bưng cả tổ như lần trước...

Mà đêm dần buông xuống, bóng tối cũng dần bao phủ khu rừng băng giá này. Thời
tiết lúc này cũng dần dần trở nên khắc nghiệt hơn khi về đêm. Nhưng ở trong tổ
của mình mấy con Honchkrow lại là phá lệ vui vẻ mà hưởng thụ vẻ đẹp của đóng
bảo vật trước mắt chúng.

Nhưng chúng không biết là ánh sáng của bảo vật đang bao trùm lấy thân thể
chúng kia rất nhanh sẽ biến mất bởi vì bóng tối thực sự đang dần dần giáng lâm
đem chúng nuốt chửng bởi vì Lâm Phàm đang dần đi đến nơi vết nứt chứa hang
động này của đám Honchkrow...


Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước - Chương #244