Người đăng: taolatao11397
Sáng sớm hôm sau Lâm Phàm xoa xoa Winona mông nhỏ để gọi cô nàng còn đang ngủ
ngon trên ngực mình dậy.
Có chút không nỡ đánh thức nàng nhưng Winona tối qua sau khi yêu thương đã dặn
kĩ hắn là phải gọi nàng cũng dậy để tiễn hắn vì vậy Lâm Phàm không thể làm gì
khác hơn.
“ Được rồi Winona mau tỉnh, trời đã sáng đâu. Hôm nay ta phải sớm khởi hành vì
còn rất nhiều việc phải làm.”
“ Ngươi có thể không đi được không?” Winona hình như là đã sớm tỉnh, vừa thấy
Lâm Phàm hỏi liền lập tức làm ra đáp lại sau đó rúc đầu vào ngực hắn.
Lâm Phàm là thật có chút bất đắc dĩ, hắn là thật không đi không được. Chuyến
đi lần này Lâm Phàm cũng không phải là hoàn toàn vì Rayquaza mới tiến hành
đấy.
Đó chỉ là một nguyên nhân, còn nguyên nhân khác đó là thực lực của bản thân
Lâm Phàm đang gặp đến bình cảnh, chính vì vậy hắn cần đi tìm kiếm cơ duyên làm
ra đột phá tăng lên thực lực của mình.
Chính vì tiện đường và một công đôi việc nguyên nhân nên hắn mới lực chọn
Johto địa khu làm nơi đặt chân kế tiếp trên con đường của mình mà không phải
như dự định ban đầu là Kalos địa khu.
“ Haizz… Ngươi hiểu cho ta mà đúng không? Ngoan ta sẽ dùng thời gian ngắn nhất
để hoàn thành công việc sau đó sớm trở về bên các ngươi có được hay không?” Ôm
Winona vào lòng Lâm Phàm làm ra an ủi.
Trong mấy nữ nhân của mình Lâm Phàm biết tuy bình thường Winona không biểu
hiện ra quá nhiều nhưng cô nàng này lại là người mềm yếu nhất trong mấy nữ
nhân của hắn.
Chắc có lẽ là do hoàn cảnh trước đây nguyên nhân nên Winona gặp được Lâm Phàm
và coi hắn là tất cả nên không một phút giây nào muốn tách ra vòng tay yêu
thương của hắn.
Nhưng vì tương lai của mình và mấy nữ Lâm Phàm không thể làm gì khác hơn là
tạm thời để Winona rời xa hắn một đoạn thời gian này âu cũng là tốt cho nàng.
Thời khắc tiễn biệt chia xa bao giờ cũng là thời khắc khó chịu nhất quả thật
không sai.
Lúc này Lâm Phàm còn không có biết rằng giáo sư Oak đã hoàn thành đề tài về
“sự tiến hóa của Eevee” và công bố với giới nghiên cứu Pokemon.
Trong đó giáo sư cũng nói rõ rõ ràng ràng ràng là Lâm Phàm và hắn cùng nhau
đồng thời hoàn thành phần này đề tài mà không phải Lâm Phàm hỗ trợ hắn trong
công việc nghiên cứu đấy.
Cũng chính vì lí do này và cộng thêm cả sự ưu ái của giáo sư Oak, Lâm Phàm từ
một tên không có tiếng tăm gì trong giới nghiên cứu bỗng nhiên thêm ra một
chức vị đó là “ Chuyên viên nghiên cứu”.
Hơn nữa còn là chuyên viên nghiên cứu thuộc sở nghiên cứu của giáo sư Oak mà
không phải là của mấy sở nghiên cứu lìu tìu khác. Độ quan trọng của thân phận
mới này mà giáo sư Oak giúp Lâm Phàm bắt đến về độ trân quý là có thể nghĩ
được.
Nhưng những việc này Lâm Phàm là không được biết đến đấy. Dành thời gian một
buổi sáng Lâm Phàm mới an ủi xong mấy nữ nhân của hắn mà yên tâm rời đi mỏm đá
tinh khiết dưới sự tiễn biệt của mấy nữ…
Dù trong lòng có chút không nỡ nhưng Lâm Phàm vẫn quyết tâm dứt áo ra đi. “Làm
một nam nhân hoàn hảo quả thật không dễ à.”
Lâm Phàm chọn thành phố gần nhất của Johto làm điểm dừng chân đầu tiên vì có
một việc quan trọng hắn muốn tìm gặp và hỏi trực tiếp giáo sư Oak trước khi
mang cả đám pokemon của mình lên đường.
Sau nửa ngày phi hành trên lưng của Drageon Lâm Phàm cuối cùng cũng đến được
thành phố gần với phía bắc mỏm đã tinh khiết nhất. Đó là thành phố Megi.
Nói là thành phố nhưng kì thật so với những thành phố hiện đại khác Lâm Phàm
đã đi qua thì nơi đây lộ ra có chút đơn so và có dáng vẻ của một thị trấn hơn
là một thành phố lớn.
Nhưng những điều này không phải là điều mà Lâm Phàm quan tâm khi giờ đây hắn
chỉ muốn đó là hỏi một chút ý kiến giáo sư Oak về vấn đề số lượng Pokemon của
mình đang mang trên người rồi lại tiếp tục khởi hành.
Đến được trung tâm Pokemon Lâm Phàm cùng Joy ở đây đánh cái câu thông sau đó
đưa ra chứng minh thư của mình và thuận tiện mà dùng đến máy truyền tin.
Nói thật Lâm Phàm khi đến với thế giới này hắn vẫn còn một điều khó hiểu đó là
với công nghệ hiện đại ở nơi đây tại sao người ta không sản xuất ra điện thoại
thông minh đâu mà lại chỉ có điện thoại bàn.
Và mỗi lần cần liên hệ với ai đó đều phải đến trung tâm Pokemon hoặc là dựa
vào Pokedex để truyền thông tin. Mà Pokemon trình độ thưa thớt thì không cần
nói cũng biết. Mỗi cuộc hành trình chỉ có ba cái được phát ra làm người ta
thật là đau đầu à.
Cũng không phải đợi quá lâu bên kia liền hiện lên hình ảnh của giáo sư Oak và
tiếng nói sang sảng của giáo sư.
Vừa nhìn thấy Lâm Phàm chưa kịp chào hỏi giáo sư Oak đã thông báo cho Lâm Phàm
một tin vui đó là thân phận của hắn đã được hội đồng xét duyệt và hắn cũng đã
trở thành một tên chuyên viên nghiên cứu.
Biết được thông tin này Lâm Phàm nói không có vui vẻ là giả nhưng cũng không
có làm cho hắn biểu lộ quá mức vui vẻ mà là chỉ cười nhàn nhạt thể hiện tâm
tình của mình.
Sau đó Lâm Phàm liền hỏi giáo sư về vấn đề mình muốn mang số lượng Pokemon ra
ngoài lữ hành có chút vượt quá liên minh cho phép và hắn nhận được đáp án từ
giáo sư Oak làm cho hắn thật hài lòng.
Đại ý của giáo sư Oak nói đến có thể tóm tắt một cách dễ hiểu là như thế này
“ Quy luật đó chỉ là dành cho mấy kẻ yếu mới bước chân vào con đường huấn
luyện gia, vì tính công bằng của việc cạnh tranh giữa các nhà huấn luyện trẻ
nên liên minh mới đặt ra dạng này thiết luật.
Đó là để phòng trường hợp trong đối chiến xảy ra tình trạng có người lấy nhiều
Pokemon khi dễ người ít Pokemon.
Còn đối với những người có thực lực cường đại hay có công việc tại thân mà ra
ngoài nghiên cứu hay chấp hành nhiệm vụ thì việc mang nhiều hơn số Pokemon quy
định là điều bình thường.
Đó cũng là để đề phòng bất chắc và đảm bảo an toàn cho bản thân những huấn
luyện gia này tránh trường hợp xấu nhất có thể xảy ra mà không có thực lực
chống đỡ sẽ làm hỏng việc.
Nhưng điều kiện thiết yếu cần thực hiện đó là không được quá phô trương điều
này trước mặt tất cả mọi người… Dạng như đi đâu cũng dắt theo sau lưng một đám
Pokemon như vậy.
Chỉ cần ngươi ở nơi đông người tai mắt nhiều lộ ra số Pokemon đúng theo liên
minh quy định là được còn về việc ngươi mang trên người bao nhiêu Pokemon nếu
đã có thực lực thì sẽ không ai quản mấy chuyện tẻ nhạt này.
Nói tóm lại là những thiết luật đó đặt ra là để dành cho kẻ yếu và Lâm Phàm
không thuộc trong nhóm này.
Chỉ cần hắn không chế Pokemon Xuất hiện trước mắt mọi người là không được
nhiều hơn 6 con Pokemon số lượng ở tình huống bình thường trong cùng một thời
điểm là được.
Còn những thời điểm giãn cách khác nhau thì dù cho trong sáu con Pokemon này
có thay đổi một vài vị trí thì cũng sẽ không ai để ý.
Còn về phần liên minh với Lâm Phàm thân phận hiện tại gồm quán quân giải đấu
liên minh địa khu Hoenn và chuyên viên nghiên cứu của sở nghiên cứu của giáo
sư Oak cùng với đó là thực lực của hắn.
Thì việc Lâm Phàm mang theo 8 con Pokemon đã đăng kí vào hồ sơ trên người thì
cũng sẽ không có ai hỏi đến chỉ cần hắn làm việc đúng mực là được.”
Hỏi rõ vấn đề này Lâm Phàm yên tâm mà nghỉ ngơi một đêm tại trung tâm Pokemon
ở thành phố Megi này sau đó sáng hôm sau lại tiếp tục lên đường.
Nghỉ ngơi lên đường, lên đường xong lại nghỉ ngơi cứ thế mà tuần hoàn hoạt
động diễn ra trong chuyến lữ hành của Lâm Phàm ở Johto địa khu này… Lúc thì bộ
hành lúc thì phi hành lúc thì đi bằng đường thủy… Lâm Phàm cứ thế mà hướng đến
những mục tiêu của mình.
“ Tên nhóc đáng ghét, chết tiệt Lâm Phàm vậy mà dấu ta nhiều thông tin như
vậy. Nào là ta chỉ biết có thế, nào là ta không thể nói cho ngươi biết,... Vậy
mà ngươi lại nói cho giáo sư Oak nhiều như vậy. Hắn cho ngươi chỗ tốt chẳng lẽ
ta sẽ không cho ngươi nổi sao?”
Cầm trong tay bản báo cáo kia của giáo sư Oak gửi lên hội đồng nghiên cứu mà
Cynthia vừa nhận được từ giáo sư Carolina và cũng chính là bà của cô, Cynthia
không khỏi tức giận khi Lâm Phàm lừa mình và giấu mình nhiều đến vậy.
Nếu lúc đó không có quả kia Master Ball Cynthia dám chắc tên nhóc láu cá này
còn không có hé răng nửa lời về đám này Eevee tiến hóa hình cho mình biết chứ
đừng nói là biết được thông tin của ba con Eevee tiến hóa từ miệng hắn.
“ Đừng để ta nắm được ngươi trong tay nếu không hừ...hừ…” Cynthia hung ác mà
nghĩ thâm sau đó cười gằn.
Đang ngồi trên lưng Salamence Lâm Phàm bỗng nhiên đánh cái hắt xì “ Sao đột
nhiên ta lại cảm thấy không khí xung quanh có chút lạnh. Salamence ngươi có
cảm thấy sao?” Nhận được cái lắc đầu từ Salamence Lâm Phàm kì quái vò vò đầu.
Nói đến Salamence trong thời gian này Lâm Phàm cũng đã thông báo cho nó biết
thông tin về kẻ thù của nó Tobias và ảnh chụp của hắn để Salamence nhận biết.
Còn về phần hắn tại sao bây giờ lại dám nghênh ngang cưỡi Salamence bay lượn
thì lí do rất đơn giản, trước tiên không nói đến thân phận của Lâm Phàm.
Vấn đề lớn nhất mà Lâm Phàm không dám cho nó ra ngoài đối diện ánh mắt của
người đời đã sớm được giải quyết kể từ khi Lâm Phàm biết được kẻ thù của
Salamence trước kia và cũng là kẻ thù của cả nó và Lâm Phàm bây giờ là Tobias.
Còn về phần không sợ Tobias đến trả thù. Lâm Phàm tại sao phải sợ? Lần đó ra
ngoài tham gia giải đấu là hắn sơ xuất không mang theo đầy đủ đội hình mà
thôi.
Lần này nếu Tobias dám đến gây sự Lâm Phàm không tin Tobias còn có thể thấy
được đường về. Đội hình của Lâm Phàm đã xưa đâu bằng nay.
Lugia thần thú sao? Biến dị của ta B.Gyarados sẽ nhiệt tình mà khoản đãi
ngươi. Darkrai thần thú sao? S.Ariados còn cần một cơ hội biểu diễn đâu ngươi
cứ thử ló mặt ra.
Latios thần thú sao? Drageon cũng là xưa đâu bằng nay, nếu ngươi dám thả ta
tin nó sẽ là bàn đạp cho Drageon của ta bước thêm một bước trên con đường thực
lực thăng tiến.
Còn mấy con Pokemon còn lại của Tobias thì một phế, một hỏng Lâm Phàm có mấy
cặp đôi song sát có thể tiếp đón chúng thật nồng nhiệt.
Một tháng thời gian sau khi Lâm Phàm rời đi mỏm đá tinh khiết.
Lúc này Mewtwo đã sớm rời đi nơi đây và để nơi này cho màu đen Charizard và
đám Pokemon của mình ở lại trông coi nơi bảo địa này. Còn con kia Hydreigon
vẫn là trông coi khu vực của nó không biết chán.
Mấy nữ sau khi Lâm Phàm đi cũng không còn lộ ra quá nhiều thương cảm như lúc
ban đầu. Sau thời gian một tháng này nhớ nhung cũng đã nguôi ngoai, ba nữ cũng
dần thích nghi với cuộc sống không có nam nhân của mình chiếu cố.
Và ngày hôm nay mấy nữ đã chuẩn bị tâm lí cùng mọi thứ hoàn tất sau đó cùng
nhau nhờ Charizard và cộng thêm Skarmory đưa xuống mỏm đá. Charizard ôm Joy
theo yêu cầu của M.Pikachu, Skarmory trở May và Winona.
Hạ cánh an toàn cả ba liền xác định phương hướng rõ ràng là phía Unova địa khu
ngược hướng với hướng Johto địa khu của Lâm Phàm để bước lên chuyến lữ hành
của mấy nữ.
Cũng là thời gian một tháng này thời gian Lâm Phàm đã đi qua được rất nhiều
nơi trên vùng đất Johto.
Nơi đầu tiên Lâm Phàm đặt chân đến là Arborville. Vừa đi và vừa dò hỏi người
dân bản địa ở đây và đến được thị trấn Arborville nơi được cho là có Celebi
xuất hiện ở đó khi ngươi ta có thể nghe thấy được tiếng kêu của nó ở khu rừng
bao quanh thị trấn này.
Đến đây Lâm Phàm gặp được một số ngươi dân bản địa và được ở lại những ngôi
nhà trên cây của họ tạo ra. Nhưng mục đích của hắn đâu phải là đến đây để du
lịch đâu.
Chính vì thế sau hai ngày thời gian không có thấy được một chút nào dấu hiệu
của Celebi Lâm Phàm liền tiếp tục lên đường. Cũng chính là đêm hôm đó cùng
ngày với Lâm Phàm rời đi người ta lại nghe thấy tiếng kêu của Celebi vang lên
trong khu rừng...
Mục tiêu tiếp theo của Lâm Phàm cũng là nơi chắc chắn có Celebi tồn tại bởi vì
nó đã xuất hiện qua ở nơi đây và Satoshi nhóm đã gặp được nó ở đây cùng với đó
là thực hiện một chuyến du hành thời gian.
Địa điểm này nằm ẩn sâu trong rừng già và cũng là cùng một khu rừng với khu
rừng bao quanh ngôi làng Arborville kia. Nhưng ngôi làng chỉ là ở tận ngoài
bìa rừng còn địa điểm Lâm Phàm cần đến là sâu tận trong rừng già.
Đó là một hồ nước nằm ở phía bắc ẩn sâu trong rừng theo lời kể của người dân ở
ngôi làng.
Sau hai ngày phi hành không ngừng nghỉ cuối cùng Lâm Phàm cũng đến được với hồ
nước này. Hồ nước với cái tên Lake Of Life hay cái hồ của sự sống nơi Celebi
đã xuất hiện qua.
Nhưng đến đây ngoài gặp được cái hồ rất trong sạch này cùng vài con nho nhỏ
Pokemon tự động tìm đến và làm bạn với hắn ra Lâm Phàm không thấy một chút dấu
hiệu nào của Celebi đã ở nơi đây.
Đến mục tiêu phụ của hắn là thần thú Suicune Lâm Phàm cũng không thấy bóng
dáng của nó ở đâu ngoài việc dấu hiệu duy nhất hắn biết nó đã ở đây là hồ nước
này được Suicune giữ gìn đến phi thường sạch sẽ.
“ Hà… Xem ra là ta không có duyên gặp mặt đấy Celebi và cả ngươi nữa Suicune.
Thôi được rồi việc gì phải cưỡng cầu đâu, nếu có duyên chắc chắn chúng ta sẽ
gặp được nhau vào một dịp nào đó.
Còn bây giờ cũng nên hướng thẳng đến mục tiêu chính thức của ta ở cực bắc của
Johto địa khu đi thôi.”
Mang suy nghĩ như vậy ngay sáng hôm sau Lâm Phàm rời đi hồ nước này và cùng
với Drageon cấp tốc phi hành tiến về phía bắc phương hướng.
Cũng là vào ngày hôm sau buổi tối bên cạnh hồ nước lại vang lên tiếng Celebi
kêu gọi lần này Celebi là thật thật xuất hiện trên mặt hồ nước. Nó nhìn theo
phương hướng Lâm Phàm bay đi biểu lộ có chút mờ mịt...
Những ngày sau đó Lâm Phàm cũng mấy con Pokemon phải gọi là phi hành không
ngừng không nghỉ. Hắn dành toàn bộ thời gian ban ngày để đi đường.
Drageon mệt lại đổi cho Salamence, Salamence mệt lại đổi cho Flygon… Cứ như
vậy luân phiên thay thế.
Đến tối sẽ là thời gian khôi phục của cả nhóm và Lâm Phàm lúc này cũng gọi ra
mấy con Pokemon khác để bắt đầu cung cấp bữa tối cho chúng.
Kì thật cũng chỉ là cho mấy con Pokemon thực lực yếu chút ăn là chính, còn mấy
con Pokemon thực lực cao bọn chúng.
Chỉ cần Lâm Phàm không đóng chết chúng trong bóng Poke và cắt đứt liên hệ của
chúng với ngoại giới ,thì chúng là có thể tự động hấp thu năng lượng từ môi
trường tự nhiên mà không cần ăn uống đấy.
Quán quân cấp Pokemon đã có pháp tắc lực lượng chúng có thể tự động rút ra
năng lượng trong tự nhiên để cung cấp cho bản thân sử dụng.
Thiên vương cấp Pokemon đã có ấn kí chúng có thể thông qua ấn kí rút ra một
chút năng lượng cung cấp cho bản thân. Tuy không đạt đến được tuyệt thực trình
độ nhưng lại có thể bảo trì thân thể hoạt động bình thường mà nhiều ngày không
cần ăn uống.
Còn về phần mấy con rồng thì càng đặc biệt khi sức khôi phục cùng tính bền bỉ
của chúng là cực cường. Chỉ cần nghỉ một đoạn thời gian là thể lực của chúng
lại được khôi phục đến 7, 8 phần.
Chính vì thế mà phi hành dạng này cũng chỉ như là một bài tập rèn luyện thể
lực với chúng mà thôi nên Lâm Phàm mới dám dạng này không ăn không nghỉ mà phi
hành.
Dạng tốc độ này được Lâm Phàm giữ vững trong nửa tháng thời gian. Và chỉ đến
khi thấy được một cánh đồng hoa hướng dương Lâm Phàm mới dừng lại và nghỉ
ngơi.
Hắn quyết định ở lại đây một, hai ngày thời gian vì Lâm Phàm biết mục tiêu của
hắn đã không xa...