Một đoàn xe ngựa mười mấy chiếc nối đuôi nhau băng qua một thảo nguyên rộng
lớn, trong một chiếc xe ngựa có một cậu bé chỉ tầm tuổi 11 - 12 nhưng lại sở
hữu một gương mặt đẹp trai lạnh lùng xen kẽ vào đó là vẻ kiêu ngạo khinh
người, cậu sở hữu một đôi mắt màu lam nhạt và một mái tóc đồng màu cắt ngắn
càng làm tăng vẻ cuốn hút và lạnh lùng của cậu bé.
Lúc này cậu ta đang đưa đôi mắt qua ngoài cửa xe ngắm nhìn khung cảnh bên
ngoài và nghĩ.
" thật là chán quá đi, chả biết bao giờ mới được đến nơi đây "
Thằng nhóc kiêu ngạo này liếc mắt vào bên trong xe, ngoài hắn ra thì trong xe
ngựa còn có 4 tên nhóc trạc tuổi hắn nữa, cả bốn tên đều mặc lên mình những bộ
trang phục đắt tiên, tất cả đều là con nhà giầu, ba tên này tú tụm vào với
nhau mà nói truyện rộm rả, khoe khoang nhau về gia thế về tiền bạc ... , thằng
nhóc kiêu ngạo thấy vậy chỉ nhếch miệng khinh thường mặc kệ mấy tên nhóc ngu
ngốc đó, hắn ta liếc mắt về phía cuối xe, một cô bé có gương mặt ưa nhìn, toát
lên vẻ sắc lạnh của một thanh kiếm, một mái tóc màu vàng tùy ý xõa sau lưng,
cô bé ẩn mình trong bóng tối ở góc xe mà lau chùi thanh kiếm chữ thập lấp lóe
hàn quang, cảm nhận được có kẻ dòm ngó, cô bé ngửng đầu lên , một đôi măt màu
hổ phách tuyệt đẹp nhưng lại ẩn chứa vẻ lạnh lùng của kẻ giết người về phía kẻ
dòm ngó.
Thắng nhóc kiêu ngạo chỉ nhếch môi cười rồi quay sang tiếp tục ngắm phong cảnh
bên ngoài, cô bé tóc vòng thấy vậy thì tiếp tục cúi xuống chăm chú lau chùi
thanh kiếm.
Abigail , Abigail Hobbs là tên của hắn, thăng nhóc này trước cũng chẳng có gì
đặc biệt, chỉ là một thăng nhóc cha là một thơ săn chết sớm do bị thú dữ ăn
thịt, mẹ hắn quá cùng cực mà phải bỏ hắn mà đi, để lại thằng nhóc 7 tuổi dữa
dòng đời khắc nghiệt nhưng hắn không trách mẹ của hắn, dù sao bà cũng rất khổ.
Để tồn tại Abigail phải lấy đồ nghề đi săn của bố hắn mà tự kiếm đồ ăn bỏ vào
mồn nhưng chả được là bao, cậu sống được là nhơ rau dại, rễ củ là chính, ngày
qua ngày gian khổ mà sống cho đến một hôm hắn nhặt được một bản chiến binh
huấn luyện sách rách nát, chỉ còn vài trang đầu nhìn đươc chữ ở dưới một gốc
cây trong rừng, từ lúc đấy mọi chuyện mới có chuyển biến tốt.
Dựa theo quyển sách đó Abigail luyện tập, mọi thứ thật quá tuyệt vời, chỉ
trong vòng chưa đầy ba tháng tập luyện theo cuốn sách mà Abigail đã có được
sức mạnh của người trưởng thanh khỏe mạnh, thậm chí còn hơn , chỉ tiếc là do
quyển sách bị thiếu nội dung đằng sau lên việc tăng trưởng sức mạnh rất chậm
nhưng dù sao thì việc săn bắn cũng dễ hơn rất nhiều cuộc sống cũng dễ dàng
hơn, ngoài ra thì trên tay của Abigail cũng ngâm máu tanh của hơn dưới 20 tên
côn đồ, giặc cướp đâu, Abigail không phải là một kẻ dễ chọc đời đã dạy cho hắn
phải tàn nhẫn độc ác, Abigail chưa bao giờ lương tay với kẻ thù của mình.
Cách đây mấy ngày, có một đoàn xe ngựa đến thị trấn Trasmoz ( thị trấn Abigail
đang sống ) tự nhận mình là người của học viện pháp thuật Black Castle đến để
tuyển học viên mới nhưng để có thể vào được học viện thì cần phải trải qua một
cuộc kiểm tra tư chất và lệ phí của cuộc kiểm tra là 10 vàng, một số tiền quá
lớn đối với người dân bình thường.
Mặc dù phải cắn răng nhịn đau Abigail vẫn bỏ ra 10 vàng, gần như là toàn bộ số
tiền của cậu để tham gia vào cuộc kiểm tra vì ở trên thế giới này có những
người được gọi là các pháp sư, hiệp sĩ, họ là những kẻ có thể sử dụng pháp
thuật, những kẻ đó là chủ của thế giới này, họ còn đáng sợ hon cả vua chúa,
hâu như những đứa trẻ trong thị trấn đề ấp ủ một nguyện vọng rở thành một pháp
sư hay hiệp sĩ , trong đó có cả Abigail, để trở thành một pháp sư, hiệp sĩ thì
có rất nhiều con đường trong đó có đường gia nhập học viện pháp thuật là phổ
biến nhất, Abigail quyết tâm chơi một canh bạc để được vào học viện pháp
thuật.
Rất may là Abigail có lực lượng tinh thần là 14 , có tư chất trở thành pháp
sư, được học viện Black Castle tuyển chọn, Abigail đi theo đoàn xe qua vài thị
trấn nữa , chọn thêm vài tên rồi đi vào khu thảo nguyên chết thẳng tiến về học
viện Black Castle.
Đêm buông xuống, đoàn xe dừng lại quây vào đốt lửa trại lên làm thành một khu
trại đơn sở, những tên học viên mới tự quây quần vào mới nhau mà trò chuyện ,
ăn uống , Abigail chỉ ăn tạm chút bánh mì kẹp thịt được phát cho rồi vác kiếm
đi ra ngoài, cậu lựa chỗ nào váng người mà luyện tập kiếm thuật.
Abigail vung kiếm lên, chuyển động cơ thể, vung kiếm chém kết hợp với nhịp thở
điều đặn, đây là cách luyện tậm trong quyển sách huấn luyện chiến binh.
Hơn mười phút sau Abigail dừng luyện tập lại vì có một bóng người đang lại
gần, đó là cô gái tóc vàng lúc sáng, cô bé có ánh mắt của một kẻ sát nhân.
- luyện tập cùng nhé ?
Cô gái rút kiếm ra, vào thế thủ.
- được thôi, tại sao lại không.
Abigail sảng khoái đáp ứng, ngay lập tức cô gái tóc vàng xống tới vẻ một đường
kiếm trên không trung chém thẳng về phía Abigail.
Abigail nhếch môi bật về đàng sau, thanh kiếm xượt qua người cậu, ngay lập tức
Abigail quét một đường kiếm về phía cô gái.
Keng.
Hai thanh kiếm va chạm vào nhau tạo ra một tiếng vang chói tai, Abigail tiến
tới cậu chém liên tiếp về phía cô gái tóc vàng.
Cô gái tóc vàng bình tĩnh vừa lùi về sau vừa dùng kiếm đỡ hết các đòn đánh từ
Abigail tạo ra những tiếng chói tai ' keng keng keng ...KENG ' cô gái tóc vàng
hất vang kiếm Abigail ra rồi ngay lập tức đâm kiếm về phía cậu.
Phản xạ của Abigail diễn ra ngay lập tức, cậu lách người theo bản năng né đi
mũi kiếm nhưng lưỡi kiếm vẫn để lại một vết xước trên gương mặt cậu, những
giọt máu đỏ bắt đầu rỉ ra.
Abigail không quan tâm, cậu ngay lập tức vung kiếm phản công cô gái tóc vàng,
quá bất ngờ trước pha phản công nhanh của Abigail, cô ta chỉ kịp giơ tay lên
đỡ.
Keng.
Một tiếng sắt thép va chạm vang lên, thanh kiếm của Abigail va chạm cùng cổ
tay của cô ta, ông tay áo bị rạch một đoạn, để lộ ra một màu xám sắt, thật
không ngờ cô gái tóc vàng lại đeo cả bao tay sắt trên người.
Abigail nhăn mặt, cậu nhảy lùi về phía sau kéo xa khoảng cách với cô gái tóc
vàng, nhưng làm sao cô ta có thể cho Abigail toại nguyện, cô ta tiến lên truy
đuổi cậu nhưng vừa được vài bước.
Vù vù vù.
Từ tay của Abigail phong ra một con dao, dù sao cậu cũng không phải là một
người linh mà là một thợ săn, ngoài kiếm thuật học được từ quyên sách huấn
luyện chiến binh ra thì cậu còn học được phi dao và bắn cung từ cha cậu lúc
còn bé tí nhưng mà chình độ không được cao cho lắm nhưng vẫn đủ để chặn lại cô
gái tóc vàng lại.
Cô ta dùng kiếm chặn lại phi dao, nhân cơ hội Abigail chạm đất, tăng tốc áp
sát cô ta, cậu vung ra một đường chém rất mạnh, nó xé gió mà đến.
Nhưng đường kiếm vẫn bị cô gái tóc vàng chặn lại, Abigail ngay lập tức xoay cổ
tay, vẽ một đường kiếm khác về phía bắp tay của cô ta, ' xoẹt ' lưỡi kiếm xé
một đường trên ông tay áo, để lộ ra mảng thịt trắng muốt như trứng gà bóc,
ngoài ra lưỡi kiếm còn xé rách chút lớp da của cô ta, một ít máu cũng rỉ ra,
vậy là huề.
Cô gái tóc vàng lùi lại, Abigail không cản, cậu thu kiếm lại, cô gái tóc vàng
âm trầm nhìn vào vết thương của mình và nói.
- Ta tên là Jean Krose.
Rồi quay lưng bước đi, Abigail chỉ cười nhẹ lắc đầu, cậu tiếp tục tập luyện
thêm chút nữa rồi đi về ngủ, sáng hôm sau đoàn xe lại lăn bán khởi hành về
phía học viện pháp thuật Black Castle.