Trấn Ma Tông


Người đăng: MonsterALVH

Tại dưới vùng hoang vu mênh mông sơn mạch này, Bùi Tranh hai người ngày đêm
không ngừng di chuyển, thương thế của Trần Ngọc Dao lúc này cũng đã tốt hơn
rất nhiều.

Nàng trọng thương không phải tựa như Bùi Tranh, đây là bị đối phương pháp lúc
chấn vào cơ thể, lực tàn phá rất mạnh, muốn lâu ngày ép nó ra hoặc đồng hóa,
thế nhưng việc này không hề đơn giản.

Nửa tháng, Bùi Tranh hắn cũng không có lãng phí thời gian, trên thân hắn 365
huyệt đạo lại một lần nữa đã thông, ngoài ra hắn còn đang trùng kích tới Thông
Mạch cảnh.

Có thể việc này không hề đơn giản như vậy, kinh mạch không giống với huyệt
đạo, muốn đã thông một cái nào đó, cũng phải cần tới đại lượng thời gian cùng
chân khí đến nếm thử.

Trong những ngày này, hắn cũng không phải chỉ là có tu luyện không, chiếm một
nửa thời gian trong số đó là di chuyển, ý đồ đi ra khỏi địa bàn Trấn Linh
Tông, còn có một bên hộ pháp cho Trần Ngọc Dao chữa thương.

Trên vai hắn nguyên bản Đại Bạch thường xuyên uể oải nằm ngủ ở trên, thời khắc
này cũng đã biến mất không thấy, nhưng nếu quan sát kỹ hơn mà nói, nó thế mà
đang nằm trên vai Trần Ngọc Dao.

Mấy ngày trước nó bị nàng chú ý, thực sự là Đại Bạch quá dễ thương, thế là
trực tiếp bị Trần Ngọc Dao cướp đi, cái này Đại Bạch cực không tình nguyện,
một bên Bùi Tranh thấy ánh mắt nàng một khắc liền cười khổ liên tục !!.

Một ngày này, hai thân ảnh nam nữ đang lấy một tốc độ cực nhanh xuyên qua vùng
sơn mạch, có thể nhìn thấy phía cuối đường kia, bốn phía không khí tràn ra
huyết khí, để người cảm nhận máu tanh táng địa.

" Đến rồi, đây chính là Trấn Ma Tông " Trần Ngọc Dao sắc mặt thanh đạm, không
có bao nhiêu gợn sóng, tựa như đây là thường ngày thần sắc của nàng, nhìn một
chút nói.

Bùi Tranh trong lòng hơi chấn động, hắn cứ việc những ngày trước có nghe Trần
Ngọc Dao kể tới, thời khắc này bản thân cảm nhận về sau, không nhịn được sinh
ra có chút không thích ứng.

Hắn từ nhỏ cần cù đèn sách, có thể mới bước vào tu tiên giới chưa lâu, bây giờ
đối mặt với nơi sát khí mạnh như đây, một chút không thích ứng là điều hiển
nhiên.

" Đây là Trấn Ma Tông sao " Bùi Tranh hít một ngụm lãnh khí, ánh mắt ngưng tụ
nhìn về phía trước tông môn.

Đứng trước mặt hắn là một cổng đại môn to lớn đen kịt, trên chính giữa đại môn
là ba chữ rồng bay phượng múa.

Trấn Ma Tông !.

Cứ việc hắn không thể nào quan sát được hết cảnh sắc từ trên cao nhìn xuống,
nhưng bây giờ bày ra trước mặt Bùi Tranh dưới đại địa là một tòa kiến trúc vô
cùng hùng vĩ.

Bên trong nhô lên tựa như ức vạn đại sơn đồng dạng, những tòa đại sơn này mọc
lên san sát, đếm mãi không hết, bên trong có cao có thấp, trên đó còn có đại
lượng thiên địa chân khí ngưng tụ lại những đám mây đồng dạng, nhìn vô cùng
kinh người.

" Thật là nồng đậm thiên địa chân khí " Bùi Tranh sắc mặt nghiêm túc đánh giá,
mặc dù nơi đây thiên địa chân khí không thể tinh thuần bằng bên trong Nguyên
Tổ Thần Ngọc, nhưng mức độ nồng đậm của nó thì Thần Ngọc không thể so sánh.

Trên thực tế, lúc trước hắn bên trong Nguyên Tổ Thần Ngọc đột phá nhanh, đó là
dựa vào quyền khống chế không gian bên trong, cưỡng ép tập hợp bốn phía tinh
không mong manh chân khí đến tu luyện, nếu không lấy hắn Thông Huyệt cảnh nhỏ
nhoi, đi ngưng tụ tinh không mênh mông chân khí là điều không có khả năng.

Giờ khắc này Bùi Tranh chứng kiến tới nồng đậm như vậy chân khí, hắn thậm chí
sinh ra một chút kinh hãi, nếu đem một gia tộc nào đó đi so sánh, đây tựa như
tiểu vu gặp đại vu.

Có thể những cái này cũng không tính là gì, làm có Bùi Tranh chấn động nhất,
đó là phía trung tâm tông môn này, lập lòe bên trong những đám mây chân khí là
một đại thủ năm ngón tay.

Đại thủ to lớn này màu da đỏ thẩm, bốn phía lan tràn đi ra ngập trời huyết
khí, một cỗ dữ tợn theo đó bạo phát đi ra.

Bùi Tranh tim lúc này đã không nhịn được gia tốc lên, tại vì hắn phát hiện một
điều... bản thân sinh ra khát vọng!.

" Ngũ Thần Hợp Kinh Thế sinh ra khát vọng " Bùi Tranh não hải sóng hơi cuồn
cuộn lên, cảm nhận bên trong một đạo kim quang luyện thể không ngừng tràn ra
tham lam quang mang.

Mà mục tiêu của nó, chính là ngập trời huyết khí kia?

Bùi Tranh trong mắt có chút mờ mịt, mặc cho hắn thôi diễn thế nào, đều không
có khả năng đoán ra tại sao lại như vậy, nhưng hắn ẩn ẩn có chút kích động,
quyển luyện thể này không phải tầm thường, nếu chúng nó có thể sinh ra khát
vọng, đây chắc chắn là chuyện tốt.

Mà một bên Trần Ngọc Dao hơi khó hiểu nhìn Bùi Tranh ánh mắt gắt gao kia, lắc
lắc đầu một cái, nói " Đi thôi, ta dẫn ngươi nhập môn "

Bùi Tranh nhẹ gật đầu một cái, thu hổi ánh mắt thôi diễn trong lòng, đạp bước
theo sau Trần Ngọc Dao đi xuyên qua huyết khí kết giới!.

Trân Ma Tông nơi đây không phải tùy tiện người ngoài có thể bước vào, cũng
không nói gì nơi đây, cho dù ba đại tông môn còn lại cũng là như vậy, xung
quanh nó được bao bọc một tầng kết giới, chỉ có những để tử bên trong mới có
thể gia vào.

Giờ phút này đi đến kết giới trận pháp, Trần Ngọc Dao móc một lệnh bài từ
trong trữ vật đại đi ra, nàng nâng lên cánh tay ngọc cầm lệnh bài chạm nhẹ vào
trận pháp!.

Trong tiếng hơi ầm vang rung lên, từ trong trận pháp bị ngập trời huyết khí
bao bọc trực tiếp mở ra một lối đi về sau, Trần Ngọc Dao ngoảnh đầu lại nhìn
Bùi Tranh, chậm rãi đưa tay ra nắm lại bàn tay hắn,kéo vào bên trong.

Nàng không thể nào không làm vậy, dù sao Bùi Tranh cũng là người ngoài, chắc
chắn sẽ bị trấn pháp kết giới khóa chặt, chỉ có một cách là nàng nắm lấy tay
hắn, như thế hai người khí tức hòa hợp đụng chạm, trận pháp mới bỏ qua, coi
như là xác định không nguy hiểm.

Bùi Tranh từ trong đánh giá trận pháp này tỉnh lại kinh ngạc, cảm nhận bàn tay
ngọc ngà không xương nắm chặt, truyền đến ấm áp chi ý nhiệt độ, lại nhìn khuôn
mặt nữ tử hơi thẹn thùng về sau, nội tâm cũng sinh ra một chút đắc ý.

" A, là Trần trưởng lão "

" Trần trưởng lão về a .. ."

" Bái kiến Trần trưởng lão "

.....

Bùi Tranh bị Trần Ngọc Dao kéo vào bên trong trận pháp, thứ nhất đập vào tai
hắn là có mấy đệ tử mặc đạo bào hắc y kinh hô lên, bọn chúng một đám người sắc
mặt kinh diễm nhìn tới.

Nghe đến mấy người nhao nhao tiếng nói, Bùi Tranh hít một ngụm khí lạnh nhìn
nữ tử nắm tay mình, trong lòng chấn động " Không ngờ nàng thế mà là trưởng lão
tông môn "

Như thế việc này cũng đúng, lấy thân phận của nàng như vậy, lúc trước oanh
động Trấn Linh Tông cũng không phải giả dối, đây là suy nghĩ nhất có mấy phần
chân thân lúc này của Bùi Tranh.

Còn không đợi Bùi Tranh kịp phản ứng, xung quanh đã nghe tới mấy tiếng thấp
giọng nghị luận!.

" Tiểu tử kia là ai, thế mà được Trần trưởng lão nắm tay "

" Nhìn hắn tới, có thể không phải là tông môn người... đi qua trận pháp không
được, phải nhờ tới trưởng lão dẫn dắt "

" Đáng chết tiểu tử đó, tại sao ta không phải là hắn kia chứ "

Những tiếng nghị luận này truyền ra kinh ngạc thanh âm, có hâm mộ, có ghen
ghét, dù sao Trần Ngọc Dao tựa như tiên tử trong lòng bọn họ, có thể nàng
thường ngày đạm mạc cùng lạnh lùng, hầu như không có người dám ngỏ ý tới.

Thế nhưng hôm nay lại toát ra một tên tiểu tử Thông Huyệt viên mãn được loại
đãi ngộ này, bọn hắn làm sao không ghen ghét!.

Thấy được xung quanh đám người biểu tình, Trần Ngọc Dao khuôn mặt thẹn thùng
lại có chút tức giận, chẳng những không buông tay Bùi Tranh ra, càng là nắm
chặt lại, ánh mắt không nhìn đám người bốn phía, lập tức kéo Bùi Tranh đi.

Bị Trần Ngọc Dao nắm chặt bàn tay, hai người cứ như vậy nắm tay một đường đi
xuyên qua tông môn từng nơi, những nơi đi qua, hai người gây ra oanh động
không nhỏ, Bùi Tranh cảm nhận trong đó chiếm đa số là bất thiện ánh mắt, nội
tâm hơi có chút chột dạ.

Cuối cùng đi tới một tòa sơn gần gần với đại thủ ngập trời huyết khí kia dưới
chân núi, cuối cùng hai người mới bỏ tay ra, Bùi Tranh lúc này cảm thấy bàn
tay mình hơi tê tê, có thể Trần Ngọc Dao bàn tay mềm mại, thế nhưng nắm chặt
như vậy không khỏi tê nhức một chút.

Bùi Tranh vô ho một tiếng, thân thể đảo qua đảo lại, ánh mắt quét tới quét lui
nhìn xem phong cảnh bốn phía xung quanh,

Mà Trần Ngọc Dao là như vậy, sau cùng nàng không kiên nhẫn nữa, nhẹ hừ lạnh
một tiếng nói " Còn không mau đi theo ta "

Nói xong nàng đi lên đại sơn, Bùi Tranh âm tình bất định đi theo, nội tâm âm
thầm kêu khổ, " Nàng đây là đang giận chó đánh mèo a "

Chẳng mấy chốc mà hai người đi lên đỉnh đại sơn, bên trên có gần trăm tòa động
phủ, rừng cây mọc lên thưa thớt, nhưng bọn chúng nhìn vô cùng cổ lão, lá cây
sum sê tản mát bừng bừng thanh khí, làm mát mẻ lòng người.

Chưa hết, xung quanh nó có ngập trời chân khí bảo phủ, nơi đây phải nói mức độ
nồng đậm siêu việt một số tòa khác, tuy vô pháp bằng đại thủ đại sơn kia,
những so sánh bên trong tông môn, cũng thuộc dạng hàng đầu bên trong.

Càng là có một chút huyết khí được bàn tay đại thủ to lớn truyền tới, phóng
nhãn nhìn lại, Trấn Ma Tông mặc dù huyết khí ngập trời, nhưng chỉ có đại thủ
này tản ra.

Về phần những đại sơn kia, bọn chúng có trận pháp chậm rãi hút tới từng luồng
huyết khí lại, hiển nhiên những huyết khí này, tu luyện cực kỳ tốt!.

" Cũng phải xem, những huyết khí này... sẽ như thế nào " Bùi Tranh trong mắt
lóe lên quang mang, hắn muốn tìm hiểu đi ra bí ẩn, chỉ có thể từ từ mạnh lên,
không ngừng giải khai đi ra.


Phong Thần Diệt Đạo - Chương #17