Các Ngươi, Quá Nóng Vội


Người đăng: MonsterALVH

Một đạo tiếng cười theo đó quanh quẩn bát phương tám hướng từ bên trong hư vô
oanh minh mà ra, hắn xuất ngay tức khắc, bên cạnh tảng đá hấp hối Trần Ngọc nữ
tử giả nam toàn thân ý thức liền ông một tiếng, tự bạo trong nháy mắt này đình
chỉ lại.

Trần Ngọc trợn mắt há hốc mồm, ngơ ngác nhìn thân ảnh kinh hỉ xuất hiện, còn
có bên ngoài bích chướng thanh niên mặt ngựa cùng hai người phía sau, toàn bộ
trợn tròn mắt.

" Cái này... ngươi là ai, đến từ đâu xuất hiện " Thanh niên mặt ngựa rốt cục
lấy lại phản ứng, nhìn tới Trần Ngọc nữ tử giả nam khí tức tự bạo đình chỉ,
nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó ánh mắt lưu chuyển về thân ảnh cười to kia.

Hắn không thể nào không âm tình bất định, hết thảy thiếu niên này xuất hiện
quá mức đột ngột, càng là từ trước hắn không phát hiện ra được đối phương khí
tức, như vậy chỉ có một trường hợp, đối phương có ý ẩn dấu khí tức.

Có thể đây chính là suy nghĩ có mấy phần chân thực, thế nhưng trong mắt của
hắn lại nghi hoặc vô cùng, não hải vận chuyển, có thể lại vô pháp đoán ra
thiếu niên này là ai.

Còn có một bên, nằm dưới chân thiếu niên Trần Ngọc nữ tử, nàng não hải trống
rỗng, hết thảy phát sinh quá nhanh, để nàng không kịp phản ứng tới, giờ khắc
này lấy lại tâm thần, phát hiện chính mình thế mà ý thức bị thái cực mơ hồ
quanh thân thiếu niên tản ra làm cho đình chỉ.

Có thể nàng một lần nữa vận chuyển ý nghĩ tự bạo này, thế nhưng hết thảy không
có khả năng, nếu như ở trạng thái đỉnh phong mà nói, một chỉ liền có thể diệt
sát đối phương, thế nhưng bây giờ nàng tình thế sụp đổ, bị khí thế huyền diệu
kia trấn áp, hết thảy khả năng tự bạo cũng không có.

Trần Ngọc giờ phút này trong mắt sinh ra một tia... tuyệt vọng!!.

Thiếu niên này xuất hiện một khắc, trên thân khí thế tựa như thái cực được
sinh ra huyền diệu, toàn thân thì chật vật đến cực điểm, đầu tóc dài phấp phới
đen kịt có chút bù xù, con mắt đỏ đậm, hiển nhiên nhìn trạng thái của hắn, vừa
mới từ trong điên cuồng đột phá trở lại.

Hắn là Bùi Tranh!!.

" Các ngươi là ai, tại sao lại đến nơi đây " Bùi Tranh cũng từ kích động hồi
phục lại, ánh mắt đỏ đậm nghi hoặc nhìn về thanh niên mặt ngựa, sau đó lại
nhìn tới dưới chân mình nữ tử tuyệt trần hấp hối trong máu me.

Não hải của hắn tựa như thiên lôi vận chuyển, nháy mắt đoán ra được tình hình,
nhìn về phía thanh niên mặt ngựa trong mắt dục vọng về sau, hắn khẽ lắc đầu
một cái, nhàn nhạt nói " Các ngươi thế mà ăn hiếp con gái nhà lành "

Thanh niên mặt ngựa ba người nhìn xem ánh mắt đỏ đậm của Bùi Tranh một khắc,
không nhịn được lùi lại một bước, hít một ngụm lãnh khí, não hải cũng thời
khắc này oanh minh đứng lên, vù vù không ngừng.

Cái ánh mắt đó, tựa như vô cùng điên cuồng, tựa như mãnh thú từ thời thượng cổ
hồi sinh, hơn nữa nếu nhìn kỹ, bọn hắn tựa như lâm vào tinh không lạnh lẽo cô
đơn, vĩnh viễn trầm luân bên trong.

Khó có thể đè nén nội tâm chấn động, trong đó thanh niên mặt ngựa dù sao lá
gan chó cũng rất lớn, hít một ngụm khí lạnh về sau, trong mắt quỷ dị tinh mang
khó thấy lóe lên, ôm quyền một cái, bình tĩnh nói " Đạo hữu chớ có sai lầm,
tiện nữ này là Trấn Ma Tông nội gián, xâm nhập vào bên trong Tông ta có âm mưu
nào đó, tội đình tày trời "

" Mà Long mỗ chỉ là nhận chỉ thị của tông môn, đến bắt ma nữ về quy án "

Thanh niên mặt ngựa này tên là Long Hoành, hắn mỗi một câu nói, tựa như nói
đến không thể xuyên tạc sự thật, nội tâm nhìn về phía Bùi Tranh âm tình bất
định, cái ánh mắt của hắn nhìn tới, Bùi Tranh một cái toạc ra tu vi Thông
Huyệt Cảnh viên mãn.

Thế nhưng để hắn không hiểu là, Bùi Tranh trên thân khí tức, để hắn cảm nhận
vô cùng nguy hiểm, giờ khắc này không muốn mạo hiểm, trực tiếp tiến tới thăm
dò, dù sao hắn không muốn cho ai biết việc này phát sinh.

Bùi Tranh nghe thanh niên mặt ngựa nói, khẽ chau mày nhìn về phía nữ tử giả
nam, ánh mắt của hắn thâm thúy vô cùng, tựa như nếu đúng như sự thật này, hắn
cũng mặc kệ không quan tâm, hắn ghét nhất phiền phức kéo tới!.

" Đúng, ta là Trấn Ma Tông, lần này xâm nhập vào Trấn Linh Tông có âm mưu... "
Trần Ngọc không có phản bác, trực tiếp thừa nhận, nói đến chính mình có âm mưu
về sau, dừng lại một chút lấy sức nói tiếp.

Có thể đúng lúc này, thanh niên mặt ngựa mắt chợt lóe, chớp cơ hội cực nhanh,
khóe miệng dính máu tươi, tiến tới ôm quyền nói " Đạo hữu đã nghe đấy, chúng
ta thời gian không còn nhiều, ngươi mau mau mời rời đi, để ta bắt ma nữ về quy
án "

Bùi Tranh nguyên bản đang muốn đi, thế nhưng thời khắc này nghe Long Hoành nói
về sau, mắt sáng lên, trực tiếp khoát tay, ra hiệu cứ bình tĩnh.

Long Hoanh trong lòng lúc này liền trầm xuống, thể nội chân khí đang không
ngừng lưu động, nếu cảm thấy không ổn một khắc, trực tiếp ra tay đánh lén!.

Hắn không thể nào không đề phòng Bùi Tranh, thực sự trên thân hắn khí tức lúc
này, để Long Hoanh hơi kiêng kỵ, nếu thời toàn kỳ đỉnh phong mà nói, hắn có
thể không sợ, thế nhưng qua giao thủ với Trần Ngọc một màn kia, để hắn nguyên
khí có chút đại thương.

Bây giờ Bùi Tranh xuất hiện, tất cả nằm ngoài kiểm soát của hắn, để tránh lật
thuyền trong mương, Long Hoành không muốn chính diện đối địch, nếu cảm thấy
không ổn, dựa vào bí pháp của hắn, trực tiếp một kích trí mạng đánh lén, diệt
sát Bùi Tranh.

Mà Bùi Tranh giờ phút này mặt không biểu tình, thế nhưng trong lòng hắn đã sớm
cảnh giác, mới xuất hiện đã gặp trường hợp quỷ dị này, hắn không thể nào không
đề phòng, ánh mắt ngưng tụ nhìn về Trần Ngọc chờ đợi.

Trần Ngọc hít sâu một hơi, khuôn mặt tuyệt trần tái nhợt gượng ép nói nhỏ,
trong mắt nàng cũng hiện lên một tia hi vọng yếu ớt " Ta tin ngươi.... "

Nói chưa hết, nàng cơ thể bị một cỗ mệt mỏi bao phủ, trực tiếp ý thức hôn mê
đi, có thể nói nàng chèo chống đến bây giờ, tất cả đã là kiệt lực, từ lúc ý
thức tự bạo bị hủy về sau, nàng trong mắt tuyệt vọng, thế nhưng vẫn còn mang
một tia hi vọng nhìn tới Bùi Tranh, nàng không cảm nhận hắn có nguy hiểm gì.

Mắt thấy Trần Ngọc hôn mê bất tỉnh, Bùi Tranh chau mày, có thể để hắn cảm nhận
được bên trong nàng sâu đôi mắt một tia hi vọng, hắn trong lòng có loại không
hiểu không nở, mắt lại đổi hướng nhìn thanh niên mặt ngựa khẩn trương khó
thấy, trong lòng nheo mắt lại.

" Cô gái này, ta muốn ! " Bùi Tranh nheo mắt lại, con mắt đỏ đậm thâm thúy một
vòng tinh không mờ ảo bên trong, nhìn Long Hoành nhàn nhạt nói một câu.

Trên thực tế, hắn cũng không hẳn là muốn Trần Ngọc, hết thảy hắn làm vậy chỉ
muốn thử Long Hoành một cái, nếu đối phương thần sắc như thường cho hắn cầm
lấy, hắn sẽ cho là sự thật.

Thế nhưng nếu đối phương khăng khăng đòi người, hắn sẽ cho bọn người này đóng
dấu ác ma hai chữ.

Dù sao ở đây cũng là phạm vi Trấn Linh Tông bên trong, đối phương nếu không có
ác ý mà nói, có thể trực tiếp kêu gọi người trong tông môn tới bắt lại, còn
ngược lại, nếu đối phương có ác ý, chắc chắn sẽ không để cho người nhìn thấy,
để mình khăng khăng đòi người.

Thế nên, Bùi Tranh mới thử hắn một câu, xem phản ứng thế nào rồi tính tiếp.

" Đạo hữu, chuyện này vô cùng trọng đại, ngươi chẳng lẽ không sợ Trấn Linh
Tông chúng ta " Long Hoành mặt ngựa sắc mặt âm trầm lên, trên thân khí tức đã
vận chuyển đến cực hạn, hắn bây giờ cũng không muốn nói nhiều, đợi đến đối
phương không để ý liền hạ sát thủ.

" Trấn Linh Tông ... Tính là thứ gì " Bùi Tranh nghe đến Trấn Linh Tông, tựa
như về với quá khứ, hắn nhếch miệng cười cười, lời nói không xem vào đâu.

Nguyên bản hắn cũng không đối với Trấn Linh Tông có biểu cảm gì, chỉ vì gia
tộc họ Bùi bên trong có vô số đệ tử, cái này để hắn lập tức sinh ra không một
tia hảo cảm đối với tông môn này.

Giờ phút này nghe Long Hoành uy hiếp, trong lòng hắn bỗng nhiên có một đạo lệ
khí bay ra, như nhớ tới ba người này có phải hay không họ Bùi.

" Ngươi.... " Long Hoành sắc mặt khó coi lên, trong mắt tức giận bộc phát, thế
nhưng sinh sinh bị hắn đè xuống, cảm thấy thời cơ vẫn không ổn, chưa tiện ra
tay diệt sát.

Bùi Tranh hừ lạnh một tiếng, không chút để ý Long Hoành ba người, một tay ôm
lại Trần Ngọc mềm mại thân thể, trực tiếp đi ra ngoài động phủ, thế nhưng nội
tâm hắn lúc này có chút nhíu mày, vẫn là cực kỳ cảnh giác.

" Chẳng lẽ là sự thật " Bùi Tranh thấy Long Hoành ba người không phản ứng,
trong lòng nghi hoặc lên, có thể đạo tâm của hắn giờ đây không giống như cùng
lứa, đã vô cùng kiên định, hắn cũng không tin bên trong không có ẩn tình.

Thời khắc này liền giả tạo ra một bộ ngạo nghễ tự đại, khinh thường bốn phía,
vênh váo tự đắc đi ra động phủ.

Long Hoành ánh mắt chậm rãi hàn mang lóe lên, mắt thấy Bùi Tranh khinh thường
đi ra động phủ, hắn đưa mắt nháy nháy ra hiệu cho hai người còn lại!.

Tựa như bọn hắn cũng hiểu nhau trong đó kế hoạch, một người từ từ có sát cơ
bộc phát trong lòng, khí tức ngưng tụ đến cực điểm, đợi chín mùi lúc, lập tức
ra tay.

Mắt thấy Bùi Tranh từng bước sắp đi ra động phủ, trên người hắn khí tức cũng
tản đi phân nữa, Long Hoành triệt để bạo phát, hét lớn một tiếng, hai tay bấm
niệm pháp quyết, một cỗ phong ấn chân khí từ pháp quyết đi ra.

Chưa hết, phía sau hai người thanh niên trong mắt hàn mang nồng đậm, đồng dạng
nhao nhao xuất thủ, đánh giết Bùi Tranh!.

Thế nhưng một khắc này....

" Các ngươi, quá nóng vội " Bùi Tranh cười lạnh một tiếng, toàn thân chân khí
lưu chuyển, tốc độ vô cùng nhanh lùi lại, còn có khí tức thái cực theo đó mà
vận hành đi theo.


Phong Thần Diệt Đạo - Chương #11