Người đăng: tieudieu1997
Ở một nơi nào đó trên Thiên Vũ Đại Lục,có một người đàn ông trung niên trên
tay cầm một đứa bé.Người đàn ông trung niên trên thân toát ra một cổ lực lượng
mạnh mẽ.Kết hợp với bộ áo màu vàng nhạc trên người sau lưng có một chữ ‘’ Đế’’
thì người trung niên tạo ra cho người khác cảm giác ông ta là Thần là Thiên
của Thiên Vũ Đại Lục này.Người đàn ông nhìn đứa bé trên tay và nói:
-Ngươi là một sai lầm mà do ta tạo ra.Thế nên chính tay ta sẽ sữa chữa sai lầm đó
Vừa nói tay ông ta vừa đưa lên.Trên tay ông ta nhanh chong hội tụ một vòng
xoáy,xung quanh năm ngón tay nổi lên một ngọn lửa xanh nhạt.Đột nhiên ông ta
đưa tay xuống vào bụng giữa của đứa bé.Đứa bé khóc lớn nhưng trên gương mặt
ông ta không có một tia thương xót.Bàn tay càng lúc càng phát sáng càng mạnh
sau cùng trên tay ông ta có một giọt máu đỏ tươi.
-Huyết mạch của ta không phải ai cũng có thể kế thừa.Chuyện gì xong cũng đã xong nên đưa ngươi đi thôi
Nói xong người đàn ông hất tay về trước mặt một cái đột nhiên trước mặt người
đàn ông nổi lên một vùng tối.Rồi người đàn ông hất đứa bé vào trong.Ông ta
nhìn vào vùng tối cho đến khi hình bóng đứa bé cứ từ từ mờ đi cho đến khi
không thấy nữa thì vùng tối cũng tự đóng lại.
Thiên Vũ Đại Lục nơi đây lấy Võ Đạo làm Tôn.Võ đạo một đường tu đến nhất định
có thể bay lượng trên trời,giời núi lấp biển.Một Quyền có thể xóa sổ đi một
ngọn núi cao.Một Quyền có thể xóa sổ một Vương Quốc có lãnh thổ hằng trăm
trượng.
Nơi đây Nhân Tộc và Yêu Tộc sống hòa thuận với nhau.Hai tộc thưởng rất ít xảy
ra xung đột.
Ở một ngọn núi nào đó.Nơi đây là lãnh thổ của một vị Thú Hoàng.Ở Thiên Vũ Đại
Lục cảnh giới của Yêu Tộc và Nhân Tộc được chia giống nhau gồm Cửu
Cảnh:Nhân,Địa,Thiên,Vương,Hoàng,Tôn,Ban Thánh,Thánh,Đế giả.
Yêu Tộc luyện đến Thiên Cảnh thì có thể nói chuyện.Nhưng luyện đến Vương Cảnh
mới có thể hóa hình người.Khi luyện đến Hoàng Cảnh thì có thể Lập lãnh địa của
chính mình.Vì trong 100 người thì chỉ có 1 người có thể thành Hoàng.
Một nơi xung quanh núi có một người đàn ông đang rón rén rụt rè tìm cách lên
núi.Người này có một đôi mắt dọc có thể thấy rõ là do yêu thú hóa thành.Người
này mặc một bộ bạch bào,trên tay thì cầm một cái quạt nhìn rất là thư sinh.
-Lần này trốn ra mong là Nhị đệ không biết.Haiz.Thật là khổ mà…
Vừa dứt lời đột nhiên phía sau hắn truyền đến âm thanh lạnh lùng:
-Khổ cái gì vậy?Thưa Đại Ca!!
Đột ngột nghe âm thanh quen thuộc ở sau lưng mình.Người này đột ngột giật
mình.Hắn tên là Tiêu Phàm là một vị thú Hoàng thủ lĩnh của ngọn núi này.Hắn
không sợ trời không sợ đất chỉ sợ Nhị đệ của mình.Lúc lên núi hắn thu liễm khi
tất của mình cũng không tra sét xung quanh nên không biết Nhị đệ của hắn ra
sau hắn lúc nào.Lúc này hắn chỉ có thể mở một nụ cười khỗ:
-Ta có khổ cái gì đâu,chắc là đệ nghe lầm rồi.hehe
Hắn quay lui đối mặt hắn là một người trung niên còn rất trẻ tầm 30 – 40 tuổi
mặc một bộ đồ màu đen trên người còn vác theo một thanh đao nhìn hắn.Đây là
Nhị đệ của hắn tên Tiêu Nhị.
Đột nhiên hắn vừa dứt lời thì gió bổng nổi lên trên trời bõng hiện ra một vòng
xoáy.Hắn nhìn lên muốn mở miệng nói gì thì từ trong vòng xoáy rớt ra một
vật.Hắn không chần chừ bay lên đở lấy,nhìn lên vòng xoáy từ từ đóng lại như
muốn nhìn thấu cái gì đó.Rồi nhìn vật trong tay hắn há to miệng hét to:
-Nhị đệ lại đây!!Là một đứa bé nhanh nhanh lại đây!!
Hắn chưa nói xong thì Nhị đệ Tiêu Nhị đã đến bên cạnh hắn nhìn xuống ngưng
trọng nói:
-Đứa bé này bị rút ra huyết mạch.Kinh mạch tắt nghẻn.Nếu không đưa huyết mạch nào khác vào ngay thì không quá 15 năm nó sẽ chết.
Tiêu Phàm gật gù nói:
-Đứa bé này bị mạnh mẽ rút ra huyết mạch nên cơ thể đã bị tổn thương quá nhiều thêm những gì đệ nói nữa 10 năm.10 năm nó sẽ chết.
Tiêu Phàm nhìn lên trời nhắm mắt lại rồi lại nhìn đứa trẻ cười lớn:
-Nếu thiên mệnh đã cho ta gặp được đứa bé này vậy thì ta không thể không nhận được.
-Nhị Đệ tới!!
-Đệ chờ lệnh?
-Đi thông báo cho tất cả các yêu thú rằng đứa bé này từ đây về sau nó sẽ là con của ta
-Nhưng mà Đại ca
-Không nhưng gì cả lập tất thông báo cho ta
Tiêu Nhị nhìn Tiêu Phàm rồi nhìn đứa trẻ xong lách mình biến mất chỉ để lại
Tiêu Phàm cùng đứa trẻ.Tiêu Phàm nhìn đứa trẻ một lái rồi nói:
-Người được ta đón lấy trong lúc gió nổi lên.Nếu đã vậy từ hôm nay trở đi ngươi tên là Tiêu Phong con trai của Thú Hoàng Tiêu Phàm Ta đây.Ha..Ha..Ha…