Chương 452: Duẫn Hạ Anh Tử Khiêu Chiến


Tuy người này tràn trề tinh lực, nhưng khi “chiến đấu” lại không mạnh lắm, ít nhất kém hơn Lý Thiết Y, tóm lại lão sắc lang này không gái không ngủ được.

Tất cả mọi người là huynh đệ sinh tử trên sa trường, vì thế cũng mắt nhắm mắt mở tùy ý hắn làm xằng làm bậy, không để người khác biết doanh trướng của hắn có hai mỹ phi Cao Lệ.

Ngũ Thiên Chiếu xoa xoa bàn tay to, cười quái dị:

- Huynh đệ a! Còn có thể động thì đến già cũng phải chơi, hắc hắc…

Hai người vừa đi vừa thấp giọng nói chuyện với nhau, Đường Mộc, sáu cận vệ lãnh huyết, Ngũ Thiên Chiếu và mấy cao thủ hộ vệ đi sát phía sau.

Gần tới doanh trướng của Duẫn Hạ Anh Tử, bên ngoài doanh trướng không có một bóng người, cũng không thấy hộ vệ gia tộc Duẫn Hạ. Bên trong loáng thoáng truyền đến tiếng gầm kỳ quái.

Đã trễ thế này, quỷ nữ nhân ở bên trong chơi cái gì?

Trong lòng Đường Tiểu Đông cùng Ngũ Thiên Chiếu cảm thấy tò mò, rón rén bước tới gần doanh trướng, khẽ lật trướng mành lên, lập tức trợn mắt nhìn.

Phản ứng của Ngũ Thiên Chiếu càng dọa người, mắt lang sáng lên, con ngươi cũng trừng lớn, nước miếng giàn giụa rơi xuống đất, phát ra những tiếng tí tách, tiểu Ngũ Thiên Chiếu phản ứng, nhô cao khố giáp bảo vệ chỗ kín.

Một tiếng cười nhẹ rung động tâm hồn vang lên, thanh âm nũng nịu của Duẫn Hạ Anh Tử truyền đến:

- Hai vị đại nhân nhìn đã mắt rồi sao? Không bằng cùng nhau gia nhập trò chơi này.

Hấp dẫn chết người!

Trong doanh trướng ngọn đèn như hạt đậu, ánh sáng u ám mông lung, lộ ra xuân ý nồng đậm.

Xác thực mà nói, hẳn phải lộ ra cỗ tà ác khiến người khác không cách nào kháng cự.

Vô số lụa trắng kết lại thành một cái lều, một nữ nhân lõa lồ bị dây đỏ buộc chặt tạo nên một tư thế rất dâm tà, hai cái chân trần trắng muốt nằm chính giữa đám lụa trắng, phần hông bị lụa trắng buộc chặt, cái miệng nhỏ nhắn bị dây đỏ trói kéo ra phía sau ót. Nàng chỉ

phát ra những tiếng ngô ngô quái dị.

SM?

Đường Tiểu Đông thấy vậy suýt nữa có phun máu mũi, mùi vị dâm tà như vậy chỉ có AV Uy khấu mới có thôi.

Thủ pháp trói người khiến bộ ngực nữ tử được nâng lên, làm cho nàng cảm giác vô cùng khuất nhục.

Giải lụa trắng càng thêm lợi hại, trực tiếp ma sát những bộ vị yếu hại, làm cho người ta vừa khuất nhục vừa thống khổ, không thể ngăn cản kích thích những chết người.

Duẫn Hạ Anh Tử khoác một cái áo lụa màu đỏ mỏng như cánh ve, xuyên thấu từ trong ra ngoài phô bày dáng người ma quỷ câu hồn đoạt phách.

Nàng cầm trong tay một cái roi da, hung hăng quật vào cái mông đầy đặn lõa lồ mê người của nữ tử bị trói. Từng vệt máu đỏ hiện lên trên cái mông trắng nõn, nàng không có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc.

Nữ tử lõa lồ bị roi da quật vào, da thịt co rút rất thống khổ, nhưng miệng bị trói chặt, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ ngô ngô.

Dưới đòn roi, nàng khó khăn giãy dụa, nhưng càng như thế những dải lụa trắng lại càng ma sát vào chỗ kín của nàng.

Đổ mồ hôi, công lực nữ quỷ thật thâm hậu, mới nhìn có một chút liền bị phát giác.

Đường Tiểu Đông đẩy Ngũ Thiên Chiếu đang chảy nước miếng vào bên trong, Duẫn Hạ Anh Tử cười nhẹ mị nhãn liếc một cái.

Ngũ Thiên Chiếu gãi lấy đầu, cười ha hả, ánh mắt như soi tham lam càn quét nữ tử lõa lồ.

Duẫn Hạ Anh Tử cười nhẹ một tiếng:

- Nàng tên là Cung Trạch Do Mỹ, trung nhẫn của gia tộc Giáp Hạ, nếu ngũ đại nhân thích thì cứ tận tình hưởng thụ.

Lang tính nổi lên, Ngũ Thiên Chiếu không đợi nàng nói xong đã vội vã tiến tới ôm lấy Cung Trạch Do Mỹ.

Duẫn Hạ Anh Tử cười nhẹ:

- Tú Tử đâu. Nếu Ngũ đại nhân có bản lĩnh thì cả hai cùng chăm sóc đại nhân.

Song phi?

Đường Tiểu Đông nghe được mà dục huyết căng phồng, huống chi đại sắc lang siêu cấp như Ngũ Thiên Chiếu?

Ngũ Thiên Chiếu hú lên một tiếng, ôm lấy Cung Trạch Do Mỹ đang bị trói chặt vọt vào sau trướng, bên trong truyền đến tiếng kinh hô của Tú Tú, sau đó là tiếng rên rỉ, tiếng gầm gừ truyền tới.

Nóng! Rất nóng!! Vô cùng nóng!!!

Đường Tiểu Đông chỉ cảm thấy toàn thân thú huyết sôi trào không dứt.

Duẫn Hạ Anh Tử cười nhẹ, áp vào sau lưng hắn.

Mặc dù còn cách y phục, nhưng vẫn có thể cảm giác được song phong ôn nhu, co dãn kinh người.

- Nghe nói Đường đại nhân trời sanh dị phú, thu phục mười mấy kiều thê mỹ thiếp, Anh Tử rất muốn nhìn xem đại nhân có lợi hại như truyền trong lời đồn hay không?

Kháo! Trắng trợn hấp dẫn cùng khiêu chiến.

Trong lòng Đường Tiểu Đông rung động, hàm hồ hỏi:

- Ngươi nghe ai nói?

Ngươi đã đưa tới cửa, lão tử tựu không khách khí, tuyệt đại vưu vật như thế, không ăn thật là có lỗi với bản thân.

Tuy nói hành quân đánh giặc, có Lan Đình phụng bồi, nhưng nàng trên danh nghĩa vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ, mặt mỏng. Đường Điềm, Lý Đằng Giao thì không có ở đây, nàng sống chết không chịu vào danh trướng của hắn.

Quả thật rất nhiều ngày không chạm vào nữ nhân, lần này bị hấp dẫn cùng kích thích, dĩ nhiên hắn chịu không được.

Nếu nữ Uy khấu, thân là nam nhân bảy thước, dĩ nhiên nghĩa bất dung từ tiếp nhận khiêu chiến.

Hắc hắc. Các huynh đệ, Tiểu Đông bất tài, trước tiên hạ hỏa cái đã.

Hai tay hắn ôm ngược, bàn tay to nắn bóp cái mông to lớn đàn hồi của nàng.

Thật xúc cảm! Thật thoải mái!

Cánh tay trắng như ngó sen của Duẫn Hạ Anh Tử mềm mại như rắn cuốn lấy cổ hắn, hai chân vòng lấy hông hắn, giãy dụa thở dốc.

Thanh âm của nàng mị hoặc:

- Đại nhân dũng mãnh phi thường, Anh Tử sớm biết.

Đường Tiểu Đông ngẩn ngơ, trên mặt lộ ra ngờ vực không giải thích được vẻ mặt.

Chỉ là hai cánh tay mềm mại không xương vuốt ve lồng ngực hắn, quả thật làm cho người cảm giác thật thoải mái.

Này quỷ nữ nhân tựa hồ học qua mỵ công…Công phu Tà môn?

- Hoành Dã Anh Hùng kỳ thực tên là Duẫn Hạ Hoành Dã.

Duẫn Hạ Anh Tử nói khiến cho Đường Tiểu Đông bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Hắc Long hội là một bang hội bí mật của Gia tộc Duẫn Hạ, thế nhưng phát triển đến Trường An?

Con bà nó là con gấu, dã tâm không nhỏ!

Đường Tiểu Đông không khỏi sinh lòng cảnh giác.

Tựa hồ cảm thấy hắn cảnh giác, Duẫn Hạ Anh Tử khẽ cắn lỗ tai của hắn, cười nhẹ nói:

- Đại nhân không cần khẩn trương, mà nghe Anh Tử giải thích.

Nhiều năm trước, Giáp Hạ chấp chưởng vương quyền ra tay hạ sát Gia tộc Duẫn Hạ, phàm là người dính líu tới Duẫn Hạ gia đều bị chết trong lần huyết tẩy ấy.

Người của Gia tộc Duẫn Hạ không còn chỗ ẩn thân ở Uy quốc liền chạy tới Đại Đường mai danh ẩn tích.

Thâm cừu đại hận làm những người còn lại của Gia tộc Duẫn Hạ khắc cốt minh tâm, ẩn núp khôi phục nguyên khí, ý đồ đông sơn tái khởi.

Phong Lưu - Chương #452