Chương 435: Giết Vào Hoàng Cung


Ngũ Thiên Chiếu dũng mãnh phi thường, khích lệ tướng sĩ thủ hạ, người người anh dũng lao lên, vượt qua mưa tên, nhảy vào tường thành, chém giết loạn thành một đoàn với Cao Lệ binh.

Tường thành bị lực sát thương kinh khủng của hỏa khí phá sập, đã khiến Cao Lệ binh hoảng loạn không nhỏ, chỗ hổng lại bị đột phá, rất nhiều Đường quân từ chỗ hổng dũng mãnh xông vào, càng khiến sĩ khí của Cao Lệ binh giảm mạnh.

Cao Lệ binh dưới thành dưới sự thét lệnh của quan quân, xếp thành từng đạo tường người, liều mạng ngăn cản tấn công hung ác của Đường quân.

Trên đầu tường, rất nhiều Cao Lệ binh liều mạng chém giết, muốn đẩy Ngũ Thiên Chiếu xuống.

Hai phương đều liều mạng, Ngũ Thiên Chiếu cùng với thân binh vệ đội của hắn trả giá không nhỏ, vững vàng xếp tại đầu tường, nửa bước không lùi, yểm hộ cho các binh sĩ bên dưới leo lên.

Theo Đường binh leo lên càng lúc càng nhiều, gia nhập chiến đoàn, nhân số song phương đã ngang hàng nhau.

Đường binh sĩ khí như hồng anh dũng chém giết, khiến Cao Lệ binh bị chém ngã từng đợt, sau đó trùng kích sang bên cạnh, chém giết cung tiễn thủ bắn tên.

Đường Tiểu Đông và Tống Kim thông qua kính viễn vọng, thấy chiến kỳ ngũ tự đã dựng thẳng trên tường thành cao cao, đồng thời cửa thành đã bị kéo lên, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đại cục đã định. Kỵ binh của Lý Thiết Y nắm chắc thời cơ tấn công, rất nhanh đã công phá được phòng tuyến tường thành. Giờ chỉ còn việc tấn công vào hoàng cung nữa rồi.

Rất nhiều Đường binh hò hét xung phong, thuẫn bài yểm hộ trước người. Mười mấy binh sĩ ôm cự mộc đánh mạnh vào cửa cung, cũng có tử sĩ dùng thang mây trèo lên tường thành, cung tiễn thủ lấy tên áp chế địch nhân.

Binh lính Cao Lệ trên tường thành liều mạng bắn mưa tên hòng đẩy lùi kẻ địch, đồng thời dùng chiến thuật tường người lấp những chỗ trống đã bị công phá.

Tường thành Thủ Nhĩ thành cao to kiên cố, nếu quân Đường không có uy lực của hỏa pháo oanh kích thì chỉ cần lương thảo sung túc, việc thủ thành mấy năm cũng không thành vấn đề.

Kế hoạch hiện giờ của quân Đường chính là Máy bắn đá bắn Cự thạch oanh kích hoàng cung. Binh lính Cao Lệ mang theo tâm trạng hoảng sợ, ngay cả cung nữ, thái giám cũng bị điều động mang bàn ghế các loại đi lấp chỗ trống.

Thương cảm cho những cung nữ, thái giám làm sao có sức trâu ngựa như đám binh sĩ? Mười mấy lực sĩ cùng ôm một khúc gỗ to mắt thấy sắp tiếp cận lỗ hổng, đang kinh hy3 lao tới thì lập tức có mấy người hét thảm rồi ngã xuống. Số người còn lại không chịu nổi trọng lượng của cây gỗ, bị đè dập nát xương cốt, tiếng kêu la càng thêm thảm thiết.

Thủ thành hoàng cung là thị vệ trong cung, sức chiến đấu rất mạnh, hơn nữa họ rất liều mạng. Quân Đường tạm thời chưa thể đột phá lỗ hổng, phải tạm thời lui binh.

Nhìn vẻ mặt mệt mỏi và lạnh lùng của biểu tỷ với Lan Đình, sáu Cận vệ lãnh huyết bị thương. Hai mươi bốn người đột kích chết trận năm người, bị thương nặng hai người, số ít mang theo thương tích nhỏ. Thực sự không thể để họ tiếp tục xông lên nữa.

Đường Tiểu Đông xoa xoa khuôn mặt, nhìn đám binh lính Cao Lệ đang dùng tạp vật chặn các lỗ hổng, trong lòng cảm thấy không vui.

- Đường huynh, cho ta năm trăm quân tiên phong, ta từ mặt bên tìm cơ hội đột phá.

Đường Kiếm lên tiếng muốn xung phong.

Hắn cùng với chín cao thủ tinh anh của đội đột kích Trung Hoa đường, trên người cũng bị vài vết thương.

Đường Tiểu Đông nhíu mày, thấp giọng nói:

- Đường đệ, nghỉ ngơi một chút đi.

Đường Kiếm phân tích hoàng cung này rất rộng, binh sĩ trong cung vì thành trì bị công phá nên đã bỏ chạy phải gần nửa. Binh lính Cao Lệ không thể giàn quân để cố thủ ở mọi nơi, cửa chính tập trung nhiều binh lực nhất, hẳn có những chỗ khác rất yếu, có thể đột phá từ mặt bên.

Đường Tiểu Đông ngẫm lại, nghĩ hắn nói cũng có đạo lý, lúc này liền điều năm trăm quân tiên phong cho Đường Kiếm chỉ huy.

Hắn hy vọng Đường Kiếm thực sự có thể thành công, phân phó Đường Mộc đi theo yểm trợ một ít ám khí giúp Đường Kiếm tấn công.

Luận nội công Đường Mộc không bằng Đường Sương, Lan Đình, nhưng thủ pháp phóng ám khí ngay cả Đường Sương cũng phải khâm phục.

Thủ pháp phóng ám khí của tiểu tử này tuyệt đối phải đạt tới cấp tông sư, trên ám khí còn có kịch độc của Đường môn, chỉ riêng điều này cũng biết dụng tâm hiểm ác của hắn.

Để phối hợp tác chiến với Đường Kiếm đánh bất ngờ, Đường Tiểu Đông lần thứ hai hạ lệnh công kích hoàng cung.

Đường Kiếm suất lãnh năm trăm quân tiên phong chạy một vòng lớn, phát hiện phía Tây hoàng cung có một chỗ thành tường tương đối thấp, hơn nữa còn có mấy gốc đại thụ to lớn. Nếu cung tiễn thủ trèo lên trên có thể xạ kích binh lính Cao Lệ trên tường thành. Đây đúng là địa điểm tốt nhất, trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ như điên.

Binh lính Cao Lệ trên tường thành dường như đã phát hiện ra ý đồ của quân Đường, liền xạ kích về phía họ, mấy người vừa leo lên cây đã hét thảm rồi ngã xuống đất.

Đường Mộc nhún người, nhảy lên một gốc đại thụ. Thân hình chưa ổn định, tay phải đã phóng tiễn làm cho một gã binh sĩ Cao Lệ kêu thảm rồi ngã xuống.

Hắn ngồi trên đại thụ thỉnh thoảng tung thuốc, bắn kình tiễn, tay phải dùng thủ pháp Thiên Nữ Tán Hoa phóng ám khí về phía binh sĩ Cao Lệ.

Dưới tàng cây, cung tiễn thủ thừa dịp dùng thang mây leo lên, thân thể vừa vững lập tức giương cung cài tên nhắm bắn binh sĩ Cao Lệ trên tường thành.

Đúng như Đường Kiếm dự liệu, thủ vệ hoàng cung vốn đã không nhiều, giờ này thành trì bị công phá khiến chúng bỏ chạy gần nửa, không còn ý chí chiến đấu, chỉ là bị quan quân cưỡng bức cầm vũ khí chiến đấu.

Muốn bảo vệ cho toàn bộ hoàng cung Cao Lệ là chuyện không thể, trừ những nơi trọng yếu còn chỗ khác chỉ phái thủ vệ canh gác, nếu có gì không ổn lập tức báo nguy tiếp viện.

Binh sĩ Cao Lệ thủ hộ nơi này có hơn mười người, Đường Kiếm dẫn người tấn công, đám Cao Lệ phụ cận vội vàng tới tiếp viện.

Đường Mộc trên cây tiếp tục phóng ám khí giết chết không ít binh sĩ Cao Lệ, Đường Kiếm chờ thang mây hạ xuống liền leo lên thành.

Đường Kiếm xung phong đi đầu, tay nắm một thanh trường thương đánh hổ khẩu của một binh sĩ Cao Lệ tóe máu, phải vội vàng bỏ vũ khí.

Đường Kiếm lấy thân thương đâm vào kẻ này, hắn rống lớn:

- A Mộc!

Đường Mộc thả người từ trên cây xuống, tiếp tục phóng ám khí tiêu diệt mấy người Cao Lệ.

Một chân Đường Kiếm giẫm lên thân thương, mượn lực nhảy lên đầu tường thành.

Tay hắn được bao trùm bởi hai cái hộ tý màu vàng, vừa chạm đất nắm tay hắn đã đánh văng cương đao chém tới, thuận thế đá một cước vào tên Cao Lệ đang xông tới.

Tay trái vung lên phóng ám khí, mấy gã Cao Lệ vừa xông lên kêu thảm rồi ngã xuống.

Phong Lưu - Chương #435