Chương 411: Tiến Về Thiên Phong Đảo


Việc này cũng quá... Quá... Ai...

Mặt đẹp đỏ lên, trong lòng dâng lên nỗi sợ khó hiểu, nàng cúi đầu xoay người, không nói một lời chạy đi.

Đường Điềm và Lý Đằng Giao thè lưỡi, nhíu mũi nhỏ, làm ra cái mặt quỷ, cười hì hì chạy đi.

Hai phụ nữ đã có chồng lại vẫn giống như hai cô gái nhỏ bướng bỉnh không sợ trời sợ đất, ngay cả Lan Đình, Đường Nhu, Ngọc Nhược Vân, Hà Hiểu Nguyệt, Kha Vân

Tiên cũng bị hai nàng liên thủ khi dễ, chỉ riêng đại tỷ Đường Sương và Lôi Mị là không dám đụng.

Đại tỷ Đường Sương bề ngoài băng lãnh khiếp người, tuy rằng Lôi Mị nhu mị đến cực điểm, nhưng lộ ra uy thế khiếp người, chỉ trừng mắt một cái, hai cô gái nhỏ liền sợ hãi, nào dám làm ẩu.

Rửa mặt chải đầu xong, Đường Tiểu Đông đến đại sảnh, quỳ tiếp thánh chỉ.

Trên thánh chỉ đơn giản là mấy lời nói cổ vũ linh tinh, làm Đường Tiểu Đông thỏa mãn là mấy câu sau của Đường Huyền Tông, lệnh hắn chỉ huy hai hạm đội thủy sư Uy Hải và Hán Giang cùng hai mươi vạn đại quân, tùy ý vượt biển, hung hăng giáo huấn người Uy quốc một lần.

Trên thánh chỉ không ấn định ngày xuất chinh, cũng không nói đến mức độ giáo huấn, thuyết minh hết thảy tùy cơ ứng biến, toàn bộ do hắn làm chủ, hắc hắc, thế này sướng rồi.

Vốn đối với Uy nhân khó chịu, sự tàn nhẫn và âm mưu kinh thiên của Uy nhân làm thành Hán Châu thiếu chút nữa bị chiếm đóng, mấy lão bà thân hãm hiểm cảnh, Lan Đình mệt nhọc đến nỗi phải điều dưỡng mấy tháng, không thổ ra khẩu ác khí này, thề không làm người.

Vượt biển chinh phạt Uy quốc, thú vị nhất của đời người, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi, ha!

Thủy sư Uy Hải còn đang trong hành trình, hai mươi vạn đại quân cũng đang trên đường, lương thảo vũ khí trang bị cùng quân dụng vật tư cũng chưa vận chuyển đến, ít nhất còn có thời gian hơn nửa tháng.

Toàn bộ quan chức lớn nhỏ đều có phong thưởng, cao thấp toàn thành vui sướng, tin tức thánh thượng hạ chỉ chinh phạt Uy quốc rất nhanh truyền ra, thanh thiếu niên huyết khí phương cương sôi nổi ủng hộ, hy vọng nhập ngũ xuất chiến.

Đặc sứ hoàng thượng còn trao thư nhà cho Đường Tiểu Đông, có của hắn, cũng có của các huynh đệ, đều là thông qua quan hệ của Lý Lâm Phủ giao đến tay đặc sứ thuận đường mang đến.

Đặc sứ Hứa công công cười rất vui vẻ, trong lòng nở hoa, không biết thu được bao nhiêu nén bạc lá vàng.

Đường đại tướng quân thật sự là chuyên gia, khó trách ngay cả Cao Lực Sĩ Cao tổng quản vừa nói đến tên hắn cũng giơ ngón tay cái lên khen ngợi, ha, kiếm được số lớn rồi.

Thư nhà là của đám người Lôi Mị và Đường Nhu viết, cũng có thư của trưởng công chúa Ngọc Chân, Dương quý phi và Hoắc Hàn Yên, cả đám đều biểu đạt tình cảm nhớ thương cùng tha thiết dặn dò, hơn nữa Đường Nhu và Ngọc Nhược Vân đều có bầu, đây là đại hỷ sự.

Đặc sứ hoàng thượng cất bước, kế tiếp, nên chuẩn bị tốt các loại công tác vượt biển chinh phạt Uy quốc.

Muốn vượt biển chinh phạt Uy quốc, vũ khí trang bị lương thảo cùng vật tư quân dùng căn bản không cần lo, đã có triều đình sắp xếp, đang từ các nơi liên tục vận chuyển tới Hán Giang tồn trữ.

Cuộc chiến bảo vệ thành Hán Châu, Lôi Vân Phượng sử dụng không ít hỏa khí, hiện tại cấp bách nhất chính là nhanh chóng chế tạo hắc hỏa dược, chế tạo đại lượng hỏa khí.

Uy khấu trên biển gần như bị quét sạch, các huynh đệ đều rỗi rảnh, Đường Tiểu Đông cũng gọi đến hỗ trợ, giảm bớt áp lực cho đám người Lôi Vân Phượng và Nguyệt Tiểu Soái.

Mặc dù Uy quốc là nước nhỏ, nhưng vẫn có không ít thành trì chắc chắn, nhất định phải tạo ra số lượng lớn dụng cụ công thành hạng nặng, Nguyệt Tiểu Soái vì thế tự mình tạo ra hai mươi khẩu pháo thần uy vô địch có uy lực cực lớn.

Đồ chơi này so với máy ném đá lợi hại hơn rất nhiều, tầm bắn xa, lực sát thương khủng bố, tường thành chắc chắn cỡ nào, mấy pháo là bắn đổ, không hỗ danh hiệu vô địch.

Thần uy đại pháo trang bị bánh xe đúc bằng sắt, tiện lợi cho vận chuyển.

Loại hỏa pháo có lực sát thương khủng bố này xuất hiện đầu tiên vào năm nào, rốt cuộc có làm biến đổi lịch sử hay không, Đường Tiểu Đông mặc kệ, hắn muốn san bằng Uy quốc, làm Bình Uy Đại Tương quân chân chính vô tiền khoáng hậu.

Hải chiến càng không thể tránh khỏi, thuyền cảm tử phải chế tạo nhiều hơn, trên hơn phân nửa chiến hạm hải cốt cỡ trung đều trang bị thêm bệ bắn hỏa tiễn, Uy khấu lĩnh giáo qua sự lợi hại của hỏa tiễn, chỉ nhìn cái giá kỳ quái kia thôi đã hồn phi phách tán.

Nỏ máy cỡ lớn, tổng cộng chế tạo hơn một trăm cái, hơn vạn cây tên siêu lớn, đồ chơi này đồng dạng là vũ khí công kích khủng bố.

Dù sao nhận thánh mệnh, Đường Tiểu Đông có thể công khai chiêu mộ năng công xảo tượng của hai đất Hán Giang nhanh chóng chế tạo các loại vũ khí, các cư dân đều rất nhiệt tâm đến hỗ trợ, toàn thành sục sôi chuẩn bị chiến tranh.

Bọn họ ở vùng duyên hải là những người cảm nhận sâu sắc nhất nỗi khổ bị Uy khấu tập kích, ai ai cũng thống hận, hiện tại, đã đến lúc giáo huấn bọn chúng.

Không đánh cho đám Uy nhân thành tàn phế, bọn chúng lúc nào cũng sẽ tập kích quấy rối, làm cuộc sống không được an ổn.

Các loại vật tư quân dụng liên tục không ngừng vận chuyển đến Hán Giang, địa phương dữ trữ tài nguyên, thủ vệ càng trông coi nghiêm ngặt hơn.

Hạm đội thủy sư Uy Hải cùng hai mươi vạn đại quân lần lượt đến Hán Châu, thống lĩnh bộ quân Lý Thiết Y là cháu họ xa của Lý Lâm Phủ, một trong những nhân vật trọng yếu của Lý gia.

Thống lĩnh thủy sư Uy Hải Ngũ Thiên Chiếu là đường huynh đệ của Cao Lực Sĩ, hai người đều phi thường sảng khoái giao ra binh quyền, Đường Tiểu Đông há lại đoạt binh quyền của bọn hắn, chỉ là hơi điều chỉnh chút mà thôi, còn binh quyền vẫn nằm trong tay của bọn hắn.

Hai người rất là cảm động, trong lòng đều có chung suy nghĩ, Đường đại nhân xác thực như lời các trưởng bối nói, rất hiểu lòng người, đương nhiên phải phối hợp tốt với hắn tấn công Uy quốc.

Ai lại ngại chiến công sắp tới tay chứ? Còn nữa, Đường Tiểu Đông vốn là Bình Uy Đại Tướng Quân do hoàng thượng khâm điểm, thống soái ba quân, đương nhiên phải nghe lệnh y thôi.

Bây giờ mọi sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu chế tạo các loại hỏa khí mà thôi, còn có, tiền phong doanh do năm ngàn hải tặc hải tặc còn phải tập luyện thêm một thời gian nữa, cho nên, tạm thời tiếp tục nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Bất quá mấy chục vạn đại quân ngoại trừ tập luyện, không còn việc gì khác, không tìm một ít chuyện cho bọn họ làm, quả thật sợ bọn họ chịu không được.

Lần trước tuần tra sông Bạch Mã, công sự phòng ngự trên Thiên Phong đảo của Uy khấu kia rất mạnh, lưu lại là một đại họa hoạn, chẳng thà dứt khoát tiêu diệt, thuận tiện nhìn xem thủy sư Uy Hải và hai mươi vạn đại quân có sức chiến đấu như thế nào?

Phong Lưu - Chương #411