Chương 301: Xây Dựng Đội Bóng


Theo lời hắn đọc, Đường Nhu chép lại, một hơi làm ra hơn mười trang quy tắc túc cầu cùng các loại phương hướng phát triển.

Làm xong những việc này, Đường Tiểu Đông kêu Lôi Mị lên danh sách tư liệu toàn bộ các cao thủ tinh anh hiện có ở Trung Hoa đường. Sau khi xem kỹ một hồi, hắn tuyển được hơn ba mươi gã cao thủ.

Những cao thủ tinh anh này đều là người của Lôi gia và Tần gia, cao thủ Đường gia chỉ có ba người tham gia. Nguyên nhân là bởi vì cao thủ Đường Môn chủ yếu rèn luyện công phu trên hai tay, công phu hạ bàn không dùng được.

Đệ tử tinh anh của Giang Nam Phích Lịch Đường Lôi gia, công phu có chút vững chắc, số người trúng tuyển rất nhiều. Đệ tử tinh anh của Bảo Định Tần gia cũng không kém bao nhiêu.

Võ công của Bảo Định Tần gia trong giang hồ cũng không tính là cao minh, nhưng đối với khinh công lại rất có thành tựu. Hơn nữa, những đệ tử này cũng biết võ công nhà mình không đủ dùng, cho nên thỉnh thoảng lén đi học trộm. Võ công có thể nói là đủ loại.

Trong số mười bốn người trúng tuyển, có tới mười người đã từng học trộm một ít công phu trên đùi. Cái này đúng lúc phát huy tác dụng.

Ngày hôm sau vào triều, Cao Lực Sĩ tranh thủ thời gian còn sớm đi gặp ba người, thông báo đối với đề nghị đổi mới kích cúc không có vấn đề gì, chỉ cần Dương quý phi vui vẻ là có thể thành công.

Về phần thuyết phục Dương quý phi, nhiệm vụ này cứ giao cho Đường Tiểu Đông. Chỉ cần Dương quý phi đồng ý, nàng sẽ thủ thỉ bên tai Đường Huyền Tông, sau đó Dương Quốc Trung và Lý Lâm Phủ ở bên nói thêm vài lời.

Đối mặt với dáng tươi cười mờ ám của Cao Lực Sĩ, Đường Tiểu Đông cười khổ không ngớt.

May là Cao Lực Sĩ này rốt cuộc cũng là người của mình, bằng không Đường Tiểu Đông chỉ có nước giết người diệt khẩu.

Ba người kia vào triều, Đường Tiểu Đông thì lập tức đi về phía tẩm cung của Quý phi nương nương nhằm thuyết phục Dương quý phi.

Hắn nói thẳng ý đồ đến đây, hy vọng có thể được Dương quý phi giúp đỡ.

Lúc trước Cao Lực Sĩ đã nói giúp hắn, nói tổ chức thi đấu túc cầu này, tất cả đều là Đường Tiểu Đông vì muốn nàng hài lòng mà vắt óc nghĩ ra phương cách mới.

Dương quý phi vừa vui vẻ vừa hiếu kỳ, không cần suy nghĩ liền lập tức đồng ý.

Trong lòng Đường Tiểu Đông vô cùng mừng rỡ, ôm nàng vào lòng sờ soạng lung tung.

Dương quý phi ngã vào trong lòng hắn, vội vã rên rỉ thở gấp, căn bản không cần phải chờ đợi gì liền đã xuân triều cỏ dại lan tràn, đáng tiếc ngay tại thời khắc ngất ngây muốn chết, Hỷ Nhi lại bối rối bẩm báo, Trưởng công chúa Ngọc Chân tới.

Đường Tiểu Đông cuống quýt chạy trối chết, trong lòng oán thán vận khí không tốt.

Lão thiên gia tựa hồ là không thích hắn đùa giỡn quý phi nương nương mẫu nghi thiên hạ, cho nên mỗi lần đến giai đoạn khẩn yếu, không phải Trưởng công chúa Ngọc Chân đột nhiên giá lâm thì là Đường Huyền Tông sớm bãi triều trở về.

Con bà nó! Lẽ nào thực sự hắn và Dương quý phi không có duyên phận sao?

Đường Tiểu Đông về đến nhà liền kêu ba mươi cao thủ tinh anh tập trung trên diễn võ trường, nói rõ nguyên nhân khiến mọi người kích động không thôi.

Trên chợ không có bán bóng, chỉ có thể tự mình làm, hơn nữa sau này cần phải chế tạo gấp, thật sự cũng khó khăn.

Đường Tiểu Đông sao chép ra rất nhiều bản quy tắc thi đấu, chia cho mỗi người một bản, để bọn họ trước hết nắm rõ nguyên tắc, sau đó tập luyện cước bộ, rèn giũa thân thể, vẻ ra giấy để Ngọc Nhược Vân dựa theo thiết kế của hắn về khổ bóng, khổ giầy mà chế tạo, còn găng tay và bao đầu gối để sau này cũng không muộn.

Sân diễn võ trường cũng không rộng lắm, cho nên trước tiên để mọi người luyện tập dắt bóng, chuyền bóng, làm quen với trò túc cầu mới mẻ này.

Trong Ngọa Long biệt viện có rất nhiều chỗ thích hợp. Trước tiên Đường Tiểu Đông phái người thông tri cho Lý Ngạo, muốn hắn dựa theo yêu cầu sửa sang lại vài nơi, qua vài ngày nữa dẫn mọi người tới tập huấn.

Chuyện mới mẻ luôn làm cho mọi người sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt. Nghe nói có hình thức thi đấu túc cầu mới, mọi người đều vây quanh diễn võ trường, hứng thú bừng bừng chờ xem.

Cúc cầu là hàng mây tre đan, bên trong chứa toàn vải, cũng không thể so sánh với bóng cao su thời hiện đại, rơi xuống đất căn bản không có chút co giãn nào, rất dễ khống chế, cho nên chuyện chuyền và tiếp bóng rất quan trọng.

Nếu có thể vững vàng khống chế bóng dưới chân, cũng có nghĩa là nắm được tiết tấu trận đấu, khiến đối phương phải ăn thiệt thòi.

Trước tiên Đường Tiểu Đông cho bọn họ làm quen với trái bóng, sau đó luyện tập chạy chỗ túc cầu, tập phối hợp qua lại với nhau.

Đã quen dùng tay cầm nắm mọi vật, bây giờ đột nhiên chuyển sang túc cầu bằng chân khiến mọi người trong lúc nhất thời không khỏi cảm thấy lạ lẫm. Cái gì đá má trong, má ngoài, dùng lưng v.v… Đủ loại phương pháp túc cầu khiến đầu mọi người đều to như cái đấu.

Tròn ba ngày mọi người mới bắt đầu có chút quen thuộc, nhưng để có thể chạy chỗ không bóng lại cần thêm rất nhiều thời gian, càng đừng nói đến chuyện di chuyển chuyền bóng, tiếp bóng v.v… Dù sao, để lĩnh hội toàn bộ, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể được.

Tất cả mọi người cùng xếp hàng nghe hướng dẫn, mà hắn lại có ít nhiều kiến thức túc cầu thời hiện đại, điểm này cũng trợ giúp hắn khá nhiều.

Tất cả các thủ thuật hiểu ý chạy chỗ, phối hợp chuyền bóng, hai kèm một, sơ đồ 3-5-2, 4-4-2 v.v.. đều được hắn giảng giải kỹ lưỡng. Ngoài hắn ra, những người khác căn bản không thể nào biết được.

Đội bóng do hắn tổ chức, nhất định là đội bóng mạnh nhất Đại Đường.

Còn các nhà cái, nhất định tiền vào như nước.

Ba ngày sau đó, trước tiên do Dương Quốc Trung dâng tấu, Lý Lâm Phủ góp lời, quần thần phối hợp tác chiến giúp đỡ, cuối cùng Đường Huyền Tông cũng chuẩn tấu.

Dương quý phi thích cái gì, hắn có thể không vui vẻ đáp ứng sao?

Vả lại, trò chơi này cũng không cần hắn phải bỏ ra một phân tiền, thậm chí ba mươi phần trăm số tiền thu được từ bán vé vào cửa sẽ nhập quốc khố, phần còn lại là phí dụng làm phần thưởng cho mỗi trận đấu.

Chiếu chỉ thông báo của triều đình rất nhanh liền tràn ngập khắp các ngõ ngách Đại Đường khiến toàn bộ Đại Đường gần như oanh động.

Túc cầu, tên như ý nghĩa, đó là chơi bóng bằng chân, rất mới mẻ, lại được gắn thêm một mỹ danh là “Phong trào thể dục thể thao giúp dân khỏe nước mạnh”.

Kỵ sĩ chạy liên tục tám trăm dặm đường, thông báo đủ loại quy tắc túc cầu tới tất cả các tỉnh thành.

Hai năm cử hành một lần, mỗi tỉnh thành phải phái ra ít nhất hai đội bóng đến Trường An tham gia trận chung kết. Nếu số đội bóng báo danh nhiều hơn hai đội thì trước tiên phải tiến hành đấu loại ở địa phương, đội thắng mới có tư cách đến Trường An, tham gia vòng chung kết cuối cùng.

Phong Lưu - Chương #301