Chương 261: Giết


Cùng lúc đó, đám người Vương Ngạo Phong chạy về hướng Nam làm thành một vòng tròn giết chóc lớn, xung phong liều chết qua bên này.

Phía Bắc hình thành một cục diện vô cùng kỳ quái.

Ba nghìn Huyết Lang Đột Kỵ vây hơn hai mươi thiếu niên lãnh huyết ở chính giữa, bên trái có ba người Lôi Mị bức tới, bên phải là Vương Ngạo Phong cùng hơn năm mươi kỵ binh còn sống sót của hắn. Phía sau bọn họ, một đội quân Huyết Lang Đột Kỵ đang đuổi theo không bỏ.

Quan quân chỉ huy hét to vài tiếng, từ bên trong đội phi ra gần một trăm kỵ binh nghênh về phía ba người Lôi Mị. Kỵ binh cuối trận thì dạt sang hai bên trái phải, chưa ra một cái thông đạo, chờ kỵ binh của Vương Ngạo Phong tiến vào.

Sách lược của quan quân chỉ huy không tồi. Phái ra một trăm kỵ binh nghênh đón ba người Lôi Mị, dù không thể đánh chết cũng có thể ngăn cản công kích của các nàng.

Cuối trận mở ra là để đám người Vương Ngạo Phong tiến nhập sau đó vậy kín, cuối cùng một chiêu diệt gọn.

Đây là quyết sách rất chính xác. Đáng tiếc hắn không nghĩ tới, ba người Lôi Mị là một đại biến số.

Thổ lôi từ trong tay ba người liên tiếp được ném ra, rơi vào trong đội quân gần một trăm kỵ sĩ đang phóng tới, ầm ầm nổ vang.

Trong lúc nhất thời, máu thịt bay tứ tán, chiến mã hí lên thất thanh, ầm ầm ngã xuống. Chiến sĩ bị hất văng, lại bị chiến mã dẫm loạn lên vô cùng thê thảm. Toàn bộ

đội hình xung phong thoáng cái đã mau chóng trở nên mất trật tự.

Lại có mấy khối lớn đen ngòm bay lạc vào giữa kỵ đội vốn đang mất trật tự, ầm ầm nổ vang, khiến máu thịt bay ngang, chiến mã ầm ầm ngã xuống. Tiếng kêu thảm vang lên không dứt bên tai.

Trong hỗn loạn, một trận tiếng rít cấp tốc như xé rách không gian lao đến, liên tiếp nổ vang.

Lại có khoảng bảy chiến mã hí thảm rồi ngã xuống.

Lực sát thương kinh khủng của tiếng nổ vang đột ngột như sét đánh giữa trời quang khiến chiến sĩ Huyết Lang Đột Kỵ kinh hãi đến tâm sợ mật run, mặt cắt không còn

chút máu.

Bọn chúng còn chưa kịp có phản ứng, ba người Lôi Mị đã đột ngột tiến lên, mũi kiếm sắc lạnh chớp động kịch liệt, tiếng kêu thảm vang lên, huyết quang tràn ngập, lại có không biết bao nhiêu người mất đi tính mạng rơi khỏi lưng ngựa.

Tiểu đội một trăm kỵ binh này đã bị ba nữ nhân xung phong liều chết đánh tan rã, chạy trốn dạt sang hai bên.

Ba người giục ngựa vọt tới trước, dồn hết chân khí, ném ra một quả thổ lôi từ trong bọc vải. Vài tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Quân Huyết Lang Đột Kỵ đông nghịt bị nổ máu thịt bay ngang, ngã gục tại chỗ một mảng lớn, dẫn đến hỗn loạn.

Các thiếu niên lãnh huyết thừa thế xung phong liều chết, trong trận địa dày đặc kỵ binh địch điên cuồng chém giết, từng đợt xông lên mạnh mẽ mở một đường máu.

Trước trận thế còn chưa kịp hợp lại, Vương Ngạo Phong đi trước mở đường, trường kiếm trong tay biến ảo thành vô số đường tròn hàn mang, ngăn chặn thế tấn công của địch.

Phía sau hắn là bốn lão giả cũng hung hăng chém giết địch nhân, phá vòng vây.

Toàn bộ mọi người triệt để rút lui về hướng bắc. Cửa thành tiểu thổ bảo vốn thấp bé, sao có khả năng đồng thời chen vào nhiều người như vậy?

Đường Tiểu Đông đứng ở trên tường thành, quay sang Lôi Mị cùng đám thiếu niên lãnh huyết, lớn tiếng kêu lên:

- Chuyển tới phía sau đi!

Trong đầu đem tổ tông tám đời của Vương Ngạo Phong ân cần hỏi thăm một lượt. Tên này thực sự quá tư lợi cá nhân, con bà nó là con gấu, đã vậy còn quá sợ chết!

Lôi Mị cùng đám thiếu niên lãnh huyết rời khỏi cửa Bắc. Vương Ngạo Phong và toàn bộ người của hắn đều ở tại cửa Bắc, chỉ sợ còn chưa vào được phân nửa, quân Huyết Lang Đột Kỵ ở phía sau đã mau chóng đuổi kịp mà chém giết.

- Mẹ nó! Toàn bộ xông hết vào cửa Bắc để chờ chết a? Sao không vào cửa Nam?

Đường Tiểu Đông tức giận đến nổi trận lôi đình, chửi bới Vương Ngạo Phong cùng thủ hạ của hắn là một đám ngu ngốc.

Một câu mắng này khiến dám ngu ngốc trục lợi kia bừng tỉnh lại. Người xếp hàng cuối cùng vội vàng giục ngựa vọt tới trước, chạy về phía cửa Tây.

Tiếng gót sắt ù ù kinh thiên động địa khiến toàn bộ đại sa mạc đều rung động, khói bụi cuồn cuộn che kín bầu trời. Quân Huyết Lang Đột Kỵ như cơn lũ sắt thép cuồn cuộn, hung ác độc địa đè xuống, nghiền nát tất cả những sinh vật có can đảm ngăn trở đường đi tới của bọn họ.

Một hồi tiếng kêu to chói tai đột nhiên vang lên trên tường thành. Tiếp theo, một ống trúc phun ra lửa, bay lên giữa không trung, tạo thành từng đường vòng cung lửa vô cùng duyên dáng, rơi vào giữa đám thiết kỵ đang nối nhau xông tới như thủy triều, sau đó ầm ầm nổ vang.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!...

Tiếng bạo tạc kinh thiên động địa làm bùng lên từng trận khói bụi cuồn cuộn, khiến quân Huyết Lang Đột Kỵ đang trong thế trùng kích bị nổ máu thịt tung bay, thân thể bị nghiền nát, gục ngã cả một mảng lớn.

Tuy rằng đã từng lĩnh giáo qua loại vũ khí lợi hại kinh khủng trước nay chưa từng thấy này, bây giờ một lần nữa gặp phải vẫn khiến bọn họ kinh hãi tâm sợ mật run, mặt cắt không còn chút máu.

Đội hình ở giữa đã tán loạn, dẫn đến đội hình phía sau hỗn loạn theo. Tuy nhiên, kỵ đội đằng trước vẫn bảo trí tốc độ cao nhất, tiến hành công kích. Mắt thấy đã sắp tiếp cận cửa thành, trên đầu tường đột nhiên bắn ra liên tiếp vào đợt mưa tên.

Cùng với tiếng rít chói tai, một đốm hoa lửa bừng lên, chiến mã ầm ầm ngã xuống, kỵ sĩ bị hất bay, bị gót sắt chiến mã phía sau dẫm vào, xương ngực vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng văng ra ngoài, vô cùng thê thảm.

Đợt mưa tên thứ hai văng ra, lại bắn ngã không ít chiến mã. Binh sĩ Huyết Lang Đột Kỵ dũng mãnh thúc giục chiến mã phóng về phía cửa thành. Nhưng cửa thành nhỏ hẹp, một con ngựa đầu tiên đứng chặn ngay giữa thông đạo, khiến tọa kỵ phía sau vọt tới chỉ có thể ghìm cương. Một đoàn người bị ùn lại ngoài cửa thành, lập tức trở thành bia ngắm.

Trên đầu tường lại phóng ra một đợt mưa tên thứ ba, rất nhiều chiến mã cùng binh sĩ kêu thảm rồi ngã xuống, rất nhanh chất đầy thành một đống trên thông đạo, hình thành chướng ngại vật thiên nhiên.

Hỏa tiễn chế bằng trúc rít gào trên không trung, bay khá xa vào giữa quân Huyết Lang Đột Kỵ. Mỗi một tiếng bạo tạc đều hất văng không ít binh sĩ cùng chiến mã, máu thịt tung tóe, thân thể nát vụn.

Mưa tên như châu chấu liên tiếp bắn tới đám binh sĩ gần cửa thành, bắn ngã từng đợt, từng đợt người và ngựa.

Trong tiếng kèn hiệu “ô ô”, quân Huyết Lang Đột Kỵ đành phải lui lại, một lần nữa chỉnh đốn, tiếp tục tấn công. Gần sáu nghìn thiết kỵ bao vây toàn bộ thổ thành. Người ngựa đứng xung quanh thổ thành vòng trong vòng ngoài chật như nêm cối.

Phong Lưu - Chương #261