Chương 206: Hổ Dữ Không Ăn Thịt Con.


Các huynh đệ Trung Hoa đường cười lớn một tràng, có người cười hỉ hả nói:

- Lôi Đào ca, loại người này cũng dám chọc, cẩn thận nửa đêm nàng cho ngươi một đao thiến mất đó, ha ha.

- Đúng vậy đúng vậy, không có tiểu jj, Mai Mai tỷ không đá ngươi xuống giường mới là là đó, hắc hắc.

Lôi Đào nhếch miệng cười, dựng thẳng ngón trỏ, quay lại ngoắc với mỹ nữ Uy Quốc kia một cái:

- Hoa cô nương, hắc hưu hắc hưu của ta.

Hắc hưu là cái lông gì, hắn căn bản không rõ, chỉ là lão đại nói, hắn cứ làm theo vậy, không biết có thể chọc giận đối phương động thủ hay không, trong đầu liền hơi đề phòng.

Mỹ nữ Uy Quốc dựng thẳng mày liễu, mắt phượng phun hỏa, sát khí tràn ngập mãnh liệt, tay càng nắm chặt chuôi đao, mu bàn tay hiện ra gân xanh, có vẻ cực kỳ phẫn nộ.

Hắc, dường như thực sự hiệu quả, lão đại thật biết nói điểu ngữ, lợi hại.

- Bát dát.

Nam hộ vệ Uy quốc kia nổi giận gầm lên một tiếng, Võ Sĩ đao đột nhiên rút ra khỏi vỏ.

- A, giết người rồi, giết người rồi…

Lôi Đào thét chói tai, chiết phiến trong tay mở ra, đỡ trước ngực. Các huynh đệ của Trung Hoa Đường đều đồng loạt rút ra đoản đao tiến lên.

Lại có đánh nhau?

Người vây xem náo nhiệt đều lui ra phía sau, để lộ một khối đất trống.

- Hỗn đản.

Hoành Dã Anh Hùng từ phòng khiêu vũ đi ra quát một tiếng, hai thân vệ đồng thời “Hải” một tiếng, khom người cúi đầu, lầm thầm nói điểu ngữ.

Lôi Đào tiếp xúc với ánh mắt lãnh lệ của Hoành Dã Anh Hùng, chỉ cảm thấy một cỗ sát khí vô cùng cô động như bài sơn đảo hải cuồn trào mãnh liệt bức tới, làm hắn không khỏi lùi lại mấy bước, các huynh đệ cũng ào ào lui ra phía sau.

- Là tên nào không có mắt đập phá chỗ của ta vậy?

Đường Tiểu Đông dáng vẻ bệ vệ thản nhiên xuất hiện, cùng Hoành Dã Anh Hùng bảo trì khoảng cách bảy tám bước, họng súng vô tình hữu ý chỉ về hắn, ngón trỏ để lên cò súng, tình huống không thích hợp, liền tiên hạ thủ vi cường.

Lão già này quá mức lợi hại, phải đề phòng.

- Đường công tử, là khuyển tử say rượu hồ đồ, xin lỗi.

Hoành Dã Anh Hùng gật đầu chào hỏi, vẻ mặt biểu tình áy náy.

Huynh đệ Trung Hoa Đường tụ lại bi phẫn nói:

- Lão đại, các huynh đệ một chết ba thương đó.

- Đúng, tuyệt không thể buông tha hung thủ.

- Tránh ra tránh ra.

Một đoàn quan quân xua đi đoàn người vây xem, ba quan quân chen vào, ôm quyền với Đường Tiểu Đông:

- Đường đại nhân.

Biểu tình trên mặt nịnh hót lấy lòng cực kỳ rõ ràng.

Bọn họ tuy là quan quân chân chính, bỏ qua một tầng quan hệ bên Lý Lâm Phủ. Đường Tiểu Đông tốt xấu gì cũng là một tướng quân, tuy ràng đó là hư chức không có chỗ dùng, nhưng cũng là một quan tứ phẩm, quan lớn đè chết người đó.

Hơn nữa hắn lại là con rể tương lại của Lý hữu tướng quân quyền lực khuynh triều, tiền đồ vô lượng, ai không muốn nịnh bộ lấy lòng?

- Đường đại nhân, nghe nói có người có mặt không tròng nháo sự trên chỗ của ngài?

- Các huynh đệ sẽ bắt hắn tiến vào đại lao, bảo chứng làm hắn nhận lấy cực hình, trút bỏ khẩu ác khí trong lòng công tử.

- Đa tạ các vị xem trọng Đường mỗ.

Đường Tiểu Đông mỉm cười ôm quyền, nhưng không có nói ra tên không có mắt kia là ai.

- XXX OOO XXX

Hoành Dã Anh Hùng đột nhiên lớn tiếng quát lên.

Điểu ngữ, không ai có thể nghe hiểu được.

Mấy tên Uy Quốc gồm cả Hoành Dã Thái Lang, sắc mặt đột nhiên biến, tất cả đều quỳ xuống dập đầu sát đất, trong miệng lầm thầm cái gì đó.

Hoành Dã Anh Hùng lớn tiếng quát mắng vài lời, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn ánh lên nghiêm túc, tàn nhẫn, biểu tình buồn bực, thậm chí mang theo một tia đau đớn bi thương.

Sắc mặt Hoành Dã Thái Lang tái nhợt dập đầu ba cái về phụ thân, đột nhiên xé rách y phục trên người, lộ ra thân trên.

Võ sĩ Uy quốc duy nhất còn lại cũng có cử động đồng dạng, những tên này là hộ vệ của Hoành Dã Thái Lang.

Chỉ thấy hai người cầm lấy Võ Sĩ đao sắc bén, quấn khăn trắng lên đầu, tâm tình Đường Tiểu Đông khẽ động, sẽ không phải là võ sĩ đạo mổ bụng tự sát gì đó chứ?

Hoành Dã Thái Lang hai tay cầm đao, đảo ngược mũi đao, để lên trên bụng mình:

- Đường công tử, cho ta tạ tội sai lầm của mình đối với ngươi, hy vọng ngươi không làm khó Hắc Long Hội và cha ta.

Đường Tiểu Đông nỗ lực khống chế cơ thịt trên khuôn mặt, giả bộ biểu tình mờ mịt khó hiểu, gãi đầu nhìn về phía Hoành Dã Anh Hùng:

- Chuyện này… Hoành Dã tiên sinh, lệnh lang đây là làm cái gì?

Đợi lời nói ấp a ấp úng của hắn phát ra hết, Võ Sĩ đao sắc bén trong tay của Hoành Dã Thái Lang đã cắm sâu vào trong bụng mình.

Người này thực con mẹ nó tàn nhẫn, lưỡi dao sắc bên xuyên qua bụng, phát ra một tiếng muộn phiền thống khổ.

Võ sĩ Uy Quốc cũng lấy đao tự rạch bụng mình, lúc này, cả hai đều ngã vào vũng máu của mình, nhưng hai tay vẫn gắt gao cầm lấy chuôi đao không buông.

Tàn nhẫn, ngoan độc.

Nhìn hai cỗ thi thể nằm trong vũng máu, tất cả người vây xem đều hút một hơi khí lạnh, sau đó các loại ánh mắt quái dị đều roi vào trên người Hoành Dã Anh Hùng.

Trước đó, đám người Hoành Dã Anh Hùng nói điểu ngữ, ai cũng không nghe hiểu, hiện tại, từ động tác biểu tình vừa rồi của bọn họ, đến khi Hoành Dã Thái Lang rạch bụng tự sát, bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ rồi.

Sở dĩ Hoành Dã Thái Lang tự sát, là bị phụ thân thân sinh Hoành Dã Anh Hùng bắt buộc, mới phải huy đao rạch bụng.

Cho dù là nhi tử bản thân nếu phạm vào tội lớn, là phụ thân đại nghĩa diệt thân, nhiều nhất chỉ trói chặt giao cho quan phủ thẩm tra và phán quyết, nào có chuyện bức nhi tử mình tự tử như vậy chứ?

Hổ dữ không ăn thịt con, phụ thân như vậy, so với hổ dữ còn tàn độc hơn, một người tim lạnh mà.

Trong lúc nhất thời, Hoành Dã Anh Hùng bị đám người đánh giá.

Đường Tiểu Đông tất nhiên hiểu rõ ý tứ của Hoành Dã Anh Hùng, giao cho quan phủ thẩm tra và phán quyết, không chỉ có đường chết, mà trong lao lý còn phải chịu vằn vặt bản thân không chịu nổi, như vậy thà thống thống khoái khoái tự sát cho rồi.

Uy Quốc xưa nay tôn trọng tinh thần võ sĩ đạo, rạch bụng tự sát càng là cái chết quang vinh của võ sĩ, chẳng có gì lạ.

Chuyện này, nếu như bị quan phủ can thiệp, Lý Lâm Phủ biết được sẽ lợi dụng tác phẩm văn chương của mình, toàn bộ Hắc Long Hội có khả năng bị diệt trừ tận gốc.

Bức bách nhi tử tự sát, là quyết sách Hoành Dã Anh Hùng không có lựa chọn nào khác làm ra, để bảo toàn toàn bộ Hắc Long Hội.

Không chỉ có tàn nhẫn ngoan độc, mà còn anh minh quả quyết, làm Đường Tiểu Đông hít thở không ngừng.

Phong Lưu - Chương #206