Akira Vs Issei.


Người đăng: KabukiMasahiro

-Ha…. Đau đầu thật….

Akira mở mắt lần nữa, lần này cậu đã trở về với căn phòng quen thuộc bên
ngoài.

-Cậu chủ, buổi sáng tốt lành, đã đền giờ rồi ạ….

Giọng nói lạnh băng của Rikuo vang lên từ bên ngoài cửa phòng.

-Ta ra liền.

Akira lấy tay phải lau vầng trán đã ướt đẫm mồ hôi rồi nói.

-Vâng.

………………

Phòng ăn,

-Aki hôm nay chúng ta làm gì tiếp nữa đây?

Akira vừa đặt đủa xuống bàn, Issei ngồi phía đối diện cậu liền hỏi.

-Hôm nay hả? Bắt đầu từ hôm nay cậu cứ vui chơi thỏa thích đi, nhưng nhớ giữ tinh thần cùng sức lực cho ngày mai đấy.

Akira suy nghĩ chút rồi mỉm cười nói.

-Mà này, sao hôm nay tui có cảm giác trống trãi thế? Aki ông có nhận ra không?

Issei cầm một li trà lên nói.

Đúng là hơi trống thật, hôm nay trên bàn ăn chỉ có hai người đó là Akira cùng
Issei, thường ngày trên bàn lúc nào cũng đầy đủ thành viên của câu lạc bộ
Nghiên cứu nhưng hôm nay lại chỉ có hai người họ.

-Ừm, Hội Trưởng với Akeno-san đang đi dạo phố, Asia, Koneko, cùng Yuma đang làm nhiệm vụ, còn Kiba thì đang luyện kiếm với Rikuo ở dưới phòng tập luyện…. Đúng là hơi chán thật, hay là tớ với cậu làm một trận thế nào?

Akira nói.

Cậu ta đang định thử sức mạnh của Issei.

-Cũng được, trận này coi như là làm nóng người đi…

Nói rồi, hai người cùng nhau đi ra sân sau.

…………………

-Boosted Gear….

Issei hét lên, tay trái của cậu hóa thành một long trảo màu đỏ, trên mu bàn
tay có đính một viên ngọc màu xanh lá.

-Tới đi, tớ sẽ không dùng gear.

Akira hai tay đặt sau lưng, chân đứng rộng bằng vai, phong kinh vân đạm nói.

“Boost”

-Boosted gear- Dragon shot!

Trước nắm tay của Issei xuất hiện một viên khí cầu màu đỏ, cậu dùng Boosted
gear đánh thẳng vào đó.

Chíu….. Rầm!

Một tia sáng màu đỏ từ viên khí cầu với vận tốc của gió, bay đến chạm vào ngời
của Akira tạo nên một vụ nổ không nhỏ.

-Chà… chà…. Chiêu này được đấy….

Từ trong làn khói, Akira nói lên.

-Thân thể cậu là quái gì thế, nhiêu đó mà không chút sức mẻ, đã vậy quần áo cũng không chút nào bị bẩn.

Issei nhìn thân ảnh của Akira từ từ xuất hiện, cười khổ nói.

-Tớ tới đây!

Nói rồi Akira biến mất tại chổ.

-Nhanh… nhanh quá….

Issei tròn mắt nói.

-Làm gì mà bất cẩn thế?

Akira từ trên trời rơi xuống với một cú đá.

Uỳnh!

Chân cậu vừa chạm đất, mặt đất đã bể nát, nhưng Issei thì đã chạy khỏi chỗ đó
từ lúc nào không biết.

-Nguy…. Nguy hiểm quá…. Dính cú đó chắc mình tạch…. Này đồng chí cái này chỉ là đấu tập thôi mà làm gì nguy hiểm thế?

Issei hét lên, trên trán xuất iện vài giọt mồ hôi, xương sống cậu chảy đầy mồ
hôi lạnh.

-Cậu cũng nhanh đó…. Mà trận đấu vẫn chưa xong đâu!

Akira cảm thán nói, rồi bay vào đánh giáp lá cà với Issei.

Quyền ảnh đầy trời, cước ảnh như mưa, cả hai người điều lấy vận tốc cùng sức
lực của thân thể mà đánh nhau.

Cả hai càng đánh càng hăng.

Uỳnh!

Hai quyền chạm nhau, Issei bay ngược lại phía sau đập vào thân cây.

-Yên tâm đi, tí nữa Asia sẽ chữa cho cậu.

Akira vẫn bộ dáng không nhiễm bụi trần, mà đúng thật đánh nhau nãy giờ, thân
thể Issei tràn đầy thương tích, quần áo xộc xệch, nhưng còn Akira thì ngược
lại, y như ban đầu không chút thương tích.

-cậu ác thật….

Issei đứng dậy lau đi vết máu trên khóe miệng, cả hai lại lao vào đấm đá.

……………

-Trận này có vẻ hay đấy….

Không biết từ khi nào Kiba, Akeno, Rias, Yuma, Koneko, Asia, Rikuo đã đứng
cách đó khá xa để quan sát trận đấu tập của hai người đàn ông.

-Các vị ăn chút bánh ngọt không? Trận này có vẻ hơi lâu đấy…..

Rikuo vẫn một bộ hắc quản gia lạnh lùng, nghiêm túc đẩy một chiếc xe đến, trên
đó đặt đầy những đĩa bánh ngọt trang trí đẹp mắt nói.

-Ara, ara Ufufu… Rikuo-san, cảm ơn rất nhiều, vừa có bánh ngọt ăn, vừa được xem trận đấu long trời lở đất như thế này thì còn gì nói.

Akeno che miệng cười nói.

-Không biết Issei-san có sao không nữa….

Asia lo lắng nói.

--Hẳn là anh ấy sẽ không sao đâu, Akira-san cũng có nương tay mà….

Yuma cười hiền lành an ủi Asia.

-Akira mạnh thật…

Kiba tự lẩm bẩm, hai mắt vẫn chăm chú quan sát trận đấu.

………………

-Làm nóng đủ rồi tớ tới đây…… Chư Thiên Quyền Pháp…. Đệ nhất thức…. Đồ Long!

Akira tích tụ một lượng hắc ám chi khí ở tay phải, rồi mạnh mẽ hướng Issei đấm
ra.

GRAO!

Một tiếng long hống vang lên, hắc ám chi khí mà Akira đánh ra hóa thành một
con rồng đen bay thẳng vào Issei.

Rầm!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, đất đá bay tứ tung. Issei đã dính thẳng vào tường,
ngất đi.

-Ách…. Hơi quá tay rồi…..

Akira nhìn Issei miệng sùi bọt mép dính trên tường gãi đầu nói.

Một quyền khi nãy của cậu chỉ lấy có ba phần sức mạnh, còn chưa có sử dụng
quyền ý cùng kình khí nên Issei chỉ bị chấn động mà bay dính vào tường thôi,
nếu để Akira dùng hết sức thì chắc giờ này Trái Đất này bị hủy diệt cũng có
thể.

-Vất vả cho cậu rồi, cậu chủ, Issei-sama

Rikuo từ xa đi tới nói.

-Mọi người xem trận đấu này thế nào?

Akira mỉm cười nói.

-Hay!

Cả đám đồng thanh nói.

-Asia……

Issei rên lên.

-A! Issei-san, cậu có sao không.

Yuma cùng Asia chạy đến ôm Issei đồng thanh hỏi.

Akira nháy mắt vài cái với Issei.

“A, hiểu rồi, cảm ơn ông Aki!”

Hiểu được ý của Akira, Issei âm thầm giơ ngón cái tán thưởng.

-Tớ đau quá, đưa tớ về phòng đi….

Issei giọng hơi rên nói.

Yuma cùng với Asia đỡ cậu đi vào nhà.

-Thiên Không Thuật…. Thời không nghịch lưu!

Sau khi nhóm Issei rời khỏi, Akira đưa tay lên trời nói,

Ánh sáng màu vàng bao phủ cả khu vực chiến trường của hai người.

Mọi thứ được ánh sáng đó chiếu vào với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy từ
từ trở về như lúc trước khi trận đánh của hai người Akira cùng Issei diễn ra.

-Ara ara Ufufu…. Akira-kun em thật là, giúp Issei làm việc xấu…

Akeno đứng kế bên che miệng cười.

-Đúng đó, thật tình sao em lại giúp em ấy làm nũng như thế a….

Rias cũng bật cười nói.

Hai người họ không phải bị mù cùng ngu ngốc, khi thấy hai người Akira cùng
Issei nháy mắt với nhau và bộ mặt tán thưởng của Issei thì họ hiểu dụng ý của
việc Akira đánh cho Issei tơi tả như thế.

(Tác: Có ai hiểu không hehe……)

-Đảm bảo tối nay Issei khó ngủ rồi….

Akira cười nói.

-Akira-kun, tớ nghe Rikuo-san nói cậu là một bậc thầy kiếm thuật, khi nào rãnh tớ sẽ khiêu chiến cậu.

Kiba Yuto mỉm cười nói.

-Kiba, tớ tặng cậu một câu: “Những gì buông bỏ được, hãy buông bỏ, đừng có tiến sâu vào thù hận, không quay lại được đâu.”, chỉ khi nào cậu hiểu được câu này, thì cậu mới có thể tiến them một bước trên con đường kiếm thuật.

Akira vỗ vai của Kiba nói.

Trong khi còn ở Trái Đất, Akira cũng là một fan của Sword Birth nên về cuộc
đời của cậu ta hiểu cũng rất rỏ.

-Cậu, không lẽ cậu biết….

Kiba giọng run run nói.

-Không có gì, đi ăn cơm thôi trưa rồi…

Akira mỉm cười nói.

Cậu cùng với Rias, Akeno và Rikuo đi vào trong nhà để lại Kiba vẫn đang thất
thần.

-Kiba, vào ăn cơm thôi….

Akira hét lên.

-Ờ, tớ tới liền….

Kiba tỉnh lại từ trong dòng suy nghĩ miên mang của mình, cậu đuổi theo nhóm
của Akira trở vào nhà.

Team Việt Truyện Thiên Quốc -TruyệnCv

Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh, cầu like, cầu Kim Phiếu, cầu
vote.

P/s2: tết đến rồi, nào là quét mộ, đám tiệc này kia, kia nọ nên lịch ra c bị
hư hỏng tùm lum sr nha @@.

P/s3: Chương này hơi ngắn, từ giờ lịch sẽ là 2 ngày 1 c nha các bạn, nếu có đủ
động lực thì đêm 30 sẽ có bom 5c, nếu không chỉ là 2 c thôi.

Cuối cùng.....

Mamoru nghiêm cấm troll vote~


Phong Lưu Tiêu Dao Kí - Chương #9