Chương 92: Hắc Ám Võ Sĩ


Y Lộ Na đích thực có bản lĩnh, miệng lưỡi như thể phết thêm mật ngọt, phối hợp với bộ dạng đáng thương, rất mau chóng nắm được tín nhiệm của Lãnh U U và Vô Song. Lưỡng nữ bày tỏ sự phẫn nộ cường liệt đỗi với tao ngộ của thiếu nữ Hồ tộc này, thêm vào đó là sự cảm thông gây tác dụng, không biết chuyển sang xưng hô tỷ muội từ bao giờ.

Theo lơi Y Lộ Na nói, phân chi Hồ tộc của cô nàng vốn dĩ lệ thuộc vào sự bảo hộ của Sư tộc, mỗi năm phải tiến cống hơn mười mĩ nữ mới có thể tồn tại đến ngày nay. Nhưng nàng ta vốn dĩ thân là con gái của tộc trưởng Hồ tộc chi này, trong những cuộc đàm phán của mẫu thân nàng không hề coi nàng như vật hi sinh giống như các thiếu nữ Hồ tộc khác.

Trên đường đi, Long Nhất luôn nở nụ cười, trên mặt không lộ ra chút biểu tình nào khác lạ cả. nhưng Lyn trong lúc nói chuyện cùng lưỡng nữ luôn quay lại bẽn lẽn nhìn lén Long Nhất, làm Long Nhất trong lòng phải thừa nhận, Hồ tộc nữ nhân này quả là vưu vật trời sinh, nếu như không phải hắn sở hữu tinh thần lực siêu cường thì có lẽ sớm đã bị trầm luân trong sự khống chế của tiểu hồ ly này rồi.

Long Nhất hiện tại hoàn toàn không hiểu, lý do gì khiến Hồ tộc quan tâm đến mình. Hắn vốn dĩ đối với thú nhân vô cừu vô oán, điều này xem ra bên trong hắn có âm mưu, có điều phải hi sinh đến hai tiểu nữ xinh đẹp của Hồ tộc để dụ hắn mắc câu, xem ra âm mưu quả không đơn giản.

Lúc này, Long Nhất đột nhiên liên tưởng lại sự việc xung đột xảy ra ở Mễ Á Công Quốc giữa Huyết sắc kị sĩ đoàn và dũng sĩ Sư tộc, không lẽ nguyên nhân là vì sự kiện này? Nhưng theo những lời đồn đại, thú nhân loại trừ một số ít chủng tộc còn đâu đại bộ phận đều đơn thuần bộc trực, rất tôn trọng cường giả, trước đây mười kẻ thuộc sư tộc đêu là tâm phục khẩu phục rút lui, xem ra không phải vì lý do đó.

Chỗ cư trú của Hồ tộc cách nơi xảy ra sự việc không xa, trong lúc Long Nhất đang trầm tư suy nghĩ thì đã đến nơi rồi, đó đơn giản chỉ là thạch ốc ( nhà xây từ đá ) trên núi, giản dị vô cùng.

“Y Lộ Na, con gái của ta, con trở về rồi sao? Nương thân mong con muốn chết.”

Ngay lúc Y Lộ Na và bọn ba người Long Nhất đến nơi, một mỹ phụ tuyệt đẹp dẫn theo vài thiếu nữ ăn mặc như thị nữ nhanh chóng tiến ra nghênh đón. Mỹ phụ diện mạo so với Y Lộ Na có nhiều nét tương đồng, y phục trên người được may từ da thú kết hợp với vải sợi, lộ ra bờ vai thon thậm chí cả miệng rốn xinh xinh, thân hình cực kỳ bốc lửa, đặc biệt chiếc đuôi dài mềm mại, tất cả tỏa ra phong vị hấp dẫn vô cùng.

“Mẫu thân…” Y Lộ Na hai mắt đỏ hoe, nức nở nhào vào lòng mỹ phụ, sau đó từ từ kể kể những tao ngộ đã trải qua.

“Lũ hỗn đản thật đáng chết ngàn lần.” Mỹ phụ tức giận đến phát run, ngữ điệu trở nên sắc lạnh.

Một lúc sau tâm tình của mỹ phụ bình phục trở lại, hành lễ với Long Nhất ba người nói: “ Đa tạ ba vị đã cứu mạng tiểu nữ, Hồ tộc ta sẽ mãi mãi ghi nhớ điều này, ta chính là tộc trưởng của Hồ tộc, xin mời ba vị về hàn xá nghỉ ngơi.”

Long Nhất trong lòng chấn động, vội đè nén cảm xúc của bản thân, đạo hạnh của lão bà này so với tiểu hồ ly đúng là mạnh hơn rất nhiều. Long Nhất xác định đúng là bà ta dùng mị công, nhìn bề ngoài nữ nhân nay cử chỉ rất mực đoan trang, lời nói vô cùng thanh thoát, quả nhiên mị lực đã đạt đến cảnh giới nội liễm.

“Như vậy đành phải quấy rầy phu nhân.” Long Nhất cười nói, nhãn thần hoàn toàn thanh khiết.

Mỹ phụ không khỏi nhíu mày nhìn xuống đất, thấy có chút bối rối với phản ứng của Long Nhất. Bà nhìn vào mắt Long Nhất, phát hiện ra ánh mắt hắn tựa như có thể xuyên thấu được mọi việc, cặp mắt trong suốt của hắn làm mỹ phụ tự nhiên cảm thấy bất an.

Long Nhất ba người đi theo mỹ phụ tiến vào một gian thạch thất sang trọng hơn hẳn, phía trong vật dụng hết thảy làm bằng đá, trên bề mặt phủ đầy da thú mềm mại, tuy có vẻ sơ sài nhưng lại gợi nên phong vị của xứ lạ.

Ngay khoảng khắc Long Nhất bước chân vào thạch ốc, huyết sắc khô lâu trong lòng bàn tay đột nhiên chấn động, hắn ngay lập tức cảm nhận được trong phòng có người sở hữu hắc ám khí tức đang ẩn thân.

“Có chút manh mối, chẵng lẽ là hắc ám giáo hội? Không biết đến đây vì việc gì? Là vì Lãnh U U hay sự việc hoàng tử Mộ Dung Phong của Ngạo Nguyệt đế quốc?” Long Nhất bình tĩnh suy xét, cho rằng việc này có sự tham gia của binh sĩ Ngạo Nguyệt đế quốc, vậy thì chắc phải có nhân vật chủ trì sai khiến phía sau, có khả năng là Ngạo Nguyệt hoàng tộc muốn báo thù cho Mộ Dung Phong.

Lúc này, từ ngoài ốc có thể nhìn thấy Y Lộ Na sau khi thay đổi y phục bưng một khay chứa vài ly nước hoa quả đầy hương vị bước tới. Cô nàng đặt từng ly nước ép trước mặt Long Nhất ba người, chỉ thấy thứ nước trong ly có đến bảy màu riêng biệt, hòa quyện vào nhau giống như màu cầu vòng, quyến rũ vô cùng.

“Thứ nước ép này phải chăng là từ Thái Hồng quả? Nghe nói lạo quả này có thể làm đẹp dưỡng nhan, lưu giữ tuổi xuân, chỉ là số lượng rất ít, ngàn vạn khó kiếm.” Lãnh U U kinh ngạc thốt lên.

“Không sai, đây chính là nước ép từ Thái Hồng Quả, thứ này chỉ có ở hoành đoạn sơn mạch mà thôi, hơn nữa sản lượng rất ít, ba vị đối với Hồ tộc có đại ân, thứ nước này thì đã đáng gì, mời quý vị thưởng dụng, mùi vị chắc chắn thơm ngon phi thường”. Mỹ phụ cười nói thân thiện, biểu hiện quả nhiên là nhiệt tình hiếu khách, làm mọi người có cảm giác thập phần thoải mái.

Lãnh U U và Vô Song tiến tới dùng tay đón lấy ly nước, nữ nhân nào chẳng yêu thích sắc đẹp? Ai lại không muốn giữ mãi tuổi xuân? Chiếc ly này đối với họ quả có sức dụ hoặc trí mạng.

Long Nhất cũng nâng ly lên, xoay hai vòng trên tay, đột nhiên nhìn mỹ phụ đầy thâm ý, cười nói: “ Nghe đồn rằng thứ càng đẹp đẽ thì càng nguy hiểm, quả thực có rất nhiều loại quả tuyệt đẹp có chứa độc tính, chẳng hay loại Thái Hồng quả này có độc không đây?”

Nghe được lời Long Nhất, mỹ phụ và Y Lộ Na cứng đờ người, cười to nói: “Ân nhân nói đùa rồi”.

Vừa đặt ly lên môi, Lãnh U U và Vô Song cùng ngừng lại, Lãnh U U nói: “ Long Nhất, không phải thứ gì màu sắc diểm lệ đều phải có độc tính, Thái Hồng quả này rõ ràng là không có độc”.

“Thái Hồng quả vốn không có dộc, nhưng nếu có kẻ giờ chút thủ đoạn ở bên trong thì vẫn có khả năng phải không nào?” Long Nhất hắc hắc cười lạnh, hai con mắt sắc như dao quan sát hai mẹ con.

Lãnh U U và Vô Song vừa nghe, lập tức ném ly đi, cảnh giác nhìn hai mẫu tử Y Lộ Na.

Nhìn Long Nhất một cách kì quái, tuy nhiên mỹ phụ vẫn không lộ ra bất kỳ thần sắc hoảng loạn nào, chỉ hướng về Long Nhất cười vui vẻ, sau đó vẻ mặt đoan trang nhanh chóng biến thành vẻ đắc ý đầy mị hoặc, trước ngực lại rung rinh như sóng cuộn, câu dẫn nhân tâm.

“Tiểu đệ đệ nhãn lực quả nhiên lợi hại, không lạ gì tên Mộ Dung Phong bất tài bị bại trong tay ngươi, tỷ tỷ thật tâm không muốn giết ngươi, nhưng đáng tiếc hôm nay ngươi nhất định phải chết”. Mỹ phụ sử dụng mị nhãn câu hồn nhìn thể phách cường tráng của Long Nhất, tựa hồ không coi ba người Long Nhất ra gì.

“Ha ha…, hôm nay không biết kẻ nào sẽ mất mạng đây? Ta tưởng những gì ngươi dấu dưới đất hẳn không dám cho mọi người biết.” Long Nhất cười nói, đột nhiên hướng về mặt đất dưới chân phách ra một chưởng, sử dụng võ công của Trung Hoa đã được cách tân, kình lực âm nhu mang theo sức xuyên thấu cường đại.

Mặt đất rung động mãnh liệt, thạch ốc bất thình lình đổ sụp xuống.

Tro bụi tan hết, khói đen đột nhiên xuất hiện, hơn mười người toàn thân ẩn áo choàng màu đen xuất hiện bao vây quanh vị trí Long Nhất, lúc này hai mẹ con Y Lộ Na đã sớm lùi ra xa.

Đột nhiên, đồng tử mắt Long Nhất co lại chỉ còn như thể đầu kim, hắn cảm giác được khí tức vô cùng nguy hiểm tỏa ra từ những hắc y nhân, đặc biệt là từ gã chính diện cầm thanh cự kiếm, đem lại cho hắn cảm giác rùng mình. Những hắc y nhân này rõ ràng đều là võ sĩ, có thể cảm nhận được khí tức hắc má trên thân thể hoàn toàn có thể so sánh với khí tức của hắc má pháp sư, không lẽ Hắc Ám giáo hội đã nghiên cứu được ra cách dung hợp hắc ám ma pháp với đấu khí rồi sao?

“Hắc ám võ sĩ.” Lãnh U U đột nhiên kinh hãi thốt lên.

“Hắc ám võ sĩ? Đó là thứ gì vậy?” Long Nhất hỏi gấp.

“Đó là tử sĩ được Hắc Ám giáo hội sử dụng bí pháp bồi dưỡng,chúng tu luyện hắc ám đấu khí, hơn nữa bọn chúng căn bản không tính là người, là lũ máu lạnh, không có tình cảm và chỉ biết tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh.” Ngữ khí của Lãnh U U có chút sợ hãi, rõ ràng với chuyện này vốn rất úy kị

Phong Lưu Pháp Sư - Chương #92