Chương 650: Hỏa Thần Sí Diễm


Hỏa thần sứ giả mang theo hỏa thần thú đến khiến cho địa tinh vô cùng bất ngờ cùng kinh hãi, phải dùng quy cách tốt nhất để tiếp đãi. Nhưng lần này Long Nhất vội vã cần gặp hỏa thần, không tiện cùng địa tinh nói chuyện phiếm, trực tiếp cùng hỏa kỳ lân tiến vào bên trong nham tương dong động.

Đến địa phương quen thuộc, hỏa kỳ lân hưng phấn kêu ngao ngao hai tiếng, như cá gặp nước lách mình nhảy ùm xuống nham tương.

Sóng nhiệt đến từ nham tương này từng khiến Long Nhất nếm không ít đau khổ. Nhưng đó là quá khứ, đối với cảnh giới hiện nay thì một chút cũng không ảnh hưởng, chỉ như bưa ăn sáng mà thôi.

Tâm niệm vừa động, Long Nhất liền từ bên trong nham tương tiến đến dong động, rất nhanh tìm đến thạch thất có hỏa thần điêu tượng lúc trước.

Thạch thất không một hạt bụi, làn hương vẫn còn phản phất, chỉ là hỏa thần điêu tượng không tìm thấy tung ảnh.

“Huyền Thiên, Mặc Vận, ngươi có cảm giác được khí tức của hỏa thần Sí Diễm không?” Long Nhất kỳ quái hỏi.

“Thạch thất này có lưu lại khí tức của Sí Diễm, khẳng định là nàng ta từng ở đây, chỉ có điều ta rốt cuộc không cảm giác được.” Mặc Vận nói, hiển nhiên cũng thập phần lo lắng.

“Chẳng lẽ nàng ta đến Thương Lan đại lục?” Long Nhất đoán.

“Cũng có thể, chỉ có điều ở Thương Lan đại lục ta cũng không nhận thấy khí tức của nàng ta, khẳng định là do thần chi trớ chú phát tác vẫn chưa giải trừ.” Mặc Vận nói.

Long Nhất tại bên trong thạch thất tìm xem có nửa điểm tung tích nào không. Bên trong ý thức hải của hắn Mặc Vận cùng Huyền Thiên ưu tâm không thôi. Năm đó quyết chiến đến thời khắc cuối cùng, thiên ma vương ra đòn sát thủ thần chi trớ chú có ba vị chủ thần nghiêm trọng nhất, trong đó có lôi thần, phong thần cùng hỏa thần. Lôi thần không cầm cự được mười vạn năm thần chi trớ chú, tại bên trong lôi thần điện lưu lại lôi thần ấn ký rồi hôi phi yên diệt. Mà phong thần ấn ký được Mộc Hàm Yên truyền lại cho Long Nhất, có lẽ kết cục cũng không kém bao nhiêu. Hỏa thần hôm nay cũng bặt vô âm tính, làm sao không khiến cho bọn họ lo lắng đây?

Lúc này, Long Nhất tiến đến phía trên thạch sàng (giường đá), y phục lúc ngủ của nàng vẫn còn lưu lại mùi hương. Ngay khi hắn rời đi, hỏa thần thần bài trong ý thức hải đột nhiên nhảy lên, giống như cảm ứng được có thứ gì bên dưới.

Long Nhất mang y phục của hỏa thần xốc lên thì nhìn thấy bên trên thạch sàng có một chỗ lõm khớp với thần bài, bên trong sí nhiệt hỏa hệ ma lực ba động không ngừng.

Ý niệm vừa động, hỏa thần thần bài theo ý thức hải bay ra, gắn vào bên trong vết lõm. Chỉ nghe kẽo kẹt một tiếng rồi không còn động tĩnh. Long Nhất nghi hoặc, lấy tay chạm vào hỏa thần thần bài, đột nhiên lòng bàn tay truyền đến một trận đau đớn. Hắn giật mình rút tay lại lắc lắc, đau đớn kêu lên vài tiếng. Lòng bàn tay lúc này đã xuất hiện một cái lạc ấn hỏa diễm, cùng lúc xuất hiện một lại cảm giác không thể miêu tả.

“Hỏa thần lạc ấn?” Long Nhất lẩm bẩm nói. Hắn đột nhiên cảm giác một lại bi thương không thể hiểu. Nguyên nhân cũng vì Mặc Vận, giờ hỏa thần lạc ấn đã truyền lại cho Long Nhất, bọn họ lại không cảm giác được khí tức của hỏa thần Sí Diễm. Thất đại chủ thần lại mất đi một vị, hỏi sao bọn họ không thương cảm.

Lúc này, hỏa thần bài tự động nhập vào ý thức hải Long Nhất, còn bên trong khe lõm xuất hiện một lỗ nhỏ.

“Lạc lạc lạc, Huyền Thiên đại ca, Mặc Vận muội tử, mười vạn năm rồi mới gặp.” Một thanh âm kiều thúy vang lên trong thạch thất, từ lỗ nhỏ đột nhiên xuất ra một phiến sí nhiệt hồng quang, hình thành một thân ảnh nữ tử hỏa diễm hư vô, xem dáng người bốc lửa đó, không phải là hỏa thần Sí Diễm thì là ai?

“Sí Diễm, ngươi nhầm rồi, ta lớn hơn ngươi, ngươi phải gọi ta là đại tỷ.” Thanh âm dễ nghe của Mặc Vận mang theo một tia âm khí. Mới vừa rồi còn lo lắng không thôi, giờ lại cãi nhau chuyện xưng hô. Xem ra vô luận là thần hay nhân, nữ nhân chung quy cũng là nữ nhân a.

“Đủ rồi, hai người các ngươi, chủ thần mà không ra bộ dáng chủ thần chút nào cả. Giờ là thời điểm tồn vong lưỡng giới, các ngươi còn có tâm tình ở đây đấu võ mồm sao?” Huyền Thiên thu hồi vẻ mặt hi hi ha ha, trong lời nói mang theo uy thế uy nghi không thể so sánh.

Quả nhiên, Mặc Vận cùng Sí Diễm cùng giữ yên lặng. Các nàng đều biết Huyền Thiên bình sinh hay đùa giỡn, lúc cùng Long Nhất cũng có đứng đắn gì cho kham, nhưng đến lúc cần thể hiện uy nghiêm thì đến cả quang minh thần cũng không dám một câu phản bác.

Sí Diễm hai năm trước thân thể đã bị hủy, chỉ còn tia ý thức tồn tại, chờ đợi người cần gặp.

Nếu nói Sí Diễm không dám xác nhận Long Nhất có phải là người nàng cần chờ hay không, thì hiện tại đã không còn nghi vấn. Còn chưa nói đến câu thứ hai thì đã cùng Huyền Thiên Mặc Vận tiến vào thân thể Long Nhất. Hiện tại trên thân hắn đã có ba ý thức của chủ thần tạm trú.

-----------------

Đôi mắt huyết sắc của Tư Yên vô cùng hung hăng nhìn vào tên ma giới đại tướng trông thập phần hung hãn. Toàn thân những kẻ trước mắt trang bị ám hắc ma khải, cầm trong tay cao đẳng ma binh. Bọn họ là ma giới cao thủ từ thiên ma vương phái đến. Tên đầu lĩnh là một trong những ma tướng được thiên ma vương sắc phong sau khi thoát ra từ phong ấn, tên là Đế La, biệt danh Huyết Ma. Đứng trước mặt Tư Yên vô pháp vô thiên hắn cũng phải kiên kỵ vài phần, đây là do ngày đó thiên ma vương phái xuống bảo vệ nhi nữ của hắn.

“Ai cần các ngươi đến đây, trở về hết cho ta. Cho dù các ngươi không hỗ trợ, ta vẫn có khả năng thoát thân mà ra.” Tư Yên lạnh lùng nói.

“Chúng ta phụng mệnh thiên ma vương, mong công chúa không làm chúng ta khó xử.” Một tên ma giới tướng quân nói.

“Ta không cần hắn quản, các ngươi cũng đừng đi theo ta nữa.” Tư Yên hừ lạnh một tiếng rời đi.

Một cánh tay rắn chắc đầy lông lá chắn trước mặt Tư Yên, lại là Huyết ma Đế La, hắn thản nhiên nói: “Công chúa điện hạ, cho dù người hận thiên ma vương bệ hạ, thì người cũng là ma giới công chúa. Người quan hệ cả hưng suy ma giới mà không cần phải trực tiếp ra tay, người muốn mang tử dân của ma giới bồi táng cùng người sao chứ?”

Đế La không giận tự uy, làm Tư Yên không thể nào phản bác. Chỉ là nhớ đến khi bị Long Nhất sỉ nhục, thì nộ hỏa không thể nhẫn nhịn được. Không ai khi dễ nàng mà hoàn hảo còn sống, tội lỗi của Long Nhất rõ ràng không thể tha thứ. (chỉ là nhìn thấy một bên *** thôi mà )

Màn đêm buông xuống, bầu trời như một bức màn khảm kim cương, tĩnh mật mà xinh đẹp nói không nên lời.

Tư Yên ngồi một mình trên tảng đá ở đỉnh núi, nhìn lên trời cao, trong lòng dâng lên một cỗ thê lương nhàn nhạt.

“Nương thân, Yên nhi rất nhớ người a.” Tư Yên thì thào những lời âm yếm, nhìn hai vì tinh tú trên bầu trời. Nương thân nói đó chính là tử mẫu tinh, tượng trưng cho mẫu thân cùng hài tử trên đời này.

Một trận gió đêm thổi qua, giọt nước mắt nhẹ rơi, đôi mắt ngấn nước dần trở nên lạnh lẽo. Nàng cho phép mình có một chút yếu đuối, sau khi yếu đuối nhất định sẽ trở nên kiên cường hơn.

Huyết ma Đế La từ nơi xa nhìn thân ảnh Tư Yên cô độc nhìn bầu trời, lắc đầu thở dài. Công chúa tại ma giới huyết tinh uy danh cũng không thua kém phụ thân nàng. Giết người không chớp mắt, phảng phất không tồn tại một tia tình cảm. Nhưng xem ra nàng chính là một hài tử tịch mịch bi thương. Lúc trước… ai, gia sự thiên ma vương cũng phức tạp dị thường a.

Đế La vứt bỏ ý niệm trong đầu, chuyên chú lyện công. Gia sự thiên ma vương không phải là thứ hắn có thể suy nghĩ lung tung.

Sau hai canh giờ, bầu trời đã mênh mông tỏa sáng. Đế La đột nhiên mở mắt, nhìn Tư Yên trên đỉnh núi, phát hiện Tư Yên vẫn không nhúc nhích.Khí tức của nàng cũng không hề dị thường, nhưng hắn lại cảm thấy có điểm không đúng.

“Công chúa điện hạ.” Đế La xuất hiện kế bên Tư Yên kêu gọi, phát hiện Tư Yên đóng chặt hai mắt, như cùng nham thạch hòa thành một thể.

Đế La nheo mắt, dùng tay đặt trên vai Tư Yên, phát hiện bàn tay không một chút trở ngại xuyên qua. Đây rõ ràng la hư ảnh.

“Không xong, công chúa như thế nào có ngưng thể châu!” Đế La cười khổ hai tiếng. Ngưng thể châu này là hắn hiến tặng thiên ma vương, sau thiên ma vương lại cấp cho Tư Yên. Vật này có thể biến thành một hư ảnh như thực thể, khí tức cùng nhịp tim đều có cảm ứng, đây là một bảo bối rất hiếm có. Không nghĩ tới nó lại được dùng để qua mặt mình.

--------------

Long Nhất tìm được hỏa thần Sí Diễm cũng không tiếp tục ở lại ma huyễn sâm lâm mà trực tiếp thẳng đến truyền tống điểm.

Hôm nay thất đại chủ thần bài tề tụ, trên người cũng có ý thức của tam đại chủ thần. Tâm lý Long Nhất thoải mái hơn nhiều. Trước mắt thực lực thiên ma vương còn chưa khôi phục, trong khảng thời gian ngắn sẽ không tiến công Thương Lan đại lục.

“Nếu biết thông đạo tiến vào ma giới, cũng không bị động như bây giờ, nói không chừng còn có thể giết đến khiến cho thiên ma vương đối phó không kịp.” Long Nhất có chút bất đắc dĩ, nghĩ đến thần giới không khỏi khinh thường. Làm đối thủ nhiều năm mà hang ổ đối phương cũng không dò ra, xứng đáng bị đập cho một trận.

Ngay lúc truyền tống điểm trong tầm mắt, nội tâm Long Nhất đột nhiên trở nên cấp tốc, trực giác nói cho hắn biết có nguy hiểm tồn tại.

“Oanh” một tiếng, phía sau Long Nhất xuất hiện quang mang đại tác, cuồng bạo năng lượng uốn vặn cả không gian.

Thân mình Long Nhất bạo thiểm, né khỏi trọng tâm công kích. Nhưng khoảng cách gần như thế, cả hộ thể năng lượng tráo cũng rung lên không thôi. Nếu nằm ngay trọng tâm công kích, chỉ sợ năng lượng tráo phải bật người thoát phá. Đây rõ ràng không phải chuyện đùa.

Một thân ảnh yểu điệu chậm rãi hiện lên, kịch liệt thở gấp, tay chân run rẩy, huyết mang trong mắt kịch liệt dao động, cắn răng nhìn Long Nhất. Thực không nghĩ tới nàng cơ hồ dùng toàn bộ năng lượng trong cơ thể khởi động ‘huyết thị bạo phá ma lực thủ trạc’, hết thảy khí tức dao động đều ở tại hư ảnh trên một đỉnh núi rất xa, còn bản thể tựa như không khí, hắn như thế nào phát hiện được?

“A a, lại là ngươi, bổn thiếu gia còn lo nghĩ đi đâu để tìm, không nghĩ ngươi lại tự thân dâng đến cửa.” Long Nhất cười nói. Hắn nhận ra tiểu yêu nữ sau đợt công kích vừa rồi đã kiệt sức.

“Ta đến để tống ngươi xuống địa ngục đây. Bổn công chúa muốn giết ngươi vẫn còn nhiều biện pháp.” Tư Yên hừ lạnh. Nàng mím môi, trên đôi mắt hiện lên vẻ điên cuồng. Một vật trông như chìa khóa hắc sắc hiện ra trước mặt.

__________________

Phong Lưu Pháp Sư - Chương #650