Chương 618: Bích Hải Thần Bài 2


Mười mấy tên ma linh thần cương này chính là những tinh anh trong tinh anh trong trận Thần Ma Đại Chiến mười vạn năm trước, trong đó không thiếu cấp bậc ma vương và thần cấp 1, bọn họ ở trong Tử Vong Dung Động hóa thành vong linh bất tử vĩnh hằng. Bởi do bảo trì thần trí không bị mất đi, trong mấy ngàn năm đầu ngày đêm đánh nhau, nhưng bọn họ ở không gian này đã là vong linh bất tử vĩnh hằng rồi, tối đa là nguyên khí bị thương tổn nặng không còn sức tấn công, trải qua chục năm vài trăm năm thì đã hồi phục lại rồi.

Đến lúc này ròng rã năm này sang năm khác đã mấy nghìn năm, hai bên đều mệt mỏi, lại thêm đo quá tịch mịch, giữa bọn họ thì từ từ đã có giao lưu, thù hận giữa hai bên từ từ phai nhạt, cuối cùng lại biến thành chỗ dựa tinh thần cho nhau.

Mười vạn năm qua, bọn họ trừ việc mò mẫm pháp môn tu luyện sau khi trở thành vong linh thì cùng nhau đùa giỡn quậy phá, hăng lên thì quần ẩu một chập.

Lúc Long Nhất đi vào, chính là gặp lúc mười mấy ma linh thần cương này đang hoạt động gân cốt.

“Ngươi nói là các ngươi chỉ có thể quanh quẩn ở trong cái động nhỏ xíu này?” Long Nhất chỉ chỉ vào không gian chỉ dài không quá trăm mét, rộng chỉ có năm mươi mấy mét mà không dám tin phải nêu câu hỏi, ở trong không gian nhỏ như vậy ở mười vạn năm, vẫn không chết được, đau khổ lớn nhất trên trần thế thật là cũng không tệ hơn được.

“Không sai, bởi vì thế nên tiểu tử ngươi bây giờ đã biết tại sao chúng ta thấy ngươi thì vui vẻ đến mức này rồi, mười vạn năm rồi, không dễ có một khuôn mặt mới đến đây, khà khà … …” Ma linh đó cười sằng sặc nói.

“Trong đó không phải là có đường ra sao? Các người tại sao không đi ra từ bên kia.” Long Nhất chỉ trỏ cái lỗ nhỏ bằng đầu người mà hắn dùng để đi vào.

“Tiểu tử, bây giờ ngươi thử xem xem có thể đi vào không.” Thần cương bên cạnh Long Nhất cười trên sự đau khổ của kẻ khác, nói.

Long Nhất trong đầu đầy dự cảm không hay. Thân hình lóe lên đi đến phía trước cái lỗ nhỏ cỡ đầu người, lại phát hiện cái động khẩu này mặc dù có thể thấy được nhưng lại bị một lớp năng lượng cực kỳ quái dị khóa chặt. Mặc cho hắn cố gắng thế nào cũng đều uổng công.

“Tiểu tử, ngươi quên ý định này đi, không gian này vào được nhưng không ra được, hay là ngoan ngoãn bầu bạn với chúng ta đi, có chúng ta ở đây, ngươi muốn chết cũng khó đó a.” Ma linh cười lớn, nói.

Long Nhất nghiến răng buồn bực ngồi trên đất, hắn không thể ngờ là bị chôn chân cả đời ở cái địa phương ma quỷ này, người thân vẫn đang đỏ mắt đợi chờ hắn bên ngoài. Muốn hắn giống như mấy con ma linh thần cương này, thì không bằng chết đi, quên đi.

“Ê, tiểu tử, bây giờ có thở dài cũng vô dụng, dù gì đi nữa buồn chán vẫn là buồn chán, không bằng kể cho chúng ta hiện giờ bên ngoài ra sao rồi?” Con ma linh đó lại nhích lại gần, bốn con mắt lớn khủng bố cứ vậy mà nhìn chằm chằm Long Nhất.

“Cút đi đi, thiếu gia bây giờ không có hứng.” Long Nhất huơ huơ tay như đang đuổi ruồi, hắn chắc chắn không phải là người dễ dàng bỏ cuộc như thế, thật không tin là cái không gian nhỏ xíu này có thể giam cầm hắn.

Nghĩ đến đây, Long Nhất từ trên mặt đất đứng bật dậy, bắt đầu tỉ mỉ kiểm tra bốn mặt không gian này, một tấc cũng không bỏ qua, thật sự không tin là không tìm được khe hở.

“Đừng có phí công vô ích nữa, nếu như cái không gian chết tiệt này có khe hở thì chúng ta đã sớm đi ra rồi, còn có thể đợi ngươi tới đây sao?” Thần cương thủ lĩnh nói oang oang.

Long Nhất ngược lại không thèm để ý, toàn tâm toàn trí làm việc của mình, chỉ là sự thật chính là sự thật, không gian này đích thực không có một chút sở hở để bị công kích, Long Nhất lặp đi lặp lại kiểm tra mười mấy lần cũng không phát hiện được một kẽ hở nào.

“Trời ơi.” Long Nhất đá một cú vào vách đá cứng rắn, quầng sáng màu tím bạc ở khoảng giữa chân mày lóe lên, Lôi Thần Sáo Trang hiện trên người, Lôi Thần Chùy khổng lồ giáng từng chùy từng chùy đập vào vách đá. Khí tức bạo nộ khiến cho mười mấy con ma linh thần cương bất tử này đều hơi ren rét.

Cũng không biết đã bao nhiêu chùy giáng xuống rồi, Lôi Thần Sáo Trang chìm vào nội thể, Long Nhất khóe miệng rỉ máu, kiệt sức ngồi phịch trên mặt đất.

“Ta không thể bị khốn ở đây, không thể!” Long Nhất lẩm bẩm nói, Thần Chi Lạc Ấn trên người sáng lên, sáu phiến thần bài từ trong mi tâm bay ra, xoay tít trên không trung. Cảm thụ được năng lượng trỗi dậy bên trong thân thể, cùng với quan hệ vi diệu giữa những loại năng lượng, nhãn thần của hắn chầm chậm trở nên kiên định. Như một tia sáng chói trong đêm tối, trong một sát na làm cho mấy con ma linh thần cương cảm thấy được tim đập dồn dập.

Thần cương thủ lĩnh trân trối nhìn Long Nhất cả nửa ngày, quang mang đang chiếu rọi từ trên thần bài kia khiến đôi mắt hắn âm ỉ đau như bị chích. Đó đã từng là nơi chống đỡ tín ngưỡng của hắn.

Ma linh thủ lĩnh cũng ngẩn ngơ một hồi lâu, cuối cùng âm thầm nhìn thẳng vào mắt của thần cương thủ lĩnh, dẫn tất cả những ma linh thần cương khác dạt qua một bên, thương lượng việc gì.

Quầng sáng bảy màu trên người Long Nhất nhạt dần đi, thần bài thu nhập vào trong thể nội, biểu tình đã hồi phục vẻ thanh thản như thường lệ, hắn biết càng gấp gáp thì càng không nghĩ được biện pháp tốt. Sự việc đã đến nước này, có gấp gáp cũng chẳng được gì, hắn vẫn không tin là Long Nhất hắn sẽ suốt đời bị bắt phải ở cái địa phương ma quỷ này.

Lúc này, mười mấy tên ma linh thần cương kia tựa hồ đã bàn bạc thương lượng xong xuôi, tất cả đều vây quanh Long Nhất.

“Tiểu tử, dầu gì ngươi hoàn toàn vô sự, không bằng kể cho chúng ta chuyện bên ngoài đi.” Thần cương thủ lĩnh nói.

Lần này, Long Nhất không hề cự tuyệt, bèn đem tình hình thế giới bên ngoài ngày nay kể một hơi, không có nửa điểm giấu giếm.

“Ồ, không thể tưởng được Thần Ma Chi Chiến ngàn năm, gần như đã hủy diệt cả thế giới.” Thần cương thủ lĩnh thở dài một tiếng.

“Thiên Ma Vương bị phong ấn mười vạn năm, dựa theo tính cách của hắn, một ngày nào phá được phong ấn để ra thì ngày tận thế thật sự của thế giới sắp đến rồi.” Ma lĩnh thủ lĩnh đã từng là Phá Quân Vương giọng âm u nói. Hắn biết lý do Thần Ma Chi Chiến bùng nổ mười vạn năm trước không phải là bởi vì thần ma thiên tính không hợp nhau, mà là do dã tâm của Ma Tộc Thiên Sinh, tất cả chỉ vì bọn họ muốn cùng Thần Tộc tranh đoạt quyền khống chế toàn thế giới. Mười vạn năm nay hắn ở cùng một chỗ với thiên cương, một vài hành vi tư tưởng ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng, ngày nay Thiên Ma Vương phá phong ấn thoát ra, hủy diệt thế giơi, hắn ngược lại cũng không đành lòng nhìn.

Long Nhất mím chặt môi, ma linh thủ lĩnh cũng nói như vậy, thì hậu quả nếu như Thiên Ma Vương phá phong ấn thoát ra có lẽ chính là tai ương của toàn thế giới, vô luận bằng cách nào cũng không thể để cho hắn phá phong ấn thoát ra.

Hiện tại, Thiên Ma Vương lợi dụng Sa Tộc khắp nơi tìm kiếm hậu duệ của Nhân Ngư Hoàng Tộc, nếu như Lưu Ly bị phát hiện, hậu quả đó thật không dám tưởng tượng. Bất quá, Sa Tộc căn bản vẫn nghĩ không ra là Lưu Ly đã trở về Hải Để Chi Thành rồi, phương hướng mà bọn chúng đang tìm kiếm đều là sai cả. Nghĩ lại, chỉ cần Lưu Ly ngoan ngoãn ở trong vòng bảo hộ của Mễ Lạc Tộc thì sẽ không có nguy cơ bị phát hiện.

“Có lẽ, ngươi là người duy nhất có thể ngăn chặn tai ương này.” Thần cương thủ lĩnh nhìn Long Nhất đến nửa ngày rồi thở dài nói.

Long Nhất nghe xong nhún vai, lãnh đạm nói: “Ta thì làm được gì, hôm nay cũng bị khốn trong cái địa phương ma quỷ này y như các người.”

“Tiểu tử, ta cũng chẳng nói nhiều lời thừa, chúng ta có một phương pháp có thể cho phép ngươi ra khỏi địa phương này, nhưng ngươi phải đáp ứng chúng ta một điều kiện.” Ma linh thủ lĩnh hơi thiếu kiên nhẫn nói.

“Điều kiện gì? Long Nhất trong lòng chợt động, đồng thời cũng có một chút nghi hoặc, nếu như bọn họ thật sự có phương pháp rời khỏi không gian này thì vì lý do vì mà bị khốn ở đây mười vạn năm nay chứ.

“Nếu như ngươi thật sự là do ý trời, sau khi dập tắt trường hạo kiếp này, để cho tất cả các chủng tộc thế giới này đều hòa bình chung sống,không dễ dàng gây hấn phân tranh, đối với Ma Tộc, hy vọng không phải đuổi tận giết tuyệt.” Ma linh thủ lĩnh lạnh lùng nói.

“Đó là lẽ đương nhiên, bất quá ta có một vấn đề muốn hỏi.” Long Nhất gật đầu nói.

Ma linh thủ lĩnh ngắt lời, nói: “Ta biết ngươi muốn hỏi gì, đáp án để đến đúng lúc thì ngươi sẽ biết rõ.”

Long Nhất nhướng mày, cũng không muốn hỏi thêm nữa.

“Ta vẫn còn một chuyện muốn ủy thác với ngươi.” Thần cương thủ lĩnh đột nhiên lại nói.

“Ngươi cứ nói, chỉ cần ta Long Nhất có thể làm được thì nhất định sẽ không từ chối.” Long Nhất nói.

“Ngươi cầm cái vòng tay này, nếu như sau ngươi đi ra ngoài gặp được một đứa bé gái có thể đeo vào, hãy nhắn với nó rằng … phụ thân của nó rất yêu thương nó.” Thần cương thủ lĩnh không biết từ đâu lấy ra một sợi vòng tay màu bạc tinh xảo đẹp đẽ, trên vòng tay có những đường vân thần bí tinh xảo, phát ra ánh sáng thánh khiết lung linh. Lúc hắn nói câu này giọng nói cực kỳ rung rẩy, có thể nghĩ mà biết tình cảm của hắn đối với con gái của mình sâu đậm bao nhiêu.

“Con gái của ngươi lưu lại tại Thương Lan Đại Lục ư?” Long Nhất nhận lấy vòng tay, cảm động trông thấy, nói.

“Lúc Thần Ma Đại Chiến, con gái ta mới ra đời không lâu, trong một trận đánh lớn trúng phải ảnh hưởng của năng lượng, nương thân của nó vì bảo vệ nó mà dùng toàn thân thần lực phong ấn nó, còn bản thân nàng thì … … Năng lượng sau đó nổ tung xé toạt không gian. Ta ước đoán con gái ta rơi xuống một ngóc ngách nào đó trên Thương Lan Đại Lục. Dựa vào thần lực của nương thân của nó, nếu không có người giải khai phong ấn thì con gái ta sẽ tự động chìm vào giấc ngủ sâu, mãi cho đến khi phong ấn tự động giải khai, nhẩm tính thì gian thì có lẽ cũng sắp rồi.” Thần cương thủ lĩnh thở dài nói.

Long Nhất trầm trọng gật đầu nói: “Ta Long Nhất tại đây phát thệ, cả quãng đời còn lại sẽ tận lực tìm kiếm con gái của ngươi.”

“Được rồi, ngươi dùng sáu phiến thần bài hộ thể, chúng ta đem ngươi truyền tống đi ra.” Thần cương thủ lĩnh nói.

“Đợi một chút, ta muốn hỏi, các người có biết về sự tồn tại của Bích Hải Thần Bài hay không.” Long Nhất hỏi.

“Bích Hải Thần Bài? Cái mà ngươi nói là linh phách của thần lúc thủy hệ thần cấp 1 Tĩnh Hải Thần bạo ngưng thành à.” Một con ma linh thủ lĩnh khác hỏi.

“Không sai, nhiệm vụ chủ yếu của ta đến Tử Vong Dung Động lần này chính là tìm nó.” Long Nhất nó.

“Khẹt khẹt khẹt… … … tiểu tử, vậy thì phải xem thần thi trước mắt ngươi có muốn cho không.” Ma linh thủ lĩnh cười quái dị nói.

Long Nhất ngẩn ra, đột nhiên có phản ứng, có lẽ nào nói vị thần thủy hệ cấp 1 chính là thần cương thủ lĩnh trước mắt?

“Á… … cái đó … … có thể hay không … …” Long Nhất lần này lần khác có chút ngượng ngùng mở miệng xin xỏ,hoàn toàn không thể nói là thần bài của ngươi có ở bên ngươi cũng không có tác dụng gì, bất quá tiện tay cho ta luôn đi.

“Được rồi tiểu tử, ngươi và ta gặp gỡ ở đây cũng coi như duyên phận cực lớn, thần bài của ta cơ duyên xảo hợp rớt xuống nhưng lại không tiêu tán, nó chứa dựng thủy hệ thần chất của ta, tuy nói là về tấn công lẫn phòng ngự đều không bằng Thủy Thần, nhưng có một loại đặc chất mà Thủy Thần cũng không hơn được, đó chính là … …” Thần cương thủ lĩnh đang định nói rõ ra, đột nhiên không gian chợt lắc lư, lời nói của hắn cũng đột ngột dừng.

__________________

Phong Lưu Pháp Sư - Chương #618