Chương 44: Lôi Điện Thuật Đích Uy Lực


Long Nhất nhắm đúng thời cơ, vào đúng lúc chiêu Thần Xà Bãi Vĩ vừa xong [bắt chước Thần Long Bãi Vĩ trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, ở đây nghĩa là đuôi vừa quét qua. ND], hắn hai tay nắm lấy cự kiếm, mũi kiếm hạ xuống, một tiếng cuồng hống vang lên, mũi kiếm bén nhọn nhằm vào khoảng lõm bảy thốn thọc sâu vào. Sắc đạm lam của long hình kiếm mang lóe lên, cự kiếm đã lút sâu vào gần nửa.

Ngân bối địa long đau đớn ngẩng đầu rống lên, thân hình bàng đại điên cuồng xoay mạnh, vụt lên vụt xuống muốn quăng tên nhân loại cưỡi trên lưng xuống dưới. Nhưng Long Nhất quyết tử nắm lấy chuôi kiếm, cả người bị ngân bối địa long làm cho bị quăng quật khắp nơi. Hắn thấy cảnh sắc xung quanh là một mảng xoay vòng vòng, xoay liên tục, xoay tới mức đầu nhức mắt hoa, đến phát buồn nôn. [lý thuyết bảo phải đâm vào khoảng bảy thốn dưới cổ - cảnh, nhưng xem ra là gáy thì hợp lý hơn. ND]

Bọn người Cáp Lôi thấy được ngân bối địa long phát cuồng, tâm kinh đảm chiến lùi lại. Lộ Thiến Á thấy người trong lòng gặp nguy hiểm, muốn bất chấp tiến tới, nhưng bị Lãnh U U giữ lại, nói một câu: “Tin vào hắn.”

Long Nhất nhắm mắt lại, nội lực tập trung tại song thủ, từng chút từng chút nhấn sâu xuống. Khi cự kiếm đi vào được nửa, trở lực đột nhiên biến mất, cự kiếm như cắt đậu hủ lún hẳn vào, chỉ lưu lại chuôi kiếm lộ ra bên ngoài.

Lúc này ngân bối địa long tốc độ xoay thân thể đột nhiên đình lại. Một tiếng gầm cuồng bạo cất lên, toàn thân nó đột nhiên to lên vài phần. Long Nhất chỉ thấy một lực mạnh vô biên từ ngân bối địa long xuất ra, thân mình hắn bị phản chấn lăng không bắn ra, lục phủ ngũ tạng như bị chùy lớn đánh trúng một phát, huyết dịch nhất thời chảy ngược, từng tia máu bay ra giữa cơn mưa tạo thành một cảnh đẹp tới thê lương.

“Long Nhất.” Lộ Thiến Á hét lên. Thanh âm làm tê tâm liệt phế. Nàng đã phẫn nộ. Chiếc cung bị nàng kéo thành hình mặt trăng tròn, bên trong ba mũi tên lóe lên quang mang màu hoàng kim, cả vùng mười mét xung quanh bị bao phủ bởi kim quang.

“Tru Thần tiễn! Không cần đâu, Lộ Thiến Á.” Lãnh U U thất kinh nói, loáng một cái thân mình chuyển tới giữ tay Lộ Thiến Á lại, nhưng bị năng lượng cường đại của cung tiễn chấn văng ra.

“Lộ Thiến Á, Long Nhất khẳng định vô sự. Hiện tại ngân bối địa long đã thụ trọng thương, muội tuyệt đối không được làm gì dại dột.” Lãnh U U đứng chắn trước mặt Lộ Thiến Á. Nàng biết sự khủng bố của Tru Thần tiễn, đó là một loại bí kĩ của tinh linh hoàng tộc. Nếu thực lực không đạt tới mức cường đại như đã nói mà đã sử dụng, trăm phần trăm là bị năng lượng phản lại, không chết cũng có thể biến thành một kẻ phế nhân.

Lộ Thiến Á ngơ ngác. Ba mũi tên kim hoàng sắc từ từ biến mất khỏi thân cung. Nhưng lúc này ngân bối địa long cũng từ từ biến thành hư nhược, tiên huyết vọt ra từ vùng bảy thốn, tiếp đó mưa lớn tẩy sạch bùn đất trên thân.

“Con súc sinh này không xong rồi, chúng ta phát tài rồi.” Cách Lôi Đặc hưng phấn tràn trề, ma hạch của ngân bối địa long giá trị khoảng vài vạn tử kim tệ mà.

Trong lúc mọi người nghĩ ngân bối địa long đến lúc chết rồi, đôi mắt ảm đạm của nó đột nhiên xuất ra kim quang mờ mờ, vùng bảy thốn chỗ cự kiếm bất ngờ bắt đầu rung lên.

“Gì… gì đây? Ngân bối địa long muốn tiến hóa. Nó muốn tiến hóa thành kim bối địa long.” Cáp Lôi không dám tin nói. Hắn không cách nào tưởng tượng rằng ngân bối địa long tại lúc sắp chết lại có thể phát sinh tiến hóa. Lẽ nào là Quang Minh thần bỏ rơi tín đồ của ngài rồi?

“Kim bối địa long! Phải làm sao đây?” Mọi người sợ hãi. A cấp trung giai ngân bối địa long đã lợi hại vậy rồi, tiến hóa thành S cấp kim bối địa long còn như thế nào nữa?

“Đừng ngây ra nữa. Đừng để con súc sinh này hoàn toàn tiến hóa. Mau lên giết nó đi.” Cáp Lôi nắm cự kiếm, phát cuồng bước tới. Hắn biết một khi tiến hóa thành công, mọi người đều bị xóa sổ hết.

Lúc này kim quang tại hai mắt ngân bối địa long càng lúc càng dày đặc, liền đó toàn thân bắt đầu xuất ra kim quang. Nó đối với công kích của mọi người không kháng cự một chút nào, không cử động mặc cho bọn Cáp Lôi chặt chém. Vùng bảy thốn của ngân bối địa long lay động càng lúc càng mạnh, chuôi kiếm bất ngờ như bị rút từ từ lên trên.

Long Nhất nằm tại vùng đất cát bùn lầy, gần như cả người chìm trong đất. Khóe miệng khẽ cử động, hai mắt cố sức hé ra một chút. Hắn lờ mờ nhìn thấy thân thể bàng đại đang phát ra kim quang từ xa, vài nhân ảnh đang liều mạng tấn công nó, các loại ma pháp cũng như ma lực đánh vào thân nó. Long Nhất tựa hồ nghe thấy Cáp Lôi nói rằng ngân bối địa long muốn tiến hóa thành kim bối địa long. Lần này đích thực là rắc rối rồi.

Long Nhất quyết không để ngân bối địa long tiến hóa thành công. Nhưng lúc này hắn ở quá xa, làm gì để có thể ngăn lại đây?

Kích động, một đạo ngân sắc thiểm điện xé trời. Đây đúng là một bức tranh quen thuộc a, Long Nhất nghĩ. Ban đầu hắn bị một nhát lôi điện giữa đêm mưa phách trung tới dị thế. Lẽ nào bản thân cũng lại dưới trạng thái này giữa đêm mưa biến mất chăng?

Không hiểu bị lôi điện phách tới một thế giới khác là có thể hay không? Xem ra ta cùng với lôi điện có duyên số chưa giải a. Long Nhất có chút tự trào muốn nói ra.

“Lôi điện, lôi điện…” Long Nhất lẩm bẩm nói. Mắt hắn vọng hướng lên bầu trời từng đạo từng đạo thiểm điện, đột nhiên ngộ ra rõ ràng.

“Lôi điện thuật, cũng có lôi điện thuật a.” Long Nhất môi run run. Bản thân đã tọa thiền bao ngày rồi, có lẽ có thể phóng xuất ra lôi điện thuật uy lực tuyệt luân a.

Long Nhất từ ý thức hải phóng xuất tinh thần lực triệu hoán ngân tử sắc điện hệ ma pháp nguyên tố. Có lẽ là vì lôi vũ thiên khí, điện hệ ma pháp bất ngờ dày đặc khiến người khó mà dám tin.

Đúng vào lúc mọi người bọn Cáp Lôi tuyệt vọng tới nơi, đột nhiên một trận khí áp từ trên trời truyền xuống. Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy mây đen dầy đặc đang điên cuồng tụ tập từ mọi hướng. Mây đen hạ xuống tựa hồ có thể chạm tay vào, đặc biệt là một loại uy thế của đại tự nhiên không thể chế ngự được, khiến mọi người nổi da gà, đấy là loại uy lực hủy diệt của tự nhiên.

“Mẹ ta ơi, chúng ta chạy mau.” Cáp Lôi hét to một tiếng, chạy xa ra khỏi chỗ đó.

Long Nhất nhìn thấy trên không mây dày đặc, trong lòng hét to: “Lôi điện thuật, phóng ra, phát uy ra, phách chết con súc sinh kia đi.”

Ngân bối địa long nhìn lên trời lớp lớp ô vân dày đặc bay tới, mắt lộ vẻ sợ hãi. Nó phát cuồng thôi động tiến hóa nhanh hơn, muốn chạy khỏi phạm vi uy lực khủng bố của đại tự nhiên.

Đúng tại lúc này, điện quang lóe sáng, một đạo thiểm điện bằng cánh tay phách xuống, đúng tại vùng bảy thốn của ngân bối địa long, nơi chuôi kiếm lộ ra. Chuôi kiếm này làm từ kim loại, năng lượng lôi điện cuồng bạo lập tức truyền từ nơi tối nhược tới khắp toàn thân, hủy đi vô số kinh mạch. Ngân bối địa long toàn thân phát ra điện quang mờ mờ, kim hoàng quang mang lập tức trở nên nhạt đi nhiều.

Ngân bối địa long thầm sung sướng kêu lên, vì một đạo thiểm điện dù làm nó trọng thương nhưng không làm hại tính mệnh, đợi nó tiến hóa hoàn thành, những vết thương nhỏ nhoi đó sẽ lập tức lành lại hết. Nhưng nó chỉ cao hứng được vài giây. Mây đen lại phách ra một đạo thiểm điện, chính xác kích tại đúng một chỗ. Đạo lôi thiểm điện thứ hai qua, đột nhiên liên tiếp mười đạo lôi điện không cách nhau bao nhiêu phách xuống. Thân hình bàng đại của ngân bối địa long lập tức bị lôi điện kích cho bay lên, toàn thân bốc khói, giữa cơn mưa bất ngờ ngửi thấy mùi thịt nướng.

Phong Lưu Pháp Sư - Chương #44