Chương 30: Oan Gia Lộ Trách


- Đăng ký làm dong binh cần một kim tệ!

Thiếu nữ cười, nói với Long Nhất.

Long Nhất gật đầu đưa tiền. Thiếu nữ tiếp nhận lại đưa hắn một bảng khai tên để điền vào. Cuối cùng, thiếu nữ đưa cho Long Nhất một tấm thẻ dong binh và một huy chương dong binh. Trên mặt trước của huy chương có khắc hình một cái khiên và hai thanh cự kiếm đan chéo vào nhau, màu trắng, đại diện cho cấp độ thấp nhất dong binh là cấp F. Đương nhiên là người nào hoàn thành nhiệm vụ nhất định sau này có cơ hội thăng cấp. Dong binh cấp E huy chương là màu đỏ, cấp D thì màu xanh lá, cấp C thì màu vàng, cấp B thì màu tím, cấp A thì màu bạc, cấp S thì màu vàng, cũng là đẳng cao cấp nhất của dong binh.

Long Nhất tiến đến nơi công bố nhiệm vụ của dong binh, chỉ thấy trên một tấm bảng đen cực lớn chi chít miêu tả các loại cấp bậc nhiệm vụ. Long Nhất nhìn nhiệm vụ cấp F, phát hiện chỉ là một ít nhiệm vụ đại loại như bắt hỏa thỏ hay đưa tin, cấp E cấp D nhiệm vụ cũng tương đối đơn giản, không có tính chiến đấu gì.

Đột nhiên, Long Nhất phía dưới cùng bảng đen nổi bật một nhiệm vụ cấp A. Đó chính là ra khỏi Quang Minh thành tám trăm dặm đến Ngọc Hư Sơn giết chết một con ma thú Đại Địa Chi Hùng đẳng cấp B, lấy khối Bạch Sắc Ngọc Phiến trong bụng nó, thù lao nhiệm vụ là một vạn tử tinh tệ. Long Nhất ngẩn người. Không phải chính hắn đã lấy đầu con Đại Địa Chi Hùng kia sao?

Long Nhất nghi hoặc. Người công bố nhiệm vụ này làm thế nào biết trong bụng Đại Địa Chi Hùng có Bạch Sắc Ngọc Phiến? Mục đích của hắn hiển nhiên là khối Bạch Sắc Ngọc Phiến kia, một vạn tử tinh tệ, thật là rất mạnh tay. Trực giác nói cho hắn sau lưng nhiệm vụ này có một âm mưu rất lớn, mà hắn thì tuyệt đối sẽ không chủ động dây dưa vào.

Chính lúc này, trong đại sảnh công hội dong binh truyền đến một trận huyện náo. Long Nhất nghe theo tiếng nhìn tới. Chỉ thấy một hán tử to lớn cao bảy thước nâng một cây cự kiếm cực lớn, đang dùng tiếng nói như sét đánh hô hoán lôi kéo người khác nhập bọn.

Long Nhất lách qua, nghe cự hán thét to:

- Nhiệm vụ Di Thất Chi Thành ở hoang mãng bình nguyên, hiện tại cần chiến sĩ và ma pháp sư cao cấp gia nhập. Đội ngũ của bọn ta thực lực cường đại, có hai ma pháp sư cao cấp, hai chiến sĩ cao cấp, một kiếm sư, một tinh linh cung thủ. Ai muốn gia nhập thì đến báo danh!

Cự hán lời vừa nói xong, đám người vốn vây xem náo nhiệt tức khắc tan hơn phân nửa. Nghe một gã ma pháp sư trong đó nói:

- Kẻ ngu mới chịu tiếp nhận nhiệm vụ cấp A này. Lần trước Thiên Lôi dong binh đoàn vì làm nhiệm vụ này ở hoang mãng bình nguyên toàn quân đều bị tiêu diệt.

Long Nhất vừa nghe gã ma pháp sư này nói, lập tức tiến đến kéo gã lại hỏi:

- Vị đại ca này! Vừa rồi theo huynh nói thực lực Thiên Lôi dong binh đoàn so với những người này mạnh hơn sao?

Gã ma pháp sư dò xét Long Nhất từ trên xuống dưới, thấy huy chương dong binh cấp F ở trước ngực hắn, sau đó mới nhìn hành dáng vẻ mặt, hắn nói với Long Nhất:

- Ngươi vừa mới gia nhập dong binh công hội? Khó trách ngươi không biết Thiên Lôi dong binh đoàn. Thiên Lôi dong binh đoàn chính là dong bình đoàn cấp B, có một đại ma pháp sư, một đại kiếm sư, ma pháp sư cao cấp và chiến sĩ cao cấp mười mấy người. Tất cả bọn họ đều bị tiêu diệt ngoài hoang mãng thảo nguyên. Ngươi nói mấy tên chiến sĩ cao cấp đại ngốc này không phải đi tìm cái chết hay sao?

Long Nhất trầm ngâm một hồi, nhìn vẻ mặt thất vọng của cự hán kia, mỉm cười tiến đến, cười nói:

- Huynh đệ, xin hỏi ta có thể gia nhập không?

Cự hán nhìn Long Nhất, thấy hắn một thân công tử ăn mặc cao quý, còn tưởng là vị công tử bột đến tìm trò vui, lập tức không có cảm tình nói:

- Chúng ta cần đi làm nhiệm vụ, không phải đi du ngoạn.

- Ta đúng là muốn theo các người đi làm nhiệm vụ mà, ta vừa mới đăng ký thành một dong binh.

Long Nhất chỉ vào huy chương ở ngực mình cười nói.

Cự hán do dự một lúc, hỏi:

- Ngươi là ma pháp sư hay chiến sĩ?

- Chiến sĩ!

Long Nhất từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cây cự kiếm khua tay một lúc, sau đó học theo cự hán mang kiếm nâng lên trên vai.

Cự hán nhìn cự kiếm trên vai Long Nhất, mắt lộ vẻ hâm mộ. Chuôi kiếm hình dáng uy vũ lộng lẫy hiển nhiên là xuất từ trong tay những thợ thủ công tài giỏi nhất, thân kiếm toàn bộ đều dùng bột thép rèn đúc mà tạo thành, giá trị của nó chít ít vượt hơn năm tử tinh tệ.

- Ngươi là chiến sĩ cao cấp sao?

Sự chú ý của cự hán không hề dừng lại quá nhiều trên cự kiếm của Long Nhất.

Long Nhất cười, cự kiếm chớp hiện một đạo đấu khí màu xanh nhạt.

- Ngươi là kiếm sư? Bọn ta đương nhiên hoan nghênh ngươi gia nhập.

Cự hán hưng phấn nói. Hắn thật sự hoàn toàn không nghĩ tới người thanh niên tựa hồ không đến hai mươi tuổi này lại có trình độ của một kiếm sư. Bản thân hắn khổ luyện ba mươi năm mới đạt tới tiêu chuẩn kiếm sư.

- Ta gọi là Cáp Lôi, ngươi tên là gì?

Cự hán hào sảng đưa tay ra.

- Long Nhất! Hy vọng hợp tác vui vẻ.

Long Nhất đưa tay cùng cự hán nắm tay.

- Ngươi ở đây chờ một chút, chờ chúng ta tìm được một ma pháp sư nữa, là có thể cùng đồng bạn gặp mặt.

Cự hán nói với Lonh Nhất.

Cáp Lôi lại hô hoán vài nơi, kết quả mỗi người vừa nghe đến nhiệm vụ Di Thất Chi Thành ở hoang mãng bình nguyên lại tản ra. Lúc Long Nhất và Cáp Lôi định trước tiên sẽ tìm mấy người đồng bạn gặp mặt thuận tiện dùng cơm trưa, một âm thanh nhàn nhạt vang lên:

- Không biết ta có thể gia nhập không?

Long Nhất quay đầu lại sau đó ngẩn người. Lại là nữ tử cùng hắn phát sinh xung đột ở trong lữ điếm. Nàng ta cũng như trước, thân mặc hắc y, vẫn như trước mang khuôn mặt bình thường không đặc sắc.

- Ta gọi là Lãnh U U, ma pháp sư cao cấp hệ tinh thần.

Lãnh U U tựa hồ giống như không thấy Long Nhất. Nàng tiếp đó đưa ra huân chương của ma pháp sư công hội hướng về Cáp Lôi nói.

- Nàng là ma pháp sư tinh thần, tốt tốt, hoan nghênh nàng gia nhập, bây giờ người cuối cùng đã đủ.

Cáp Lôi cao hứng nói. Hắn không nghĩ được hôm nay vận khí tốt như vậy. Không những tìm được một tay kiếm sư mà còn tìm được một vị pháp sư cao cấp hệ tinh thần. Phải biết rằng ma pháp tinh thần vô cùng quỷ dị, công kích vô thanh vô tức làm cho người khác khó lòng phòng bị, điểm chết người chính là nó trực tiếp tiến hành công kích linh hồn, một khi linh hồn thương tổn không phải biến thành ngu ngốc thì cũng biến thành người thực vật.

Long Nhất và Lãnh U U bốn mắt đối diện, hoa lửa bắn tung tóe.

- Thì ra nàng gọi là Lãnh U U, xem ra hai chúng ta rất có duyên phận đấy.

Long Nhất cười nói trước.

Lãnh U U hừ một tiếng, lạnh lùng nói:

- Ai có duyên với ngươi.

- Sao lại không có duyên. Tục ngữ nói trăm năm tu hành mới chung thuyền, ngàn năm tu luyện cùng chung gối. Chúng ta hiện tại là người chung một thuyền, kiếp trước chúng ta khẳng định cũng đã biết nhau trên trăm năm.

Long Nhất cười nói.

- Cứ cho là biết đi, thì chúng ta kiếp trước chắc chắn là cừu nhân.

Lãnh U U nói.

- Hai người các ngươi thì ra biết nhau à. Nhưng mà hãy tạm dừng nói chuyện đã, ta dẫn các người đi gặp một vài đồng bạn.

Cáp Lôi nói xong liền vác cự kiếm ra khỏi dong binh công hội.

Lãnh U U dữ tợn liếc mắt nhìn Long Nhất một cái rồi theo ra ngoài. Long Nhất thấy cái mông căng đẹp của Lãnh U U uốn éo qua lại, không nhịn được khẽ cười nói:

- Chậc! chậc…! Mặc dù chẳng có gì đặc sắc, nhưng vóc dáng này đúng thật là vóc dáng ma quỷ.

Phong Lưu Pháp Sư - Chương #30