32:


Khói bụi mù mịt,nhìn chiêu thức "Lôi Châu Cửu Chấn" tuyệt kỹ mà Lôi Thiên tự
sáng tạo và hắn ra đòn với 7 thành công lực và tin chắc rằng Quân Chiến Thiên
sẽ ko tài nào đỡ được và cái chính là hắn muốn tạo uy thế để diệt cái kiêu
ngạo của Quân Chiến Thiên,nhưng trái với mong đợi Lôi Thiên nhìn thấy thân ảnh
ngạo nghẽ 1 tay trần chặn đứng chiêu thức vừa rồi

Quân Chiến Thiên mỉm cười

-Nào,Lôi công tử đừng nói với ta là sức mạnh của ngươi chỉ có vậy,ta rất mong ngươi sẽ xuất lực mà đánh bại ta

Lúc này Lôi Thiên cảm thấy cả người Quân Chiến Thiên hợp nhất với trời đất
thành một chỉnh thể, một loại cảm giác cường liệt mà sâu sắc, hắn quả thực
không có chỗ tồn tại.Song thủ nắm chặt,đề thăng chân khí lao tới Quân Chiến
Thiên

-Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ

Song chưởng của Lôi Thiên xuất ra, như tường đồng vách sắt, chưởng khí vô hình
nhưng chân thực, lấy Lôi Thiên làm trung tâm bức tới Quân Chiến Thiên

Võ công như thế, bản thân chưa từng gặp qua, không ngôn ngữ nào có thể miêu
tả.

Khí thế khổng lồ của Lôi Thiên giống như từ trên trời dưới đất chui ra điên
cuồng bốc lên, chưởng khí mang theo băng hàn thấu xương đánh tới Quân Chiến
Thiên.

Chưởng pháp của Lôi Thiên đã đạt tới mức đăng phong tạo cực (lên tới đỉnh
điểm), cảnh giới xuất thần nhập hóa.

Quân CHiến Thiên cười hưng phấn từ lúc xuất môn tới nay mới có người làm hắn
hứng thú. Ý chí chiến đấu mạnh mẽ đột nhiên sinh ra trong đầu Quân Chiến
Thiên, từ đôi hổ mục bắn ra tinh quang chưa từng có nhìn chằm chằm vào đối
thủ.

Khi chưởng khí của Lôi Thiên tới nơi, hắn quát lạnh một tiếng Bôn Lôi Cửu
Chấn, bước lên phía trước một bước,Quân Chiến Thiên cũng không ngại đối đâu
“Hóa Cực Trường” nhanh chóng nghênh đón.

- Ầm!

Hai chưởng giao kích.

Một tiếng nổ lớn.

Trong nháy mắt, song chưởng hai người tiếp xúc sinh ra năng lượng xung kích to
lớn, khuếch tán ra xung quanh.

Sau khi hai người giao thủ lập tức tách ra, tự lùi lại ba bước, cũng không
giằng co tiêu hao nội lực.

Lôi Thiên lập tức quyết ngang quyền, lại tiếp tục lần công kích mới.

Quân Chiến Thiên gặp biến không hề sợ hãi, mỉm cười xuất chưởng đáp trả.

Vì vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây đều may mắn được chứng kiến cuộc quyết
đấu tiêu biểu cho thế hệ thanh niên kiệt xuất của võ lâm.

Nữ nhân họa thủy (Nữ nhân là mầm tai họa), quả thật không sai!

Nói thẳng ra, chỉ cần một người trong bọn họ nói một câu rút lui, thì đại hội
luận võ kén rể này có thể kết thúc ngay.

Đối với Lôi Thiên mà nói, điều này không có khả năng, từ khi hắn thấy Mộ Dung
Tuyết, liền thề lấy nàng làm vợ. Bất kể là quan điểm của bản thân hay theo góc
độ lợi ích gia tộc, hắn đều quyết chí phải thắng bằng được.

Còn với Quân Chiến Thiên, hắn cũng rất yêu thích Mộ Dung Tuyết xinh đẹp,Mộ
Dung Tuyết đã gửi trái tim cho hắn thì đương nhiên hắn cũng không thể buông
tay

Bởi vậy trận quyết đấu này trở thành cuộc tỷ thí sức chịu đựng.

Chớp mắt, song phương đã tung ra hơn trăm chiêu.

Quân Chiến Thiên trời sinh dị bẩm, càng đánh càng hăng, bạch khí quanh người
biến thành mây tím bao phủ, tăng dần như gió bão. Giờ phút này, dị bẩm của hắn
thể hiện ưu thế vô cùng,nhưng thực chất là Quân Chiến đã có thể kết thúc bằng
3 chiêu bằng những tuyệt kỹ bá đại hơn nhưng vì không muốn mọi người biết võ
học hắn từ đâu có

Thể lực của Lôi Thiên lúc này khó mà chống đỡ nổi. Điều này cũng khó trách,
liên tiếp mười trận ác chiến, hơn nữa lúc trước Quân Chiến Thiên bất ngờ đánh
một chưởng, chấn động khiến nội phủ của hắn xê dịch đi, nếu không phải lúc
trước nuốt một viên Hộ bảo đan gia truyền thì e là lúc này cuộc đấu đã kết
thúc.

Cứ giằng co như thế, chắc chắn là Lôi Thiên bất lợi, Lôi Thiên trong cuộc đấu
rõ ràng hơn ai hết, lúc này hắn ra chậm quyền cước lại, dồn nén chân khí,
chuẩn bị sử dụng một chiêu lôi đình vạn quân.

Hắn muốn một chiêu phân thắng bại.

- Đoạn trường chưởng!!!

Lại là “Đoạn trường chưởng”.

Sát chiêu trí mạng của Lôi Thiên, lọt và mắt Công Tôn Lăng, tim hắn cơ hồ nhảy
vọt ra ngoài, bởi vì hắn thất bại chính bởi 1 chiêu này.

Tất cả mọi người quanh lôi đài đều nín thở, đều vì thấy Lôi Thiên sử dụng
“Đoạn trường chưởng” mà rung động.

Bất luận là tốc độ nhanh, độc, bộ vị chuẩn, đều chất chứa sức lực toàn thân
Lôi Thiên.

Quân Chiến Thiên dù có bay nhanh hơn nữa cũng khó có thể đào thoát.

Hầu như mọi người đều lo lắng cho Quân Chiến Thiên, có lẽ là do biểu hiện thái
quá của Lôi Thiên lúc trước, tình cảm của mọi người đều dồn hết sang Quân
Chiến Thiên.

Hiện trường rất kích động và khẩn trương, nhất là Mộ Dung Tuyết và Tiểu Chu

Mộ Dung Tuyết hồi hộp tới mức nhắm chặt hai mắt lại có thể đây chính là khắc
họa chân thực nhất nội tâm của nàng.

Lúc này, trên lôi đài gió thổi ào ạt.

Phải biết rằng, cao thủ đối địch, tất cả cảm quan đều phải tập trung cao độ,
trong đó thính giác là trọng yếu nhất, thường thường không cần nhìn bằng mắt,
chỉ cần nghe tiếng chưởng phong xé gió hoặc sự chuyển động của tay áo là có
thể phán đoán chiêu thức, tốc độ hay các biến hóa nhỏ của đối phương.


Phong Lưu Kỳ Hiệp - Chương #32