1:sống Lại


Trong một khu rừng có một đứa trẻ tầm 3-4 tuổi da dẻ xanh xao đang nằm trên
đất với những vết thương đầy trên người,nhưng nhìn kĩ thì khuôn mặt đó có
đường nét rõ rang cộng với mái tóc đen xỏa dài khiến người ta nhìn vào có cảm
giác không bao giờ quên được

Một lúc sau đứa bé tỉnh dậy, đôi mắt mở ra là sự khó hiểu cùng nghi hoặc

-Đây là đâu,chẳng phải mình đã chết rồi ư

Phải đây là nhân vật chính của chúng ta tên là Lưu Đức Quân hắn vốn người trái
đất rất thích đọc truyện kiếm hiệp trong 1 lần đi mua truyện hắn đã gặp tai
nạn

Và giờ đây hắn đã sống lại tại nơi mà hắn chẳng biết tý gì.

-Ùng..ục..Ùng..ục

Bụng Lưu Đức Quân sôi lên,hắn trở mình

-Đau quá

Đó là điều hắn nghĩ đến bây giờ,nhìn lên thân thể đầy vết thương hắn chửi
trong lòng:

-Định mệnh,sao mình lại sống lại vào cái thân thể này chứ,sao không như các nam chính sống lại vào các gia tộc lớn

Nhìn xung quanh tất cả đều là cây cối,cố lết thân xác bị thương đột nhiên hắn
nhìn thấy một cái cây không chính xác hơn là một bông hoa bên trong đó có 1
loại quả mà quả đó lại có 1 nửa đỏ như lửa 1 nữa xanh nhưng băng khiết.Hắn đắn
đo mãi nhưng cái bụng thì cứ biểu tình nên hắn vặt lấy quả cho vào mồm ăn.Đột
nhiên 1 luồng khí nóng và lạnh chảy trong người hắn.Hắn lăn lộn trên đất quằn
quại trong đau đớn vết thương vốn đã nặng nay lại chụi sự thống khổ nên lại
nặng hơn rồi hắn bất tỉnh

Khoảng 2 canh giờ sau hắn tỉnh dậy,hắn cảm thấy dường như trong người có một
luồng khí rất mạnh,cơ thể cảm giác rất nhẹ nhõm ,nhìn thân thể mình Lưu Đức
Quân thốt

-Trời,sao lại có thể chẳng lẽ là do mình ăn loại quả kia sao

Phải đó chính là Vạn Linh Quả ngàn năm khó gặp tác dụng của nó thì như cái tên
"Vạn" nó giúp công lực tăng mạnh,gặp lửa không sợ lửa gặp băng không sợ
băng,thoát thai hoán cốt,đả toàn bộ kinh mạch,nếu như học được võ công mạnh
thì chắc chắn là cao thủ

Trong lúc Quân đang suy nghĩ vẩn vơ thì trên núi có một người râu rậm như sư
tử(dạng như Tạ Tốn) sao lưng đeo thanh đao nhìn về phía khu rừng

-Hừm trước giờ ta chưa thấy ai lại có nội công thâm hậu như vậy chẳng lẽ là có cao nhân ẩn dật.Ta đến xem sao

Lập tức hán tử đề thăng chân khí nhảy vụt từ mỏm núi xuống khu rừng nhìn xung
quanh hán tử nghĩ

-Chẳng lẽ ta nhầm

-Không thể,luồng nội lực này rất mạnh không thể nhầm lẫn được

Lúc này Quân đang ngồi thiền như trong truyện kiếm hiệp nhưng không có cách
nào để vận khởi nội lực hắn chán nản thở dài

-Sao mãi không sử dụng được vậy

Tay Quân vô tình lãnh ý đập vào cây cổ thụ lập tức cây đổ rạp,thấy có tiếng
động hán tử lập tức chạy về phía đó.Quay đầu lại Quân bắt gặp hán tử lập tức
theo bản năng cảnh giác với người lạ

Hán tử nhìn cái cây đổ xuống bên cạnh Quân,hán tử hỏi

-Là ngươi làm

Quân gật đầu,đột nhiên hán tử như cái bóng xuất hiện bên cạnh Quân nắm lấy cổ
tay

-Ông làm gì vậy

Hán tử không nói gì nhưng nhìn nét mặt lúc đầu nhíu mày sau đó tự dưng cười
lớn trong tiếng cười mang theo cỗ nội lực hùng mạnh làm Quân tái mặt,hán tử
nói

-Kỳ tài,Kỳ tài


Phong Lưu Kỳ Hiệp - Chương #1