Một Cách Tinh Quái


Người đăng: Mr Nix

A...... Ta mở to mắt, ha to mồm lam một cai duỗi người động tac, ngoai cửa sổ
ánh mặt trời hết sức tươi đẹp, xuyen thấu qua hơi mỏng man cửa sổ bằng lụa
mỏng quăng rọi vao, on hoa ánh mặt trời lại để cho cả gian phong lộ ra như
vậy sang ngời.

Ben cạnh Dương Linh ngủ được chinh ngọt, tựa như bị anh mặt trời bao quanh
tinh linh đồng dạng, song mắt nhắm chặt, long mi thật dai xem phi thường động
long người, cai mũi nhỏ hơi nhiu, chinh phat ra đều đều ma rất nhỏ ho hấp,
đang yeu ma xinh xắn miệng co chut nhếch len, lộ ra một cai tran ngập nụ cười
hạnh phuc, thật sự đẹp qua.

Dương Linh hai tay con om chặc eo của ta, xinh xắn đang yeu nhũ phong סּסּ dan
lồng ngực của ta, co thể đa gặp nang ben phải nhũ phong סּסּ ben tren đỏ tươi
num vu, cai kia đỏ tươi ướt at quầng vu tựa như một vong hinh cầu anh trăng,
lại để cho người mơ mang ngan vạn.

Dương Linh một than bong loang ma tinh té tỉ mỉ da thịt trắng trắng mềm mềm
đấy, tựa như tơ lụa, tại anh mặt trời chiếu xuống, lộ ra dị thường động long
người, luc nay nang một chan bị hai chan của ta kẹp lấy, mặt khac một cai chan
đặt ở của ta tren đui phải, tư thế phi thường me người.

Ta nhẹ nhang hoạt động một hạ than, đột nhien phat hiện được ta Cự Long lại
vẫn dừng lại tại Dương Linh trong hoa kinh khong co lui ra ngoai, Cự Long cung
trong hoa kinh thịt mềm rất nhỏ sờ đụng một cai về sau, đột nhien bắt đầu
trướng đại.

Ta khong khỏi lại la ưa thich lại la kinh ngạc, cang cảm thấy được buồn cười,
khong thể tưởng được Cự Long vạy mà khong co hoan toan thu nhỏ lại, cả đem
đều ngủ tại trong hoa kinh.

Ta nhin Dương Linh say long người dung nhan, trong nội tam đột nhien muốn treu
cợt nang thoang một phat, vi vậy tuy ý Cự Long tại giữa hoa của nang trong
biến tho, biến lớn, trở thanh cứng ngắc.

Úc... Dương Linh trong giấc mộng bỗng nhien nhẹ nhang keu một tiếng, bờ mong
tự nhien vặn vẹo, xem ra nang cũng cảm giac được trong hạ thể Cự Long, chỉ la
con khong co co tỉnh tao lại ma thoi.

Ta cười hắc hắc, đa cảm giac được giữa hoa của nang ben trong thời gian dần
qua chảy ra nước đay, trong nội tam vui vẻ, liền thời gian dần qua rất động
khởi bờ mong đến, bien độ nhỏ ở giữa hoa của nang trong đut vao, thỉnh thoảng
vặn vẹo thoang một phat bờ mong, lại để cho cực lớn đầu rồng (voi nước) tại
sau trong hoa tam của nang xoay tron lấy.

Trong hoa kinh dam thủy cang ngay cang nhiều, rốt cục đem Cự Long bao phủ
ròi, thoải mai lấy Cự Long than thể khổng lồ, con thời gian dần qua theo cửa
động tích đi ra.

Ừ Ân... Dương Linh con khong co co tỉnh tao lại, nhưng la trong miệng đa bắt
đầu vo ý thức ren rỉ, từ hạ thể truyền đến manh liệt khoai cảm bay len đến
nao bộ, sau đo phat ra chỉ lệnh, lại để cho miệng nhỏ của nang rất tự nhien ho
len cai kia mị người thanh am.

Xem ra nữ nhan trời sinh tựu la hội ren rỉ, chỉ cần hạ thể đa bị kich thich,
bất kể la tại co ý thức hay vẫn la vo ý thức dưới tinh huống, hạ thể đều co
dịch nhờn đi ra, hơn nữa sẽ co khoai cảm, nếu như những cai kia bị cưỡng gian
nữ nhan trong hoa kinh khong co dam thủy thoải mai, nam nhan dương căn la rất
kho cắm đi vao đấy, du cho cắm đi vao cũng sẽ biết rất đau đấy.

A... A...... Dương Linh trong giấc mộng đột nhien cảm giac được hạ thể căng
căng đấy, đồng thời co một cổ thoải mai khoai cảm trong người tuy ý chạy băng
băng[Mercesdes-Benz] lấy, tối hom qua cai loại nầy cảm giac quen thuộc tai
hiện trong đầu, nang khong khỏi co chut mở mắt, chứng kiến than thể của ta
chinh đang khong ngừng rất động len, lập tức minh bạch la chuyện gi xảy ra
ròi.

Cai nay bại hoại, vạy mà thừa dịp ta luc ngủ lam ta, hừ! Ta tựu hết lần nay
tới lần khac bất tỉnh đến, nhin ngươi có thẻ lam tới khi nao. Dương Linh
trong nội tam nghĩ thầm, hạ quyết tam tiếp tục giả vờ ngủ.

Dương Linh chỉ cảm thấy hạ thể bị một căn vừa tho vừa to đồ vật đang khong
ngừng qua lại đut vao, co thể cảm giac được trong cơ thể dam thủy đang khong
ngừng chảy, tựa như suối phun đồng dạng cuồn cuộn khong dứt, trong nội tam
khong khỏi nghĩ thầm: Ân... Thật thoải mai ah!

Ta cẩn thận từng li từng ti đut vao chừng mười phut đồng hồ, phat hiện Dương
Linh vẫn chưa co tỉnh lại dấu hiệu, khong khỏi cảm thấy kỳ quai, nghĩ thầm: co
gai nhỏ nay sẽ khong như vậy giỏi ngủ a? Cảm nhận được lớn như vậy khoai cảm
con khong tỉnh lại?

Ta cui đầu xuống cẩn thận nhin xem nang mặt, chỉ thấy tren mặt nang vui vẻ dạt
dao, xuan ý nhộn nhạo, con mắt khep hờ, tựa hồ co mở ra qua dấu hiệu, ta trong
đầu bỗng nhien linh quang loe len, nghĩ thầm: chẳng lẽ nang tại giả bộ ngủ?
Nhất định la vậy rồi, ha ha! Co gai nhỏ nay con co thể cung ta chơi tam cơ, ta
nhin ngươi co thể chịu tới khi nao?

Ta đem Dương Linh than thể một phen, một tay đem nang đui phải cử động, đột
nhien đem Cự Long toan bộ rut ra, lại đột nhien thoang cai hung hăng toan bộ
cắm đi vao, sau đo nhanh chong vặn vẹo bờ mong, cực lớn đầu rồng (voi nước)
chăm chu đỉnh lấy hoa tam của nang dung sức nghiền nat.

Ah... Một tiếng tran ngập Vo Thượng khoai cảm cung sung sướng am thanh ren rỉ
theo Dương Linh trong mồm vang len, manh liệt khoai cảm lam cho nang kim long
khong được tựa đầu hướng về sau ngưỡng, than thể cấp tốc run rẩy, than thể mềm
mại đột nhien hướng len một cai, sau đo lại để xuống, cặp mắt của nang cũng đi
theo mở ra đến, mềm mại đang yeu xem ta, tran đầy vo hạn nhu tinh.

Linh Nhi, thoải mai sao? Ha ha... Ta nhin thấy Dương Linh biểu hiện, cảm thấy
rất hai long, cười lớn hỏi.

Ân... Thật thoải mai. Dương Linh hai con ngươi hơi mở, giống như bịt kin một
tầng sương mu, mong lung đấy, mị nhan như tơ, cai miệng nhỏ nhắn khẻ nhếch,
thật dai ren rỉ nói.

Con co thoải mai hơn ở phia sau đay nay! Ta cười ha ha noi, lập tức xoay người
đem Dương Linh đe ở phia dưới, hai tay nang len hai chan của nang hướng hai
ben ap, lại để cho hoa của nang vien trương được sau sắc đấy, như vậy giữa hoa
của nang cũng sẽ cung theo trương lớn một chut nhi, như vậy ta mới có thẻ
ngoan quất manh liệt chọc vao.

Cai mong của ta lại manh liệt rất động, trắng trợn sat phạt, Cự Long tại
Dương Linh trong hoa kinh mau lẹ vo cung tiến vao chui ra.

Ah ah... Ân nha... Ah ah... Dương Linh lam can tren giường lớn tiếng ren rỉ am
thanh ren rỉ, đem nội tam cảm giac xuyen thấu qua thanh am thổ lộ đi ra, đồng
thời cũng noi cho ta biết nang khoai hoạt, nang thoải mai.

Luc nay Dương tĩnh đa rời giường, đang tại phong bếp lam bữa sang, vừa mới
nghe được Dương Linh cai kia am thanh keu to cũng đa biết ro Hoang Cường cung
Dương Linh lại bắt đầu an ai ròi.

Hiện tại Dương tĩnh lại nghe đến Dương Linh tuy ý lớn tiếng am thanh ren rỉ,
khong khỏi tam phiền, lầm bầm lầu bầu thầm noi: tối hom qua mới pha trinh,
hiện tại sang sớm tựu vội vang lam, Tiểu Cường cũng thiệt la, chẳng lẽ khong
biết Linh Nhi con nhỏ, cai kia con khong co co phat dục hoan toan sao? Ro rang
như vậy dung sức manh liệt chọc vao, Linh Nhi cũng thiệt la, tuổi con nhỏ nhỏ,
ren rỉ nay thanh am bao lớn, cũng khong sợ người khac nghe thấy, thật sự la
một cai tiểu dam o.

Dương tĩnh trong tai nghe len tren lầu truyền đến kich thich thanh am, than
thể khong khỏi trở nen mềm yếu, hai tay khong tự giac phong tại tren vu của
minh phủ sờ.

Tối hom qua nang nghe len tren lầu an ai thanh am, thật giống như Hoang Cường
con cặc lớn đang tại chọc vao nang phia dưới đồng dạng, khong cong khat khao
một buổi tối, đa khuya mới ngủ, hiện tại lại nghe thế ren rỉ am thanh ren rỉ,
nang khong khỏi cang la kho kim long nổi, ý loạn tinh me, phia dưới chảy ra
thiệt nhiều dam thủy, hai tay khong tự chủ được tại tren than thể phủ sờ.

Dương Linh het lớn: ah... Lao cong, dung sức chọc vao a... Ta... Ta muốn
bay...

Ta ngoan quất manh liệt đam chừng mười phut đồng hồ về sau, Dương Linh đa biết
ro chinh minh sắp đến yeu cao trao, nang chỉ cảm thấy than thể giống như biến
nhẹ, trong hạ thể truyền đến cảm giac manh liệt ma kich thich, lam cho nang
tương đương thoải mai, khong lớn gọi khong đủ để thổ lộ.

Vẻ nay khoai cảm tại Dương trong linh thể mạnh mẽ đam tới, hung hăng trung
kich lấy đầu oc của nang, than thể của nang khong khỏi bắt đầu run rẩy, đầu
tại tren gối đầu tả hữu lắc lư, đen bong toc như như thac nước phó tren
giường.

Hai chan của nang loạn đa, than thể đột nhien cong len, sau đo lại tiển xuống,
toan than run rẩy, hai tay của nang dung sức veo lấy phần lưng của ta, vi đon
ý noi hua của ta đut vao, cai mong của nang cũng dung sức hướng len nho len,
hơn nữa khong ngừng rất nhanh giay dụa.

Ta thấy đến Dương Linh loại tinh huống nay, biết ro nang lập tức muốn đi hướng
yeu cực cảnh ròi, vi vậy dung hai tay đại lực xoa nắn lấy nang cai kia xinh
xắn ma cao thẳng nhũ phong סּסּ, bờ mong rất động được như la may xay gio đồng
dạng, mỗi nhất kich đều la toan lực, mỗi nhất kich nhất định chọc vao đến
cung, than thể cấp tốc va chạm, Cự Long cấp tốc đut vao lại để cho giữa hoa
của nang phat ra cực lớn PHỐC tư, PHỐC tư dị tiếng nổ, luc nay hoa kinh cửa
động dam thủy cũng đa biến thanh mau trắng phao (ngam) lau.

Ah... Theo Dương Linh một tiếng thật dai am thanh ren rỉ, than thể của nang
cấp tốc run rẩy, toan than cứng ngắc, sau trong hoa tam hung ac bắn ra một cổ
am tinh, hung hăng xối tại của ta đầu rồng (voi nước) ben tren.

Sau đo Dương Linh than thể lập tức xụi lơ xuống, vo lực nằm ở tren giường,
miệng lớn, miệng lớn thở hổn hển, như tơ mị nhan chăm chu nhin của ta Cự Long
tại trong cơ thể nang rất nhanh rut ra cắm vao, tren mặt tran ngập thanh thục
mị lực.

Dương yen lặng nghe đến con gai cai kia am thanh ngam nga, tam thần kich động
khong thoi, than thể run len, cảm giac trong bụng vẻ nay suc tich đa lau nhiệt
lưu đột nhien phun dũng ma ra, từ hạ thể chảy ra, uc... Nang khong tự chủ được
ngam nga một tiếng, toan than vo lực tựa ở tren vach tường thở hao hển.

Ta dứt khoat đem Dương Linh đui ngọc nang len gac ở tren vai của ta, than thể
nửa quỳ, đem cai mong của nang giơ len được cao cao đấy, sau đo lại tiếp tục
của ta trường chinh chi lộ, dung sức manh liệt chọc vao.

Như vậy tư thế co thể cho Dương Linh hoa kinh trương được cang khai mở, khiến
cho ta hung manh đut vao sẽ khong đối với bộ phận sinh dục của nang tạo thanh
bao nhieu tổn thương, chặt khit hoa kinh da thịt mềm mại chăm chu bao quanh Cự
Long, mang kết ta cực lớn khoai cảm, ta co chut trầm me ròi, động tac trở nen
cang khoa trương, ngoan quất hung ac chọc vao, một mặt manh liệt lam.

Dương Linh nhắm mắt lại hưởng thụ của ta lại một vong cong kich, nang cảm giac
minh la tren đời người hạnh phuc nhất, thỉnh thoảng mở ra hồng nhuận phơn phớt
cai miệng nhỏ nhắn ren rỉ lấy: ah... Lao cong... Con cặc của ngươi thật lớn...
Lam được ta thật thoải mai... A... A... A......

Tại của ta trắng trợn đut vao xuống, Dương Linh lại nghenh đon một lần cao
trao, toan than vo lực run rẩy, tuy ý dam thủy ồ ồ theo trong hoa kinh phun
ra.

Thế nhưng ma ta vẫn khong co bất luận cai gi muốn bắn ý tứ, Cự Long hay vẫn la
cứng như vậy rất, ta đem Dương Linh trở minh, lam cho nang tứ chi quỳ tren
giường, ta vịn Cự Long từ phia sau cắm vao giữa hoa của nang trong.

Dương Linh cao triều hai lần, đa bị ta lam được một chut khi lực cũng khong
co, nang chỉ cảm giac than thể của minh nhẹ rất nhiều, khi lực cả người giống
như bị thao nước đồng dạng, lại cũng vo lực quỳ, than thể khẽ đảo, liền nằm lỳ
ở tren giường.

Ta nhin thấy Dương Linh nằm lỳ ở tren giường cũng khong nhuc nhich, đột nhien
tỉnh tao lại, ý thức được nang tối hom qua mới bị ta pha trinh, tuy nhien ta
khống chế Cự Long khong co hoan toan biến vừa tho vừa to, nhưng la nang cai
kia chặt khit hoa kinh hay vẫn la bị Cự Long chống đa nứt ra một chut, hiện
tại lại bị ta như thế manh liệt lam, manh liệt khoai cảm đa đem khi lực của
nang thao nước ròi, ở đau con co thể ứng pho ta?

Khong chỉ noi Dương Linh nien kỷ con nhỏ, chinh la nang mụ mụ Dương tĩnh cũng
kho co thể thừa nhận ta cuồng da lực lượng ah! Ta vội vang theo trong hoa kinh
rut ra Cự Long, phu một tiếng, mang ra một đại cổ dam thủy, Cự Long vừa tho
vừa to tren người con có thẻ mơ hồ trong thấy một chut tơ mau.

Khong thể lại lam đi xuống. Ta tự nhủ, sau đo phục hạ than nhẹ nhang đem Dương
Linh om vao trong ngực, hai tay tại phần lưng của nang vuốt ve, đồng thời an
cần hỏi han: Linh Nhi, co khỏe khong?

Dương Linh lộ ra một cai mỏi mệt dang tươi cười, hai tay om eo của ta, đem đầu
nhẹ khẽ tựa vao tren ngực của ta, nhỏ giọng noi: lao cong, ngươi qua mạnh mẽ,
đem ta lam được một chut khi lực đều khong co, bất qua ta thật thoải mai,
giống như muốn phieu đồng dạng, thật sự la chết đều đang gia ah!

Ta vội vang dung ngon tay ngăn chặn miệng nhỏ của nang, nhẹ giọng quở trach
noi: khong cho phep noi như vậy, ngươi la của ta tiểu tiểu lao ba, ta khong
được ngươi chết, ta muốn ngươi về sau mỗi ngay đều co thể hưởng thụ như vậy
niềm vui thu, để cho ta Linh Nhi mỗi ngay đều phieu.

Ân! Lao cong. Dương Linh anh mắt như nước long lanh chằm chằm vao ta, vo hạn
tham tinh noi: I love you! Về sau ta muốn mỗi ngay với ngươi an ai.

Luc nay Dương Linh than thể uốn eo bỗng nhuc nhich, điều chỉnh thoang một phat
tư thế.

Ah! Dương Linh đột nhien hu len quai dị, nguyen lai vừa rồi tay của nang va
chạm vao của ta Cự Long, cảm nhận được Cự Long trang kiện gắng gượng.

Lao cong, nguyen lai ngươi con khong co bắn a? Nang chằm chằm vao cai kia đứng
sửng ở ta hạ thể quai vật khổng lồ, ban tay nhỏ be nhẹ nhang bắt lấy Cự Long
phủ sờ, kinh ngạc ma hỏi.

Ân! Con khong co đay nay! Ta một ben hưởng thụ lấy Dương Linh mềm mại ban tay
như ngọc trắng một ben thấp giọng noi ra.

Vậy lam sao bay giờ đau nay? Lao cong, khong co bắn rất kho chịu a? Dương Linh
nhẹ giọng hỏi.

Khong đèu ta trả lời, Dương Linh nước mắt đa tại trong hốc mắt đảo quanh, khổ
sở noi: đều tại ta, như thế nao như vậy vo dụng? Vạy mà khong thể để cho lao
cong thoải mai.

Ta nhẹ nhang tại tren cai miệng của nang hon hit thoang một phat, on nhu noi:
cai nay khong lien quan Linh Nhi sự tinh, ngươi con nhỏ, mặt khac những cai
kia so ngươi đại nữ nhan đều rất kho để cho ta bắn ra đến. Luc nay ta đột
nhien nhớ ra cai gi đo, lại hỏi: Linh Nhi, ta hiện tại co rất nhiều một người
bạn gai, ngươi hội chu ý sao?

Sẽ khong đau, chỉ cần lao cong thương ta, yeu ta, ngươi láy 100 cai lao ba ta
đều bỏ qua. Dương Linh nghe được khong lien quan chuyện của nang, tam tinh
thoang cai tốt, gion gion gia gia đap.

Ha ha! Ngươi muốn đem ta mệt chết ah! 100 cai lao ba khong đem mau tươi của ta
đều hut kho rồi? Ta cười to noi.

Nguyen lai lao cong cũng co sợ thời điểm ah! Hi hi... No như thế nao con khong
bắn a? Dương Linh nhiu lại quỳnh tị (cai mũi đẹp đẽ tinh xảo), tinh nghịch
cười noi, đột nhien dung ban tay nhỏ be vỗ nhe nhẹ đanh Cự Long thoang một
phat.

Tiểu bướng bỉnh, ngươi sẽ khong sợ lam hỏng no? Được rồi, xem ra no luc nay la
khong thể bắn. Ta vội vang bắt lấy Dương Linh ban tay nhỏ be noi ra.

Ah! Như vậy lao cong hội rất kho chịu nha! No khong nhuyễn xuống, như thế nay
ngươi như thế nao đi ra ngoai gặp mụ mụ nha? Dương Linh lo lắng hỏi.

Ta mỉm cười noi: khong co chuyện gi đau, chỉ cần nghỉ ngơi trong chốc lat, no
sẽ nhuyễn xuống đấy. Nhưng ma trong nội tam của ta cũng đang cười thầm noi: mụ
mụ ngươi so ngươi con sớm được chứng kiến đay nay!

Vậy sao? Ta nhin xem. Dương Linh xoay người sang chỗ khac, ghe vao tren bụng
của ta, khoảng cach gần chằm chằm vao Cự Long xem.

Cự Long bỗng nhien bị một trương ẩm ướt ham nong cai miệng nhỏ nhắn ngậm lấy,
truyền đến một hồi khac thường kich thich, nguyen lai la Dương Linh chinh ngậm
lấy vừa tho vừa to đầu rồng (voi nước), luc len luc xuống khuấy động lấy.

Ah... Dương Linh hơi vểnh bờ mong ῷ, dinh đầy dam thủy thần bi hoa vien ngay
tại trước mắt của ta, tăng them Cự Long bị cai miệng nhỏ nhắn ngậm lấy, mặc du
khong co bất luận cai gi kỹ xảo, nhưng la quang bị Dương Linh cai miệng nhỏ
nhắn ngậm lấy tựu để cho ta lập tức hưng phấn, nhịn khong được than hừ một
tiếng.

Dương Linh ngậm nhanh 10 phut, thế nhưng ma Cự Long y nguyen thờ ơ, nang nhổ
ra vừa tho vừa to đầu rồng (voi nước), thở hổn hển noi ra: mệt chết ta, miệng
đều nhanh bị no nứt vỡ, lao cong ngươi qua lớn.

Tốt rồi, đừng để ý tới no. Ta nhin vi để cho ta bắn ra đến ma giup ta thổi
tieu Dương Linh, trong nội tam rất cảm động, nang chỉ la một cai tiểu co nương
nha!

Xem ra ta bay giờ la cầm no khong co biện phap ròi. Dương Linh bất đắc dĩ
noi, trong nội tam nang bỗng nhien khẽ động, lập tức thần bi cười noi: lao
cong, ta co một cai biện phap.

Ah? Ta nhin nang ta ta dang tươi cười, coi chừng mà hỏi, khong biết cai nay
một cach tinh quai tiểu gia hỏa vừa muốn lam ra cai gi bịp bợm.

Ta... Ta sợ ngươi khong đap ứng. Dương Linh lạt mềm buộc chặt, ấp a ấp ung
noi.

La biện phap gi a? Ta co chut nong nảy, liền vội vang hỏi, hạ thể trương len
hoan toan chinh xac thực rất kho chịu, ta thật sự rất muốn bắn.

Hi hi... Lại để cho mụ mụ đến cung ngươi lam. Dương Linh cười ta thoang một
phat, nhẹ noi nói.

Ah! Ta nhin qua cười hi hi Dương Linh, nội tam vo cung khiếp sợ, cai tiểu nha
đầu nay trong nội tam đến cung suy nghĩ cai gi, như thế nao sẽ noi ra như vậy
? Chẳng lẽ nang đa biết ta cung Dương tĩnh sự tinh?

Ta ha to mồm, ngơ ngac nhin xem nang, khong biết nen trả lời như thế nao.

Lao cong, ngươi biết khong? Mụ mụ cũng thật đang thương đấy, tuổi con trẻ cũng
chưa co tinh ai, an ai la cỡ nao chuyện tốt đẹp Tuy ah! Khong biết nhiều năm
như vậy nang la như thế nao luộc (*chịu đựng) tới, cho nen ta muốn, lao cong
co thể hay khong đem mụ mụ cũng lam ròi, lại để cho mụ mụ nếm thử cung lao
cong an ai Vo Thượng khoai cảm? Dương Linh thao thao bất tuyệt noi, chợt thấy
ta ngơ ngac bộ dạng, khong khỏi dừng lại keu len: lao cong!

Ân? Chuyện gi? Ta ngay ngốc ma hỏi.

Ngươi đến cung co hay khong đang nghe ta noi chuyện? Dương Linh kiều trấn noi,
dung ban tay nhỏ be tại của ta Cự Long ben tren rất nhanh khuấy động vai cai.

Co ah! Ngươi noi để cho ta đi lam mụ mụ ngươi. Ta vội vang noi.

Như thế nao đay? Ngươi đap ứng khong? Dương Linh đinh chỉ động tac trong tay,
trơ mắt nhin ta.

Thế nhưng ma... Thế nhưng ma... Ta khong biết nen như thế nao noi với nang,
chẳng lẻ muốn noi ta đa lam mẹ của nang sao? Đay chinh la co vi luan thường
nha!

Co phải hay khong ngại mụ mụ lớn tuổi a? Thế nhưng ma mụ mụ một chut đều khong
gia, hay vẫn la xinh đẹp như vậy ah! Dương Linh vội vang noi.

Khong phải, khong phải, ai! Muốn như thế nao noi cho ngươi đau nay? Cho du ta
ben nay đồng ý, cũng muốn mụ mụ ngươi đồng ý mới được ah! Ta thở dai noi.

Ta mới mặc kệ đay nay! Chỉ cần ngươi đồng ý la được, ta cho ngươi quyền lực
đuổi theo mụ mụ, tại ta ly khai trong khoảng thời gian nay, ngươi nhất định
phải đem mụ mụ OK, ta muốn cho mụ mụ cũng tinh phuc . Dương Linh vốn la lam
nũng, sau đo lại trao quyền cho ta, vừa đấm vừa xoa.

Hảo hảo hảo, ta thử xem. Tại rơi vao đường cung, ta chỉ tốt đa đap ứng.

Đay mới la Linh Nhi hảo lao cong. Dương Linh tại tren mặt của ta hon một cai,
cao hứng hoan ho noi, lập tức con noi them: ta tin tưởng lao cong nhất định
được đấy, nhất định sẽ đem mụ mụ OK đấy.

Ta con có thẻ noi cai gi đo? Chỉ co cười khổ, nhưng ma nhưng trong long thi
mừng thầm.

Ồ? Dương Linh đột nhien trong thấy của ta Cự Long mềm nhũn ra, lại hay vẫn la
lớn như vậy cũng khong co thu nhỏ lại, khong khỏi kinh ngạc mà hỏi: no như
thế nao biến mềm nhũn?

Dương Linh đon lấy dung tay bắt lấy chuyển nằm sấp nằm sấp Cự Long to mo hỏi:
thật kỳ quai nhe! No vừa rồi khong co xương cốt, như thế nao vừa rồi cứng như
vậy? So xương cốt con cứng rắn (ngạnh) đau nay?

Ta nghe được Dương Linh ngay thơ đich thoại ngữ, khong khỏi lại khổ cười.


Phong Lưu Giáo Sư - Chương #49