Âu Dương Quốc Vĩ và Mộ Dung San San rốt cục song song từ đỉnh tình dục rơi xuống, tràng đại chiến này giằng co gần một thì thần. Âu Dương Quốc Vĩ đúng là người có kinh nghiệm trên 'sa trường', đánh đâu thắng đó, sớm đã quen thuộc. Đáng thương cho Mộ Dung cô nương của chúng ta, mới vừa bị hư thân lại phải gánh vác lượng công tác của bốn vị phu nhân. (Cái loại thảm trạng này, ta không đành lòng đi miêu tả) Lúc dục hoả còn hùng hùng thiêu đốt, còn chưa cảm giác được, sau khi cao triều trôi qua thì thảm rồi, có mấy chỗ bị sưng đỏ đến nỗi chịu không nổi được. Vì thế, nàng hiện đang nằm trên giường, toàn thân không còn chút sức nào, ngay cả muốn đứng lên mặt y phục cũng không được, cả người mềm nhũn nằm đó, trên mặt ửng đỏ cũng rất lâu chưa tán đi.
"San San, mau đứng lên, đem âm công chân khí ta vừa đưa vào cơ thể của nàng hảo hảo hấp thu đi. Nàng sẽ khá hơn đó." Âu Dương Quốc Vĩ ôn nhu nói, đở San San ngồi dậy.
San San nghe hắn nói như vậy, dưới sự giúp đỡ của Vĩ ca, lập tức khoanh chân ngồi ở trên giường mà điều tức. Sau khi hành công ba vòng, nàng cũng qua nhiên cảm giác được chân khí trong cơ thể của mình mạnh hơn nhiều so với trước kia. Biết là Vĩ ca đã giúp đỡ mình khá nhiều, nàng không khỏi cảm kích mỉm cười với Vĩ ca.
Âu Dương Quốc Vĩ cười khẽ: "Sau này còn có thể mạnh hơn!"
San San biết cùng hắn thân thiết sẽ giúp mình nâng cao nội lực, trong lòng vừa thẹn thùng vừa chờ mong.
Từ lúc tiến vào đây đến bây giờ, đã trôi qua bốn thì thần, tính toán thời gian, cũng nên trở về rồi. Âu Dương Quốc Vĩ lập lức muốn trở về, nếu không mình mất tích thời gian lâu như vậy, cả nhà không biết sẽ náo nhiệt như thế nào đây?
Nội lực của Mộ Dung cô nương chúng ta đúng là được nâng cao, nhưng thân thể bây giờ vẫn còn yếu ớt. Dưới sự giúp đỡ của Vĩ ca, thẹn thẹn thùng thùng vất vả lắm mới mặc y phục xong. Bởi vì xác định là đi không được, được Vĩ ca dìu mới ráng bước từng bước một ra ngoài. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn bọn họ, San San cảm giác được mọi người đang nhìn nàng, mắc cở đến nỗi hai mắt không dám nhìn lại, đỏ mặt mà cúi đầu rời đi, trong lòng thì thầm mắng, 'đều tại chàng, đều tại chàng, hại người ta thảm như thế này, nơi đó bây giờ bước đi vẫn còn thấy đau nha. Chàng bảo thiếp như thế nào gặp người ta đây.'
Bên ngoài tấp nập người đi trên đường, các quầy điếm khắp nơi cũng đã đốt đèn. Cái loại đèn này làm phỏng theo đèn báo tín hiệu truyên thuyền của người Tây Dương. Nó được treo trên cửa, lay động nhẹ nhàng trong gió, chiếu sáng một khoảng sân. Mấy tên tiểu nhị của mấy quầy hàng ă cũng cao giọng mời mọc. Ban đêm ở Tuệ thành vĩnh viễn phồn vinh xương thịnh.
Rất nhanh, đã tới nên San San ngụ tại Tuệ thành. Dựa theo thương lượng lúc đầu, San San cho người gọi mười ba người còn lại trong 'thập bát nữ sát toàn bộ triệu tập. Nàng muốn đem tình huống nói rõ với bọn họ một chút. Nếu ai muốn quay về Giang Nam thì cho trở về, không giữ ở lại Tuệ thành. Mười ba nữ sát thủ lục tục đến đông đủ rồi. Bọn họ nhìn thấy đại tỷ của các nàng sắc mặt triều hồng, đang ở chung với Âu Dương Quốc Vĩ mà các nàng muốn giết, hai người còn thân mật nữa, không khỏi đều sợ ngây người. Chẳng biết đại tỷ là có nhầm lẫn gì không, nhưng lại không dám hỏi, không làm gì khác hơn chỉ là lo âu đầu mình, chờ đại tỷ tự mình giải thích.
Nhìn ánh mắt khó hiểu và muốn hỏi của thuộc hạ, Mộ Dung San San ổn định tinh thần lại, đỏ mặt nói:" Ta quyết định huỷ bỏ hành động ám sát lần này. Bởi vì… bởi vì ta phải gả cho Vĩ ca."
Hoa, thật kinh động lòng người! Bình thường rất nhiều công tử cậu ấm đến cửa cầu hôn, lão đại cũng không động tình liếc một cái nữa là. Lúc mọi người vào cửa nhìn thấy bộ dạng thân thiết của bọn họ, đều cũng đoán được tám chín phần, ai cũng không lên tiếng, đều chờ nghe nàng sẽ an bài mình như thế nào.
"Bây giờ có hai lựa chọn cho các người." Mộ Dung San San nói tiếp: "Đầu tiên, các ngươi muốn về Giang Nam thì có thể trở về. Ta sẽ viết một phong thư, các ngươi nói cho phụ thân của ta, trách nhiệm của việc huỷ bỏ hành động lần này một mình ta gánh chịu. Ông sẽ không trách bọn ngươi. Thứ hai, là muốn ở lại Tuệ thành với ta, mọi việc sau này do Vĩ ca an bài, nhưng chúng ta sẽ cùng một chỗ. Các ngươi suy nghĩ một chút trước, muốn trở về, ta sẽ cấp cho các ngươi ngân phiếu."
Mộ Dung San San vừa dứt lời, mười ba nữ sát cơ hồ đồng thanh nói:" Chúng ta không trở về, đại tỷ muốn chúng ta đi đâu thì đi đó."
"Tốt! Tốt! Đa tạ các ngươi tín nhiệm và thông cảm ta. Sau này chúng ta còn có thể cùng ở một chỗ." Nhìn thấy chúng thuộc hạ đồng tâm như vậy, trong lòng Mộ Dung San San rung động, nước mắt cũng chảy xuống, tâm tình tương đối kích động. Việc này là kết quả của mỗi ngày nàng bình thường quan tâm chiếu cố thuộc hạ. Ta vì mỗi người, mỗi người vì ta. Như vậy chỉ thể mà thôi.
Mọi người đều thu thập một ít đồ vật đơn giản. Nói là thu thập, cũng chỉ có vài bộ xiêm y để thay đổi. Chúng được cho vô bao trang phục xeong, liền đi theo Âu Dương Quốc Vĩ đang đở Mộ Dung San San trở về Võ Lâm minh.
Trong Võ Lâm minh, phó minh chủ Cừu Tích Bá cầm đầu mấy vị đường chủ đang lo lắng bất an chờ đợi tin tức của bọn thuộc hạ. Bốn vị phu nhân cũng gấp đến độ di chuyển không ngừng. Các nàng vừa rồi đi ra ngoài một vòng tìm kiếm, kết quả gì cũng không có. Minh chủ đến bây giờ chưa có quay lại, thật không bình thường rồi. Mỗi người trong lòng đều cầu khẩu, hắn ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may nha. Thức ăn trên bàn đã nguội rồi, nhưng vẫn chưa có ai động tới chúng. Ai mà yên tâm ăn được, đặc biệt là mấy vị phu nhân.
"Trở về rồi, trở về rồi" Đột nhiên có một tiểu huynh đệ thở hồng hộc vừa chạy vừa kêu.
"Ai trở về?" Cơ hồi là cùng lúc, tất cả mọi người vội vàng đứng lên mà hỏi tới.
"Là, là minh chủ bọn họ đã trở về." Tiểu huynh đệ gấp đến độ cả người nào trở về cũng không có nói.
"Minh chủ bọn họ?" Như thế nào lại biến thành 'bọn họ', cũng không cần hỏi nữa. Tất cả những người trong nhà mang theo điểm nghi vấn này trong đầu mà xông ra ngoài cửa.
Tới cửa nhìn thấy, tất cả đều bất động.
Âu Dương Quốc Vĩ cùng một đám mỹ thiếu nữ có cười có nói đi tới, bên cạnh còn ôm một người, rất là thân thiết.
Mấy vị phu nhân đều mở to mắt, Vĩ ca của các nàng chẳng những không có việc gì, còn không biết từ nơi nào 'bắt cóc' được một nhóm mỹ thiếu nữ trở về. Nhìn người được Vĩ ca dìu đi từng bước một, không cần phải nói, khẳng định là vừa 'cái kia' với Vĩ ca rồi. A a, các nàng đều là người từng trỉa, loại sự tình này vừa nhìn thì biết rồi. Hơn nữa Vĩ ca các nàng rất lợi hại về khoản đó, bốn người các nàng miễn cưỡng lắm mới chịu được. Bây giờ một mình nàng kia với Vĩ ca. Cáp, thách nàng chịu được.
Toàn bộ người vây quanh lại, hỏi trái hỏi phải Âu Dương Quốc Vĩ, đem đám mỹ thiếu nữ kia đứng sang một bên
"Được rồi, chúng ta vào nhà rồi hãy nói." Âu Dương Quốc Vĩ cười nói. Mọi người vừa nghe, đúng nha, bởi vì cao hứng kích động, đều quên béng đi, còn đang đứng ở ngoài mà.
Tiến vào, Âu Dương Quốc Vĩ giới thiệu Mộ Dung San San, đang có điểm thấp thỏm bất an, cho mọi người. Lần này tìm phu nhân cũng không trải qua sự đồng ý của phu nhân đoàn a. Chính mình tiền trảm hậu tấu, còn không biết các nàng có phản ứng như thế nào đây. Ai ngờ, lo lắng của hắn dư thừa rồi. Mộ Dung San San chỉ trong chốc lát đã cùng mấy vị phu nhân trước tỷ sau muội ngồi cùng một chỗ.
Tim thấp thỏm của Âu Dương Quốc Vĩ rốt cục cũng thả lỏng. Mọi người ngàn vạn lần đừng tưởng rằng Âu Dương Quốc Vĩ là sợ phu nhân, tuyệt đối không phải vậy, mà là hắn tôn trọng phu nhân.
Âu Dương Quốc Vĩ đem sự tình trải qua có tính lựa chọn kể lại cho mọi người một lần. Đương nhiên, hắn dày vò Mộ Dung San San như thế nào sẽ không có kể ra đâu. Ha ha.
Mọi người nghe xong đều rất cao hứng. Chuyện về nữ sát thủ cuối cùng cũng giải quyết hoàn mỹ. Trong thời gian ngắn nhất, đối phương sẽ không có hành động lớn nào nữa. Thêm vào đó, Mộ Dung San San, là tiểu nữ nhi thương yêu nhất của long đầu lão đại trong tổ chức, đã yêu thích Âu Dương Quốc Vĩ, Mộ Dung thế gia cũng để cho Âu Dương Quốc Vĩ vài phần mặt mũi. Có thể nói, Mộ Dung San San sẽ không để phụ thân nàng động đến Âu Dương Quốc Vĩ.
Cừu Tích Bá nghe Âu Dương Quốc Vĩ kể xong, cũng đồng ý lưu mười ba nữ sát lại, làm thiếp thân tư nhân tiểu vệ đội cho mấy vị phu nhân. Sau này trong Võ Lâm minh có việc gì khác thì sẽ an bài.
Cao hưng, đêm nay uống rượu không ít.
Uống rượu đã đủ, Cừu Tích Bá cùng Âu Dương Quốc Vĩ tiến vào một gian mật thất, đem tin tức y vừa lấy được lúc xế chiều nói cho hắn….