Chương 11: Ái Dục Cuồng Triều


Lúc này Âu Dương Quốc Vĩ cũng không có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc. Hắn đã bị xuân dược của Cung Bằng Phong chiếm phách hết tâm trí. Dục hoả phần thân, đã không thể không chế. Bởi vậy, hắn giống như con hổ đang đói, không để ý hết thảy, cuồng áp vào cúc môn của Cung Bằng Phong, cũng không có ngừng lại, và khiến cho Cung Bằng Phong ngất đi đã tỉnh lại, trong miệng thì ‘kỷ lý oa lạp’ gọi không ngừng, tình huống cực độ dâm mị.

Cung Bằng Phong tuy đã tỉnh lại, nhưng y căn bản vô lực chѮg lại toàn lực tiến công của Âu Dương Quốc Vĩ. Hơn nữa, trong thân bất tri bất giác sinh ra một loại khoái cám quái dị, khiến cho y không tự giác nghênh phục những đợt công kích của Âu Dương Quốc Vĩ.

Đột nhiên, tình huống xảy ra kịch biến.

Cung Bằng Phong kinh hãi phát hiện, chân khí ‘âm dương kỳ công’ nhiều năm tu luyện theo động tác của Âu Dương Quốc Vĩ không ngưng lưu thất, sự lưu thất càng lúc càng nhanh. Trong lòng không khỏi hoảng sợ, nghĩ muốn thoát khỏi thân thể của Âu Dương Quốc Vĩ, như lại bị hắn không thuận theo đè lên mặt đất. Thân thể không thể phát lực. Chân khí lưu thất càng lúc càng nhanh. Cung Bằng Phong trong lòng càng lúc càng tuyệt vọng….

Loại hiện tượng này sao lại xuất hiện vậy? Nguyên lai, loại phương pháp tăng công thải dương bổ dương nếu đụng phải nội công cao hơn với mình, sẽ xuất hiện cắn trả. Người yếu sẽ bị đối phương toàn bộ hấp thu, biến thành phế nhân. Cho nên người trong võ lâm muốn dùng loại tăng công này đều hết sức cẩn thận, nếu không sẽ rất thảm. Trách là trách, Cung Bằng Phong chỉ vì gấp gáp muốn đột phá tần thứ bảy ‘âm dương tâm pháp, hơn nữa tu vi nội lực của Âu Dương Quốc Vĩ quá sâu, ngoại nhâu không nhìn ra được. Còn Cung Bằng Phong chỉ biết Âu Dương Quốc Vĩ luyện là ‘Xích dương thần công’ chí dương chí cương, vừa đúng giống với dương công trong ‘âm dương kỳ công'. Cung Bằng Phong nằm mơ cũng không nghĩ tới, ‘Xích dương thần công’ của Âu Dương Quốc Vĩ đã sớm đạt tới tầng thứ bảy, đã hoàn toàn cao hơn so với y, lại còn khắc chế được y. Có lẽ thật sự là thiên ý nha. Bởi vì Cung Bằng Phong không nghĩ tới, lại tạo ra một đa tình kiếm khách chánh tà lưỡng đại kỳ công, sau này khiến nhiều nữ tuỷ hắc bạch lưỡng đạo trong chốn võ lâm hoàn toàn bị hấp dẫn, từng người từng người đều nằm dưới khố Âu Dương Quốc Vĩ. Đây là chuyện sau, tạm thời không nói tới.

Hơn nữa, Âu Dương Quốc Vĩ cũng cảm thấy được cổ chân khí ‘âm dương kỳ công’ trong cơ thể Cung Bằng Phong cuồn cuộn chảy vào thân thể. Mà bởi vì hắn luyện chính là nội công chí cương chí dương, cổ âm công chân khí trong ‘âm dương kỳ công’ của Cung Bằng Phong tại trong cơ thể mình loạn chuyển, bài xích với chân khí chí cương chí dương trong thân thể mình, tương đối quái dị, khiến cho trong cơ thể một trận khó chịu. Âu Dương Quốc Vĩ tiềm ý thức cảm thấy không ổn, muốn thoát ly thân thẩn của Cung Bằng Phong. Nhưng thân thể hai người giống như nam châm hút chặt với nhau. Bất kể hắn cố gắng ra sao, việc tách ra chính là không thể, hơn nữa thân thể dĩ nhiên lấy ý chí muốn rời khỏi, càng thêm mãnh liệt hơn….

Âm công chân khí trong ‘âm dương kỳ công’ bị hấp càng ngày càng nhiều, Âu Dương Quốc Vĩ thân thể không chịu được nữa, đầu óc đã lâm vào một mảnh mê mang. Lúc này Cung Bằng Phong dước thân Âu Dương Quốc Vĩ đã bị làm đến phải ngất đi.

Như vậy, nửa canh giờ trôi qua, chân khí ‘Âm dương kỳ công’ trong cơ thể Cung Bằng Phong đã hoàn toàn bị Âu Dương Quốc Vĩ hút hết. Âu Dương Quốc Vĩ cũng không còn nhịn được nữa, cuối cùng, hét một tiếng, đẩy Cung Bằng Phong ra ngoài, rồi ngất đi.

Bên trong phòng hiện ra một cảnh quái dị, yên lặng đến nổi nhịp tim đập cũng có thể nghe được. Hai nam một nữ đều nằm ngổn ngang trên đất không nhúc nhích. Hai nam nhân toàn thân đều không mặc gì, người loã thể, người khác không khỏi liên tưởng đến việc kia.

Từ từ, Tằng Mỹ Mỹ trước hết tỉnh lại, nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng nhớ ra phương pháp tu luyện ‘âm dương kỳ công’. Mà Âu Dương Quốc Vĩ đã bị trúng xuân dược kỳ lạ của Cung Bằng Phong, tâm lý tựa hồ nghĩ đến việc gì, mặt chỉ thoáng ửng đỏ như mắc cỡ muốn chết. Nàng cho dù tối qua loả thân cùng Âu Dương Quốc Vĩ cực độ thoả mãn, nhưng cũng không dám nhìn Âu Dương Quốc Vĩ loã thể. Bây giờ chợt thất trước mắt là hai nam nhân loả thể, sao lại không kinh hoảng, phương tâm kinh hoàng.

Lập tức, Tằng Mỹ Mỹ đè nén nội tâm bất an, trêm mặt đỏ bừng cùng sự bất an đi tới bên cạnh Âu Dương Quốc Vĩ, vừa khó vừa đẩy thân thể, kêu lên: “Vĩ ca, Vĩ ca, ngươi ra sao rồi, ngươi tỉnh lại đi.”

Trả lời nàng chỉ là một mảng yên lặng.

Tằng Mỹ Mỹ đoán có lẽ hai người bọn họ ngất đi sau khi đánh nhau khiến lưỡng bại câu thương. Nhưng Cung Bằng Phong rõ ràng chính mình toàn lực một chịu điểm thuỷ huyệt, sao có thể như vậy? Tằng Mỹ Mỹ đưa mắt nhìn chung quanh, nhát thời không có chủ ý.

Nơi này là Thiều Châu phân đàn của Châu Giang bang, còn có rất nhiều cao thủ của Châu Giang bang ở đây, vạn nhất bọn chúng biết bang chủ xảy cuyện mà xông vào thì thảm rồi. Về điểm này, Tằng Mỹ Mỹ cũng không suy nghĩ nhiều, dìu đỡ Âu Dương Quốc Vĩ đi ra ngoài. Có lẽ những cao thủ trong Châu Giang bang biết bang chủ bọn họ đang luyện tuyệt thế kỳ công, đều đã đi ngủ, tự nhiên không có ai ngăn chặn.

Ra khỏi Phong Độ viện, Tằng Mỹ Mỹ đỡ Âu Dương Quốc Vĩ loã thể đi dọc theo bờ sông cắm đầu mà chạy như điên. May mắn bây giờ là đêm khuya, trên đường cũng không còn ai, nếu là ban ngày, một tuyệt thế mỹ nhân dỡ một nam nhân loã thể chạy như điên, như thế còn không phải là doạ chết người ta ư.

Bất tri bất giác, đã tới được dưới Mạo Tử phong ngoài thành cửa bắc. Đây là một tiểu sơn phong không lớn, bởi vì sơn phong nhìn như cái nón lớn, nên mới có tên như thế.

Tằng Mỹ Mỹ đột nhiên nhớ ra trên núi có một huyệt động, rất bí mật, chính là dân bản xứ, trừ mấy vị lão liệp hộ ra, cũng không biết sự tồn tại của huyệt động này. Bình thường lại người càng không có đến đó. Trong động, đông ấm hạ mát, sạch sẽ mà cũng không ẩm ướt, trước kia vì gấp rút lên đừng sợ trễ, cũng từng dừng chân ở đây. Tâm lý nàng không do dư, liền trực chỉ sơn động chạy đi.

Tằng Mỹ Mỹ cẩn thận đặt Âu Dương Quốc Vĩ xuống, xoay người muốn tìm một chút cây khô, để thắp sáng.

Lúc này, dược hiệu của xuân dược mà Âu Dương Quốc Vĩ trúng đã hết. Tâm trí cũng từ từ hồi tỉnh. Nhưng cổ âm công chân khí trong ‘âm dương kỳ công’ cũng vẫn không có ổn định trong thân thể mình. Toàn thân rất khó chịu, không khỏi khoanh chân ngồi xuống, từ từ tiến hành điều tức. Tằng Mỹ Mỹ trở về vừa thấy, ái lang đang khoanh chân bàn toạ, phỏng chừng muốn điều tức chữa thương, cũng không lên tiếng, chỉ si ngốc nhìn khuôn mặt phong thần như ngọc của Âu Dương Quốc Vĩ, rồi lộ ra tâm sự của thiếu nữ…

Âu Dương Quốc Vĩ vận chân khí ba vòng, trên trán có chút mồ hôi. Thật vất vả mới trấn áp âm công chân khí, nhưng bởi vì mới vừa Cung Bằng Phong giao hợp, ảnh hưởng của dương công ‘âm dương kỳ công’ lại không có gì chế trị. Âm công chân khí tuy nói đã trấn áp được, nhưng một cổ dục vọng lại bành trướng. Hắn cố gắng vận công khống chế, đều không có kết quả. Lúc này Âu Dương Quốc Vĩ đang không ngừng đối kháng với dâm độc trong cơ thể, khiến hắn thập phần khó chịu. Càng làm khó chịu hơn chính là, bằng cảm giác, hắn biết Tằng Mỹ Mỹ đã quay lại. Cổ hơi thở đặc biệt của Mỹ Mỹ, giờ khắc này trở nên cực kỳ rõ ràng.

Tằng Mỹ Mỹ nhìn Âu Dương Quốc Vĩ đầu đầy mồ hôi, hơi thở dồn dập, sắc mặt lúc trắng, lúc đỏ, biến ảo vô lường. Nàng biết thân thể hắn rất nhanh sẽ đến cực hạn, cũng đoán ra trong đầu hắn lúc này đang muốn cái gì, cả khuôn mặt liền một màu đỏ, thân thể khẽ run, trong mắt toát ra vài phần tâm tình, không nhịn được đưa tay lên sờ mặt hắn, nhẹ nhàng lau mồ hôi cho hắn. Nhưng hành động này không ngờ lại là một cái mồi hoả. Âu Dương Quốc Vĩ lần nữa không thể nhịn được, phản thân áp Mỹ Mỹ xuống dưới, không hề thương tiếc cởi y phụ của Mỹ MỸ, rồi ra sức xông vào. Chỉ trong chốc lát, cả người đều hãm vùi trong tình dục điên cuồng.

Tằng Mỹ Mỹ vì giải dâm độc mãnh liệt trong người hắn, cắn răng cắn lợi nhẫn nhịn sự thôi tàn bạo phong của Âu Dương Quốc Vĩ, cố ý đem tình dục chi hoa trong người hắn đưa lên đỉnh điểm. Như vậy mới dễ dàng một lần giải hết dâm độc hắn đã trúng. Nếu không sau này hắn sẽ lưu di chứng.

Chưa phát giác ra đã đến ngọ, phong vũ cũng đã tạnh. Âu Dương Quốc Vĩ ra sức trên người Mỹ Mỹ mấy canh giờ liền. Mỹ Mỹ cũng ngất đi mất lần, vì ái lang, nàng bất oán bất hối chịu đựng. Dâm độc trong cơ thể Âu Dương Quốc Vĩ theo tình dục phát tiết, từ từ bài xuất ra ngoài, chánh thức bước vào trong khôi phục. Âu Dương Quốc Vĩ hơi thở yếu ớt, rời khỏi thân người Mỹ Mỹ, nằm lên đất, từ từ điều hoà hô hấp. Hắn dụng ánh mắt áy náy nhìn Mỹ Mỹ bên cạnh.

Hiện tại chỉ là một khoảng thời gian yên lặng.

“Vĩ ca, đừng như vậy, là ta tự nguyện giúp ngươi giải độc.” Mỹ Mỹ ôm Âu Dương Quốc Vĩ, ôn nhu nói.

Đột nhiên, Âu Dương Quốc Vĩ bật dậy, “Cung Bằng Phong đâu?”

Quyển 1 - Sơ thiệp giang hồ

Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ - Chương #11