Thiếu Niên Bí Ẩn


Người đăng: yeunghiet

~~*

Quả thực như Lãnh Hàn Phong Thiên đã hứa, nàng được xếp tại vị trí
tốt nhất, dễ dàng quan sát tất cả quảng trường rộng lớn hơn ngàn
dặm của Lãnh Hàn gia - bên cạnh chủ vị. Thử hỏi cả nơi đây còn vị
trí nào ngoại trừ chủ vị tốt hơn chỗ đó? Dĩ nhiên không có, vậy
nên Băng Dạ tuyệt nhiên không dại gì chối từ vị trí tốt này a.

Giờ Thân 2 khắc (8h30') trắc thí khai mạc sau màn đọc diễn văn kéo
dài gần nửa canh giờ của lão sư quản sự phụ trách tuyển sinh lần
này của Tử Thiên học viện, nào là nói về truyền thống, lịch sử,
...abcxyz...

Băng Dạ nghe cũng lười nghe, chỉ sợ nghe xong không kìm được lăn ra
ngủ luôn thì thực mất mặt. Nàng lặng lẽ đưa mắt quan sát khắp đại
sảnh rộng lớn. Thật nhiều người a.

Tuyển sinh của Tử Thiên học viện dĩ nhiên không phải là tuyển mỗi
người của Lãnh Hàn gia tộc. Những người ngoại tộc cũng có thể tham
gia, trắc thí Lãnh Hàn gia này chẳng qua là vừa đúng trùng dịp nên
tiện thể tổ chức mà thôi. Bất quá cũng có thể lý giải là bởi vì
mượn Lãnh Hàn gia làm nơi tổ chức tuyển sinh nên Tử Thiên học viện
dĩ nhiên sẽ dành cho Lãnh Hàn gia 5 danh ngạch tân sinh mà không cần
dự tuyển. Còn lại nếu Lãnh Hàn gia muốn có thể đề cử những người
xuất sắc nhất trong số những người nổi bật của gia tộc dự tuyển
sinh nếu trúng tuyển thì vạn hạnh. Không trúng cũng chẳng mất miếng
thịt nào.

Tử Thiên học viện sứ đoàn tuyển sinh có hơn 30 người đều được xếp
đặt vị trí gần chủ vị để tiện quan sát tràng cảnh 5 lôi đài đấu
võ xét tuyển của các thí sinh. Trong số 30 người kia thì có tới 20
người là học viên, hơn 10 người còn lại dĩ nhiên là lão sư của học
viện.

Băng Dạ vừa đưa mắt đánh giá đám học viên thì giật mình. Dĩ nhiên
là nhìn lén bị bắt quả tang.

...

Người thiếu niên đó mày kiếm sắc bén, trên thân mơ hồ toả ra loại
khí thế tôn quý không gì sánh được. Hắn mặc huyền y bó sát người,
thân hình đơn bạc toát lên vẻ duy ngã độc tôn lại mơ hồ có một tia
tang thương không hợp với tuổi.

Hắn là ai!?

Vì sao khi nhìn thấy hắn, nàng lại thấy khó chịu như vậy!?

Ánh mắt hắn nheo lại khoá định vị trí của nàng, khóe môi tuyệt mĩ
mím lại thành một đường cong, dường như có chút đăm chiêu.
Băng Dạ cũng cảm thấy kì lạ. Người thiếu nên này rõ ràng là địa
vị không tầm thường, địa vị của hắn trong sứ đoàn cũng không giống
như một học sinh đơn giản như vậy. Hắn rút cuộc là ai?

"Tiểu Dạ, con có muốn vào học trong Tử Thiên học viện không?"
Hỏi thừa. Tử Thiên học viện là nơi nào? Là nơi có điều kiện tốt
nhất Đông Giao Châu về việc đào tạo nhân tài! Bình thường có ai ngu
ngốc đến mức không muốn đạt được danh ngạch nhập học tại đó chứ?
Hơn nữa còn là danh ngạch ưu đãi không phải thi tuyển sinh - thứ này
so với hoàng kim còn khó cầu hơn. Trừ khi không phải là người bình
thường.

Vừa khéo, Băng Dạ cũng không phải người bình thường (=]])

"Cái đó, con cũng không có hứng thú lắm."

Nghe được câu trả lời của Băng Dạ, Lãnh Hàn Phong Thiên dường như thở
phào nhẹ nhõm. Mặc dù nếu nàng muốn, ông ta vẫn có thể dành riêng
1 danh ngạch ưu đãi của gia tộc cho nàng, nhưng dù sao đứng trên lập
trường một Gia chủ, ông cũng không thể hoàn toàn mọi việc đều chiều
theo ý Băng Dạ được. Thực lòng mà nói, nếu nàng không có ý nhập
học Tử Thiên học viện vậy để một thiên tài khác của gia tộc đi sẽ
tốt hơn nhiều lắm. Giữa thiên tài và một phế vật. Kẻ ngốc cũng
biết nên chọn ai.

Bất quá Lãnh Hàn Băng Dạ thực sự là phế vật sao!?

Ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn đám trưởng lão của gia tộc vừa an toạ
bên cạnh ghế chỏ vị cách vị trí chính mình không xa. Khoé môi Băng
Dạ hiện lên ý cười rét lạnh.

Nàng cũng không ngốc đến nỗi không hiểu được cho nỗi khổ tâm của
nhị thúc. Hắn vì nàng đã không ít lần đắc tội với đám người của
trưởng lão hội. Nếu không phải thực lực tự thân hắn còn đó thì
cái ghế gia chủ kia không biết đã bị đổi bao nhiêu lần. Lần này tốt
lắm. Các ngươi muốn chèn ép thúc thúc ta, ta liền cho các ngươi không
có lời nào để phản đối ta nữa.

Lãnh Hàn Băng Dạ nàng muốn bùng phát rồi. Nhất cử thành danh. Một
lần kiếm lại mặt mũi suốt 3 năm qua cho nhị thúc, để cho toàn thiên
hạ biết Lãnh Hàn Băng Dạ nàng cũng không phải quả hồng mềm chờ
nắn.

...

Đang lúc dã tâm trong lòng dâng trào, Băng Dạ bỗng rùng mình. Thiếu
niên đó đang nhìn nàng như thấu được toan tính trong nội tâm nàng.


Phong Khởi Khai Vân - Thủy Tịch Dạ Hàn


Phong Khởi Khai Vân - Chương #8