Người đăng: phongprok1
Lời vừa nói ra đừng nói là cao tầng hải quân mà ngay cả mấy người Shichibukai
cũng ngưng trọng nhìn chằm chằm Phong, họ không biết nhiều về cơ cấu đào tạo
của hải quân nhưng thân là cường giả một phương thế lực, họ dư sức hiểu được
trong vòng hai năm đứng trên đỉnh tinh anh tổng bộ là khái niệm gì. Nếu không
phải kẻ tự cao đến điên khùng thì hẳn phải là một người có thực lực siêu việt
phần còn lại, cộng thêm khả năng tiến bộ thần tốc thì may ra chuyện mới trở
thành hiện thực được.
Đang giữa không khí ngưng trọng, Phong bỗng cất tiếng nói kéo mọi người thoát
khỏi trầm tư.
- Tôi hy vọng ngài Sengoku, ngài Akainu, ngài Zephyr ở đây không để tiết lộ
chuyện tôi giao kèo với ngài Zephyr ra ngoài, tôi không muốn trong quá trình
luyện tập gặp phải những cản trở phiền toái.
Akainu và Sengoku nhìn nhau sau đó nghiêm túc gật đầu, nếu Phong quả thật làm
được thì tương lai không xa, hải quân chắc chắn có một con bài tẩy Đô đốc dự
bị mạnh mẽ không kém gì ba Đô đốc thực thụ.
Nhận được sự đồng ý Phong thầm thở phào nhẹ nhõm, trên gương mặt bất giác hiện
lên nụ cười hồn nhiên phù hợp với độ tuổi hiện tại của hắn.
Chỉ một nụ cười đơn giản nhưng đã giải tỏa hoàn toàn không khí áp lực, căng
thẳng vừa rồi, không đẹp nhưng khiến lòng người thoải mái, không thu hút chú ý
nhưng lại tràn ngập sinh khí, dễ chịu vô cùng.
Boa Hancock ngồi trong góc thường thường chồm lên quan sát sự tình bên ngoài,
lực chú ý cứ nhắm dính vào Phong, trong đầu nàng xoay chuyển đủ loại ý nghĩ,
không ai biết nàng đang nghĩ gì, muốn làm gì sắp tới.
Garp đứng cạnh Phong xem xét một hồi, phát hiện hắn không bị nội thương nghiêm
trọng nên hướng đám người Sengoku phất phất tay hô to.
- Được rồi, chúng ta tiếp tục hội nghị đi thôi, chậm trễ rất nhiều thời gian
rồi, ta còn muốn mang thằng nhóc này tới học viện an bài nữa.
Hội nghị nhanh chóng tiếp diễn, nội dung cũng không có gì đặc biệt, chủ yếu
nêu lên lợi ích hai bên và những nhiệm vụ mà Crocodile bắt buộc phải làm,
ngoài mặt hắn luôn miệng đáp ứng nhưng bên trong cất chứa âm mưu gì thì không
ai biết, ngoại trừ Phong.
Khi cuộc họp kết thúc thì trời cũng đã tối sầm, nhóm người Shichibukai quay về
phòng nghỉ riêng của mình, còn Garp thì dẫn Phong tới nơi tập luyện trong
doanh của lão, nơi những ngày sau hắn sẽ được Garp chỉ dạy.
Vốn Garp định mang Phong về phòng nghỉ ngơi nhưng hắn lại đề nghị muốn tới nơi
này làm quen, ý hắn đã quyết Garp hiển nhiên không ngăn cản.
- Vậy ra đây là khu vực đặc huấn của tinh anh hải quân sao, không tồi chút
nào.
Trước mắt Phong là một quảng trường rộng lớn với vô số dụng cụ thực hành đối
chiến được sắp xếp ngay ngắn, có trường bắn, trường chạy bền, hình nộm giúp
binh lính luyện tập tấn công cũng có không ít. Mọi thứ đều hơn xa những gì
Phong tự chế tạo trước kia nhiều lắm, hắn không kìm được lòng muốn thử ngay
bây giờ.
Không nói nhiều, Phong xé toạc chiếc áo cũ rách của mình, chỉ mặc một chiếc
quần thun dài nhảy vào quảng trường. Thân hình rắn chắc hiện ra trước không
khí, từng vết sẹo lớn nhỏ đan xen cực kỳ kinh người, Garp nhìn qua liền gật
đầu, gọi Phong là "tiểu quái vật" không ngoa chút nào.
Trước tiên Phong khởi động cho nóng người rồi sau đó mới buộc từng bao tải
nặng năm mươi kí vào bên hông, tầm 200 kí thì cảm thấy có chút khó thở, Phong
ngừng lại không buộc thêm nữa. Trường chạy là vòng tròn bao quanh quảng trường
huấn luyện, một vòng là một dặm năm trăm mét.
Dưới ánh trăng mờ nhạt, thân hình nhỏ bé cứ như vậy kéo theo bốn bao tải tổng
cộng 200kg chạy hùng hục như một con trâu điên, cắm đầu cắm cổ chạy được hai
vòng, Phong bắt đầu thấm mệt, tiếp tục một vòng nữa thì hắn mới từ từ giảm tốc
độ, thêm một vòng thì rốt cục hắn cũng dừng lại
Mồ hôi mồ kê tuôn ra như tắm, khuôn mặt vì quá mệt mà trắng bệch, tuy vậy đôi
mắt xanh thẳm lại sáng ngời hưng phấn. Phong thả lỏng năm phút sau đó tiến vào
quảng trường xách ra chỗ trống ba con hình nộm nhân tạo và vài cọc gỗ luyện
quyền.
Garp đứng một bên quan sát cảm thấy mình thật thừa thải nên đã rời đi từ lâu,
khoảng thời gian khởi đầu tốt nhất vẫn nên để cho Phong làm quen với môi
trường, khoảng một tuần sau lão bắt đầu củ hành hắn cũng chưa muộn.
...
Một lần luyện tập liền tới tận sáng, khi đám lính hải quân tập trung ra sân
tiến hành điểm danh tập thể dục thì thấy Phong đang ngủ vất vưởng trên mấy
thanh xà đơn, bộ dạng cực kỳ khó coi.
Vị giáo quan mang quân hàm Trung tá bước lại gần đánh thức dậy.
- Cậu là ai?? Sao lại ở đây?? Có biết đây là đâu không??
Giọng điệu nghiêm khắc, thanh âm to rõ đánh thức Phong khỏi mộng đẹp, hắn mở
mắt nhìn thấy trời đã sáng thì hốt hoảng nhảy xuống đất, không thèm đáp lời
chạy thẳng một mạch vào khu nhà nghỉ cao cấp.
Hắn có hẹn với Garp sáng nay đi cùng lão tới báo danh học viện hải quân tinh
anh, dù tới trễ một chút cũng không sao nhưng Phong là một người trọng chữ
tín, ít nhiều trong lòng có chút khó chịu với bản thân.
Nhìn thời gian có vẻ còn sớm nên Phong thở phào một hơi, tuy nhiên chạy được
một đoạn thì bỗng thấy có một thân ảnh vọt lên chắn ở trước mắt. Chính là vị
giáo quan khi nãy tới kêu Phong dậy.
- Cám ơn ngài vừa rồi kêu tôi dậy, bây giờ tôi có chuyện gấp cần phải giải
quyết, xin lỗi không thể tiếp ngài được, ngày sau nhất định báo đáp.
Phong dừng bước hướng giáo quan mỉm cười cảm kích sau đó muốn đi vòng qua
người nọ. Bất quá giáo quan lại không cho hắn đi, một bước tiếp tục chặn
đường.
- Câu vừa rồi vi phạm quân quy, muốn đơn giản rời khỏi như vậy?? Cậu thuộc
doanh nào, không lẽ giáo quan quân doanh của cậu không có dặn ban đêm không
được tự tiện ra thao trường tập luyện sao??
Sắc mặt giáo quan rét lạnh, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Phong, nếu kẻ nào
cũng như Phong thì quân đội sẽ loạn mất, vì vậy nhất định phải trừng phạt
nghiêm khắc, răn đe những ai có ý định tương tự Phong.
Phong nhíu mày không nói gì, hắn biết xem ra muốn rời đi bình yên tuyệt không
có khả năng, dù đưa danh tính Garp ra cũng chưa chắc có tác dụng, bất đắc dĩ
hắn đành cắn răng dùng phương thức nhanh nhất.
Bạo lực!!!
Mắt Phong lóe tinh quang nghiêng người nhảy về bên trái, ý đồ dùng tốc độ
tránh thoát vị giáo quan, khẽ cười lạnh khinh miệt, giáo quan nhanh chóng đuổi
theo, tốc độ không dưới Phong chút nào, thậm chí còn nhỉnh hơn đôi chút.
- Muốn chạy??
Xoạt!!!
Âm thanh ma sát vang lên, Phong bất ngờ đứng tấn rị lại thân hình tạo thành
vết trượt dài trên đất, giáo quan không kịp chuẩn bị nên hớ đà, vừa xoay người
thì một cẳng chân màu lúa mạch đá thẳng vào mặt, lực mạnh kéo theo tiếng gió
rít dọa người.
Giáo quan dù sao cũng là quân nhân xuất sắc, chút tiểu xảo của Phong tuy thực
dụng nhưng đối phó với gã thì có chút không đủ dùng. Hung quan trong mắt giáo
quan lóe lên, thân hình uốn éo gập hẳn xuống đồng thời vung tay đấm mạnh vào
chân trụ của Phong.
Sắc mặt Phong vô cùng bình tĩnh, không biểu hiện chút hoang mang nào, một cước
đá hụt hắn mượn lực còn chưa phát xuất xoay tròn hai vòng trên không trung sau
đó nhẹ nhàng tiếp đất, tránh thoát một kích đầy hiểm độc của giáo quan.
Cảm nhận được thực lực vị giáo quan trước mắt cường hoành vô cùng, so với phế
vật Morgan tay rìu kia thật như trời và đất. Không dám dây dưa lâu, thời gian
không cho phép Phong luận bàn cùng giáo quan, vừa tiếp đất hắn lập tức nhắm
phía ngược lại lao đi như tên bắn.
Kỳ lạ là vị giáo quan kia lại không hề đuổi theo, chỉ đứng một chỗ nhìn Phong
cười khẩy, Phong nghi hoặc chưa kịp làm ra phán đoán thì trên mặt bỗng đau
rát.
Binh!!
Trượt dài trên mặt đất ba mét hắn mới cương ngạnh dừng cơ thể lại được, hắn
ngẩng đầu nhìn thì thấy từ lúc nào con đường tiến vào dãy phòng nghỉ bị chặn
bởi hai giáo quan khác, cả hai đều mang quân hàm Đại tá cao to lực lưỡng.
"Mé kiếp!!!" Phong thầm mắng trong lòng, bây giờ muốn chạy cũng không được,
trừ phi hạ gục ba người nếu không hắn đừng hòng rời đi.
Hai giáo quan mới tới không nhanh không chậm kéo áo choàng sĩ quan cao cấp
xuống ném cho mấy tên tinh anh đang đứng quan chiến đằng xa. Không một ai dám
miệng to miệng nhỏ nghị luận, quân quy rất nghiêm khắc nếu không được cho phép
thì không ai dám trò chuyện trong thời gian tập luyện.
- Nhãi con, cậu không tuân thủ quân quy, làm trái điều lệnh cho nên chúng tôi
buộc phải bắt nhốt cậu, chờ ngày xét xử.
- Tốt nhất cậu nên tự giác đừng chống cự vô ích!!
Hai người lắc lắc cổ chậm rãi bước từng bước tới gần Phong, khí thế dần bành
trướng tới cực hạn khiến người ta cảm thấy khó thở.
Trong đầu Phong cấp tốc xoay chuyển phương pháp, hiện tại sử dụng cuồng hóa
thì không được, hạ ba giáo quan xong thì hắn chắc chắn sẽ ngất xỉu vì tác dụng
phụ, thể chất ở độ tuổi này không cho phép Phong bật "chaos" chiến đấu với kẻ
địch, phản dame quá lớn sẽ ảnh hưởng thật nhiều đến con đường phát triển của
hắn về sau.
Nghĩ lui nghĩ tới chỉ còn cách liều mạng mà thôi.
- Thập Đoạn, hy vọng ngươi sẽ tỏa sáng!
Nói thầm một câu, Phong thu hồi thế trung bình tấn, đứng thẳng người hít sâu
thở nhẹ vài hơi. Ánh mắt sắc bén đột nhiên mở trừng ra, khí thế như rồng nộ,
mãnh hổ điên cuồng phóng xuất từ người hắn, đến lúc này Phong chả cần phải lưu
thủ nữa, dù có trễ giờ thì cũng có lý do chính đáng.
Phong không hề biết có ba cặp mắt đang quan sát hắn từng ly từng tí, một trong
số đó là Garp, lão hưng phấn theo dõi diễn biến trận đấu từ đầu đến cuối, bởi
vì ba người giáo quan cản đường là do một tay lão sắp đặt.
Hai người còn lại một là Hancock, một là Zephyr, mỹ nữ vô tình trông thấy
Phong dưới sân tập gặp rắc rối cho nên cao hứng quan sát một phen, còn Zephyr
là do Garp khoe khoang mà tới.
Chuyện này Phong hoàn toàn không biết, hắn đang tập trung vào ba người hai
trước một sau tạo thành thế gọng kìm vây bắt hắn.
- Đắc tội!!
Tiên hạ thủ vi cường, Phong vận sức bắn người về phía vị giáo quan đơn độc,
tấn công nơi yếu ớt trước rồi tính toán đối phó thế lực mạnh sau.
Hai tay Phong liên tục hoa lên tạo ra nhiều tàn ảnh che mắt giáo quan Goduta,
gã khinh miệt hừ lạnh lao lên đối chiến trực diện với Phong.
Phanh!! Phanh!!
Hai quyền Goduta đều đánh trúng thân thể Phong, hắn cắn răng chịu đựng, khóe
miệng nhiều thêm một tia máu đỏ tươi. Bất quá biểu tình trên gương mặt lại
không hề biểu lộ đau đớn mà cười thật dữ tợn.
- Nhị Đoạn - Xuyên Thấu!!!
Gầm lớn một tiếng, bàn tay Phong đơn giản chưởng lên ngực Goduta, thân hình
nặng trăm cân của gã run lên mãnh liệt, một ngụm máu điên cuồng phun ra, cơ
thể cao lớn gục xuống bất động trong vũng máu.
Hành động chịu đấm ăn xôi của Phong thành công mĩ mãn, hắn chùi vệt máu trên
miệng sau đó nhằm hai người kia tấn công tới.
- Mẹ kiếp!! Lực lượng thật đáng sợ, Mammon, anh bên trái tôi bên phải, chúng
ta phong tỏa thằng nhãi kia lại, kiệt lực tránh né chiêu thức quái dị kia.
Mammon gật đầu, hai người đồng loạt tách ra hai bên nhanh chóng vây Phong vào
giữa.