Người đăng: phongprok1
Ngồi bóp vai cho Phong, Hina có chút nghi hoặc khẽ hỏi.
- Sao anh không xử lý đám hải tặc kia?
Phong khép hờ hai mắt mỉm cười sâu xa nhẹ giọng trả lời.
- Vì sao phải xử lý chứ? Thằng nhóc đó là một quân cờ tốt rất có tiềm năng,
sau này có cơ hội sẽ dùng tới...
- Kaido ơi Kaido...tao đành phải xin lỗi mày trước rồi...Hahaha!!!
Nghĩ đến một chuyện thú vị, Phong không kềm được cười lớn, toan tính của hắn
chưa bao giờ ngừng lại.
...
Đâu đó trên bầu trời xa xăm, một vương quốc xinh đẹp ngự trị trên những tầng
mây trắng xóa, nơi này vẫn đang diễn ra một cuộc chiến âm ỉ suốt 400 năm qua.
"Ngọn lửa Shandora sẽ mãi rực cháy" một câu khẩu hiệu và cũng là niềm tin của
bộ tộc bảo vệ vùng đất thần thánh, bảo vệ chiếc chuông vàng tuyệt đẹp lưu
truyền từ thời xa xưa, bảo vệ những văn tự cổ đại mà tiền nhân đã để lại.
Phe cánh còn lại là Thần Quan, Thần Binh và "Thần", những kẻ tự xưng mình là
đấng chúa trời cai quản vùng đất trên mây. Cuộc chiến giữa hai bên kéo dài rất
lâu, rất lâu, lâu tới mức những chiến binh Shandora chỉ còn lại vài người.
Nhưng bọn họ vẫn đang chờ đợi cơ hội, một cơ hội có thể thay đổi thế cục, một
cơ hội có thể rung lên cái chuông vàng thần kỳ kia một lần nữa.
Bất quá, bọn họ đâu biết rằng mọi chuyện đều là tốn công vô ích, bởi kẻ tự
xưng mình là thần kia ngoài chuyện hơi yếu đuối thì sức mạnh mà hắn giữ quả
thực xứng đáng để ngông cuồng, xứng đáng để tự phụ...
- Bọn mi có thể cút!! Ta không nói lại lần hai đâu!!
Enel, một thanh niên chưa hiểu rõ sự đời, luôn sống theo kiểu ếch ngồi đáy
giếng, nhìn đời bằng nửa con mắt, tính cách đó không bao giờ sửa được, mà hắn
cũng không muốn sửa, "sửa làm gì trong khi ta là vô địch???"
Đứng trước mặt hắn lúc này là một đám người quái dị, ăn mặc không giống ai,
hai tay và hai chân đeo những tấm giáp dày cộm có gắn mấy cánh quạt, trên đầu
đội mũ trùm chẳng khác gì phi hành gia, nam thì thân trên để trần, thân dưới
mặc quần màu xám tro. Còn nữ thì thập phần xinh đẹp, ăn vận phong tình cuốn
hút người khác, trên đầu vẫn đội mũ kính như đám đàn ông.
- Ngài nên suy nghĩ kỹ điều chúng tôi vừa nói, dù ngài là Thần ở trên này thì
khi xuống dưới biển xanh ngài sẻ chẳng là gì cả.
- Mi có thể sủa thêm mười giây, sau mười giây nếu còn chưa cút đi thì ta sẽ
hóa kiếp cho bọn mi.
Enel bình thản chống cằm dựa vào ghế, bên tai văng vẳng những tiếng nói cười,
âm thanh trò chuyện của dân chúng trên đảo, những lời tên trung niên kia vừa
nói hắn hoàn toàn không nghe lọt tai, "xuống dưới biển xanh ngài sẽ chẳng là
gì cả??" Lần đầu tiên Enel nghe được mấy lời ngu xuẩn như vậy đấy.
Khóe mắt trung niên nhân giật giật, cố gắng điều chỉnh tâm tình, gã còn chưa
muốn xung đột với tên đầu đất này, làm vậy chẳng khác gì đi chết, trái ác quỷ
trân quý của người Địa Cầu vẫn là thứ gì đó mơ hồ đối với bọn họ, khi chưa tìm
hiểu kỹ càng năng lực của đối phương, tuyệt đối không thể vọng động.
- Nếu vậy thì ngài hãy xem như tôi chưa từng nói gì, nhưng chuyện hôm nay tôi
sẽ thông báo cho Godon Guilya đại nhân biết, hy vọng ngài sẽ tiếp nhận được
hậu quả của việc từ chối hợp tác của chúng ta...
- 10 giây của mi đã hết!! Giờ thì chết đi!!
Không để trung niên nhân nói hết câu, Enel lười biếng nhấc ngón tay chỉ lên
phía trên đầu gã, một dòng điện phóng xẹt ra ngoài đốt cháy cả không khí phát
ra mùi khét lẹt.
- Thần Phán!!
Uỳnh!!!
Tức thì một trụ điện từ trên cao dội thẳng xuống vị trí đứng của trung niên
nhân, mấy thành viên ở gần cũng bị vạ lây.
Sau vài giây cột sét tán đi để lại một cái động sâu đen ngòm trên mặt đất, bốn
kẻ xấu số bị cháy đen thui không còn nhận ra bộ dáng. (chú ý, ở đây mình sẽ
dựa theo nghịch lý trong truyện One Piece mà Oda xây dựng, tuy nhiên chỉ là số
ít, còn lại mình sẽ cố gắng biến tấu sao cho nó giống thật hơn, chứ kiểu điện
giật lên tới triệu volt mà không chết thì hơi căng).
Gã trung niên nhân vừa rồi xem như có sức chịu đựng vượt trội, thuộc hạ chết
mất xác còn mình ông ta vẫn đứng lên được, có điều sắc mặt cực kỳ khó coi, đau
đớn bỏng rát cùng với sự tê liệt mà dòng điện mang tới khiến gã muốn di chuyển
nửa bước cũng khó.
Ánh mắt độc ác trừng Enel hồi lâu rồi mới gian nan mở miệng.
- Chúng ta đi!!
Lập tức có hai tên thuộc hạ tới đỡ gã rời khỏi nơi này, sau ít phút một chiếc
chiến thuyền kì quái gần tương tượng như Maxin, khắp nơi trên thân tàu là
những cánh quạt khổng lồ, không biết làm từ vật liệu gì mà chúng có thể tự do
bay lượn.
Ở bên dưới Enel khẽ liếc nhìn con thuyền rời đi, trong mắt quang mang kỳ dị
chớp lóe liên tục không biết đang nghĩ gì.
- Hải Tặc Vũ Trụ sao?? Bọn mày cũng dám mon men tới tri thức khắc trên quả
chuông vàng ư?? Hừ hừ...bọn mày còn non lắm...
...
Cùng thời điểm, trong một căn phòng xa hoa lộng lẫy, một "điểu nhân" người dài
như cây sào khoác một tấm áo lông chim sau lưng, trên gương mặt bị một cặp mắt
kiếng màu đỏ che đi phân nửa, trên miệng luôn treo nụ cười đểu giả.
- Ô!! Cơn gió nào đưa đại nhân vật như anh đến đây vậy??
- Doflamingo, mày đừng nên nói chuyện như cả hai ta từng quen biết trước, tao
không muốn ói ra những gì mình vừa mới ăn.
Thì ra đây là Dressrosa, cung điện hoàng gia, ngồi trên ngai vàng kia là
Doflamingo, một trong thất vũ hải. Đứng trước mặt hắn là một thanh niên một
tay ôm cự kiếm, một tay xỏ vào túi quần, trên đầu búi tóc cao trông giống một
samurai, tuy nhiên trang phục lại rất thời thượng, áo sơ mi tay ngắn màu lục
nhạt, quần jean lửng ngang đầu gối. Điều đáng chú ý chính là khí thế bàng bạc
mà gã tỏa ra, cùng với cặp mắt màu đỏ tựa ác quỷ chỉ cần nhìn vào ai thì người
đó liền cảm thấy không thoải mái.
Doflamingo thật sự không biết tên này, bất quá nhìn sơ qua ngoại hình thì ngay
lập tức đoán ra được hắn đến từ vương quốc Wano xa xôi, chỉ là không hiểu vì
sao lại đến đây thôi.
- Ồ!! Vậy tao có được phép hỏi mày đến đây làm gì không??
Thanh niên cầm kiếm mặt không cảm xúc, lạnh lùng phun ra một câu.
- Mày không cần hỏi thì tao vẫn sẽ nói, tao điều tra biết được mày đang âm
thầm chế tạo trái ác quỷ nhân tạo, tao đích thân đến đây là vì muốn hợp tác
với mày. Quỷ Ngục sẽ là đồng minh lớn nhất của mày, ở Tân Thế Giới sẽ không có
mấy người dám đụng tới mày.
Doflamingo nghe xong có chút bất ngờ với giọng điệu tự tin của thanh niên
trước mặt, Quỷ Ngục?? Cái tên này quá xa lạ nha...không lẽ là thế lực ngầm nào
đó, nhưng bản thân Doflamingo hắn là ông vua thế giới ngầm, làm sao lại chưa
hề nghe qua...
Nhưng có một điều không thể phủ nhận, tên này rất mạnh, mạnh tới mức
Doflamingo không dám coi thường, mặt cười nhưng trong không cười đểu giả nói.
- hợp tác sao, cũng được thôi!! Nhưng tao muốn hỏi ý kiến một người cái đã!
- Ai??
- Tứ Hoàng Kaido Bách Thú!!
Không ngoài dự đoán, thân hình thanh niên khẽ run lên, vẻ mặt âm tình bất
định, dường như có điều kiêng kỵ, hiện tại vẫn chưa có thế lực nào đủ tầm cỡ
để khiêu chiến với Kaido.
Suy nghĩ trong chốc lát, thanh niên kia vẫn kiên nghị gật đầu, hắn tin tưởng
vị thủ lĩnh hùng mạnh của mình có đủ thực lực chơi với Kaido một trận, dù
không thằng nhưng cchir cần chiếm được chút chỗ tốt từ Doflamingo là đủ để bù
lại tổn thất rồi.
Lần thứ hai bất ngờ, Doflamingo cười khùng khục cầm lấy Den den mushi luôn để
bên cạnh, ấn nhẹ một cái.
!!!...!!!...!!!..
Bắt máy, một giọng nói hùng hậu mang theo âm điệu bá đạo phát ra từ trong Den
den mushi.
- Có chuyện gì?? Tốt nhất là mày nên nói vấn đề mà tao cảm thấy quan trọng!!
Doflamingo thu lại nụ cười, hắn vẫn sợ vị Tứ Hoàng này lắm, chọc giận gã không
phải là tìm chết sao...
- Nếu không có chuyện quan trọng thì tôi nào dám liên lạc với ngài, chẳng là
có một thằng nhóc tới tìm tôi đòi hợp tác với hắn, không biết ý ngài là sao
ạ??
- Cái gì??? Còn có kẻ không biết sống chết đòi đoạt thức ăn trên miệng ta
sao??? Lập tức giết...
Nói đến đây Kaido bỗng nhiên dừng lại, hắn nhớ đến thân ảnh người thanh niên
hôm đó, tâm tình trở nên có chút khẩn trương, cố gắng đè nén âm thanh dò hỏi
Doflamingo kỹ càng.
- Mi miêu tả hình dạng của hắn cho ta nghe thử!!
Hai người trong phòng đồng thời ngẩn ra, dù tai gặp vấn đề cũng nhận ra sự lo
lắng trong lời nói của Kaido, trên thế giới còn có nhân vật khiến vị thần nhân
này kiêng kỵ ư?? Doflamingo thầm tính toán những khả năng có thể xảy ra trong
lòng, ngoài miệng nói nhanh.
- Hắn độ tuổi thanh niên, cao chưa tới hai mét và sử dụng kiếm.
- Hửm... Không phải là hắn, xem như mi may mắn, hắn còn chưa để ý đến mi...
Kaido thở phào nhẹ nhỏm còn Doflamin go thì giật bắn mình, đổ mồ hôi hột hỏi
gấp.
- Ý ngài là sao?? người mà ngài nhắc tới là ai??
- Thằng ngu Jack chưa nói cho mi biết à?? Mẹ kiếp, tốt nhất là mi nên cầu
nguyện đừng gặp thằng nhãi đó, nếu không ông đây có lực cũng không cứu nổi
mi...
Kaido trầm giọng miêu tả hình dáng Phong cho Doflamingo nghe, đồng thời dặn dò
tuyệt đối phải cẩn trọng khi đối diện với Phong.
Doflamingo càng nghe càng kinh hãi, sao trong hải quân lại đột nhiên xuất hiện
nhân vật cường hãn đến vậy,
- À!! Ta điều tra ra được hắn có quan hệ với con bé Nữ Hoàng hải tặc, không
nên trêu chọc!!
"Nữ hoàng hải tặc???" Lần này Doflamingo không thất thố, Boa Hancock không có
liên quan gì tới hắn, khi không đi gây sự với nàng làm gì. Nhưng thanh niên
kia thì không như vậy, hắn nhớ tới chuyện gì đó sắc mặt đại biến, chả thèm
quan tâm hợp tác gì gì đó nữa, gấp gáp chạy như bay, biến mất khỏi cung điện.
Doflamingo thoáng ngẩn người rồi bật cười ha hả.
- Hahahaha!! Xem ra có người trêu chọc phải thằng nhãi mà ngài nói rồi...
- Vậy sao!! Càng tốt, cứ để cho thứ ngu xuẩn đó đi tìm chết, dám tranh dành
mồi ngon với ta??