Giải Đấu Địa Phương (1)


Người đăng: nguyenphidinh

Hiện tại Hắn đang ngồi xoa lưng.


  • Haizzz, này Sacred, cô nương đó là ai mà mạnh bạo vậy ?- Cuốn băng keo lên
    người, Phi Định hỏi.


  • Là Hỏa Kỳ Duyên, con gái của trưởng lão Doãn đó a!, đứng đầu thế hệ này,
    đến Lò Tôn mạnh vậy còn phải ngán cô ta.


  • -m, tại sao cô ta lại kiếm chuyện với cha cơ chứ? Đã bị tên kia đánh cho
    nhừ tử còn gặp cô nương đó thì có thừa sống thiếu chết.


Hắn cũng cảm giác khác lạ với cô nương đó.

Việc luyện tập ma lực thật là kinh dị, Sacred luôn luôn cùng hắn luyện tập ma
lực, thời gian này cả hai thực lực tăng thêm.


Ò Ó O Ò Ò Ó O Ò Tìm một nơi tình yêu…


  • Đi thôi Sacred à, ta chuẩn bị xong cả rồi - Hắn đóng gói tiền bạc và vật
    dụng đứng ngoài cửa đợi Sacred.


  • Được rồi đi thôi, chà trời đẹp nhỉ ?


Hôm nay quả thật trời rất đẹp, thị trấn đã đông đúc lại càng đông đúc hơn, ẩu
thật sức hút của cuộc thi quá lớn, người từ khắp nơi đều xuất hiện.

Thực lực của mọi người thì có ai mà biết dược hết đâu.

Những người có thực lực mạnh mẽ thì đến đây để tìm kiếm giải thưởng, những kẻ
có thực lực còn chớm nở thì có cơ hội để trao dồi thực lực bản thân. Còn những
người phàm nhân thì sẽ thỏa lòng mơ ước cùng chắp cánh cho ước mơ đột phá
không xa.

Sân đấu chính là nằm ở một sân vận động giữa thị trấn, người đến xem và đăng
ký ngày một đông.

Đằng kia kìa Phi Định, đó là nơi đăng ký, chúng ta mau đăng ký thôi.

Ừ - Cả hai bước lại sảnh đăng ký chính.

Một người đàn ông độ 50 tuổi đang làm giấy đăng ký cho những người tham gia.


  • Tỉnh thành ? - Người đó hỏi.


  • Vĩnh Long.


  • Thế thì xin lỗi cậu, chúng ta không nhận người ngoài tỉnh của chúng ta.


  • Tiếc thật à…


Phi Định bước đđến chào, người đăng ký cũng đáp lễ bằng cái gật đầu. Sau đó
ông ta lấy một mẩu giấy khác và bắt đầu ghi.


  • Tên tuổi ?


  • Tên ta là Phi Định, 15 tuổi, đến từ Ngoại thành Long An đây.


  • Tốt, đem tờ giấy này qua kia cho người đó soát lấy.


  • Đa tạ!


  • Còn ngươi, tên gì ?


  • Là Sacred, 15 tuổi, người ở đây.


  • Rồi vào đi, người tiếp theo !.


  • Thật là nhiều người mà, họ đều là những kẻ mạnh mẽ đến từ khắp nơi trên cái
    tỉnh này Long An. Việc chiến thắng cũng thật là khó khăn nhỉ. - Sacred nhìn
    quanh rồi nói.


  • Không sao đâu, vào vòng 16 là ta lại có tiền rồi, sau đó ngồi xem cũng được
    a! - Phi Định trả lời.


  • Ê kia có phải Phi Định không ? - Một giọng nói xì xầm vang lên.


  • Hắn đấy, thật là láo toét đi mà, dám đi thi đấu dù thực lực chẳng đến đâu.


  • Thôi nào, người trong tộc mà, sao lại nói xấu ta thế kia ? - Phi Định tiến
    lại gần nói.


  • Ha, Phi Định ngươi quả thật là thú vị - Hỏa Kỳ Duyên xuất hiện.


  • Chào quý cô nương Kỳ Duyên, lần này không giở trò đánh bất ngờ à ? - Phi
    Định Hắn vẫn còn cay đắng việc bị đánh cho nhừ tử.


  • Cứ chờ đi, rồi ta sẽ lại đánh ngươi bầm giập. - Kỳ Duyên quay lưng đi cùng
    với hai người kia, để lại mùi hương thoang thoảng sau lưng.


  • Ắc, người gì ác nghiệt, nhưng lại rất xinh đẹp, thật là hồng nhan thì...
    bạc mạng mà.


  • A hế, Phi Định ngươi sa vào mỹ nhân kế rồi a - Sacred cà khịa Hắn.


  • Ta cũng không biết, thôi đi ra ngoài kia thôi.


Việc tạo hậu cung thì hắn thường chưa nghĩ tới, vì thực lực hiện tại vẫn còn
kém cỏi, hậu cung lại càng rắc rối với những nữ nhân có được a, rắc rối rắc
rối.

Cho nên đợi đến khi thực sự có thực lực tốt mới dám đi bắt nữ nhân về lầu
Ngưng Bích.

Ban tổ chức thu hết vũ khí, tư trang quần áo của người thi đấu, chỉ phát cho
họ những bộ quần áo giống như trong SAO vậy, bộ đồ vải tân thủ.

Thi đấu có rất đông cả trăm người, đấu loại trực tiếp từ từ sẽ tìm ra được
quán quân, tuy cách này thiếu công bằng nhưng vẫn sẽ áp dụng.

Sau nhiều trận đấu thì Hắn rút ra được một điều đó chính là ở giải đấu này thể
lực được sử dụng nhiều nhất, đa số các thí sinh đều lựa chọn cùng đối thủ so
kèo cơ bắp. Dạng này thi đấu dễ bị Ma Lực khống chế nên Hắn phải biết tận dụng
những gì mà Hắn có.

Những trận chiến vừa qua đối với Hắn không có gì đáng nói, dễ đánh cũng dễ ăn.


  • Tuyển thủ tiếp theo: Phi Định! - Trọng tài la lên.


  • Và tuyển thủ Phi Định của chúng ta sẽ đối mặt với tuyển thủ đó là ... Kỳ
    Duyên.


Phi Định vừa đứng lên đã xay xẩm mặt mày xém nữa thì đã ngã xuống ghế.


  • Phi Định à, duyên trời định rồi, à hé hé - Sacred lại bông đùa.


  • Oan gia, đúng là oan gia mà.- Phi Định lắc đầu ngao ngán, vì vẫn chưa nghĩ
    ra sẽ ứng đối với cô nàng này ra sao.


Bước xuống võ đài, Hắn cười nhạt với Kỳ Duyên nữ nhân một cái.


  • Ha Ha, Phi Định à, coi như ngươi lần này xui xẻo gặp ta đi, dừng bước tại
    vòng gửi xe mà ra về đi nhá !


  • Ha ha còn lâu, không biết ai sẽ là người ra về à!


  • Tốt, để xem ngươi nói sẽ đánh bại ta, xem ngươi sẽ làm cách nào!


  • Cả hai tuyển thủ đang gạ đ... đang khiêu khích nhau rất dữ dội! Được rồi
    không chần chừ nữa, 1 ... 2 ... 3 .. bắt đầu!


Vừa bắt đầu thì Duyên kia đã tung một cú đá về phía Hắn, khiến cho hắn lại
phải né đi qua một bên. Chưa kịp định tâm thì cô ta đã xoay người lại thêm một
đá bằng chân còn lại, khiến hắn phải dùng cả hai hay để đỡ lấy.

Hai nắm đấm bùng cháy lên, cô ta lao đến, Phi Định cũng vận quyền đối chiến.

Liên tục đấm đá nhau, Phi Định nhận ra cô ta sử dụng chân để tấn công thành
thạo hơn dùng nắm đấm.

Hắn không thể áp dụng cách tấn công đối với Lò Tôn vào trận này, vì nó đã bị
bắt bài trước.

Nhưng Hắn cũng học được những cách vận dụng ma Lực mới.

Hai bàn tay Hắn vẫn được bao phủ bởi hàn Băng, nhưng lại xuất hiện những cái
băng thạch nhọn trồi ra.

Kỳ Duyên thật sự không quan sát điều này, cô ta chỉ quan tâm đấm vào mặt hoặc
bụng của hắn.

Sượt !

Nắm đấm trái của Phi Định tìm được điểm yếu ở bụng, liền đưa đấm đến, nhưng cô
ta lại né tránh đi.

Nhưng nếu né tránh được thì đã không có tiếng sượt đó.

Âm thanh đó là do những chiếc thạch nhọn trên nấm đấm của hắn kéo rách một
mảng áo bên trái của cô ta ra. Lộ ra cái gì, thì đâu có gì đâu, áo ngực thôi.

Hắn trợn mắt nhìn chỗ đo trong khoảnh khắc, lại phải nhảy đi chỗ khác.


  • A tên dâm tặc này, bản cô nương sẽ không tha cho ngươi đâu! - Kỳ Duyên yêu
    cầu trang phục khác.


  • Tất cả là tại ngươi, ai kêu ngươi lại né tránh đi chứ, giờ lại bảo ta dâm
    tặc.


  • Ngươi... nhiều lời, ta giết!


  • Ơ..


Quyền cước của cô ta lại mạnh mẽ hơn, càng ra đòn nguy hiểm hơn.

Hắn ăn đòn cũng nhiều, mà ra đòn cũng không ít.

Vì tuy ra đòn hiểm hơn nhưng điểm yếu lộ ra cũng nhiều hơn.

Cả hai đánh nhau đến mệt cả người, toàn thân xây xác.

Nhưng thần phúc lợi lại hiển linh trên đầu hắn.

Đơn giản là ma lực của Kỳ Duyên đã cạn kiệt, hỏa diễm đã tán đi trên hai nấm
đấm và hai chân.

Còn hắn vẫn còn ma lực.

Lợi dụng điều đó, Hắn quyết định sẽ tấn công đối phương trước. Tuy quyền cước
ngang nhau, nhưng ma lực lại tăng năng lực của Hắn quyền cước lên mạnh hơn.

Kết quả đã rõ, chỉ sau một hồi chật vật, cô ta bị đánh bay khỏi võ đài.

Tuy nói là đánh bay, sau đó Phi Định cũng phóng theo đỡ lấy cô ta, không để
rơi xuống sàn đất lại mất mặt của nữ nhân.


  • Vậy là tuyển thủ Phi Định đã chiến thắng thuyết phục! Xin chúc mừng!


  • Ngươi, thật là đáng ghét! - Kỳ Duyên giận dỗi được người khác dìu về chỗ.


Hắn cũng trở về ngồi kế Sacred.


  • A hay, ngươi lại chiến thắng cô ta, ngươi thành người mạnh nhất thế hệ rồi
    nhé ! - Sacred tung hô hắn lên.


  • Quá khen, sắp tới ngươi rồi đo, chuẩn bị đi.


  • Ừ, ta cũng sẽ cố gắng!


  • Tuyển thủ Sacred ! Tiếp theo sẽ gặp tuyển thủ Bành Thị Lộ !


  • Ok ta đi đây.


  • Chúc may mắn - Phi Định xoa xoa tay nói.


Kẻ đối đầu với Sacred là một kẻ mập mạp đén kinh dị, phải nói đến Minh béo
cũng phải kêu rằng sư phụ.

Sacred mở đầu tấn công. Liên tục khiến kẻ kia không có đường chống đỡ. Kết cục
chắc là thấy trước được Tuy kẻ kia to lớn, nhưng tốc độ và phòng thủ cực yếu.

Nhưng da hắn lại cực dày !

Bị Sacred đấm đá liên tục mà không thể gục được. Tất nhiên hắn không thể bị
sút khỏi võ đài.

Đã 15 phút trôi qua, Sacred ngán ngẩm đấm hắn.

Sau một tiếng thời gian, người xem đã ra về hơn một nửa.


  • khò Khò ... hả hả ! - Phi Định ngáp dài.


  • Trận chiến đã kết thúc, sau hai tiếng đồng hồ thì Bành Thị Lộ đã gục,
    Sacred tuyển thủ giành chiến thắng!


Trên sân đấu là Sacred đứng thở hồng hộc, còn tên kia nằm tại chỗ.


  • Hà... Hà... hà..mệt quá quả thật là trâu bò mà, đi thôi Phi Định, đi về nhà
    ngủ. - Sacred lết bết về chỗ.


  • Ừ... đi trả đồ rồi về thôi, ta cũng mệt.


Thế là hai tuyển thủ mệt mỏi bỏ qua các trận đấu sau mà bỏ về nhà.


Phiêu Lưu Dị Giới Hardcore - Chương #21