Bị Kéo Tới Thế Giới Mới


Người đăng: doituyen122

Mình tên Trường Giang năm nay 30 tuổi là nhân viên kỹ thuật của Công Ty nhà
nước, sở thích chơi game và đọc truyện tranh, tiên hiệp và kiếm hiệp những
truyện mình thích nhất là Đấu Phá Thương Khung,Võ động càn khôn,Yêu Thần Ký
,Tiếu Ngạo Giang Hồ,Thiên Long Bát Bộ….

Mỗi lần đọc truyện là mình thấy vô cùng lôi cuốn và mỗi tối thường hay mơ rằng
bản thân đi cùng nhân vật chính tiến vào thế giới của họ cùng ăn uống nói
chuyện và cùng họ lao các trận đánh vô cùng khốc liệt cảm giác vô cùng chân
thực vậy.

Khi mình mơ đến đoạn hay thì chuông báo thức để đi làm khiến tôi thức dậy
trong tiếc nuối, có những lúc bản thân đã ước mình có món bảo bối giày vào thế
giới cổ tích của doraemon có thể bước vào bất kỳ bộ truyện nào mà mình muốn để
được phiêu lưu mình có thể thỏa sức làm điều mình thich trong đó thì tốt biết
mấy.

Ngay cả lúc đi từ nhà đến cơ quan trong đầu không ngưng nghĩ về nó,mình ,tôi
đang đi trên đường vắng thì có những luồng tia sét đột nhiên xuất hiện giữa
đường tạo ra một lỗ hổng không gian hút tôi vào trong đó khiến tôi bất tỉnh
nhân sự.

Được một lúc thì mình tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một không gian đầy
những ngôi sao giống hệt như đang ở trong vũ trụ vậy mình hoảng sợ vô cùng
chạy khắp nơi để tìm lỗi ra nhưng không được,chạy được một hồi thì không chạy
được nữa liền quỳ gục xuống khóc :

-mình ở đâu thế này….làm sao để về được nhà đây….chả lẽ mình chết rồi sao

-Ha ha ha….Tiểu tử kia đừng sợ ngươi chưa chết đâu,- Một tiếng nói từ không trung vang lên

Trong lúc tuyệt vọng thì mình nghe thấy tiếng nói vang lên từ phía trên. Tôi
vội ngẩng đầu lên trên thấy một ông lão râu tóc bạc phơ đang từ trên cao hạ
xuống phong thái của người này giống như mấy vị trưởng chưởng môn trong mấy
phim tiên hiệp vậy.

Mình sợ run cả người lên hai chân dường như không thể đứng vững được nữa không
biết ông ấy sẽ làm làm gì đây cảm giác tử vong có thể ập đến bất cứ lúc nào
vậy,Ông lão nhìn mình rồi từ từ tiến đến rồi hỏi:

-Tiểu Tử ngươi tên gì ?

-Dạ…dạ….cháu…cháu..tên…tên

Mình Thực sự sợ đến mức miệng lưỡi cững nhắc đến nỗi nõi lắp liên tục.Ông lão
đó liền chạm vào vai mình mỉm cười nói:

-Ngươi đừng sợ Lão Phu không làm gì ngươi đâu.

Khi ông lão chạm vào vai thì mình cảm thấy một luồng khí chạy quanh cơ thể
khiến mình không còn sợ hãi nữa cơ thể thoải mái vô cùng và biết rằng ông lão
này không có ác ý nên chắp tay trả lời ngay:

-Cháu tên Trường Giang ạ, không biết ông tên gì để tiện xưng hô.

Ông lão Nhìn Trường Giang mà nói:

-Lão Phu tên Thiên Đạo người đời gọi Lão Phu là Thiên Đạo đại đế

Trường Giang nghe cách xưng hô giống như cách xưng hô trong truyện tu tiên vậy
nhưng không biết ông lão này từ nơi nào nhưng người này cũng mấy ngìn tuổi rồi
nên dạn hỏi:

-Dạ thưa Thiên Đạo Lão tiền bối không biết người từ đâu đến ạ, vì sao người gọi cháu đến

-Lão Phu gọi ngươi đến là có chuyện muốn nhờ, nơi Lão Phu đến chính là Long khư giới vực.
Trường Giang nghe xong vôi suy ngẫm lục lại tất cả trí nhớ của mình xem nằm
trong bộ truyện nào rồi chợt nhớ ra chả lẽ ông lão này đến từ Yêu Thần Ký sao


Phiêu Lưu Đến Yêu Thần Ký - Chương #1