Người đăng: nguyentranvu2018
" Hôm nay các ngươi không chết thì chính là ta vong, Đoàn Tư Bình nhanh nộp
mạng đi! " Đôi mắt long sòng sọc, thanh niên nhướng mày hét lớn, một kiếm cách
không nhằm hướng trung niên nhân Trưởng Môn Vạn Kiếm Tông hung hăng chém
xuống.
Hàm Quang Kiếm phóng xuất hào quang vạn trượng, bằng xu thế khai thiên liệt
địa như muốn bổ đôi trời đất, kiếm khí gào thét, chỉ thấy một vệt quang mang
màu bạc lóe lên liền ngay sau đó là tiếng nổ rung trời.
Chúng nhân ngốc trệ, nội tâm thập phần kinh hãi, đồng loạt nuốt vào mấy hơi
khí lạnh.
Mặt đất bị chém ra một vệt sâu hoắm dài đến hơn trăm trượng, khi đất bụi tán
đi, vị trung niên nhân trưởng môn Vạn Kiếm Tông vẫn đứng im ở đó, tuy nhiên
vùng ngực máu huyết tuôn trào, y phục nổ tung, tóc tai rối bời nhìn vô cùng
chật vật, vẻ mặt hiện lên đầy đủ nét phức tạp, y trầm mặc nhìn thanh niên bí
ẩn trên bầu trời, nhẹ giọng nói.
" Ta quả thực không rõ bản thân mình đã cùng ai gây thù chuốc oán, nếu các hạ
đến vì cướp đoạt Hàm Quang Kiếm thì chỉ cần một câu nói là xong, Hàm Quang vốn
được xem như bảo vật trấn tông của tệ phái, vào hơn chín năm trước do ta ngao
du thiên hạ vô tình mà đạt tới tay, thứ bảo vật này tuyệt đối không tầm
thường, bên trong còn chứa đựng cả một hồi thiên đại bí mật.
Chín năm qua ta khổ công ngày đêm nghiên cứu vẫn không sao nhìn thấu ẩn tình,
hôm nay Hàm Quang thức tỉnh cũng vừa vặn các hạ giá lâm, xem như là cái duyên,
nếu như các hạ có thể khiến cho Hàm Quang đại hiển thần uy, tất nhiên vật vô
chủ kính tặng cao nhân, chúng ta tự nguyện dâng lên bằng cả hai tay không một
lời oán trách.
Còn nếu các hạ cứ một hai cưỡng tình đoạt lý thì trên dưới một ngàn người lớn
nhỏ của tệ phái tuyệt đối không phải hạng ăn chay nằm đất, sẽ khiến cho các hạ
đến thì dễ dàng mà tuyệt đối không có đường trở ra ".
Trung niên nhân trưởng môn Vạn Kiếm Tông một mạch đanh thép nói, càng về sau
ngôn từ càng trở nên sắc bén, trong đôi mắt hắn cũng ngập tràn chiến ý.
" Đúng vậy! Nếu ngươi có thể tìm ra bí mật Hàm Quang thì kiếm tặng người hữu
duyên, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí, mặc cho ngươi bản lĩnh
tới đâu, một người cũng khó chống đỡ thiên quân vạn mã " Sáu lão giả Trưởng
Lão Vạn Kiếm Tông đồng thanh lên tiếng.
Bên dưới hơn một ngàn cái ánh mắt sặc mùi thù hận chằm chằm nhìn thanh niên bí
ẩn như muốn một ngụm nuốt sống hắn, bầu không khí trở nên vô cùng ngưng trọng.
Áp lực khủng khiếp đến từ nhân tâm khiến cho thanh niên hắc y cũng không khỏi
chột dạ :" Tên Đoàn Tư Bình này nổi tiếng mưu hèn kế bẩn, chẳng thể khi không
mà thẳng thừng nhổ toẹt ra như vậy được, kiếm tặng người hữu duyên sao? Cưỡng
tình đoạt lý sao? Hẳn phải có một âm mưu nào đó, nhưng bằng vào thực lực của
ta bây giờ cộng với Hàm Quang Kiếm thì mọi âm mưu cùng phù vân cũng chẳng có
gì khác biệt.
Nói cho các ngươi biết bí mật về Hàm Quang, xong xuôi sẽ tiễn tất cả các ngươi
về với suối vàng! " Thanh niên thầm nghĩ, trong lòng sớm đã đưa ra quyết định.
Hắn nhẹ đảo mắt nhìn đến một vị trí khá xa, nơi chúng đệ tử đang tụ tập vây
quanh ngọn cổ tháp, ở đó chen chúc trong đám người có bóng hình một nữ nhân,
nàng này mình hạc xương mai, thân mặc đạo phục, tướng mạo như hoa, vô cùng mỹ
lệ.
" Hân nhi! Cám ơn nàng, thù này nếu không có nàng tận tâm giúp đỡ, chẳng biết
đến năm tháng nào mới báo được, ta nợ nàng một cái ân tình, ngày sau nhất định
sẽ hồi đáp " Ánh mắt nhìn nữ nhân dần dần dịu xuống, rốt cuộc hóa ôn nhu, ở
phía đối diện hắn cũng bắt gặp một cái nhìn, một nụ cười vô cùng tình tứ.
" Tốt! Nói cho các ngươi minh bạch cũng không sao, đúng là uy lực của Hàm
Quang Kiếm không chỉ như thế này, Hàm Quang Kiếm lấy ánh sáng làm linh, dùng
kiếm quang làm thủ đoạn giết người, lưỡi kiếm mà các ngươi nhìn thấy chỉ là
thứ để ngụy trang, khi vứt bỏ lưỡi kiếm thì Hàm Quang mới chân chính thức
tỉnh.
Không những thế, ở chuôi kiếm còn dấu một cuốn kiếm phổ, là thiên giai kiếm
kỹ.
Thế nào? Rất bất ngờ có đúng không? ".
Thanh âm như đại chung nổ vang trời, quanh quẩn toàn bộ Vạn Kiếm Môn thuận lợi
đi vào tai tất cả chúng nhân.
" Hắn là ai? làm sao có thể hiểu rõ Hàm Quang Kiếm đến vậy! ".
" Ta nghe đồn, sỡ dĩ không người biết bí mật của Hàm Quang Kiếm là vì, bất kỳ
ai cứ hễ nhìn thấy nó đồng nghĩa với cái chết nằm ngay trước mắt, thanh kiếm
này là vật gia truyền của Tiết gia ở Đông Châu.
Tiết Đại Thành tu vị Chân Đan cầm trên tay Hàm Quang mà nổi danh thiên hạ xưng
bá bốn phương, đối với hắn việc vượt một hai đại cấp chém giết địch nhân bất
quá dễ như việc con nít vặt lông gà vậy.
Tiết gia, chín năm trước vào một đêm trăng sáng toàn gia bị diệt, có đến hơn
ba trăm nhân mạng bỏ mình, sự kiện này khi ấy chấn động toàn bộ Tu Chân giới,
nghe đồn là người trong Ma đạo vì muốn cướp đoạt Hàm Quang mà ra tay tru sát,
về sau Hàm Quang mất tích trên giang hồ sau đó mới vô tình rơi vào tay Tông
Chủ! ".
" Tên kia hẳn phải có liên hệ cùng Tiết gia mới thông suốt ngọn ngành đến vậy!
".
" Hắn rốt cuộc là ai? Nhân ảnh này ta nhìn thế nào cũng đều cảm thấy vô cùng
quen thuộc a! ".
Chúng nhân ngờ vực nhìn nhau, thanh âm nghị luận bắt đầu nổi lên rồi kéo dài
không ngớt, những kẻ khi lần đầu tiên biết đến việc này đều âm thầm tỏ ra kinh
hãi.
" Ba trăm nhân mạng! Làm được chuyện ác như vậy tuyệt đối chỉ có người trong
Ma đạo! Bất quá, vì lý do gì mà Hàm Quang lại rơi vào tay Tông Chủ? " Một
thanh niên đầu trọc trầm ngâm hỏi đồng bạn đang đứng bên cạnh.
" Ta cũng không rõ a! Có lẽ tên hắc y nhân kia đến đây nguyên lai cũng vì
chuyện này, kịch hay còn trước mắt cứ đợi mà xem " Tên kia nhếch môi cười,
hứng thú đáp.
" Các hạ rốt cuộc là ai? Cùng Tiết gia có liên hệ gì? " Đoàn Tư Bình nhướng
mày hướng mắt phía thanh niên hắc y, lạnh giọng hỏi.
Chúng nhân ngẩng cao đầu, kích động chờ đợi câu trả lời đến từ đối phương,
trong số đó có một nữ tử lẳng lặng cúi mặt, thần sắc vô cùng phức tạp, từ ngọc
nhãn một giọt nước mắt rơi xuống, không người nhìn thấy " Hạ Quân! Ta xin lỗi
".
" Haha! Đoàn Tư Bình, tên gian xảo ngươi không ngờ sẽ có ngày hôm nay đúng
không? Ta là ai? Thật thú vị, ta là đệ tử Vạn Kiếm Tông cũng chính là người
Tiết gia là cừu nhân của tên ngụy quân tử nhà ngươi! Nhìn cho rõ, nhìn đi, xem
ta là ai! ".
Thanh niên hắc y đỏ mắt hét lớn, uy áp tự thân ầm ầm ép xuống, Hàm Quang Kiếm
le lói hào quang huyết sắc, một cỗ sát khí lạnh lẽo như tuyết tùy thời có thể
đóng băng vạn vật, hắn vóc người mảnh mai nhưng khí tức cực kỳ cương liệt, như
một thanh kiếm sắc đang treo ngược trên bầu trời.
Thanh âm vừa dứt, chiếc khăn che mặt cũng được hắn tự tay tháo gỡ lại theo gió
cuốn đi để lại khuôn mặt một nam nhân thập phần tuấn mỹ.
Mày rậm mắt sắc, ngũ quan tinh xảo, diện mục tuy có vẻ còn khá non nớt bất quá
lại pha lẫn một chút tang thương, một chút từng trải, ánh mắt như dao khó bề
che dấu được sự bi ai.
Đầy đủ sắc thái khắc họa hoàn mỹ tạo nên một thanh niên vô cùng đặc biệt, nhìn
hắn bất cứ ai cũng đều dễ dàng cảm thấy chột dạ.
" Thiết Tiểu Tam! Thì ra là hắn! ".
" Tên này từ bao giờ lại khủng bố đến vậy? ".
" Hắn rốt cuộc muốn làm gì a? ".
Chúng nhân nhìn nhau, kinh nghi nói.
" Ta họ Tiết! Chín năm trước Tông Chủ Đoàn Tư Bình của các ngươi ra tay ám hại
Tiết gia, hôm đó là ta mạng lớn mới có thể chạy trốn, cũng vào chín năm trước
ta thay tên đổi họ bái vào Vạn Kiếm Tông, nằm gai nếm mật, chịu đựng hết
thảy.. Haha! ".
" Huynh đệ đồng môn, ta cùng các người không thù không oán, nhưng thử hỏi xem,
nếu cả nhà của ngươi bị người ta diệt sạch, thâm thù đại hận bằng ấy liệu các
ngươi có nhất tâm đi báo? ".
" Ta danh tự Tiết Hạ Quân, là con trai gia chủ Tiết Đại Thành đến từ Thạch
Thành, Đông Châu.. Hôm nay Hàm Quang Kiếm quy lai, oan có đầu nợ có chủ, Đoàn
Tư Bình! Ngươi chuẩn bị nộp mạng, Đoàn gia, ta sẽ giết đủ ba trăm mười sáu
người.. Khặc Khặc! ".
" Hàm Quang Khai Thiên! " Tiết Hạ Quân điên cuồng hét lớn, kiếm chiêu như gió,
biến ảo như mây, mấy trăm cái hư ảnh Hàm Quang dày đặc bầu trời khiến cho
phong vân dũng động, một tiếng kiếm ngân sắc lạnh, vạn kiếm cùng công kích.
" Chuyện quái gì thế này! " Khi Hàm Quang chuẩn bị bổ xuống, bỗng dưng Tiết Hạ
Quân cảm giác lồng ngực tự nhiên đau nhói, như thể trái tim muốn nổ tung, muốn
nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, bên trong đan điền linh khí tiêu thất sạch sẽ, tứ
chi vô lực, cầm Hàm Quang trên tay mà như thể đang nắm lấy cự thạch ngàn cân.
" Hắc Hắc! Thiết Tiểu Tam, Tiết Hạ Quân, ngươi khổ cực bày mưu tính kế, chỉ
tiếc ta sớm đã nhìn ra chân tướng nên lấy độc trị độc, chiêu này gọi, gậy ông
đập lưng ông! "
" Hàm Quang là của ta, thiên giai kiếm phổ là của ta, hôm nay ngươi sẽ được tụ
họp cùng phụ mẫu, cùng ba trăm tộc nhân Tiết gia ở dưới suối vàng, đừng trách
bổn tông chủ độc ác, nên trách ngươi quá ngu ngốc, quá tự mãn, quá tin người
".
Đoàn Tư Bình ngẩng đầu lên trời cười lớn, giọng điệu mười phần kiêu ngạo, hắn
không ngại nói cho thiên hạ biết chính mình là kẻ ra tay sát hại Tiết gia cướp
đi Hàm Quang Kiếm, vì từ hôm nay trở đi trong thiên hạ này đã không còn ai dám
cùng hắn là địch.
" Phi Tiên Đan có vấn đề! Tiêu Hân, Tiêu Viễn, chắc chắn là ả, chắc chắn là
hai huynh đệ ả rắp tâm ám hại ta! Khốn kiếp!" Tiết Hạ Quân trước khi vô lực
rơi xuống đất vẫn cố gắng gầm lên một tiếng.
Hắn muốn phát điên, Hàm Quang Kiếm cắm chặt trên đại địa.
" Khụ Khụ! Tiểu Tam, ta đưa cho ngươi Phi Tiên Đan là hoàn toàn có ý tốt nha!
Nhưng quên nói với ngươi đan dược này chỉ có công dụng trong vòng hai canh
giờ, sau hai canh giờ tu vị của ngươi sẽ lại rớt xuống Chân Mệnh cảnh, là tại
ngươi không biết quý trọng thời gian.
Tông Chủ! Đệ tử chúc mừng người, từ hôm nay Vạn Kiếm Tông chính thức quật
khởi! ".