Thái Cổ Hiệp Nghị


"Thị Giả đại nhân, võ học trong Thánh điện hơn mười vạn loại , không biết tiểu
tử này luyện loại võ học nào mà có uy lực lớn như vậy , như là cá voi hút nước
, hấp thu thiên địa nguyên khí tôi chưa từng nhìn thấy." Khi 2 vị Thị Giả đến
bên cạnh Phong Vân Vô Kị , một phụ nữ xinh đẹp chỉ Phong Vân Vô Kị hỏi.

Thị Giả bên trái mở to mắt , trong đôi mắt trắng bạch xuất ra mông lông thanh
khí, sau giây lát , ông ta thở dài một hơi: " Võ học người này tu luyện , các
ngươi tuy chưa từng nhìn thấy nhưng chắc phảỉ từng nghe qua ' Cửu Chuyển Sinh
Tử Huyền Công', đó là tên của võ học , ở số 12564 trong thánh địa võ học , là
nơi khắc bí lục của đoạn võ học này, tin rằng trong các ngươi có người đã từng
nhìn qua đoạn bí lục đó."

"Thì ra là vậy, không ngờ tiểu tử này chọn lựa môn võ học cửu tử nhất sinh ,
nghe nói người luyện tập võ học này là chuyện đã xảy ra ngàn vạn năm trước
rồi, có nghe người đó luyện Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công đến cảnh giới đệ lục
chuyển thì cả Thái cổ, người có thể đánh bại ông ta chỉ có thể đếm trên đầu
ngón tay, đáng tiếc ông ta sau khi luyện đệ thất chuyển thì bạo thể thân vong.
Lúc ấy người luyện đoạn bí lục này còn có danh xưng là võ học kỳ tài , có
thiên thần hỗ trợ , không ngờ do tu luyện đoạn huyền công mà có kết cục như
vậy." Một nam tử áo choàng dài hình như rất có hiểu biết, nghe thấy Thị Giả
với 'Minh Nhãn' đã nhìn xuyên thấu võ học của Phong Vân Vô Kị , nói.

"Các người như muốn học 'Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công' , có thể đến số 12564
trong võ học thánh địa tìm tâm pháp của công pháp này. Đối với vũ công này ta
có chút hiểu biết. Tu luyện Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công ,bước đầu tiên là
tán công!"

"Tán công!Ta luyện đến nay , tâm lực bỏ ra không thể kể hết làm sao chỉ vì một
đoạn công pháp mà tán công được. Thị Giả đại nhân, người này có phải vừa mới
phi thăng?"

Hai vị Thị Giả gật đầu, mọi người nghe thấy thế lộ ra biểu tình như thử khó
trách rồi từng người rời đi.

Phong Vân Vô Kị cảm giác tia chân khí trong cơ thể vốn nhỏ mảnh đã trở nên thô
to , liền dừng lại, theo đệ nhất chuyển tâm pháp, thì đệ nhất chuyển công pháp
đã đại công cáo thành rồi. Mở mắt, Phong Vân Vô Kị phát hiện 2 vị Thị Giả đứng
trước mặt hắn.

"Phong Vân Vô Kị, võ công của ngươi là Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công phải
không?"

"Đúng vậy."Phong Vân Vô Kị gật gật đầu.

"Thật đáng tiếc phải nói cho ngươi biết chuyện này, do ngươi luyện võ công quá
bá đạo , lúc ngươi luyện võ công này những người khác khó có thể từ thiên địa
không gian hấp thu được thiên địa nguyên khí. Nói như vậy, chỉ cần ngươi luyện
võ công này, những người khác không thể tự tu bình thường. Do vậy , theo quy
củ của Thánh điện , mặc dù ngươi chưa ở Thánh điện được đủ 3 năm, nhưng, chúng
ta đặc biệt cho phép ngươi tại phụ cận thánh sơn tự do luyện tập , trong đủ 3
năm này ngươi được sự bảo hộ an toàn của Thánh điện."

Phong Vân Vô Kị nghe Thị Giả nói thế , không nói gì, quay đầu xuống núi , hắn
cơ bản cũng cảm giác được, trên Thánh điện luyện tập võ học không thể toàn lực
triển khai , tu luyện Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công cũng có áp chế, tựa như
trên Thánh điện có cấm chỉ .Do vậy, đệ nhất chuyển đã luyện thành, hắn quyết
định rời khỏi Thánh điện, lúc này nghe Thị Giả nói là hợp ý hắn.

Hai vị Thị Giả đối với hành vi của Phong Vân Vô Kị có chút bất ngờ , nguyên là
bọn họ chuẩn bị một phiên thương lượng trả giá, tuy nhiên, tiểu tử này thật là
ngay thẳng.

"Tả Thị, ngươi thấy hắn có năng lực luyện hoàn chỉnh Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền
Công không?" Hữu Thị Giả đợi sau khi Phong Vân Vô Kị rời đi mới nói chuyện với
Tả Thị, trong âm thanh có chút lo lắng."Nếu tộc của chúng ta có thêm một người
luyện thành cao thủ Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công , đối với tình cảnh khó khăn
trước mắt của tộc chúng ta cũng là một sự trợ giúp không nhỏ."

Tả Thị ngẩng đầu lên trời thở dài một hơi , nói: " Mọi vật cạnh tranh , kẻ có
thể thích nghi thì sống sót. Từ sau khi đại nhân Đế Mị Thần mất tích đến nay,
địa vị của tộc chúng ta giảm dần, tôi cũng mong trong tộc xuất hiện một vị cao
thủ có thể cùng thiên thần ma bọn chúng đối kháng , nhưng Cửu Chuyển Sinh Tử
Huyền Công trong những võ học đã có là khó luyện nhất , điều kiện hà khắc
nhất, hơn nữa tình thế hiện tại , luyện công pháp Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền
Công cả đời chỉ sợ khó mà thành công."

"Ôi, nếu trước cuộc chiến thần ma lần này,tộc chúng ta không thể xuất hiện
thêm một vị thần vực cao thủ , đến lúc đó hiệp định cùng thần ma chỉ sợ phải
thay đổi mất."

Hai vị Thị Giả trên mặt lộ ra niềm lo lắng , im lặng đứng trên quảng trường ,
hồi lâu thở dài một hơi ,chỉ vung tay , đã quay người về cửa chính Thánh điện
ngồi xuống.

Thẳng đến biên giới của thánh sơn , Phong Vân Vô Kị mới phát hiện một sự thật,
biên giới thánh sơn có vực sâu ngàn trượng ,với thật lực của Phong Vân Vô Kị
không có khả năng như các vũ giả thái cổ khác , đằng không phi hành, mà tại
thánh sơn từ sơ khai đến nay mặc nhận người lên thánh sơn có năng lực phi
hành. Lúc này Phong Vân Vô Kị lâm vào tình cảnh khó khăn , muốn quay về nhờ 2
vị Thị Giả giúp đỡ , nhưng lại không muốn mất mặt. Nghĩ đi nghĩ lại , chỉ có Ý
Niệm Kiếm Thể đại pháp , đệ nhất trùng thiên , đệ tam tầng thuật ngự kiếm có
thể giúp đỡ được. Tốt là thuật ngự kiếm chỉ là một môn kiếm kỹ , không cần
luyện nội lực, không ảnh hưởng đến người khác. Do vậy, Phong Vân Vô Kị ở bên
bờ vực toạ hạ, 2 tay đặt lên đầu gối, tại đó luyện tập đệ tam tầng thuật ngự
kiếm.

Thuật ngự kiếm, uy lực lớn hơn ngự kiếm thuật, nhưng cùng ngự kiếm thuật không
quá khác biệt.Có thể nói chính xác hơn, thuật ngự kiếm đa phần là môn thuật
phi hành tuyệt khoái , ngự kiếm phi hành, đương nhiên ,thuật ngự kiếm có thể
khả dĩ đối địch , hơn nữa uy lực còn mạnh hơn ngự kiếm thuật.

Cùng là chữ 'ngự', nhìn vào mặt chữ mà nói, có thể thấy sự bất đồng. Ngự giả
(ngự kiếm thuật) , 'ngự' này cần người trên kiếm thi triển hao phí tâm lực ;
Nhưng cũng là ngự giả (thuật ngự kiếm) nhưng là ngự mà sử , dùng kiếm như một
ngón tay rõ ràng không như dạng ngự trên hao phí tâm lực . Đạt đến thuật ngự
kiếm , kiếm dài 3 xích cũng chỉ như ngón tay nhất dạng linh hoạt , có thể nói
thân cùng tâm tại , tâm cùng kiếm tại ,là nhân kiếm đã hợp nhất.

Thuật ngự kiếm, so với ngự kiếm thuật càng thêm thâm ảo , do vậy thời gian tu
luyện cũng dài hơn.Mất 3 tháng mới từ trong đả toạ tỉnh lại, Phong Vân Vô Kị
cùng lắm mới tu được một nửa thuật ngự kiếm, ngự kiếm phi hành.

Nhưng đã có ngự kiếm phi hành pháp môn, nhưng không có một thanh kiếm . Nguyên
do trước khi phi thăng Phong Vân Vô Kị đã đạt đến cảnh giới không kiếm, mỗi
cành cây , ngọn cỏ trong tay đều khả dĩ là kiếm . Do vậy chỉ cần tâm động ,
tước một ngọn cỏ tế , 2 ngón tay cầm khẽ chấn động , nguyên là lá cỏ tế mềm
mại đã thẳng như trường kiếm , cứng như sắt, sắc như kiếm. Hai chân đằng không
nhảy lên , đứng trên lá cỏ Phong Vân Vô Kị tại không trung để lại một đạo lưu
quang hướng thánh sơn đi tới.

Đất đai rộng lớn, một khu hoang sơ, cỏ mọc cao quá thân người, cây cao hơn
trăm trượng, trong rừng sâu, hồng hoang mãnh thú đi lại , núi cao chạm mây,
yêu thú hoành hành. Tầm mắt nhìn qua cảnh tượng bên dưới , Phong Vân Vô Kị dần
hiểu rõ tình cảnh của loài người. Ở Thánh điện một thời gian , hắn đã dần tiếp
xúc với sự thật : không quản là yêu thú , ma thú hay yêu ma, sinh ra đều mạnh
hơn loài người , thời gian càng lâu sức mạnh của yêu ma lại càng mạnh. Từ khi
vũ trụ sơ khai đến vài tỉ năm lại đây, trong vũ trụ đã sớm sinh ra không biết
bao nhiêu yêu ma cường đại. Loài người muốn cùng yêu ma sinh tồn đâu có dễ
dàng , cũng không biết trong loài người đã có xuất hiện bao nhiêu người đủ sức
mạnh huỷ thiên diệt địa, ngay yêu ma cũng phải kinh sợ vạn phần , không ngờ
bắt yêu ma bọn chúng cùng loài người ước định.Nội dung là nhân loại có thể bảo
tồn thứ nguyên, tại đó phát triển sinh sản , ngay cả người Thái cổ cũng không
được xâm phạm, càng không thể truyền thụ bọn họ võ học cao cấp , cũng như thế
yêu ma bọn chúng cũng không được phép tiến nhập thứ nguyên. Nhưng đổi lại yêu
ma bọn chúng trong tình huống không huỷ diệt thứ nguyên có thể ăn thịt loài
người. Thứ nguyên mà Phong Vân Vô Kị sinh sống vốn là một thứ nguyên như
chuồng gia súc nuôi dưỡng loài người.Mỗi người mới từ thứ nguyên phi thăng
lên, mới được nhận chân chính là người Thái cổ thì trong 3 năm , phi thăng giả
có thể an toàn ở Thánh điện, yêu ma không được tập kích nhân loại ở Thánh
điện. Nhưng sau 3 năm dù thế nào ,người tộc Thái cổ không được bảo hộ nữa ,
giữa thái cổ nhân tộc và yêu ma tuân theo vũ trụ phép tắc , mạnh được yếu thua
, yêu ma khả dĩ săn bắt loài người , đồng dạng loài người khả dĩ săn bắt yêu
ma.

Hiệp nghị này có vẻ công bằng, Nhưng kì thật một điểm cũng không công bằng
.Không nói số lượng yêu ma đã là hàng trăm hàng ngàn triệu, nhưng tộc người
thái cổ số lượng không đủ một triệu , yêu ma mới sinh có ưu thế người Thái cổ
không thể bằng được , bọn chúng không cần trải qua tu luyện có thật lực mạnh
mẽ , nhưng loài người phải mất nhiều năm dài luyện tập mệt mỏi mới có thể có
thực lực cùng yêu ma tranh đấu.


Phi Thiên Hậu Truyện - Chương #4