Phán Xử!!


Người đăng: JunWei

Đứng yên chịu trận không phải là phong cách và sở thích của Dương Kiệt. Chỉ
thấy anh ta giơ cao hai tay quá đầu tạo như tư thế như nâng thứ gì đó lên cao,
cái mỡ bụng theo động tác của Dương Kiệt từ từ nhích lên không trung, tạo thêm
khoảng trống trên đỉnh đầu, lợi dụng khoảng trống này, Dương Kiệt hoàn toàn có
thể tung người nhảy ra khỏi vòng vây pháp trận.

ủa ~~~~???!!!!

Trong lúc Dương Kiệt định tung người nhảy ra khỏi vòng vây, hai chân nhún mạnh
xuống đất đột nhiên cảm thấy như đang dẫm vào vũng đầm lầy chân không, giật
mình hoảng hốt hối hả cúi đầu nhìn xuống dưới chân mình.

Không nhìn không biết, nhìn cái giật mình hết hồn khi phát hiện bề mặt mặt đất
được lót bằng thạch ngói kiên cố lúc nãy đột nhiên trở nên mềm nhão như bề mặt
vùng đầm lầy, hai chân của Dương Kiệt đang càng lúc càng bị hít chặt lún sâu
xuống phía dưới, cho dù anh ta cố gắng vùng vẫy nhúc nhích cỡ nào, cũng không
tài nào nhấc ra khỏi bề mặt mặt đất đang hít chặt đôi chân của mình.

“ mẹ kiếp, cái thứ quỷ quái gì thế này ~~~~~!!!????”

Dương Kiệt vẫn còn gắng sức vùng vẫy, nhưng càng nhúc nhích vùng vẫy, tốc độ
bị lún sâu xuống mặt đất càng tăng nhanh, lúc này gần một nửa cơ thể của anh
ta đã nằm sâu trong lòng đất, chỉ còn nửa thân trên còn trồi ra bên ngoài mà
thôi, cả cơ thể bị nuốt chửng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Đùng đoàng ~~~đùng đoàng ~~~~~ …….!! Crack ~~~ crack ~~~~ crack ~~~~~ …..!!!

“ cái gì ~~~~~~~!!!!”

Tình hình càng trở nên tồi tệ hơn khi cái mỡ bụng đã vượt quá giới hạn chịu
đựng của nó, trực tiếp bị sấm sét liên hoàn đánh vỡ tan nát trong không khí.

Mất đi lá chắn bảo hộ ngay trên đỉnh đầu, không còn thứ gì có thể ngăn cản
những tia sét thô to bằng bắp tay của một người đàn ông trưởng thành trực tiếp
ập thẳng vào đầu Dương Kiệt ở phía dưới.

Đùng đùng đùng đùng ~~~~~~ …..Roẹt ~~~ roẹt ~~~~~ roẹt ……. !!!! AAAAAA
~~~~~~~~~~~~!!!!

Lúc này gần như nửa cơ thể bị khảm vào mặt đất, có mà né trách bằng niềm tin,
hứng trọn sấm sét liên hoàn giáng thẳng vào người, Dương Kiệt không kìm được
kêu gào một cách đầy đau khổ, chỉ trong tích tắc toàn thân cháy đen, tóc tai
dựng ngược, miệng không ngừng phả ra khói khí màu đen than sau mỗi tiếng kêu
gào vang trời của anh ấy.

Dương Kiệt không phải chưa từng nếm thử cảm giác bị sấm sét đánh vào người,
chỉ là chưa lần nào phải trải nghiệm sự tẩy lễ của sấm sét một cách liên tục
như thế này mà thôi.

Nói thế nào nhỉ, bị sấm sét liên hoàn không ngừng giáng thẳng vào người như
thế này, cái cảm giác đó áp phê làm sao, sung sướng và đau khổ xen lẫn lẫn
nhau ấy mà.

Và tốc độ lún sâu xuống mặt đất ngày càng nhanh hơn do không còn đủ tâm trí và
sức lực để chống cự, chỉ trong tích tắc, Dương Kiệt chỉ còn lại cái đầu còn
thò ra bên ngoài, giống hệt như bị hành hình kiểu chuẩn bị bị chôn sống vậy.

Và lần này, Dương Kiệt bị chôn sống thật sự chứ không phải giống nữa.

“ Kết thúc thôi ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”

Nhìn thấy vẻ mặt đầy bất lực và tuyệt vọng của Dương Kiệt trước khi bị chôn
vùi mãi mãi dưới lòng đất, ba lão tổ tông và cha con Xích Trung Nghĩa kêu gào
lên một tiếng đầy phấn khích, như vẻ đã nắm chắc phần thắng trong tầm tay, cả
nhóm càng khuyếch đại chân nguyên trong cơ thể để truyền thẳng vào pháp trận,
hòng kết thúc cuộc chiến vô vị ngay tức khắc.

Đùng đùng đùng đùng ~~~~~….. !!!

Ta không cam tâm, aaaaaaaaa ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!

Sau tiếng gào thét đầy bất cam và tuyệt vọng kéo dài và tắt hẳn của Dương
Kiệt, cả cơ thể của anh ta đã hoàn toàn bị dấn chìm trong lòng đất. ngay vị
trí anh ta đứng lúc nãy xuất hiện một dấu ấn hình hoa sen được hình thành từ
sấm sét còn tồn đọng không ngừng nhấp nháy dữ dội, như vẻ là một dấu ấn phong
ấn để phong ấn Dương Kiệt dưới lòng đất vậy.

Đúng là không thể xem thường bất kỳ một gia tộc nào trên đại lục Huyền Thiên
này, có thể trong gia tộc đó không có những đại năng, thần bảo hộ quá mạnh mẽ,
nhưng để có thể tồn tại và phát triễn hàng trăm hàng ngàn năm không sụp đổ,
nếu như không có át chủ bài thì có đánh chết cũng không tin nổi đấy.

“ thành công rồi ~~~~~~~~~~!!!!!”

Ngay sau khi Dương Kiệt bị chôn vùi dưới lòng đất, nhóm người nhà họ Xích
nhanh chóng từ trên không trung đáp xuống mặt đất, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt vui
mừng hài lòng, đặc biệt là cha con Xích Trung Nghĩa.

“ Đình Thiên Nhất Xử Quang, mở ~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Tam lão tổ tông đưa mắt nhìn nhau một cái, sau đó đồng loạt vẫy múa đôi tay
không ngừng tạo ra những pháp ấn kỳ lạ, tới sau cùng đôi mắt rực sáng miệng
hét lớn, hai tay tạo thành chỉ pháp chĩa thẳng về phía dấu ấn hoa sen đang
nhấp nháy ở trước mặt.

Roẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!

Một trụ ánh sáng ba màu cam đỏ tím nhấp nháy theo dạng ốc xoắn từ trên không
trung xuất hiện rọi thẳng xuống vị trí đóa hoa sen được hình thành từ sấm sét,
khiến đóa hoa sen đó càng rực sáng hơn lúc ban đầu nữa.

Nhìn thấy thành công kích hoạt pháp trận, ba lão tổ thầm thở phào nhẹ nhõm,
quay sang cha con Xích Trung Nghĩa nói: “ Ngũ Lôi Tỏa Địch Trận chỉ có công
hiệu phong tỏa kẻ địch chứ không thể tiêu diệt được đối phương, và do thực lực
người thi triễn không đồng đều nhau, không chỉ hiệu quả bị giảm, ngay cả thời
gian phong tỏa cũng bị rút ngắn đáng kể, chỉ có thể phong tỏa đối phương trong
vòng bảy ngày mà thôi. Nghĩa là sau bảy ngày, chúng ta lại phải đi tới nơi này
tiến hành gia cố pháp trận thêm lần nữa.”

“ không sao thưa lão tổ tông, hậu bối đã cử người tới Thiên Kiếm Tông báo tin,
chắc chỉ khoảng vài ba ngày là có người của Thiên Kiếm Tông tới áp tải tên
khốn này về tông môn, không cần phải lo lắng quá nhiều ạ.” Xích Trung Nghĩa
nhanh chóng lên tiếng giải thích.

“ nếu vậy thì tốt. Còn nữa, trong thời gian này, tuyệt đối không được để ngoại
lực quá lớn va chạm vào trung tâm pháp trận, nếu không thì pháp trận sẽ bị ảnh
hưởng thậm chí bị phá hủy đấy.”

“ lão tổ xin hãy yên tâm, hậu bối sẽ lập tức truyền lệnh xuống, nghiêm cấm tất
cả mọi người trong phủ bén mảng tới khu vực này cho tới khi người của Thiên
Kiếm Tông tới.” Xích Trung Nghĩa cũng nhận ra sự quan trọng của việc này, thận
trọng lên tiếng đảm bảo.

Tam lão tổ tông khẽ gật đầu một cái, không thèm quan tâm tới việc còn lại,
trực tiếp tung người quay trở về hậu viện của mình, phải tịnh dưỡng lại chân
nguyên trong cơ thể một thời gian trước khi tiếp tục tiến hành đột phá cảnh
giới bị gián đoạn cách nay không lâu.

“ Phụ thân, có cần phái người canh gác khu vực này không??” sau khi cung kính
đưa tiễn tam đại tổ tông ra về xong, Xích Hạo Nghiên khẽ ghé sát bên cạnh Xích
Trung Nghĩa nhỏ tiếng hỏi.

“ không cần.” Xích Trung Nghĩa khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, nghiến răng
nghiến lợi nói: “ đội cận vệ trong phủ đã tử nạn quá nửa, lúc này không còn
lại quá nhiều, trong phủ còn nhiều việc và nhiều khu vực quan trọng hơn phải
phân phái, không có đủ nhân lực quá nhiều để phân chia canh gác khu vực này
nữa. Còn nếu chỉ phái những tên người hầu trong phủ canh gác nơi này, cũng chỉ
là việc làm vô bổ, như lão tổ đã nói, muốn tác động phá hủy pháp trận cần phải
có một luồng lực không nhỏ, nếu như có kẻ có đủ thực lực làm được điều đó, cho
dù có phái hàng chục thậm chí hàng trăm tên người hầu tới nơi này cũng chỉ
bằng thừa mà thôi, thậm chí có thể gây chú ý một cách không cần thiết, chẳng
thà bỏ mặc nơi này, chỉ cần cử một đội cận vệ canh gác ngay lối di chuyển duy
nhất tiến vào tiền viện, nếu như gặp phải trường hợp có kẻ lạ mặt xông vào,
lập tức thông qua truyền âm thạch thông báo cho chúng ta biết là được rồi. còn
nữa, lập tức hạ lệnh nghiêm cấm tất cả mọi người trong phủ bén mảng tới nơi
này cho tới khi người của Thiên Kiếm Tông tới nhận người.”

“ Con hiểu rồi ạ. Con sẽ truyền lệnh xuống bắt đầu từ hôm nay tất cả mọi người
trong phủ di chuyển ra vào bằng cổng sau và cổng hai bên hông ạ.”

“ tất nhiên, tuy không phái người canh gác, nhưng cũng không được sơ suất, thế
này, cứ cách một canh giờ phái quản gia tới nơi này thăm dò một lần, nếu như
xảy ra tình trạng bất thường, chúng ta cũng có thể nhanh chóng nắm được tình
hình và ra tay giải quyết. Còn hiện giờ ……” Nói tới sau cùng, sắc mặt của Xích
Trung Nghĩa trở nên khó coi vô cùng, đôi mắt tràn đầy sát khí nghiến răng
nghiến lợi nói: “ lập tức bắt giải cả gia đình tên Xích Hạo Tín, đã tới lúc xử
lý lũ phản nghịch đó rồi. còn nữa, ả tiện nhân khốn khiếp đó, trực tiếp dẫn đi
hành hình, chặt thành thịt bằm ném cho chó ăn cho ta, hừ hừ!”

“ tuân lệnh thưa phụ thân.” Xích Hạo Nghiên có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ
đáng sợ đang bùng nổ của ông già mình, không dám lơ là chậm trễ, vội vã dẫn
theo những tên cận vệ ít ỏi còn may mắn sống sót, xông thẳng về khu vực gia
đình Xích Hạo Tín sinh sống.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!

Cánh cửa phòng đại sảnh của gia đình Xích Hạo Tín bị đẩy bung ra, Xích Hạo
Nghiên đã dẫn theo đội cận vệ từ bên ngoài xông thẳng vào, lạnh lạnh nói: “ Em
họ, xem ra ngươi đã biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra rồi chứ nhỉ???”

Trong đại sảnh, không chỉ Xích Hạo Tín, ngay cả ông già của ông ta, Xích Trung
và Liễu Phi Diễm đều có mặt đầy đủ ở nơi này, đối diện với câu chất vấn của
Xích Hạo Nghiên, cả ba đều mang theo vẻ mặt bình thản vô cảm xúc, như vẻ biết
trước chuyện này sẽ xảy ra và thản nhiên khi đối diện.

“ Tuy không biết đầu của ngươi có bị cánh cửa kẹp qua hay không mà lại làm ra
cái việc ngu xuẩn này, nhưng bất kỳ kẻ nào dám có hành vi phản nghịch đối với
dòng tộc, cho dù lên trời xuống biển, cũng sẽ phải hứng chịu sự trừng phạt
khủng khiếp nhất của nhà họ Xích.” Nhìn thấy sắc mặt của gia đình Xích Hạo
Tín, Xích Hạo Nghiên cũng cảm thấy vô vị không muốn dài dòng lôi thôi với đối
phương, trực tiếp buông ra lời tuyên bố hùng hồn của mình, quay sang đám thuộc
hạ ở phía sau, tiếp tục lạnh lạnh nói: “ người đâu, áp tải ba tên phản tặc này
tới tiền viện để tộc chưởng tiến hành xét xử.”

“ Tuân lệnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”

Đội cận vệ đã được bổ sung thêm trên đường di chuyển tới nơi này vội vã lao về
phía gia đình Xích Hạo Tín, dễ dàng tóm gọn đối phương dưới thái độ buông xuôi
không chút phản ứng và phản kháng của họ.

“ dẫn đi ~~~~~~!!!” nhìn thấy gia đình Xích Hạo Tín “ ngoan ngoãn” giơ tay
chịu trói, dây xích sắt khóa chặt hai tay hai chân, Xích Hạo Nghiên cảm thấy
vô vị và cũng không còn hứng thú làm khó đối phương làm gì nữa, trực tiếp vẫy
tay ra lệnh dẫn giải cả gia đình đi thẳng về phía tiền viện.

“ bẩm tộc trưởng, gia đình tội nhân Xích Hạo Tín đã được dẫn giải tới, xin tộc
trưởng bắt đầu tiến hành xét xử ạ.”

Không quá bao lâu, gia đình Xích Hạo Tín đã được dẫn giải tới tiền viện, đại
sảnh của nhà họ Xích. Lúc này không chỉ Xích Trung Nghĩa đang ngồi trên ghế
chủ nhâm nhi ly trà, xung quanh còn xuất hiện không ít trưởng lão, anh em cô
chú trong dòng dõi nhà họ Xích đã ngồi đầy trên hai dãy ghế ở hai bên đại
sảnh, ai nấy đều mang theo vẻ mặt căm phẫn bức xúc, đôi mắt như muốn phóng lửa
nhìn chằm chằm vào gia đình Xích Hạo Tín bị áp tải vào. Trông vẻ mặt của họ
nếu như không phải Xích Trung Nghĩa đang ngồi đó và chưa đưa ra phán quyết nên
tỏ ra thận trọng không dám làm càn, e rằng đã có không ít người trực tiếp lao
tới hành hung xé xác gia đình Xích Hạo Tín ra rồi.

Đám bà con chú bác này lúc nãy không tham gia vây giết Dương Kiệt, nhưng đã có
không ít con cháu người thân của họ tham gia vào và bị chết thảm dưới tay anh
ta. Lúc này nhìn thấy tên phản tặc đã dám thông đồng với kẻ địch làm hại con
cháu trong nhà, không nổi điên lên mới là lạ á.

Nếu như ánh mắt có thể giết người, gia đình Xích Hạo Tín đã không biết chết đi
biết bao nhiêu dưới những ánh mắt đầy cay độc và thù hận của những người có
mặt ở nơi này rồi.

Tất nhiên, trong số đó cũng có người lộ ra vẻ mặt không nỡ, nhưng chỉ là số ít
và nhanh chóng được họ che giấu đi.

“ quỳ xuống ~~~~~!!” Bịch ~~~ bịch ~~~ bịch ~~~~~~~!!

Gia đình Xích Hạo Tín bị đám cận vệ ở phía dùng tay ấn mạnh lên vai, thậm chí
khớp gối bị đối phương dùng chân đạp mạnh vào, loạng choạng không vững quỳ ngã
xuống mặt đất ngay tức khắc.

“ lão tam, ngươi có biết tội???”

Giọng nói của Xích Trung Nghĩa ở trung tâm ghế chủ lạnh lạnh vang lên. Chỉ là,
đáp lại lão chỉ là sự yên lặng tới mức đáng sợ của gia đình Xích Hạo Tín mà
thôi.

Lúc này Xích Trung, Xích Hạo Tín và Liễu Phi Diễm đều mang theo vẻ mặt thất
thần không tý sức sống, như vẻ một xác chết vô hồn vậy.

Xích Trung Nghĩa khẽ díu mày và tỏ ra không hài lòng với thái độ của gia đình
Xích Hạo Tín, hoàn toàn không giống như kịch bản là cả nhà Xích Hạo Tín sẽ lộ
ra dáng vẻ sợ hãi, quỳ xuống khóc lóc năn nỉ van xin mình tha thứ, lúc này có
cảm giác như bản thân dùng hết toàn bộ sức lực đấm vào bông gòn, không đã tay
chút nào và khó chịu vô cùng.

“ bẩm tộc trưởng, không cần phải lãng phí thời gian với lũ phản tặc này nữa,
trông dáng vẻ và thái độ của chúng hoàn toàn không có chút ăn năn hối cải gì
cả, trực tiếp tiến hành hành hình chúng theo quy định của gia tộc cho rồi.” “
đúng thế, hành hình, hành hình lũ phản tặc trời đánh này ~~~~!!!” “ hành hình
~~~ hành hình ~~~~ …..!!!!”


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #377