Đại Họa Của Địa Cầu Bang!!


Người đăng: JunWei

“ Cửu thúc ~~~!!!” “ lão già ~~~~~!!!” Nhìn thấy kẻ địch đáng sợ bỏ đi, cả
nhóm còn chưa kịp vui mừng, Cửu thúc đột nhiên hai mắt trợn ngược ngã xuống
lần nữa ngất xỉu tại chỗ.

Cửu thúc vốn dĩ đã bị chấn thương nghiêm trọng bởi vụ tự nổ và thi độc hoàng
hành trong cơ thể chưa thể tống hết ra ngoài, lúc này như hồi quang phản chiếu
thức tỉnh khi nhận thấy nguồn sức mạnh tinh thần để ông ta còn tiếp tục sống
trên đời này gặp nguy hiểm tới tính mạng, thậm chí không tiếc tinh huyết trong
cơ thể dùng làm vũ khí tấn công đẩy lùi kẻ địch đáng sợ, khí thức của Cửu thúc
lúc này có thể dùng từ “ tồi tệ thảm họa” để hình dung.

Hoàng Dung và Lý Nguyên Bá thậm chí có thể cảm nhận được thực lực của Cửu thúc
đang lao dốc không phanh, từ một nguyên thần tầng thứ 5 vèo một cái tuột xuống
tới đáy, chỉ còn giữ lại thực lực của nguyên thần tầng thứ 1, nếu như không
phải nguyên thần đã hình thành không thể biến mất nếu như không bị tác động do
bên ngoài, e rằng giữ được cảnh giới nguyên thần cũng là cả một vấn đề rồi
đấy.

Thiên An đại đế thê thảm, Cửu thúc thậm chí còn thê thảm hơn gấp nhiều lần nữa
là, và sau lần bất tỉnh này, có thể thức tỉnh hay không còn là chuyện chưa
biết được nữa đấy.

Cả Hoàng Dung và Lý Nguyên Bá đều mang theo vẻ mặt ngơ ngác hoang mang nhìn
chằm chằm vào Cửu thúc đang nằm bất động trên mặt đất, nhất thời không biết
phải làm sao.


“ kẻ nào??? Kẻ nào đã hại chết Vũ nhi của ta ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” quay trở lại
vương thành Khương Lộc, khoảng hai ngày sau khi Cao Văn Vũ mãi mãi nằm xuống
trong bí cảnh cấm của vương triều Thiên Ưng. Giọng nói phẫn nộ tột cùng suýt
chút kinh động cả vương thành cất lên từ trong Thái Úy phủ, khiến cho “ hàng
xóm” xung quanh ai nấy đều tỏ ra thấp thỏm không yên, không ngừng phái người
tới điều tra xem chuyện gì đã xảy ra trong thái úy phủ mà khiến cho lão thái
ủy phẫn nộ như thế này.

Thì ra trong lúc Cao thái úy đang hứng thú hưởng thụ ly rượu ngon dưới vòng
vây các mỹ nữ thê thiếp trong phủ, chỉ thấy quản gia mang theo vẻ mặt hoảng sợ
hấp tấp từ bên ngoài lao vào. Ông ta còn chưa kịp lên tiếng trách mắng vì dám
làm cụt hứng bản thân, một hung tin tựa như sét đánh ngang tai ập thẳng vào
đầu, nhất thời ngơ ngác choáng váng như người mất hồn.

Ngay cả một con cháu của một gia tộc tầm thường như Đoàn Nghĩa cũng có cây
sinh mạng tượng trưng cho mạng sống của chủ nhân, huống chi là con cháu đích
tôn của một thái uy đương triều như Cao Văn Vũ chứ???

Chính vào hai ngày trước, phía phòng trồng cây sinh mạng hoang mang hoảng hốt
truyền ra thông tin cây sinh mạng đại diện cho Cao tiểu thiếu gia đột nhiên
khô héo và sụp đổ, chỉ là vào thời điểm đó dường như là ngày nghỉ lễ của nhóm
người phụ trách trông nom và thực ra họ trông coi suốt cả chục năm trời mà
chưa từng xảy ra tình trạng bất thường nên sơ ý không mẩy mây để ý, đợi tới
khi nhóm người phụ trách nghỉ lễ xong quay trở vào làm việc thì kinh ngạc hốt
hoảng khi phát hiện cây sinh mạng đại diện cho Cao Văn Vũ đã không biết bị khô
héo từ khi nào.

Hoang mang, bối rối và sợ hãi xâm chiếm cả tâm trí của những người có mặt, chỉ
là chuyện quan trọng như vậy tuyệt đối không dám giấu giếm, nhanh chóng cho
người chạy đi thông báo tình hình với quản gia trong thái úy phủ.

Tất nhiên, khi bẩm báo với quản gia, nhóm người phụ trách trông coi đã nói dối
là cây sinh mạng chỉ mới khô héo chưa được bao lâu, nếu như để Cao thái úy
biết được chuyện này xảy ra thời gian dài mà không ai bẩm báo, e rằng cả nhóm
sẽ bị lột da cho mà xem.

Và cây sinh mạng hoàn toàn không có ghi lại thời gian ngày tháng, nên nói dối
cũng không sợ bị phát hiện.

Và quản gia sau khi nhận được tin cũng kinh hãi khủng khoảng không kém, thậm
chí suýt chút ngất xỉu tại chỗ vì thông tin gây sốc tới cực độ này. Cũng may
là sự chuyên nghiệp của một quản gia lâu năm đã giúp ông ta lập tức trấn tỉnh
bản thân, ba chân bốn cẳng chạy tuột quần tới phòng thư giãn của Cao thái úy
để thông báo hung tin cho chủ nhân của mình càng sớm càng tốt.

Cao thái úy sau giây phút ngơ ngác bàng hoàng, tựa như con hổ bị thương vùng
dậy tóm lấy cổ áo của quản gia và gần như hét thẳng vào mặt đối phương.

Quản gia đáng thương dính đầy nước bọt trên mặt mà không dám dùng tay lau lấy,
chỉ biết run sợ hoảng hốt miệng không ngừng lẩm bẩm: “ dạ, thưa, vâng ………”

Cao thái úy không đủ kiên nhẫn để chờ đợi tên phế vật ở trước mặt hoàn hồn trả
lời, trực tiếp ném bỏ đối phương ra xa, tựa như một tia chớp lao ra khỏi phòng
thư giãn của mình chạy thẳng về phòng trồng cây sinh mạng.

Cây sinh mạng của thái ủy phủ là cây sinh mạng cao cấp, không chỉ đại diện cho
sự an nguy của chủ nhân, thậm chí có thể lưu lại khoảng cách cuối cùng của chủ
nhân trước khi tử nạn, Cao thái úy chạy thẳng tới phòng trồng cây sinh mạng
chính là muốn tận mắt chứng kiến tên khốn trời đánh nào dám vuốt mông cọp hãm
hại con trai ruột thịt mà ngày thường mình nâng trên tay còn sợ rơi, ngậm
trong miệng còn sợ tan.

“ thái, thái úy ~~!!” “ Chủ, chủ nhân ~~~~!!!” Nhìn thấy Cao thái úy với vẻ
mặt giận dữ xuất hiện trong phòng trồng cây sinh mạng, nhóm người phụ trách
trông coi hoảng hốt kêu thét lên, toàn thân như bị rút hết sức lực trong cơ
thể quỳ ngã xuống đất, thậm chí cả đầu phục thẳng mặt đất không dám ngẩng lên
vì sợ chủ nhân của mình nổi giận lôi đình giận cá chém thớt thì chết cả lũ chứ
chả chơi đâu.

“ mau, còn không mau mau kích hoạt ký ức ảnh cho lão phu kiểm tra hả lũ ngu
xuẩn kia ~~~~~~~~~~~~~!!!” Cao thái úy lúc này không còn giữ được sự điềm tĩnh
nho nhã vốn có của mình, lúc này trông giống như một lão già bị điên chỉ muốn
kiếm thứ gì đó để trút cơn điên của mình mà thôi.

Một trong những tên dường như là chủ quản phụ trách nơi này hấp tấp từ dưới
đất bò dậy chạy tới trước cây sinh mạng của Cao Văn Vũ, từ trong nhẫn Càn Khôn
rút ra một viên linh thạch cao cấp nhét thẳng vào một vết lõm trên bình chậu
trồng cây sinh mạng của Cao Văn Vũ.

Chíu ~~~ chíu ~~~~~~~~~~!!!

Linh thạch vừa được nhét vào, cây sinh mạng đang khô héo lập tức thắp sáng một
cách dữ dội, ngay sau phản chiếu ra hình ảnh cuối cùng của Cao Văn Vũ trước
khi tử nạn dưới sự quan sát của Cao thái úy.

Chỉ thấy hình ảnh phản chiếu ra cảnh một bóng người với khuôn mặt khô héo kinh
tởm đang hung hăng lao tới tấn công một nam một nữ, Cao Văn Vũ ở phía xa đột
nhiên gào lớn một tiếng, từ trong nhẫn Càn Khôn rút ra một chiếc bình hồ lô và
mở nắp bình phun bắn ra một dòng dịch thể tấn công bóng người có khuôn mặt khô
héo và ba tên đồng bọn ở phía sau.

Chỉ là hành động “ ngu xuẩn” của Cao Văn Vũ như chọc vào ổ kiến lửa, khiến một
trong bốn con quái vật lao tới trả đũa bằng cách móc thẳng trái tim của hắn ra
khỏi cơ thể trước sự bất lực của những người có mặt tại hiện trường.

Lúc này đôi mắt tràn đầy gân máu của Cao thái úy đã giương to ra hết cỡ, hơi
thở nặng nề dồn dập, đặc biệt là khi chứng kiến cảnh con quái vật sau khi móc
tim con trai mình ra xong còn bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến, Cao thái úy có
cảm giác như có hàng trăm hàng ngàn nhát dao không ngừng đâm cứa vào trái tim
mình lúc này, đau rứa máu.

“ chết ~~~ chết ~~~~ tất cả những ai có liên quan tới cái chết của con trai ta
đều phải trả giá bằng mạng sống của cả dòng dõi gia tộc của chúng, aaaaaaa
~~~~~~~~~~~~~!!!”

Cao thái úy không dám tiếp tục nhìn cảnh tượng thê lương đó nữa, trực tiếp
vung chưởng vỗ nát cây sinh mạng đang phản chiếu hình ảnh ở trước mặt, đồng
thời sắc mặt trở nên tái mép mệt mỏi, thậm chí xuất hiện thêm vô số sợi tóc
bạc trên đầu, tựa như chỉ sau một khoản cách ngắn ngủi đã già đi chục tuổi
vậy.

Cao Văn Vũ gia nhập vào Địa Cầu Bang với mục đích gì, chẳng lẽ ông già của hắn
không biết, chỉ là thấy con trai có hứng thú với việc này, nên mới mắt nhắm
mắt mở bỏ qua không thèm để ý tới, không ngờ chính vì sự buông thả sơ suất của
mình, có ngày phải trả giá bằng mạng sống của đứa con trai của mình.

Tuy Lý Nguyên Bá Cao thái úy chưa từng gặp qua, nhưng Hoàng Dung là ai chứ???
Quân sư của tam công chúa, phó bang chủ của Địa Cầu Bang và còn là mục tiêu
chính của con trai mình khi gia nhập vào Địa Cầu Bang, nói một câu ví von cho
vui, cho dù Hoàng Dung có hóa thành tro Cao thái úy cũng nhận ra nữa là.

Tuy cái chết của Cao Văn Vũ chẳng liên quan gì tới Hoàng Dung hay Lý Nguyên Bá
, nhưng Cao thái úy lại không nghĩ vậy.

Chính chúng, chính chúng đã dẫn con trai của ta đi vào chốn nguy hiểm khiến nó
phải mất mạng, và rõ ràng nó có hành động nghĩa cử muốn giúp đỡ lũ phế vật đó,
vậy sao lúc con quỷ quái trời đánh đó lao tới tấn công con trai ta, hai tên
phế vật đó không lao tới giùm thân đỡ đòn chết thay cho con trai ta chứ???
Đúng rồi, tất cả mọi nguyên nhân cội nguồn đều do hai tên phế vật đó gây ra mà
thôi. Ôi, con trai đáng thương của ta, con chết tức tưởi thê thảm quá đi.

“ truyền lệnh của lão phu xuống, lập tức phái quân đội xóa sổ căn cứ của Địa
Cầu Bang trong vương thành, bất kỳ kẻ nào có liên quan tới Địa Cầu Bang, bắt
giam hết vào trong ngục lao chờ lão phu đích thân xét xử, đồng thời, phái tiểu
đội thiên chiến nhất trong thái úy phủ, bằng mọi giá phải tìm cho bằng được bí
cảnh chết tiệt đó, truy sát hai tên phế vật trời đánh đã khiến con trai của
lão phu tử nạn một cách ngớ ngẩn, sống phải nhìn thấy người, chết phải nhìn
thấy xác, hiểu chưa hả ~~~~!!!!” Cao thái úy nghiến răng nghiến lợi lạnh lùng
ban phát mệnh lệnh hiểm độc nhất, hoàn toàn không muốn để cho Địa Cầu Bang một
con đường sống nào cả.

Còn vì sao không kèm theo mệnh lệnh mang thi thể của Cao Văn Vũ về, Cao thái
úy không cho rằng khi con trai mình rơi vào tay đám quái vật khát máu đó, thi
thể của con trai mình vẫn còn nguyên vẹn để mà đi tìm, thay vì mang về một thi
thể vỡ nát nhìn không dung nhan, chỉ khiến bản thân thêm đau khổ, chẳng thà
không tìm về còn hơn.

Báo thù, lúc này trong mắt của Cao thái úy chỉ còn lại ngọn lửa phục thù cực
độ mà thôi.

“ ôi con trai đáng thương của ta, con chết thảm quá, nhưng con đừng lo, sau
khi tóm được kẻ thù, cha sẽ bắt nhốt nguyên thần của lũ phế vật đó, thêu đốt
trong lửa ngục chín chín tám mươi mốt ngày, sau đó dùng bí thuật kết nối linh
hồn của chúng với linh hồn của con, biến chúng trở thành nô lệ đời đời kiếp
kiếp của con nơi suối vàng, con sẽ không cảm thấy cô đơn đâu. Tất nhiên, ngay
cả tên thủ phạm chính hãm hại con, phụ thân hứa cũng sẽ lôi đầu hắn ra khỏi
ánh sáng, cắt từng miếng da, xẻ từng miếng thịt, cho hắn mùi vị sống không
bằng chết, aaaaaa ~~~~~~~!!!”

Sau một hồi đôi mắt bị che mờ bởi thù hận, Cao thái úy đã nhanh chóng lấy lại
điềm tĩnh, hồi tưởng toàn bộ quá trình con trai của mình bị chết thảm, vô cùng
dễ dàng phát hiện ra hành vi bất thường của Cao Văn Vũ trong việc này.

Tính cách của con trai mình như thế nào, Cao thái úy biết rõ, có cho vàng hắn
cũng dám lấy sinh mạng mình ra trò đùa, lúc đó đột nhiên bất thường từ trong
nhẫn Càn Khôn rút ra một chiếc hồ lô bí ẩn chọc giận mấy con quái vật đáng sợ
đó, và với vẻ mặt trước và sau khi sử dụng, đủ hiểu là một tên khốn nào đó đã
đưa cái bình hồ lô đó cho con trai mình và lừa gạt nó rằng có thể khắc chế
tiêu diệt mấy con quái vật, nên nó mới dám có hành động “ gan cùng mình” như
thế này. Đặc biệt là vẻ mặt kinh ngạc khó tin của nó trước khi chết, càng
chứng minh cho suy đoán của mình hoàn toàn có cơ sở.

Báu vật trong nhẫn Càn Khôn của con trai, Cao thái úy ít nhiều cũng nắm rõ,
tuyệt đối không có cái hồ ly kỳ quái chết tiệt đó, chắc là do tên thủ phạm
chính muốn hãm hại con trai ta đã đưa cho nó sử dụng. Và cái hồ lô này, dường
như mình đã từng nhìn thấy qua ở đâu thì phải, chỉ là ……..

Chiếc hồ lô trong tay Cao Văn Vũ, Cao thái úy chỉ còn nhớ lại có chút ấn tượng
nhưng nhất thời không nhớ là thuộc về ai. Nhưng không sao, chỉ cần có manh
mối, lần theo manh mối này mà tìm kiếm thăm dò, trước sau gì tên thủ phạm trời
đánh cũng sẽ lộ diện mà thôi.

Đôi mắt tràn đầy hận thù của Cao thái úy nhìn chằm chằm về phía xa xăm, như
đang cố gắng tưởng nhớ hay tự hứa với bản thân điều gì đó thì phải.

Chủ nhân đã lên tiếng, đám thuộc hạ lâu la trong phủ lập tức hấp tấp hối hả
thực hiện nhiệm vụ được giao xuống, sợ chỉ cần chậm nửa bước thậm chí bản thân
có thể phải trả giá bằng mạng sống của mình thay cho đám “ xui xẻo tới tận
mạng” Địa Cầu Bang kia.

Chỉ vì một vài người hoặc thậm chí không liên quan, nhưng phải khiến cho cả
bang hội phải máu chảy thành sông, chỉ nghĩ sơ qua thôi cũng đủ sởn cả tóc gáy
rồi.

Chỉ là cơn điên của Cao thái úy, nếu như không có con cá nằm trên thớt để lão
ta chém trút giận, e rằng không biết lão ta sẽ ức chế tới mức quay sang chém
loạn xạ người xung quanh thì khổ, vậy thì xem như Địa Cầu Bang các ngươi xui
vậy, ai biểu chọc ai không chọc dám chọc tới Cao thái úy chứ?? Không dùng các
ngươi làm bia trút giận thì còn lấy ai bây giờ??

Nhất thời cả thái úy phủ trở nên xôn xao “ náo nhiệt” hẳn lên, từng đoàn từng
đoàn binh sĩ thiết giáp và cao thủ từ trong thái úy phủ lao ra khỏi đường,
hướng thẳng về phía mục tiêu càn quét tới.


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #342